Chương : 2
Bộ phim Lục Ninh đang quay là phim điện ảnh mới của đạo diễn Vương Lôi có tên gọi là 《Trâm Hoa》, cậu vẫn diễn nam phụ nhưng đây là bộ phim đầu tiên trên màn ảnh rộng của Lục Ninh. Các bộ phim của Vương Lôi đều nhắm đến những giải thưởng Quốc tế lớn, chứ ông lại không quan tâm đến mức độ nổi tiếng và doanh thu phòng vé.Vương Lôi được xem là đạo diễn người Hoa nổi tiếng trên sân chơi Quốc tế, để có được một vai diễn trong phim của ông đúng là có ngàn vàng cũng khó mà có được, nghe đâu từng có một ngôi sao nổi tiếng trong nước muốn được đóng vai chính trong phim của đạo diễn Vương nhưng đã bị ông ấy từ chối, mà cái vị bị từ chối kia trong giới cũng rất có sức ảnh hưởng nên là chẳng dám hé ra đến nửa chữ, chuyện này bị lộ ra ngoài cũng là do đạo diễn Vương uống say lỡ miệng.
Tài nguyên của Lục Ninh đúng là khiến người khác thật sự hết hồn.
Nữ chính phim này là Trần Vận do bản thân tự mình mang tiền vốn vào đoàn, vừa gia nhập đoàn làm phim đã tỏ vẻ bề trên, hôm trước mới sai trợ lý nhỏ của Lục Ninh là An Đông chạy đôn chạy đáo làm việc cho cô ta. Lục Ninh cũng không chịu để An Đông phải chịu tủi thân, bèn đi qua dẫn người về, Trần Vận thấy thế cũng lên tiếng mỉa mai, ngay cả Lục Ninh cũng mắng cùng luôn.
Tiếng tăm của Trần Vận bên ngoài vẫn luôn rất tốt, cũng rất có năng khiếu diễn xuất, dung mạo lại hơi có tính chất đánh lừa, trong mắt fan thì là tiên nữ tiểu tỷ tỷ nhưng trên thực tế cũng chỉ là con chim hoàng yến được đàn ông chiều quá thành hư mà thôi.
Lục Ninh đương nhiên không biết ba cái chuyện này đâu, nhưng mà trợ lý nhỏ An Đông lại là chú chim lợn siêu đẳng mỗi ngày đều giúp cậu phổ cập tin tức. Bạn trai của Trần Vận là một nhà đầu tư gốc Hoa nổi danh trong giới tên là Lý Bích Sinh. Năm nay ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, chính là một người đàn ông đang ở giai đoạn tuổi tác hoàng kim, thường xuyên xuất hiện đầy phong độ trên các bản tin về tình hình tài chính kinh tế, hiện tại đang là quản lý cấp cao cho tập đoàn của gia đình, đúng là nhà giàu trong nhà giàu mà. Bảo sao cô ta có thể trở thành nữ chính trong đoàn phim của Vương Lôi, có điều nói đi cũng phải nói lại, khả năng diễn xuất của cô gái này cũng đã chiếm được sự tán thành của đạo diễn cho nên vừa mới vào đoán đã phách lối như vậy đấy.
Lục Ninh chẳng có cảm tình với Trần Vận chút nào, nhưng mà luận về địa vị và tư cách trong cái giới này thì cậu không đủ trình ra mặt chống đối lại cô ta, huống chi Trần Vận là nhất phiên (1) còn cậu thì chẳng biết là phiên mấy, lấy cái gì ra để khè người ta đây, ảnh mà truyền ra ngoài thì ngôi sao lớn họ Lục lại lên hot search thêm mấy bận mất thôi. Diễn viên của đoàn phim thành ra thế này, người làm đạo diễn cũng cảm thấy chẳng biết làm sao.
(1)= Nhất phiên là chỉ diễn viên có vị trí cao nhất trong dàn diễn viên.
So với Trần Vận, Lục Ninh lại thích nam chính hơn, bộ phim này kể về một mối tình thời Dân quốc, cho nên ngoại hình của nam chính và khả năng diễn xuất vô cùng quan trọng. Triệu Hồng Di chính là nam chính mà đạo diễn Vương đã mất một năm mới tuyển chọn ra được, nếu như nói bộ phim này mỗi người đều có tư bản chống lưng thì người đứng sau lưng Triệu Hồng Di chính là bản thân Vương Lôi.
