Chương : 8
Gia tộc Charlie muốn cùng gia tộc Dana kết quan hệ thông gia chuyện này Hayden cũng từng nghe nói. Nhưng hắn cũng không hoàn toàn tin câu chuyện của Rhodes, bên cạnh Gregory mất trí nhớ quá kỳ quặc, Monica biểu hiện quá lạnh nhạt, hắn vốn không tin con người Rhodes. Trong suy nghĩ của hắn, Rhodes chính là loại hầu cận ác độc uy hiếp chủ nhân của mình.
“Ý ngươi là tiểu thư Monica và cậu Gregory đây thật tâm yêu nhau?” Hayden hỏi.
Rhodes nhìn Mundra hai mắt ơ hờ, thầm nghiến răng, gật đầu nói: “Đương nhiên”
Gregory không khỏi nhìn về phía Mundra, nhãn thần mang theo ý dò xét.
Hayden nói: “Nếu là vậy, có lẽ ta có thể giúp chút gì đó”
Rhodes nói: “Ý ngài là?”
Hayden dùng khăn ăn lau tay, mỉm cười nói: “Phu nhân Demi và tộc trưởng gia tộc Dana ta đều có chút giao tình, ta có thể viết một phong thư nói tốt vài câu cho hai vị”. Hắn dừng một chút, quay đầu nhìn Mundra nói, “Ý cô thế nào? Tiểu thư Monica”
Mundra liếc nhìn Rhodes. Rhodes khẩn trương thiếu chút nữa phụt cả tim ra ngoài, nhưng lúc này hắn không dám chen mồm vào nữa, hắn đã nói quá nhiều, nói gì thêm nữa nhất định sẽ bị hoài nghi. Đương nhiên, tội nghiệp hắn căn bản không biết mặc kệ hắn mở miệng hay không mở miệng, cũng không dễ dàng lay chuyển ấn tượng của Hayden về hắn.
“Tôi thích bỏ trốn”. Mundra nói.
Hayden nhướn mày, “Tôi không hiểu nổi, cô thích loại chuyện bỏ trốn?” Bởi vì không tin Rhodes, những gì Rhodes nói hắn đều bỏ phiếu chống.
Rhodes: “…” Sự tình vì sao lại phát triển theo hướng này?
Gregory bóp trán, tựa hồ nỗ lực muốn hồi tưởng chút gì đó, nhưng thất bại, “Vì sao tôi không nhớ được gì cả?”
Hayden thu hồi ánh mắt dán lên mặt Mundra, cười híp mắt vỗ vai y, “Tôi tin có một số việc nếu đã từng phát sinh, vậy chúng nó nhất định sẽ ở nơi nào đó”
Rhodes giật giật mí mắt. Hắn có loại ảo giác, những lời này của Hayden tựa hồ cũng không phải chỉ nói với Gregory.
Sau khi bữa sáng kết thúc, Hayden ra lệnh thu thập đồ đạc lên đường.
Rhodes không cam lòng mà nỗ lực lần cuối, một lần nữa bảy tỏ ý nguyện muốn đi Santo của mình.
Hayden nhìn về phía Mundra nói: “Chẳng nhẽ tiểu thư Monica thực sự không muốn nhận lời mời của tôi?”
Mundra nói: “Đúng vậy, tôi muốn đi Santo”
Đáp án của nàng khiến Hayden có chút sửng sốt, nhưng hắn nhanh chóng đạp bóng sang sân đội bạn, nói: “Như vậy cậu Gregory thì sao? Cô đang tâm xa cách cậu ấy?”
Gregory bất ngờ mở miệng nói: “Tôi cũng đâu nói muốn đồng hành cùng các anh”
Hayden nói: “Có một việc có lẽ cậu còn chưa nghe nói. Một người thừa kế được gửi gắm rất nhiều kỳ vọng khác của gia tộc Dana là Audis đã bị thương trong cuộc chiến ác liệt ở đế đô mới đây, đến giờ vẫn hôn mê chưa tỉnh. Cho nên, hiện tại cậu là người thừa kế được chờ mong nhất của gia tộc Dana”
Gregory trầm mặc trong chốc lát, mới nói: “Gia tộc Dana rất lớn à?”
