Chương : 5
Hayden nói: “Tôi cũng chưa”
Rhodes lùi về sau nửa bước, khẩn trương ngăn trở tầm nhìn của Hayden hướng về phía Mundra.
Hayden đường nhìn vừa chuyển hạ, vừa vặn nhìn thấy đôi chân gầy nhỏ mịn màng của Mundra, mỉm cười hiểu ý, kẹp bụng ngựa đi sang bên cạnh.
Đội ngũ vây quay bọn họ dần khôi phục thành hai hàng, Rhodes thầm thở phào, kéo Mundra về một bên, quay sang đã thấy sắc mặt cậu có chút trắng bệch, “Ngươi…” Rhodes vừa mới nói một chữ, liền thấy hai mắt Mundra nhìn mình chằm chằm đầy quỷ dị, vành mắt mơ hồ đỏ lên, dường như muốn nổi giận. Mệnh lệnh vọt đến cổ họng thoáng cái đã nuốt trở về, Rhodes sửa lời nói: “Không sao chứ?”
Mundra nửa ngày mới nhả ra hai chữ, “Khó chịu”
“Bị cảm nắng?” Rhodes nói xong mới đột nhiên tỉnh ngộ, lôi một sợi dây chuyền từ bên dưới cổ áo ra, sợi dây lủng lẳng một chuỗi mặt vòng, thạch anh tím thạch anh vàng thạch anh đỏ… màu nào cũng có.
Mundra cau mày lùi về sau nửa bước.
Rhodes lập tức thả dây chuyền trở lại, thấp giọng nói: “Nó dùng để che giấu khí tức vong linh của ta”. Ma pháp sư tối mẫn cảm với khí tức vong linh, nhiều năm qua nếu không dựa vào sợi dây chuyền đã được gột rửa bằng Quang Minh thần lực này, hắn đã sớm bị vạch trần, nhưng cuối cùng cũng không tránh được cảm ứng của Giáo hoàng Quang Minh thần hội. Nghĩ đến ông ta chỉ dùng phân thân đã có thể nhận biết tất thảy ngoài ngàn dặm, hắn không khỏi bủn rủn. May mà lúc đó toàn bộ lực chú ý Giáo hoàng đều đặt trên người hoàng hậu Samantha, nếu không có lẽ hắn đã thành bộ xương khô, thậm chí chịu triệu hoán của Mundra. Bởi vậy từ sau khi thoát ly hoàng cung Fariel, hắn càng trở nên thận trọng. “Còn có cái này”. Hắn chìa tay, trên ngón tay đeo ba chiếc nhẫn sáng ngời.
Mundra lại lui nửa bước, “Ông đeo vào từ lúc nào?”
Rhodes nói: “Sau khi bọn họ xuất hiện”. Mặc dù không nghĩ là quân đội của Hayden, nhưng để ngừa vạn nhất, trốn đằng sau Mundra xong hắn liền lập tức đeo vào, sau đó luôn đeo dính bên người Mundra, hi vọng nhân tiện che giấu khí tức vong linh của cậu. Nếu nói có cái gì đáng để ăn mừng, đó chính là nhóm người trước mặt đều là kỵ sĩ, không thực mẫn cảm với khí tức vong linh, hẳn là không phát hiện ra.
Mundra nhíu mày. Chẳng trách từ đó cậu vẫn luôn thấy đầu choáng váng, tinh thần lực như bị áp chế. “Xa tôi ra một chút”
“Không được!” Rhodes phát giác khẩu khí mình quá nghiêm khắc, lại lập tức hạ giọng nhẹ nhàng nói: “Nhịn một chút. Chúng ta giúp bọn chúng tìm được Gregory hẳn là có thể thoát thân rồi”
Mundra sắc mặt ngày càng khó coi.
Rhodes thấy cậu vẫn không chịu nghe lời, thẳng thắn vọt lên trước một bước, tay đột nhiền luồn vào bên trong cánh tay áo rộng thùng thình của Mundra, dụng sức bấm vòng tay đã gột rửa bằng Quang Minh thần lực mới lén lút lôi ra từ trong túi không gian, kẹp chặt bắp tay cậu.