Cậu chàng này còn nhỏ hơn Lục Ninh hai tuổi, năm nay mới có hai mươi nhưng mỗi lần diễn đều cực kỳ xuất thần, lại còn rất đẹp trai với độ mềm dẻo của khuôn mặt vô cùng mạnh mẽ, mặc lên người bộ quần áo nào bèn giống với nhân vật đó, khoác trên mình quân phục thì ánh mắt cũng lập tức thay đổi. Lục Ninh rất ngưỡng mộ kiểu người như thế, thậm chí còn gato với tài năng bẩm sinh của cậu ta, mỗi lần nhìn người khác một lần quay là qua trong lòng cậu lại cảm thấy đau đau. Đến cảnh của Lục Ninh thì cả An Đông cũng chẳng dám nhìn nữa.
Lục Ninh đóng vai một cậu ấm ăn chơi trác táng, hút thuốc phiện đến tàn cả người, trong cả bộ phim trăm phút tính đi tính lại cũng chiếm được mười phút đất diễn.
Vương Lôi nhìn chằm chằm vào màn hình, thấy một thiếu gia giàu có ôm vài cô gái bước vào phòng, ánh mắt của đạo diễn càng lúc càng trở nên nghiêm nghị, cho đến khi nhìn thấy thiếu gia châm điếu thuốc mới cảm thấy hàng lông mày của mình giật giật, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vốn tính ông cũng đã hay quạu rồi bây giờ bèn lập tức đứng lên, hét một tiếng “Cut!”, sau đó là đi đến trước mặt Lục Ninh, cầm kịch bản trong tay đập một cái vào thẳng khuôn mặt trắng trẻo của cậu “Cậu đang diễn hút thuốc đó hả? Mie cậu chứ đó là đang xông hơi đấy.”
Mấy cô gái đóng vai quần chúng bên cạnh bèn cười phụt ra tiếng, mặt Lục Ninh cũng đỏ bừng lên. Vương Lôi cau mày, cũng không thèm liếc cậu một cái đã nói với phó đạo diễn bên cạnh: “Gọi Triệu Hồng Di đến đây, quay cảnh của cậu ta trước.”
“Còn cậu, tôi cho cậu nghỉ ngơi hai ngày, trở về tự suy nghĩ xem phải diễn thế nào, ngày kia đến đây báo cáo.”
Vương Lôi phất tay với Lục Ninh một cái ý bảo cậu mau cút đi, Lục Ninh cũng liếc nhìn Vương Đông như có điều gì còn muốn nói nhưng An Đông lại kéo cậu qua, bảo, “Anh, đạo diễn Vương đang tức lắm, trước mắt đừng đưa đầu ra cho ông ấy chém làm gì.”
Lục Ninh kéo An Đông lại, có hơi khó mở lời nhưng rồi cuối cùng vẫn nói ra dặn dò chuyện này đừng nói với chị Lâm, An Đông chẹp lưỡi một cái cũng đáp một tiếng mình biết rồi.
Lâm Tuyết là người đại diện của Lục Ninh, trong tay chị ấy đã từng dẫn dắt đến mấy đời ảnh đế, tiếng tăm trong giới nổi như cồn nhưng mà người như vậy cuối cùng cũng sẽ bị hủy trong tay Lục Ninh mất thôi.
Lâm Tuyết vốn rất xem thường cậu, khi đó là đích thân Chủ tịch của Gia Nghiệp giao người vào tay chị ấy, nhưng Lâm Tuyết cũng không biết người đứng sau lưng Lục Ninh là ai, bản lĩnh thế này thì đúng là quá ghê gớm rồi. Hơn nữa sau đó cộng thêm tài nguyên trong tay Lục Ninh, Lâm Tuyết càng ngày cũng chỉ có thể than trời mà thôi, tài nguyên tốt như thế mà lại giao cho một người vô dụng, đúng là quá lãng phí.
Lục Ninh biết rõ cách nhìn nhận của Lâm Tuyết với bản thân mình, cậu cũng cảm thấy mình lại sắp làm hỏng chuyện rồi nên cả người đều không thấy còn mặt mũi nào.
Thực ra trong lòng cậu cũng có sự hiếu thắng, Lâm Tuyết càng xem thường thì Lục Ninh lại càng muốn thể hiện, thế nhưng kết quả mỗi lần đều càng khiến chị ấy thêm khinh bỉ cậu mà thôi.
Lục Ninh trở về căn chung cư nhỏ của mình, tâm trạng không tốt nên lại lên mạng lướt weibo còn âm thầm vào xem super topic (2) của bản thân.
