Chương : 1
Cô có thể không làm Phương Hựu Huyên được không? Không cần làm đứa con gái đáng thương không có cha mẹ yêu thương được chứ?
Mẹ yêu ba cuồng dại nhưng đến chết vẫn không chiếm được tình cảm của chồng, để lại cô lẻ loi một mình
Dù oán hận nhưng cô vẫn phải nương nhờ cái gia đình của ba và người đàn bà kia cùng cô con gái của hai người
Từ bài học của mẹ, cô đã sớm hiểu được không nên tin tưởng tình yêu
Cố tình, anh nhà bên không sợ cô bé cả người đầy gai nhím như cô
Khi cô cô đơn gặm bánh mì khô thì anh đến, sưởi ấm cô như ngọn lửa trong đêm
Khi cô cô đơn xoay tròn, nhảy múa trên sân khấu rực rỡ, anh vỗ tay cổ vũ
Anh hại cô tham luyến tình yêu mà quên mất bài học từ mẹ
Mà bây giờ, chỉ vì một lần nói dối, anh lấy lại tình yêu dành cho cô hay sao?
Mẹ nói với cô, bất kỳ việc gì cũng chỉ thử qua 3 lần, chỉ như thế, đã không làm người khác hay chính mình thất vọng
Cho nên, cô quyết định cho mình 3 cơ hội xin anh thứ tha
Lần đầu tiên, cô thất bại…
Lần thứ hai, anh bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại..
Lần thứ ba, cô kể hết nỗi lòng nhưng vẫn không được anh tha thứ.
Đủ, đã đủ rồi, cô sẽ không miễn cưỡng anh, cũng chẳng đủ sức miễn cưỡng chính mình!
Nhìn bóng lưng anh, cô chỉ có thể mỉm cười chúc anh hạnh phúc và tự nhủ với chính mình ──
Tạm biệt, tình yêu của tôi, tạm biệt, hạnh phúc của tôi…
Mẹ yêu ba cuồng dại nhưng đến chết vẫn không chiếm được tình cảm của chồng, để lại cô lẻ loi một mình
Dù oán hận nhưng cô vẫn phải nương nhờ cái gia đình của ba và người đàn bà kia cùng cô con gái của hai người
Từ bài học của mẹ, cô đã sớm hiểu được không nên tin tưởng tình yêu
Cố tình, anh nhà bên không sợ cô bé cả người đầy gai nhím như cô
Khi cô cô đơn gặm bánh mì khô thì anh đến, sưởi ấm cô như ngọn lửa trong đêm
Khi cô cô đơn xoay tròn, nhảy múa trên sân khấu rực rỡ, anh vỗ tay cổ vũ
Anh hại cô tham luyến tình yêu mà quên mất bài học từ mẹ
Mà bây giờ, chỉ vì một lần nói dối, anh lấy lại tình yêu dành cho cô hay sao?
Mẹ nói với cô, bất kỳ việc gì cũng chỉ thử qua 3 lần, chỉ như thế, đã không làm người khác hay chính mình thất vọng
Cho nên, cô quyết định cho mình 3 cơ hội xin anh thứ tha
Lần đầu tiên, cô thất bại…
Lần thứ hai, anh bỏ đi mà không ngoảnh đầu lại..
Lần thứ ba, cô kể hết nỗi lòng nhưng vẫn không được anh tha thứ.
Đủ, đã đủ rồi, cô sẽ không miễn cưỡng anh, cũng chẳng đủ sức miễn cưỡng chính mình!
Nhìn bóng lưng anh, cô chỉ có thể mỉm cười chúc anh hạnh phúc và tự nhủ với chính mình ──
Tạm biệt, tình yêu của tôi, tạm biệt, hạnh phúc của tôi…