Chương : 9
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Trong phòng an tĩnh lại, Nguyễn Chính Trạch cầm thuốc mỡ tự mình bôi lên miệng vết thương cho con gái lớn: "Hôm nay con chịu uất ức rồi."
"Con không uất ức, chỉ là đau lòng mẹ..."
Nguyễn Chính Trạch khẽ thở dài một tiếng, nhìn thân ảnh Điền Tiểu Phân ở trong bếp bận rộn, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
"Ba, ba không cảm thấy khoảng thời gian này em gái có chút không thích hợp sao?"
Nguyễn Chính Trạch mím môi: "Làm sao vậy? Không phải thành tích của con bé rất tốt sao?"
Nói đến thành tích, Nguyễn Tư Vũ không nhịn được nén giận, cô ta vào được trường học trọng điểm này do Điền Tiểu Phân xin ông bà nội đi nhờ cậy lãnh đạo cũ mới có một suất cho cô ta, còn tốn một số tiền tặng lễ.
Nhưng Nguyễn Tĩnh Vi lại tự mình thi được, không tốn một phân tiền không nói, mỗi học kỳ còn có học bổng.
"Thành tích của em ấy vẫn luôn khá tốt, con nói chính là một ít việc riêng của em ấy..."
"Việc riêng sao?"
Nguyễn Chính Trạch trầm mặt.
Nguyễn Tư Vũ thấy thế, lập tức nói: "Trường chúng con vừa có một học sinh chuyển tới, nghe nói bối cảnh khó lường, khoảng thời gian này em gái và người kia liên lụy không rõ..."
Nguyễn Chính Trạch đập mạnh lên bàn trà, Nguyễn Tư Vũ khiếp sợ: "Ba, ba đừng nóng giận, có lẽ người khác chỉ tung tin vịt, rốt cuộc em gái vẫn luôn ngoan ngoãn..."
"Ngoan cái gì mà ngoan! Ba còn nghĩ sao con bé dám ra tay với con còn chọc giận mẹ con thành như vậy, thì ra là có người chống lưng!"
Nguyễn Chính Trạch nổi giận đùng đùng, từ trước đến nay ông là người chính trực, trong mắt xoa nổi hạt cát,là người cũ kỹ cổ hũ, Nguyễn Tư Vũ biết thế cho nên mới cố ý đổ thêm dầu vào lửa, thêm mắm thêm muối nói chuyện này ra trước mặt Nguyễn Chính Trạch.
Trường học bọn họ đúng là có một nam sinh chuyển trường có bối cảnh khó lường, em gái đúng là dây dưa không rõ với người kia nhưng tất cả mọi người biết, là nam sinh kia ăn chơi trác táng kia dây dưa không rõ với em gái mà em gái tránh cậu ta như rắn rết, chưa bao giờ chịu phản ứng người nọ một câu.
Nhưng tình hình thực tế như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là Nguyễn Chính Trạch biết em gái đang cùng bạn nam ở trường thông đồng không rõ.
Nguyễn Tư Vũ đắc ý trong lòng, Nguyễn Chính Trạch cổ hủ, nói như vậy sẽ bị cô ta và mẹ đả động, để Nguyễn Tĩnh Vi thôi học về nhà làm công gả chồng.
Tốt nhất là gả cho kẻ có tiền, cho Nguyễn Gia một số tiền cưới phong phú, những ngày khổ sở như vậy Nguyễn Tư Vũ này sống đủ rồi!
Cô ta lớn lên xinh đẹp, lại biết múa, từ trước tới nay ở trường học tham gia thi múa đều dẫn đầu, nhưng mỗi người trong nhóm múa đều có gia cảnh tốt hơn cô ta.
Đám đại tiểu thư cao ngạo kia sao chịu phục để cô ta luôn dẫn đầu chiếm nổi bật?
Nguyễn Tư Vũ cũng muốn trang điểm cho mình thật xinh đẹp, ăn mặc chi phí đều hạng nhất nhưng gia cảnh như Nguyễn Gia, Nguyễn Chính Trạch lại không phải là người chịu luồn cúi bò lên trên, nhiều năm như vậy, ở nhà xưởng chỉ là tổ trưởng, mắt thấy đời này cũng không có ngày xuất đầu.