(2)= Trên Weibo, có một phần được gọi là siêu chủ đề (Super-topic) được lập ra dành cho fan hâm mộ đăng những bài viết về chủ đề mà họ yêu thích. Đó có thể là một bộ phim, một bài hát hay là nghệ sỹ mà công chúng mến mộ. Đây cũng là dẫn chứng thể hiện sức mạnh của fandom, được vô số người hâm mộ lấy ra để so sánh. Lượng đọc càng lớn, số lượng bài viết càng nhiều chứng tỏ chủ đề đó rất được yêu thích. Đa số, fandom của giới nghệ sỹ thường “cày số liệu” này để thể hiện tình yêu của mình dành cho thần tượng và chứng minh cho người ngoài thấy sức ảnh hưởng của cộng đồng fan hâm mộ.
Fan: Đại Ninh hôm nay đẹp trai quá!
Quần chúng hóng hớt: Cô thấy cậu ấy rồi à!
Fan: Đang quay phim ở Bắc Kinh đấy, được nhìn từ xa nè.
Anti-fan: Người nhà cô diễn thế nào?
Fan: Rất tốt!
Anti-fan: Tốt đến không biết xấu hổ ha!
Quần chúng hóng hớt: Tốt đến không biết xấu hổ ha + 1
Fan: Có ảnh đây này! Với khuôn mặt đó của Ninh Tử nhà chúng tôi còn cần kỹ năng diễn xuất mà làm gì! Chỉ cần thấy vui tai vui mắt là được rồi nhé!
Anti-fan: Đăng lên xem nào.
Fan: Đăng rồi.
Thế là Lục Ninh cũng chọt vào mở bức ảnh kia ra xem.
Bức ảnh đó là chụp trộm, ánh sáng cũng không được tốt lắm, thiếu gia thời Dân quốc đang nằm trên gối mềm một tay nâng bao thuốc phiện, tay còn lại ôm cô gái mặc sườn xám, mày kiếm mắt sắc môi đỏ, làn khói mỏng lơ đãng bay lên che bớt đi một nửa khuôn mặt, lộ ra cần cổ trắng nõn nhưng cũng giấu đi phần nào xương quai xanh.
Quyến rũ chết người.
Fan 1: Ôm Đại Ninh nhà chúng mình về đi!
Fan 2: Eo ơi quyến rũ chết em, thèm chịch quá!
Fan 3: Ôi đệt, thịnh thế mỹ nhan là đây chứ đâu.
…
Fan thứ N: Đăng kèm ảnh.
Anti-fan: …Ặc ặc ặc, mặt đẹp như vậy mà sao lại bất tài chớ!!!
Quần chúng hóng hớt cũng lặng yên tải ảnh về.
Lục Ninh đăng nhập vào tài khoản phụ, âm thầm bình luận, đẹp chít mất thôi!!
Tài nguyên của Lục Ninh đúng là khiến người khác thật sự hết hồn.
Nữ chính phim này là Trần Vận do bản thân tự mình mang tiền vốn vào đoàn, vừa gia nhập đoàn làm phim đã tỏ vẻ bề trên, hôm trước mới sai trợ lý nhỏ của Lục Ninh là An Đông chạy đôn chạy đáo làm việc cho cô ta. Lục Ninh cũng không chịu để An Đông phải chịu tủi thân, bèn đi qua dẫn người về, Trần Vận thấy thế cũng lên tiếng mỉa mai, ngay cả Lục Ninh cũng mắng cùng luôn.
Tiếng tăm của Trần Vận bên ngoài vẫn luôn rất tốt, cũng rất có năng khiếu diễn xuất, dung mạo lại hơi có tính chất đánh lừa, trong mắt fan thì là tiên nữ tiểu tỷ tỷ nhưng trên thực tế cũng chỉ là con chim hoàng yến được đàn ông chiều quá thành hư mà thôi.
Lục Ninh đương nhiên không biết ba cái chuyện này đâu, nhưng mà trợ lý nhỏ An Đông lại là chú chim lợn siêu đẳng mỗi ngày đều giúp cậu phổ cập tin tức. Bạn trai của Trần Vận là một nhà đầu tư gốc Hoa nổi danh trong giới tên là Lý Bích Sinh. Năm nay ba mươi bảy ba mươi tám tuổi, chính là một người đàn ông đang ở giai đoạn tuổi tác hoàng kim, thường xuyên xuất hiện đầy phong độ trên các bản tin về tình hình tài chính kinh tế, hiện tại đang là quản lý cấp cao cho tập đoàn của gia đình, đúng là nhà giàu trong nhà giàu mà. Bảo sao cô ta có thể trở thành nữ chính trong đoàn phim của Vương Lôi, có điều nói đi cũng phải nói lại, khả năng diễn xuất của cô gái này cũng đã chiếm được sự tán thành của đạo diễn cho nên vừa mới vào đoán đã phách lối như vậy đấy.