Hayden nói: “Nó là một trong tam đại gia tộc của đế quốc, cũng là một trong các gia tộc vĩ đại nhất của đế quốc. Tôi tin nếu cậu không mất trí nhớ, chắc chắn sẽ cùng tôi quay về Fariel”
Trên mặt Gregory đã xuất hiện biểu tình dao động.
Rhodes nóng nảy nói: “Nếu vậy, chúng ta có thể chia tay ở chỗ này”
Hayden nói: “Nhưng ta sao có thể nhẫn tâm chia cắt một đôi tình nhân đang yêu say đắm?”
Rhodes nhìn nụ cười thản nhiên của Hayden, đột nhiên hiểu ra cái gì gọi là tự cầm đá đập nát chân mình. Nhưng bây giờ không phải là lúc thỏa hiệp, một khi thỏa hiệp rồi, đó mới thật sự là đưa dê vào miệng cọp, một đi không trở lại. Hắn nói: “Ngài Gregory hiện tại càng cần tĩnh tâm nghỉ ngơi. Ngài nói rất đúng, ngài ấy là người thừa kế gia tộc Dana, ngài ấy có trách nhiệm của ngài ấy. Tôi không thể ích kỷ yêu cầu ngài ấy vứt bỏ gia tộc đi cùng chúng tôi”
Hắn nói xong, phát hiện những người khác đều ngỡ ngàng nhìn hắn. Trên mặt Hayden còn đậm ý cười trông rất ngứa mắt.
Hansen thầm thì nói: “Sao cứ như ông ta mới là tiểu thư Monica vậy”
…
Rhodes phát hiện mình nhập vai quá mức rồi. Bởi vì từ đầu tới cuối cũng không hề trông cậy Mundra sẽ mở miệng giải vây, cho nên hắn dùng vai người hầu nói thay tất cả, cuối cùng lại biến một vở bi tình sinh ly tử biệt thành chả ra cái vẹo gì.
Hắn bất thình lình cúi gằm xuống, dùng giọng điệu bi thống nói: “Ông chủ trước lúc lâm chung giao tiểu thư Monica cho tôi, tôi không thể để cô ấy chịu bất cứ ủy khuất gì!”
Hayden nói: “Phu nhân tộc trưởng tương lai gia tộc Dana rất ủy khuất sao?”
Rhodes nói: “Nhưng bọn không chấp nhận hôn sự này”
Hayden mỉm cười nói: “Ta nói rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp”
…
Rốt cuộc ngươi thích chõ vào việc người khác đến mức nào nữa đây?! Đương nguyên soái chỉ cần bảo vệ quốc gia, dẫn binh đánh trận là được rồi! Loại việc mai mối cỏn con này thực sự không dám nhọc ngài đâu! Ngài cũng không thể ngồi một bên hóng mát hóng mát à?! Phá hỏng đại kế đào vong của người khác sẽ bị thiên lôi đánh chết đấy!
Rhodes trong lòng rủa xả ầm ĩ nhưng ngoài mặt vẫn không có biến hóa nào quá lớn, “Tiểu thư, ý cô thế nào?” Hắn liên tục nháy mắt với Mundra.
Mundra chậm rì rì mở miệng nói: “Tôi muốn đi Santo”
Rhodes chưa bao giờ lại cảm kích chấp nhất điên khùng phải nhổ râu Giáo hoàng của Mundra như hiện tại.
Hayden nói: “Vậy thực đáng tiếc quá. Lần này đại điển đăng cơ và hôn lễ của hoàng thái tử đồng cử hành, sứ thần các quốc gia đều có mặt. Bỏ lỡ lần này, sợ rằng thật lâu về sau cũng không thể nhìn thấy náo nhiệt như thế”. Mặc dù hắn rất muốn làm hộ hoa sứ giả cứu giúp Monica thoát khỏi bàn tay tên hầu độc ác của nàng, nhưng nếu bản thân nàng không có ý nguyện này, vậy hắn cũng sẽ không miễn cưỡng.