Mundra cảm nhận một cơn tập kích choáng váng cường liệt, thân thể đột nhiên ngã về sau.
Rhodes vô thức vươn tay túm y phục trước ngực cậu, nhưng còn nhanh hơn hắn chính là Hayden. Anh ta nghiêng người ra sau Mundra, quàng tay nhẹ nhàng ôm vai cậu, để cậu tùy ý dựa vào ***g ngực mình. “Tôi nghĩ hiện tại cô ấy cần nghỉ ngơi”. Hayden cười híp mắt nhìn hắn.
Rhodes không hiểu sao như có hơi lạnh bủa vây người hắn, cười gượng nói: “Có lẽ trước đó cô ấy chịu kinh hách, hiện tại an toàn rồi cho nên vụt thả lỏng”
Hayden cúi đầu nhìn mái tóc nâu nhạt chỉ cao ngang ngực mình, tay ôm vai nàng càng thêm dịu dàng, “Chúng ta khởi hành thôi”
Rhodes trợn trừng mắt nhìn gã ôm ngang người Mundra, sau đó nhảy lên ngựa, đang muốn theo sau, liền thấy một binh sĩ dắt đến cho hắn một con ngựa đen.
…
Hắn đâu có cần một con ngựa sống sờ sờ!
…
Ặc, không được, hắn không thể chịu ảnh hưởng của thằng oắt Mundra ấy.
Rhodes thấy Mundra còn đang hôn mê, thoáng thả lỏng tâm, nhảy lên ngựa, hữu ý vô ý tạo khoảng cách với mấy người binh sĩ, không xa không gần theo sát phía sau Hayden.
Hayden ôm Mundra, phát hiện thân thể vị tiểu thư Monica này vô cùng gầy, không phải kiểu thon thả rất nhiều tiểu thư quý tộc đeo đuổi, mà là gầy nhom suy dinh dưỡng. Hắn nhấc ngón tay nàng lên, phát hiện móng tay nàng cắt sửa rất chỉn chu nhưng không sơn bất luận mầu vẽ gì, trên mu bàn tay có mấy vết sẹo mờ mờ, hiển nhiên là sau khi bị thương không được chăm sóc tốt nên lưu lại.
Hansen thấy tay hắn không an phận sờ tới sờ lui tay con gái người ta còn đang hôn mê, rốt cuộc nhịn không được thúc ngựa qua, nhỏ giọng nói: “Nguyên soái, như vậy không tốt lắm đâu?”
Hayden nhướn mày nói: “Cái gì không tốt lắm?”
Hansen nói: “Mặc dù tôi chưa bao giờ nghi ngờ mị lực của ngài, nhưng tiểu thư Monica giờ còn đang hôn mê, hành động của ngài dường như quá… khụ khụ”
Hayden nói: “Ta chỉ muốn kiểm tra vết thương của cô ấy”
Hansen nói: “Đúng rồi, tại sao tiểu thư Monica lại đột nhiên bất tỉnh?”
Hayden con mắt chợt lóe lên tinh quang, “Hẳn là không tránh khỏi liên quan tới người hầu của cô ấy”
Hansen nói: “Ý gì?”
Hayden nheo mắt, không khỏi nghĩ đến một màn tên người hầu luồn tay vào bên trong tay áo Monica mới rồi, mặc dù bởi vì vấn đề góc độ, Hayden không nhìn thấy nét mặt lúc đó của gã, nhưng phỏng từ biểu tình hoảng hốt bất lực của Monica mà đoán, nét mặt gã lúc đó nhất định cực kỳ bỉ ổi.
“Nguyên soái?” Hansen khẽ gọi.
Hayden nói: “Khẩn trương lên đường. Ta không muốn bởi vì bỏ lỡ đại điển đăng cơ cùng hôn lễ của hoàng thái tử điện hạ mà lần thứ hai bị sung quân biên thùy”
Hansen nói: “Tôi và Dinand vẫn tưởng là ngài thích”. Đối với loại bình luận có thể dẫn tới gánh chịu hậu quả nghiêm trọng thế này, từ trước giờ hắn chưa bao giờ khó khăn chuyện lôi kéo bằng hữu của mình cùng xuống nước.
