Chương 47: 47: Hồ Lô Càn Khôn
Trên đường đến cổng thành nàng phải đi qua khu chợ, Ninh Hinh nghĩ nàng cũng không có việc gì làm nên đi dạo một lát.Trong thời gian ở Vân Thủy thành, Ninh Hinh tổng cộng đã đến khu chợ này ba lần, mỗi lần đều không có thu hoạch gì lớn, chỉ là thu thập được một ít linh thực cấp thấp hiếm thấy.Chợ không khác gì lần đầu, có rất nhiều quầy hàng và người qua lại, Ninh Hinh thản nhiên đi loanh quanh, đột nhiên có một gian hàng trên đường thu hút sự chú ý của nàng.Người bày hàng là một đôi phụ tử, thứ Ninh Hinh chú ý không phải là đồ vật bọn hắn bày ra, mà là tiểu cô nương kia, sắc mặt nàng vô cùng trắng bệch, nhìn biểu hiện chắc chắn thần thức đã bị tổn thương, một tu sĩ Luyện khí kỳ trẻ tuổi, ngay cả thần thức cũng không có phóng ra, sao thần thức có thể bị thương được? Ninh Hinh yên lặng suy nghĩ, thông thường tu sĩ chỉ có thể phóng thần thức khi đạt đến Trúc Cơ kỳ, nhưng Ninh Hinh lại là một ngoại lệ, nàng đã làm người hai kiếp, lại còn tu luyện Thần Hồn quyết, cường độ thần thức của nàng không thể so sánh với những tu sĩ bình thường.Ninh Hinh đi tới gian hàng của hai phụ tử, gian hàng bày đầy linh thực cấp thấp và một số trận pháp cấp thấp, hình như nam tu sĩ trung niên là một Trận Pháp sư."Cái trận pháp này bán thế nào?" Ninh Hinh thuận miệng hỏi, nàng đồng thời dò xét tuêyr cô nương kua, nhất định thần thức bị thương rồi, Ninh Hinh nghĩ thầm trong lòng.“Đạo hữu, đạo hữu.” Nam tu sĩ trung niên gọi Ninh Hinh hai lần.“A, cái gì?” Ninh Hinh cuối cùng cũng tỉnh táo lại."Trận này là Phục Hợp trận Tam phẩm, bao gồm Phòng Ngự trận, Cách Tuyệt trận, Khốn trận, bán 500 linh thạch hạ phẩm." Nam tu sĩ trung niên nhìn Ninh Hinh và nói."Ừ, ta muốn cái này.""A!" Nam tu sĩ trung niên hơi ngạc nhiên khi thấy Ninh Hinh không thương lượng giá cả mà sau đó đã mua luôn.Sau khi Ninh Hinh thu thập trận pháp, nàng lại nhìn tiểu cô nương kia mấy lần, nhưng tiểu cô nương lại không có phản ứng gì.Nam tu sĩ trung niên thấy Ninh Hinh vẫn chưa rời đi, nghĩ nàng cần thứ khác nên hắn đề cử những thứ khác trên quầy hàng cho nàng.Ninh Hinh không nhịn được, vẫn là nên hỏi: “Ta thấy tiểu đạo hữu này sắc mặt không tốt lắm, có phải bị thương rồi không?”Nam tu sĩ bị câu hỏi của Ninh Hinh sửng sốt một chút, sau đó có chút dò xét nhìn Ninh Hinh: "Nữ nhi ta chỉ hơi khó chịu thôi, không có gì nghiêm trọng đâu."Nàng cảm nhận được sự cảnh giác của nam tu sĩ trung niên, Ninh Hinh suy nghĩ một lát, đan dược tu bổ thần thức rất khó tìm, cho dù có linh thạch cũng chưa chắc mua được.Không kịp thời chữa trị cho thần thức, tương lai rất có thể nàng sẽ trở nên ngu ngốc."Đạo hữu đừng hiểu lầm.Ta từng nghe nói qua loại bệnh này, cho nên mới hỏi một câo, có phải thần thức của nàng bị tổn hại không?" Ninh Hinh nói.Nam tu sĩ trung niên nhìn Ninh Hinh, cảm thấy nàng có lẽ không có ác ý gì, hắn nói: “Không dối gạt tiểu thư, nữ nhi của ta đúng là bị tổn thương thần thức, ta bày hàng bán ở chỗ này là vì gom góp linh thạch chữa trị cho nàng.”"Ngươi có thể mua được đan dược chữa trị thần thức?” Ninh Hinh hỏi, nàng là tò mò hắn có thể mua nó ở đâu.“Đan dược chữa trị thần thức rất khó tìm, ta chỉ có thể mua cho nữ nhi đan dược giảm bớt nguy cơ chuyển biến xấu cho nữ nhi thôi, rồi dần dần ta sẽ tìm đan dược chữa trị thần thức sau." Trung niên nam tu sĩ bất đắc dĩ nói.Ninh Hinh suy nghĩ một lát rồi lại nói: “Chỗ ta có một Ích Thần đan, ngươi có gì có thể trao đổi với ta?”