Mundra nghiêng đầu nói: “Người có cái gì hay?”
Hayden cười nói: “Đồng dạng là người, luôn có một số không giống những người thường. Tỷ như, ma pháp sư đệ nhất đại lục Hydeine, hội trưởng công hội ma pháp Bradley…”
Rhodes nhìn hai mắt Mundra ngày càng sáng rỡ, chỉ biết là hỏng bét rồi.
Quả nhiên. Mundra nói: “Nếu bỏ lỡ đáng tiếc như vậy, tôi đi”
…
Đi đi đi, đi cái đầu ngươi ấy!
Đây là đi chịu chết đó!
Rhodes bóp chặt chiếc cốc trong tay. Hắn hẳn phải thấy may mắn mình là ma pháp sư chứ không phải kỵ sĩ, bằng không chiếc cốc nhất định sẽ bị hắn bóp vụn.
Hayden cảm thấy kinh ngạc trước thay đổi của nàng, có điều mục đích đã đạt được, hắn cũng không hứng thú truy xét, liền nói: “Vậy chúng ta bắt đầu chuẩn bị thôi”
Trước khi lên đường, lại xảy ra một màn chuyển cảnh nho nhỏ. Đó là vấn đề chỗ ngồi của Mundra.
Mặc dù lúc trước nàng và Hayden đồng kỵ một con ngựa, nhưng hiện tại Gregory đã tỉnh, về tình về lý, đối tượng Mundra đồng kỵ hẳn đều nên là đối tượng nàng bỏ trốn theo mới phải.
Thực ra đối với chuyện đó Hayden không quá để tâm, nhìn thấy Gregory kéo Mundra lên ngựa, hắn vẫn cứ cười cười rồi xoay người ngồi lên ngựa của mình.
Một lần nữa xuất phát, vì để bù lại khoảng thời gian dừng chân ngày hôm qua, ngựa chạy rất gấp, buổi trưa quả thực không dừng lại ăn.
Rhodes ở trên ngựa xóc lên xóc xuống muốn tòi cả lục phủ ngũ tạng, không khỏi ao ước nhìn Mundra ngoan ngoãn rúc trong lòng Gregory ngủ ngon lành. Thần kinh thô thật là có phúc.
Mundra ngủ sâu như vậy ngoại trừ bởi mệt mỏi đường dài chạy gấp, còn do tác dụng phụ của Quang Minh thần lực. Cân bằng giữa khí vong linh và Quang Minh thần lực chỉ là tạm thời. Khí vong linh trong cơ thể Mundra thỉnh thoảng lại trào lên, thử xem có thể phá bỏ khống chế của Quang Minh thần lực hay không. Dẫn đến hậu quả là tinh thần Mundra luôn chông chênh giữa thanh tỉnh và mê man.
Đương nhiên, nếu cậu muốn ngăn chặn loại tình huống này thì không phải không có cách, chỉ cần dùng tinh thần lực đàn áp phản kháng của khí vong linh, bao nhiêu năm qua, Rhodes vẫn luôn làm như vậy. Kỳ thực hiện tại ma pháp vong linh của Rhodes đã thua kém ma pháp hệ thổ xa lắm rồi, khí vong linh trong cơ thể cũng bởi vì thời gian dài bị áp chế mà ngày càng loãng. Đây cũng là nguyên nhân hắn kiêng kị Mundra.
Cảm ứng giữa hai pháp sư vong linh so với giữa hai ma pháp sư nguyên tố nhạy cảm hơn rất nhiều. Khí vong linh của hắn càng yếu ớt, lại càng có thể cảm nhận được cường đại của Mundra.
Mundra hoàn toàn sa vào cuộc chiến giữa khí vong linh và Quang Minh thần lực, tựa như vô số lần cậu huyễn tưởng mình đứng ở Quang Minh thần điện, đối mặt tất thảy giáo đồ Quang Minh thần hội, quyết chiến cùng Giáo hoàng.