Lục Ninh chẳng có cảm tình với Trần Vận chút nào, nhưng mà luận về địa vị và tư cách trong cái giới này thì cậu không đủ trình ra mặt chống đối lại cô ta, huống chi Trần Vận là nhất phiên (1) còn cậu thì chẳng biết là phiên mấy, lấy cái gì ra để khè người ta đây, ảnh mà truyền ra ngoài thì ngôi sao lớn họ Lục lại lên hot search thêm mấy bận mất thôi. Diễn viên của đoàn phim thành ra thế này, người làm đạo diễn cũng cảm thấy chẳng biết làm sao.
(1)= Nhất phiên là chỉ diễn viên có vị trí cao nhất trong dàn diễn viên.
So với Trần Vận, Lục Ninh lại thích nam chính hơn, bộ phim này kể về một mối tình thời Dân quốc, cho nên ngoại hình của nam chính và khả năng diễn xuất vô cùng quan trọng. Triệu Hồng Di chính là nam chính mà đạo diễn Vương đã mất một năm mới tuyển chọn ra được, nếu như nói bộ phim này mỗi người đều có tư bản chống lưng thì người đứng sau lưng Triệu Hồng Di chính là bản thân Vương Lôi.
Cậu chàng này còn nhỏ hơn Lục Ninh hai tuổi, năm nay mới có hai mươi nhưng mỗi lần diễn đều cực kỳ xuất thần, lại còn rất đẹp trai với độ mềm dẻo của khuôn mặt vô cùng mạnh mẽ, mặc lên người bộ quần áo nào bèn giống với nhân vật đó, khoác trên mình quân phục thì ánh mắt cũng lập tức thay đổi. Lục Ninh rất ngưỡng mộ kiểu người như thế, thậm chí còn gato với tài năng bẩm sinh của cậu ta, mỗi lần nhìn người khác một lần quay là qua trong lòng cậu lại cảm thấy đau đau. Đến cảnh của Lục Ninh thì cả An Đông cũng chẳng dám nhìn nữa.
Lục Ninh đóng vai một cậu ấm ăn chơi trác táng, hút thuốc phiện đến tàn cả người, trong cả bộ phim trăm phút tính đi tính lại cũng chiếm được mười phút đất diễn.
Vương Lôi nhìn chằm chằm vào màn hình, thấy một thiếu gia giàu có ôm vài cô gái bước vào phòng, ánh mắt của đạo diễn càng lúc càng trở nên nghiêm nghị, cho đến khi nhìn thấy thiếu gia châm điếu thuốc mới cảm thấy hàng lông mày của mình giật giật, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, vốn tính ông cũng đã hay quạu rồi bây giờ bèn lập tức đứng lên, hét một tiếng “Cut!”, sau đó là đi đến trước mặt Lục Ninh, cầm kịch bản trong tay đập một cái vào thẳng khuôn mặt trắng trẻo của cậu “Cậu đang diễn hút thuốc đó hả? Mie cậu chứ đó là đang xông hơi đấy.”
Mấy cô gái đóng vai quần chúng bên cạnh bèn cười phụt ra tiếng, mặt Lục Ninh cũng đỏ bừng lên. Vương Lôi cau mày, cũng không thèm liếc cậu một cái đã nói với phó đạo diễn bên cạnh: “Gọi Triệu Hồng Di đến đây, quay cảnh của cậu ta trước.”
“Còn cậu, tôi cho cậu nghỉ ngơi hai ngày, trở về tự suy nghĩ xem phải diễn thế nào, ngày kia đến đây báo cáo.”
Vương Lôi phất tay với Lục Ninh một cái ý bảo cậu mau cút đi, Lục Ninh cũng liếc nhìn Vương Đông như có điều gì còn muốn nói nhưng An Đông lại kéo cậu qua, bảo, “Anh, đạo diễn Vương đang tức lắm, trước mắt đừng đưa đầu ra cho ông ấy chém làm gì.”
Lục Ninh kéo An Đông lại, có hơi khó mở lời nhưng rồi cuối cùng vẫn nói ra dặn dò chuyện này đừng nói với chị Lâm, An Đông chẹp lưỡi một cái cũng đáp một tiếng mình biết rồi.