Hayden nói: “Fariel cần ta”
Hansen xúc động nói: “Nguyên soái muốn toàn tâm toàn lực đầu nhập công tác trùng kiến Fariel?”
Hayden nhếch khóe miệng, “Ngươi không cảm thấy đế đô có rất nhiều vị nữ sĩ thân tâm thụ thương, cần cấp bách an ủi sao?”
Hansen: “…”
Mundra đột nhiên giật giật.
Hayden vỗ về bờ vai cậu, cúi xuống ghé bên tai nhỏ giọng gọi: “Tiểu thư Monica”
Mundra đầu đau như muốn nứt ra, nhịn không được rên lên một tiếng.
Một tiếng rên rỉ này vào tai Hayden, thật giống như con mèo nhỏ lấy móng cào cào tâm hắn, khiến cho cánh tay hắn vốn đang đỡ vai cậu không tự chủ được trượt xuống vòng eo, “Nếu cô cảm thấy không khỏe ở đâu, thỉnh nhất định phải nói cho tôi”
“Ọe”. Mundra đột ngột nghiêng đầu, nôn ra.
Hayden vội dừng ngựa, bế cậu xuống.
Mundra ngồi xổm trên mặt đất, trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa, cả người suy yếu đến đứng cũng không vững.
Rhodes vẫn luôn đi sau để ý nhất cử nhất động của bọn họ càng phát hoảng. Hắn không ngờ Mundra lại bài xích Quang Minh thần lực ghê gớm đến như vậy, năm đó hắn cũng chỉ thấy toàn thân yếu ớt vô lực, sử dụng ma pháp vong linh trở nên vô cùng khó nhọc, hơn nữa mỗi lần sử dụng đều bị một lượng nhất định Quang Minh thần lực phản phệ mà thôi.
Mundra muốn nhấc tay cởi vòng khóa, nhưng bàn tay chỉ có thể nâng đến khuỷu tay.
Hayden thấy nàng cả người hư thoát mà tay vẫn không thôi chùi cánh tay, tưởng rằng nàng để ý chuyện bị Rhodes đụng chạm mới nãy, trong lòng cảm giác chán ghét đối với Rhodes càng thêm sâu, mà đối với nàng hắn càng thêm thương xót thông cảm.
Hắn vòng ôm eo nàng, nhè nhẹ vỗ lưng cho nàng, thấp giọng nói: “Có muốn uống nước không?”
Mundra nửa nhắm nửa mở nhìn hắn, đầu hơi gật.
Hansen rất tinh ý liền đưa túi nước tới.
Hayden đặt bên miệng cậu, cố gắng hai lần đều không uống xong, trực tiếp tự mình ngậm một ngụm, sau đó nhắm chuẩn miệng Mundra.
Không biết Mundra có phải khát tới nóng nảy, vừa chạm đến bờ môi, cậu liền mút vào.
Hayden thụ sủng nhược kinh, không kiêm chế được càng tiến đầu lưỡi vào trong tham dò.
Mundra tựa hồ cảm thấy không thoải mái, nhíu nhíu mày, đầu nghiêng sang bên kia, liền bị tay Hayden đẩy trở về. Phản ứng ngây ngô của cậu lại khiến Hayden cảm giác vô cùng tuyệt vời, đầu lưỡi cùng cậu chơi đùa một hồi lâu mới lưu luyến dời đi.
Quân đội thủ hạ của Hayden rất hiểu sếp mà xoay người theo hướng ngược lại, Hansen còn nghiêm túc kiểm tra bốn phía xem có người nhìn trộm không.
Duy nhất thu trọn một màn này vào mắt, cũng cảm thấy khó mà tiếp nhận nổi là Rhodes.
Hắn nhìn vẻ mặt say mê của Hayden, cảm thấy sự tình lại một lần nữa thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Nếu hắn nhớ không lầm, nguyên soái Hayden Navister hẳn là cực kỳ chán ghét tình yêu giữa nam nhân với nam nhân mới đúng.
…
Nếu bị gã phát giác chân tướng…
Hắn nghĩ, mình nên mau chóng nghĩ cách rời khỏi nơi này thì hơn. Về phần Mundra, hắn chỉ có thể hi vọng cậu tự cầu đa phúc.