Có điều đó là chuyện để sau hẵng nghĩ. Cậu hiện tại phải nghĩ chính là… Hydeine!
“Ý ngươi là tiểu thư Monica và cậu Gregory đây thật tâm yêu nhau?” Hayden hỏi.
Rhodes nhìn Mundra hai mắt ơ hờ, thầm nghiến răng, gật đầu nói: “Đương nhiên”
Gregory không khỏi nhìn về phía Mundra, nhãn thần mang theo ý dò xét.
Hayden nói: “Nếu là vậy, có lẽ ta có thể giúp chút gì đó”
Rhodes nói: “Ý ngài là?”
Hayden dùng khăn ăn lau tay, mỉm cười nói: “Phu nhân Demi và tộc trưởng gia tộc Dana ta đều có chút giao tình, ta có thể viết một phong thư nói tốt vài câu cho hai vị”. Hắn dừng một chút, quay đầu nhìn Mundra nói, “Ý cô thế nào? Tiểu thư Monica”
Mundra liếc nhìn Rhodes. Rhodes khẩn trương thiếu chút nữa phụt cả tim ra ngoài, nhưng lúc này hắn không dám chen mồm vào nữa, hắn đã nói quá nhiều, nói gì thêm nữa nhất định sẽ bị hoài nghi. Đương nhiên, tội nghiệp hắn căn bản không biết mặc kệ hắn mở miệng hay không mở miệng, cũng không dễ dàng lay chuyển ấn tượng của Hayden về hắn.
“Tôi thích bỏ trốn”. Mundra nói.
Hayden nhướn mày, “Tôi không hiểu nổi, cô thích loại chuyện bỏ trốn?” Bởi vì không tin Rhodes, những gì Rhodes nói hắn đều bỏ phiếu chống.
Rhodes: “…” Sự tình vì sao lại phát triển theo hướng này?
Gregory bóp trán, tựa hồ nỗ lực muốn hồi tưởng chút gì đó, nhưng thất bại, “Vì sao tôi không nhớ được gì cả?”
Hayden thu hồi ánh mắt dán lên mặt Mundra, cười híp mắt vỗ vai y, “Tôi tin có một số việc nếu đã từng phát sinh, vậy chúng nó nhất định sẽ ở nơi nào đó”
Rhodes giật giật mí mắt. Hắn có loại ảo giác, những lời này của Hayden tựa hồ cũng không phải chỉ nói với Gregory.
Sau khi bữa sáng kết thúc, Hayden ra lệnh thu thập đồ đạc lên đường.
Rhodes không cam lòng mà nỗ lực lần cuối, một lần nữa bảy tỏ ý nguyện muốn đi Santo của mình.
Hayden nhìn về phía Mundra nói: “Chẳng nhẽ tiểu thư Monica thực sự không muốn nhận lời mời của tôi?”
Mundra nói: “Đúng vậy, tôi muốn đi Santo”
Đáp án của nàng khiến Hayden có chút sửng sốt, nhưng hắn nhanh chóng đạp bóng sang sân đội bạn, nói: “Như vậy cậu Gregory thì sao? Cô đang tâm xa cách cậu ấy?”
Gregory bất ngờ mở miệng nói: “Tôi cũng đâu nói muốn đồng hành cùng các anh”
Hayden nói: “Có một việc có lẽ cậu còn chưa nghe nói. Một người thừa kế được gửi gắm rất nhiều kỳ vọng khác của gia tộc Dana là Audis đã bị thương trong cuộc chiến ác liệt ở đế đô mới đây, đến giờ vẫn hôn mê chưa tỉnh. Cho nên, hiện tại cậu là người thừa kế được chờ mong nhất của gia tộc Dana”
Gregory trầm mặc trong chốc lát, mới nói: “Gia tộc Dana rất lớn à?”