Lâm Tuyết là người đại diện của Lục Ninh, trong tay chị ấy đã từng dẫn dắt đến mấy đời ảnh đế, tiếng tăm trong giới nổi như cồn nhưng mà người như vậy cuối cùng cũng sẽ bị hủy trong tay Lục Ninh mất thôi.
Lâm Tuyết vốn rất xem thường cậu, khi đó là đích thân Chủ tịch của Gia Nghiệp giao người vào tay chị ấy, nhưng Lâm Tuyết cũng không biết người đứng sau lưng Lục Ninh là ai, bản lĩnh thế này thì đúng là quá ghê gớm rồi. Hơn nữa sau đó cộng thêm tài nguyên trong tay Lục Ninh, Lâm Tuyết càng ngày cũng chỉ có thể than trời mà thôi, tài nguyên tốt như thế mà lại giao cho một người vô dụng, đúng là quá lãng phí.
Lục Ninh biết rõ cách nhìn nhận của Lâm Tuyết với bản thân mình, cậu cũng cảm thấy mình lại sắp làm hỏng chuyện rồi nên cả người đều không thấy còn mặt mũi nào.
Thực ra trong lòng cậu cũng có sự hiếu thắng, Lâm Tuyết càng xem thường thì Lục Ninh lại càng muốn thể hiện, thế nhưng kết quả mỗi lần đều càng khiến chị ấy thêm khinh bỉ cậu mà thôi.
Lục Ninh trở về căn chung cư nhỏ của mình, tâm trạng không tốt nên lại lên mạng lướt weibo còn âm thầm vào xem super topic (2) của bản thân.
(2)= Trên Weibo, có một phần được gọi là siêu chủ đề (Super-topic) được lập ra dành cho fan hâm mộ đăng những bài viết về chủ đề mà họ yêu thích. Đó có thể là một bộ phim, một bài hát hay là nghệ sỹ mà công chúng mến mộ. Đây cũng là dẫn chứng thể hiện sức mạnh của fandom, được vô số người hâm mộ lấy ra để so sánh. Lượng đọc càng lớn, số lượng bài viết càng nhiều chứng tỏ chủ đề đó rất được yêu thích. Đa số, fandom của giới nghệ sỹ thường “cày số liệu” này để thể hiện tình yêu của mình dành cho thần tượng và chứng minh cho người ngoài thấy sức ảnh hưởng của cộng đồng fan hâm mộ.
Fan: Đại Ninh hôm nay đẹp trai quá!
Quần chúng hóng hớt: Cô thấy cậu ấy rồi à!
Fan: Đang quay phim ở Bắc Kinh đấy, được nhìn từ xa nè.
Anti-fan: Người nhà cô diễn thế nào?
Fan: Rất tốt!
Anti-fan: Tốt đến không biết xấu hổ ha!
Quần chúng hóng hớt: Tốt đến không biết xấu hổ ha + 1
Fan: Có ảnh đây này! Với khuôn mặt đó của Ninh Tử nhà chúng tôi còn cần kỹ năng diễn xuất mà làm gì! Chỉ cần thấy vui tai vui mắt là được rồi nhé!
Anti-fan: Đăng lên xem nào.
Fan: Đăng rồi.
Thế là Lục Ninh cũng chọt vào mở bức ảnh kia ra xem.
Bức ảnh đó là chụp trộm, ánh sáng cũng không được tốt lắm, thiếu gia thời Dân quốc đang nằm trên gối mềm một tay nâng bao thuốc phiện, tay còn lại ôm cô gái mặc sườn xám, mày kiếm mắt sắc môi đỏ, làn khói mỏng lơ đãng bay lên che bớt đi một nửa khuôn mặt, lộ ra cần cổ trắng nõn nhưng cũng giấu đi phần nào xương quai xanh.
Quyến rũ chết người.
Fan 1: Ôm Đại Ninh nhà chúng mình về đi!
Fan 2: Eo ơi quyến rũ chết em, thèm chịch quá!
Fan 3: Ôi đệt, thịnh thế mỹ nhan là đây chứ đâu.
…
Fan thứ N: Đăng kèm ảnh.
Anti-fan: …Ặc ặc ặc, mặt đẹp như vậy mà sao lại bất tài chớ!!!
Quần chúng hóng hớt cũng lặng yên tải ảnh về.
Lục Ninh đăng nhập vào tài khoản phụ, âm thầm bình luận, đẹp chít mất thôi!!