Rhodes lùi về sau nửa bước, khẩn trương ngăn trở tầm nhìn của Hayden hướng về phía Mundra.
Hayden đường nhìn vừa chuyển hạ, vừa vặn nhìn thấy đôi chân gầy nhỏ mịn màng của Mundra, mỉm cười hiểu ý, kẹp bụng ngựa đi sang bên cạnh.
Đội ngũ vây quay bọn họ dần khôi phục thành hai hàng, Rhodes thầm thở phào, kéo Mundra về một bên, quay sang đã thấy sắc mặt cậu có chút trắng bệch, “Ngươi…” Rhodes vừa mới nói một chữ, liền thấy hai mắt Mundra nhìn mình chằm chằm đầy quỷ dị, vành mắt mơ hồ đỏ lên, dường như muốn nổi giận. Mệnh lệnh vọt đến cổ họng thoáng cái đã nuốt trở về, Rhodes sửa lời nói: “Không sao chứ?”
Mundra nửa ngày mới nhả ra hai chữ, “Khó chịu”
“Bị cảm nắng?” Rhodes nói xong mới đột nhiên tỉnh ngộ, lôi một sợi dây chuyền từ bên dưới cổ áo ra, sợi dây lủng lẳng một chuỗi mặt vòng, thạch anh tím thạch anh vàng thạch anh đỏ… màu nào cũng có.
Mundra cau mày lùi về sau nửa bước.
Rhodes lập tức thả dây chuyền trở lại, thấp giọng nói: “Nó dùng để che giấu khí tức vong linh của ta”. Ma pháp sư tối mẫn cảm với khí tức vong linh, nhiều năm qua nếu không dựa vào sợi dây chuyền đã được gột rửa bằng Quang Minh thần lực này, hắn đã sớm bị vạch trần, nhưng cuối cùng cũng không tránh được cảm ứng của Giáo hoàng Quang Minh thần hội. Nghĩ đến ông ta chỉ dùng phân thân đã có thể nhận biết tất thảy ngoài ngàn dặm, hắn không khỏi bủn rủn. May mà lúc đó toàn bộ lực chú ý Giáo hoàng đều đặt trên người hoàng hậu Samantha, nếu không có lẽ hắn đã thành bộ xương khô, thậm chí chịu triệu hoán của Mundra. Bởi vậy từ sau khi thoát ly hoàng cung Fariel, hắn càng trở nên thận trọng. “Còn có cái này”. Hắn chìa tay, trên ngón tay đeo ba chiếc nhẫn sáng ngời.
Mundra lại lui nửa bước, “Ông đeo vào từ lúc nào?”
Rhodes nói: “Sau khi bọn họ xuất hiện”. Mặc dù không nghĩ là quân đội của Hayden, nhưng để ngừa vạn nhất, trốn đằng sau Mundra xong hắn liền lập tức đeo vào, sau đó luôn đeo dính bên người Mundra, hi vọng nhân tiện che giấu khí tức vong linh của cậu. Nếu nói có cái gì đáng để ăn mừng, đó chính là nhóm người trước mặt đều là kỵ sĩ, không thực mẫn cảm với khí tức vong linh, hẳn là không phát hiện ra.
Mundra nhíu mày. Chẳng trách từ đó cậu vẫn luôn thấy đầu choáng váng, tinh thần lực như bị áp chế. “Xa tôi ra một chút”
“Không được!” Rhodes phát giác khẩu khí mình quá nghiêm khắc, lại lập tức hạ giọng nhẹ nhàng nói: “Nhịn một chút. Chúng ta giúp bọn chúng tìm được Gregory hẳn là có thể thoát thân rồi”
Mundra sắc mặt ngày càng khó coi.
Rhodes thấy cậu vẫn không chịu nghe lời, thẳng thắn vọt lên trước một bước, tay đột nhiền luồn vào bên trong cánh tay áo rộng thùng thình của Mundra, dụng sức bấm vòng tay đã gột rửa bằng Quang Minh thần lực mới lén lút lôi ra từ trong túi không gian, kẹp chặt bắp tay cậu.
Mundra cảm nhận một cơn tập kích choáng váng cường liệt, thân thể đột nhiên ngã về sau.