Hayden nói: “Nó là một trong tam đại gia tộc của đế quốc, cũng là một trong các gia tộc vĩ đại nhất của đế quốc. Tôi tin nếu cậu không mất trí nhớ, chắc chắn sẽ cùng tôi quay về Fariel”
Trên mặt Gregory đã xuất hiện biểu tình dao động.
Rhodes nóng nảy nói: “Nếu vậy, chúng ta có thể chia tay ở chỗ này”
Hayden nói: “Nhưng ta sao có thể nhẫn tâm chia cắt một đôi tình nhân đang yêu say đắm?”
Rhodes nhìn nụ cười thản nhiên của Hayden, đột nhiên hiểu ra cái gì gọi là tự cầm đá đập nát chân mình. Nhưng bây giờ không phải là lúc thỏa hiệp, một khi thỏa hiệp rồi, đó mới thật sự là đưa dê vào miệng cọp, một đi không trở lại. Hắn nói: “Ngài Gregory hiện tại càng cần tĩnh tâm nghỉ ngơi. Ngài nói rất đúng, ngài ấy là người thừa kế gia tộc Dana, ngài ấy có trách nhiệm của ngài ấy. Tôi không thể ích kỷ yêu cầu ngài ấy vứt bỏ gia tộc đi cùng chúng tôi”
Hắn nói xong, phát hiện những người khác đều ngỡ ngàng nhìn hắn. Trên mặt Hayden còn đậm ý cười trông rất ngứa mắt.
Hansen thầm thì nói: “Sao cứ như ông ta mới là tiểu thư Monica vậy”
…
Rhodes phát hiện mình nhập vai quá mức rồi. Bởi vì từ đầu tới cuối cũng không hề trông cậy Mundra sẽ mở miệng giải vây, cho nên hắn dùng vai người hầu nói thay tất cả, cuối cùng lại biến một vở bi tình sinh ly tử biệt thành chả ra cái vẹo gì.
Hắn bất thình lình cúi gằm xuống, dùng giọng điệu bi thống nói: “Ông chủ trước lúc lâm chung giao tiểu thư Monica cho tôi, tôi không thể để cô ấy chịu bất cứ ủy khuất gì!”
Hayden nói: “Phu nhân tộc trưởng tương lai gia tộc Dana rất ủy khuất sao?”
Rhodes nói: “Nhưng bọn không chấp nhận hôn sự này”
Hayden mỉm cười nói: “Ta nói rồi, ta sẽ nghĩ biện pháp”
…
Rốt cuộc ngươi thích chõ vào việc người khác đến mức nào nữa đây?! Đương nguyên soái chỉ cần bảo vệ quốc gia, dẫn binh đánh trận là được rồi! Loại việc mai mối cỏn con này thực sự không dám nhọc ngài đâu! Ngài cũng không thể ngồi một bên hóng mát hóng mát à?! Phá hỏng đại kế đào vong của người khác sẽ bị thiên lôi đánh chết đấy!
Rhodes trong lòng rủa xả ầm ĩ nhưng ngoài mặt vẫn không có biến hóa nào quá lớn, “Tiểu thư, ý cô thế nào?” Hắn liên tục nháy mắt với Mundra.
Mundra chậm rì rì mở miệng nói: “Tôi muốn đi Santo”
Rhodes chưa bao giờ lại cảm kích chấp nhất điên khùng phải nhổ râu Giáo hoàng của Mundra như hiện tại.
Hayden nói: “Vậy thực đáng tiếc quá. Lần này đại điển đăng cơ và hôn lễ của hoàng thái tử đồng cử hành, sứ thần các quốc gia đều có mặt. Bỏ lỡ lần này, sợ rằng thật lâu về sau cũng không thể nhìn thấy náo nhiệt như thế”. Mặc dù hắn rất muốn làm hộ hoa sứ giả cứu giúp Monica thoát khỏi bàn tay tên hầu độc ác của nàng, nhưng nếu bản thân nàng không có ý nguyện này, vậy hắn cũng sẽ không miễn cưỡng.
Mundra nghiêng đầu nói: “Người có cái gì hay?”