“Đạo hữu nói thật à?" Nam tu sĩ trung niên hưng phấn hỏi.Có trời mới biết hắn hối hận đến mức nào, thê tử mất sớm, hắn ở một mình với nữ nhi.Dù cuộc sống khó khăn hơn, nhưng khi được nhìn thấy nụ cười trên mặt nữ nhi, hắn liền không nghĩ gì nữa.Hắn là Trận Pháp sư Ngũ phẩm.Thần thức nữ nhi hắn bị thương là do hắn.Hắn là Tam linh căn, tiến vào Trúc Cơ kỳ đã mấy thập niên, nếu không có cơ duyên lớn, kiếp này đoán chừng không thể lên được kim đan, như vậy hắn chỉ có thể đợi cho đến khi tuổi thọ cạn kiệt.Nhưng nữ nhi hắn thì khác, nàng là Song linh căn, hắn không muốn nữ nhi phải lo lắng về tài nguyên tu luyện nên đã nhận lời mời của một đạo hữu đi đến thăm dò động phủ của tu sĩ Nguyên Anh, tốn rất nhiều công sức mới có thể phá vỡ trận pháp bên ngoài động phủ, nhưng hắn không ngờ Nguyên Thần chủ nhân động phủ vẫn chưa tan vỡ, hơn nữa nó còn bay thẳng về phía nữ nhi chỉ mới Luyện khí tầng sáu, khả năng là vì Nguyên Thần đã tiêu hao quá nhiều cho nên đoạt xá không thành công, nhưng thần thức của nữ nhi cũng nhận một đòn chí mạng, nếu không kịp thời chữa trị sẽ dẫn đến ngu ngốc cả đời.Hắn vốn đã tuyệt vọng rồi, nhưng không ngờ nữ tu sĩ này lại nói nàng có Ích Thần đan, mặc kệ như thế nào hắn cũng phải có được.Đan dược chữa trị thần thức thập phần khó tìm, cho dù có tìm được thì căn bản hắn cũng không mua được.Sau khi nghe được chuyện xảy ra với nam tu sĩ này, Ninh Hinh có chút xúc động, quả nhiên thăm dò động phủ của mấy tiền bối đó có rất nhiều nguy hiểm, may mắn là ở đáy hồ bí cảnh Linh Lung không có Nguyên Thần của ai.Đoạt xá, sau khi thân thể của tu sĩ bị tổn thương, chỉ cần Nguyên Thần không bị tiêu diệt, hắn có thể tìm một thân xác và chiếm lấy nó, giống như được sống lại thứ hai, có điểm tựa tiểu thuyết xuyên không của kiếp trước, thân xác vẫn như cũ, nhưng linh hồn đã thay đổi.Bất quá đoạt xá không phải là việc ngươi muốn làm thì có thể làm, nếu bị tu sĩ khác phát hiện có thể giết chết, có thể nói người tu luyện vẫn rất phản đối việc đoạt xá."Đây là thứ ta lấy được trong động phủ của tu sĩ Nguyên Anh đó, không gian bên trong rất lớn, nhưng cụ thể bao nhiêu thì ta chưa có thời gian để kiểm tra." Hắn nói và đưa cho Ninh Hinh một cái hồ lô lớn cỡ ngón cái.Ninh Hinh nhìn hồ lô trong tay, nếu không gian bên trong quá lớn thì hồ lô này rất hiếm, giống như Càn Khôn, bên trong thường có khắc pháp trận không gian,Tu chân giới ngày nay đã không thể tìm thấy Trận Pháp sư có thể bố trí trận pháp không gian nữa rồi, thấy Ninh Hinh không lên tiếng, nam tu sĩ trung niên tiếp tục nói."Cái hồ lô này ngoài không gian rộng lớn, còn thủy hỏa bất xâm, coi như ngươi chứa độc cũng không bị ăn mòn."Có thể chứa nọc độc, rất tốt."Làm sao ngươi biết nó có thể chứa nọc độc?""Cái hồ lô này vốn dĩ chứa đầy nọc độc.Ta không cẩn thận đổ ra mới phát hiện, bây giờ thì hết rồi.""Vậy đây là Ích Thần đan, đưa cho nữ nhi ngươi dùng đi." Ninh Hinh đưa bình ngọc chứa Ích Thần đan cho nam tu sĩ trung niên.“Cảm ơn đạo hữu, nếu không gặp được ngươi, nữ nhi ta có lẽ sẽ như thế này mãi mãi.”“Đó chỉ là trao đổi công bằng thôi.”Nhưng có vẻ tiểu cô nương vận khí không tệ thật, tình cờ gặp được nàng, tình cờ nàng có Ích Thần đan, nếu không một thời gian nữa nàng sẽ trở nên ngu ngốc.Ninh Hinh cũng rất vui vẻ khi nhận được hồ lô Càn Khôn. Rời khỏi nơi của hai phụ tử kia, Ninh Hinh tiếp tục đi dạo trong khu chợ, nàng mua một số tài liệu luyện khí.Về sau nàng đi thẳng đến cổng thành.Sau khi rời khỏi Vân Thủy thành, nàng dự định đi về phía bắc, nơi đó có thành cảng lớn nhất Thổ Nhạc đại lục, có lẽ ở đó nàng có thể tìm thấy một số loại Linh dược quý hiếm..