Rhodes vô thức vươn tay túm y phục trước ngực cậu, nhưng còn nhanh hơn hắn chính là Hayden. Anh ta nghiêng người ra sau Mundra, quàng tay nhẹ nhàng ôm vai cậu, để cậu tùy ý dựa vào ***g ngực mình. “Tôi nghĩ hiện tại cô ấy cần nghỉ ngơi”. Hayden cười híp mắt nhìn hắn.
Rhodes không hiểu sao như có hơi lạnh bủa vây người hắn, cười gượng nói: “Có lẽ trước đó cô ấy chịu kinh hách, hiện tại an toàn rồi cho nên vụt thả lỏng”
Hayden cúi đầu nhìn mái tóc nâu nhạt chỉ cao ngang ngực mình, tay ôm vai nàng càng thêm dịu dàng, “Chúng ta khởi hành thôi”
Rhodes trợn trừng mắt nhìn gã ôm ngang người Mundra, sau đó nhảy lên ngựa, đang muốn theo sau, liền thấy một binh sĩ dắt đến cho hắn một con ngựa đen.
…
Hắn đâu có cần một con ngựa sống sờ sờ!
…
Ặc, không được, hắn không thể chịu ảnh hưởng của thằng oắt Mundra ấy.
Rhodes thấy Mundra còn đang hôn mê, thoáng thả lỏng tâm, nhảy lên ngựa, hữu ý vô ý tạo khoảng cách với mấy người binh sĩ, không xa không gần theo sát phía sau Hayden.
Hayden ôm Mundra, phát hiện thân thể vị tiểu thư Monica này vô cùng gầy, không phải kiểu thon thả rất nhiều tiểu thư quý tộc đeo đuổi, mà là gầy nhom suy dinh dưỡng. Hắn nhấc ngón tay nàng lên, phát hiện móng tay nàng cắt sửa rất chỉn chu nhưng không sơn bất luận mầu vẽ gì, trên mu bàn tay có mấy vết sẹo mờ mờ, hiển nhiên là sau khi bị thương không được chăm sóc tốt nên lưu lại.
Hansen thấy tay hắn không an phận sờ tới sờ lui tay con gái người ta còn đang hôn mê, rốt cuộc nhịn không được thúc ngựa qua, nhỏ giọng nói: “Nguyên soái, như vậy không tốt lắm đâu?”
Hayden nhướn mày nói: “Cái gì không tốt lắm?”
Hansen nói: “Mặc dù tôi chưa bao giờ nghi ngờ mị lực của ngài, nhưng tiểu thư Monica giờ còn đang hôn mê, hành động của ngài dường như quá… khụ khụ”
Hayden nói: “Ta chỉ muốn kiểm tra vết thương của cô ấy”
Hansen nói: “Đúng rồi, tại sao tiểu thư Monica lại đột nhiên bất tỉnh?”
Hayden con mắt chợt lóe lên tinh quang, “Hẳn là không tránh khỏi liên quan tới người hầu của cô ấy”
Hansen nói: “Ý gì?”
Hayden nheo mắt, không khỏi nghĩ đến một màn tên người hầu luồn tay vào bên trong tay áo Monica mới rồi, mặc dù bởi vì vấn đề góc độ, Hayden không nhìn thấy nét mặt lúc đó của gã, nhưng phỏng từ biểu tình hoảng hốt bất lực của Monica mà đoán, nét mặt gã lúc đó nhất định cực kỳ bỉ ổi.
“Nguyên soái?” Hansen khẽ gọi.
Hayden nói: “Khẩn trương lên đường. Ta không muốn bởi vì bỏ lỡ đại điển đăng cơ cùng hôn lễ của hoàng thái tử điện hạ mà lần thứ hai bị sung quân biên thùy”
Hansen nói: “Tôi và Dinand vẫn tưởng là ngài thích”. Đối với loại bình luận có thể dẫn tới gánh chịu hậu quả nghiêm trọng thế này, từ trước giờ hắn chưa bao giờ khó khăn chuyện lôi kéo bằng hữu của mình cùng xuống nước.