Hayden cười nói: “Đồng dạng là người, luôn có một số không giống những người thường. Tỷ như, ma pháp sư đệ nhất đại lục Hydeine, hội trưởng công hội ma pháp Bradley…”
Rhodes nhìn hai mắt Mundra ngày càng sáng rỡ, chỉ biết là hỏng bét rồi.
Quả nhiên. Mundra nói: “Nếu bỏ lỡ đáng tiếc như vậy, tôi đi”
…
Đi đi đi, đi cái đầu ngươi ấy!
Đây là đi chịu chết đó!
Rhodes bóp chặt chiếc cốc trong tay. Hắn hẳn phải thấy may mắn mình là ma pháp sư chứ không phải kỵ sĩ, bằng không chiếc cốc nhất định sẽ bị hắn bóp vụn.
Hayden cảm thấy kinh ngạc trước thay đổi của nàng, có điều mục đích đã đạt được, hắn cũng không hứng thú truy xét, liền nói: “Vậy chúng ta bắt đầu chuẩn bị thôi”
Trước khi lên đường, lại xảy ra một màn chuyển cảnh nho nhỏ. Đó là vấn đề chỗ ngồi của Mundra.
Mặc dù lúc trước nàng và Hayden đồng kỵ một con ngựa, nhưng hiện tại Gregory đã tỉnh, về tình về lý, đối tượng Mundra đồng kỵ hẳn đều nên là đối tượng nàng bỏ trốn theo mới phải.
Thực ra đối với chuyện đó Hayden không quá để tâm, nhìn thấy Gregory kéo Mundra lên ngựa, hắn vẫn cứ cười cười rồi xoay người ngồi lên ngựa của mình.
Một lần nữa xuất phát, vì để bù lại khoảng thời gian dừng chân ngày hôm qua, ngựa chạy rất gấp, buổi trưa quả thực không dừng lại ăn.
Rhodes ở trên ngựa xóc lên xóc xuống muốn tòi cả lục phủ ngũ tạng, không khỏi ao ước nhìn Mundra ngoan ngoãn rúc trong lòng Gregory ngủ ngon lành. Thần kinh thô thật là có phúc.
Mundra ngủ sâu như vậy ngoại trừ bởi mệt mỏi đường dài chạy gấp, còn do tác dụng phụ của Quang Minh thần lực. Cân bằng giữa khí vong linh và Quang Minh thần lực chỉ là tạm thời. Khí vong linh trong cơ thể Mundra thỉnh thoảng lại trào lên, thử xem có thể phá bỏ khống chế của Quang Minh thần lực hay không. Dẫn đến hậu quả là tinh thần Mundra luôn chông chênh giữa thanh tỉnh và mê man.
Đương nhiên, nếu cậu muốn ngăn chặn loại tình huống này thì không phải không có cách, chỉ cần dùng tinh thần lực đàn áp phản kháng của khí vong linh, bao nhiêu năm qua, Rhodes vẫn luôn làm như vậy. Kỳ thực hiện tại ma pháp vong linh của Rhodes đã thua kém ma pháp hệ thổ xa lắm rồi, khí vong linh trong cơ thể cũng bởi vì thời gian dài bị áp chế mà ngày càng loãng. Đây cũng là nguyên nhân hắn kiêng kị Mundra.
Cảm ứng giữa hai pháp sư vong linh so với giữa hai ma pháp sư nguyên tố nhạy cảm hơn rất nhiều. Khí vong linh của hắn càng yếu ớt, lại càng có thể cảm nhận được cường đại của Mundra.
Mundra hoàn toàn sa vào cuộc chiến giữa khí vong linh và Quang Minh thần lực, tựa như vô số lần cậu huyễn tưởng mình đứng ở Quang Minh thần điện, đối mặt tất thảy giáo đồ Quang Minh thần hội, quyết chiến cùng Giáo hoàng.
Có điều đó là chuyện để sau hẵng nghĩ. Cậu hiện tại phải nghĩ chính là… Hydeine!