Hayden nói: “Fariel cần ta”
Hansen xúc động nói: “Nguyên soái muốn toàn tâm toàn lực đầu nhập công tác trùng kiến Fariel?”
Hayden nhếch khóe miệng, “Ngươi không cảm thấy đế đô có rất nhiều vị nữ sĩ thân tâm thụ thương, cần cấp bách an ủi sao?”
Hansen: “…”
Mundra đột nhiên giật giật.
Hayden vỗ về bờ vai cậu, cúi xuống ghé bên tai nhỏ giọng gọi: “Tiểu thư Monica”
Mundra đầu đau như muốn nứt ra, nhịn không được rên lên một tiếng.
Một tiếng rên rỉ này vào tai Hayden, thật giống như con mèo nhỏ lấy móng cào cào tâm hắn, khiến cho cánh tay hắn vốn đang đỡ vai cậu không tự chủ được trượt xuống vòng eo, “Nếu cô cảm thấy không khỏe ở đâu, thỉnh nhất định phải nói cho tôi”
“Ọe”. Mundra đột ngột nghiêng đầu, nôn ra.
Hayden vội dừng ngựa, bế cậu xuống.
Mundra ngồi xổm trên mặt đất, trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa, cả người suy yếu đến đứng cũng không vững.
Rhodes vẫn luôn đi sau để ý nhất cử nhất động của bọn họ càng phát hoảng. Hắn không ngờ Mundra lại bài xích Quang Minh thần lực ghê gớm đến như vậy, năm đó hắn cũng chỉ thấy toàn thân yếu ớt vô lực, sử dụng ma pháp vong linh trở nên vô cùng khó nhọc, hơn nữa mỗi lần sử dụng đều bị một lượng nhất định Quang Minh thần lực phản phệ mà thôi.
Mundra muốn nhấc tay cởi vòng khóa, nhưng bàn tay chỉ có thể nâng đến khuỷu tay.
Hayden thấy nàng cả người hư thoát mà tay vẫn không thôi chùi cánh tay, tưởng rằng nàng để ý chuyện bị Rhodes đụng chạm mới nãy, trong lòng cảm giác chán ghét đối với Rhodes càng thêm sâu, mà đối với nàng hắn càng thêm thương xót thông cảm.
Hắn vòng ôm eo nàng, nhè nhẹ vỗ lưng cho nàng, thấp giọng nói: “Có muốn uống nước không?”
Mundra nửa nhắm nửa mở nhìn hắn, đầu hơi gật.
Hansen rất tinh ý liền đưa túi nước tới.
Hayden đặt bên miệng cậu, cố gắng hai lần đều không uống xong, trực tiếp tự mình ngậm một ngụm, sau đó nhắm chuẩn miệng Mundra.
Không biết Mundra có phải khát tới nóng nảy, vừa chạm đến bờ môi, cậu liền mút vào.
Hayden thụ sủng nhược kinh, không kiêm chế được càng tiến đầu lưỡi vào trong tham dò.
Mundra tựa hồ cảm thấy không thoải mái, nhíu nhíu mày, đầu nghiêng sang bên kia, liền bị tay Hayden đẩy trở về. Phản ứng ngây ngô của cậu lại khiến Hayden cảm giác vô cùng tuyệt vời, đầu lưỡi cùng cậu chơi đùa một hồi lâu mới lưu luyến dời đi.
Quân đội thủ hạ của Hayden rất hiểu sếp mà xoay người theo hướng ngược lại, Hansen còn nghiêm túc kiểm tra bốn phía xem có người nhìn trộm không.
Duy nhất thu trọn một màn này vào mắt, cũng cảm thấy khó mà tiếp nhận nổi là Rhodes.
Hắn nhìn vẻ mặt say mê của Hayden, cảm thấy sự tình lại một lần nữa thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Nếu hắn nhớ không lầm, nguyên soái Hayden Navister hẳn là cực kỳ chán ghét tình yêu giữa nam nhân với nam nhân mới đúng.
…
Nếu bị gã phát giác chân tướng…
Hắn nghĩ, mình nên mau chóng nghĩ cách rời khỏi nơi này thì hơn. Về phần Mundra, hắn chỉ có thể hi vọng cậu tự cầu đa phúc.