Nguyễn Tư Vũ muốn sống ngày lành lại không chịu hy sinh chính mình liền đánh chủ ý tới trên đầu em gái.
Ai làm nó xinh đẹp như vậy, bị người chú ý cũng trách không được người khác.
Nguyễn Tư Vũ nghĩ vậy rồi lại nghĩ đến Nguyễn Tĩnh Vi sau này sẽ gả cho một người đàn ông vừa xấu xa lại có tiền, xinh đẹp thì như thế nào m, mệnh không tốt, cũng chỉ có thể bị cô ta đạp dưới lòng bàn chân
Nhưng Nguyễn Chính Trạch và Điền Tiểu Phân không giống nhau, Nguyễn Tư Vũ trong lòng hạ quyết tâm, nhất định phải thận trọng hành sự, hiện tại mấu chốt nhất chính là làm đồ chướng mắt Nguyễn Tĩnh Vi biến mất khỏi trường học, làm sao để thanh danh xấu xí, bị Nguyễn Chính Trạch hoàn toàn ghét bỏ!
Trong phòng an tĩnh lại, Nguyễn Chính Trạch cầm thuốc mỡ tự mình bôi lên miệng vết thương cho con gái lớn: "Hôm nay con chịu uất ức rồi."
"Con không uất ức, chỉ là đau lòng mẹ..."
Nguyễn Chính Trạch khẽ thở dài một tiếng, nhìn thân ảnh Điền Tiểu Phân ở trong bếp bận rộn, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
"Ba, ba không cảm thấy khoảng thời gian này em gái có chút không thích hợp sao?"
Nguyễn Chính Trạch mím môi: "Làm sao vậy? Không phải thành tích của con bé rất tốt sao?"
Nói đến thành tích, Nguyễn Tư Vũ không nhịn được nén giận, cô ta vào được trường học trọng điểm này do Điền Tiểu Phân xin ông bà nội đi nhờ cậy lãnh đạo cũ mới có một suất cho cô ta, còn tốn một số tiền tặng lễ.
Nhưng Nguyễn Tĩnh Vi lại tự mình thi được, không tốn một phân tiền không nói, mỗi học kỳ còn có học bổng.
"Thành tích của em ấy vẫn luôn khá tốt, con nói chính là một ít việc riêng của em ấy..."
"Việc riêng sao?"
Nguyễn Chính Trạch trầm mặt.
Nguyễn Tư Vũ thấy thế, lập tức nói: "Trường chúng con vừa có một học sinh chuyển tới, nghe nói bối cảnh khó lường, khoảng thời gian này em gái và người kia liên lụy không rõ..."
Nguyễn Chính Trạch đập mạnh lên bàn trà, Nguyễn Tư Vũ khiếp sợ: "Ba, ba đừng nóng giận, có lẽ người khác chỉ tung tin vịt, rốt cuộc em gái vẫn luôn ngoan ngoãn..."
"Ngoan cái gì mà ngoan! Ba còn nghĩ sao con bé dám ra tay với con còn chọc giận mẹ con thành như vậy, thì ra là có người chống lưng!"
Nguyễn Chính Trạch nổi giận đùng đùng, từ trước đến nay ông là người chính trực, trong mắt xoa nổi hạt cát,là người cũ kỹ cổ hũ, Nguyễn Tư Vũ biết thế cho nên mới cố ý đổ thêm dầu vào lửa, thêm mắm thêm muối nói chuyện này ra trước mặt Nguyễn Chính Trạch.
Trường học bọn họ đúng là có một nam sinh chuyển trường có bối cảnh khó lường, em gái đúng là dây dưa không rõ với người kia nhưng tất cả mọi người biết, là nam sinh kia ăn chơi trác táng kia dây dưa không rõ với em gái mà em gái tránh cậu ta như rắn rết, chưa bao giờ chịu phản ứng người nọ một câu.
Nhưng tình hình thực tế như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là Nguyễn Chính Trạch biết em gái đang cùng bạn nam ở trường thông đồng không rõ.
Nguyễn Tư Vũ đắc ý trong lòng, Nguyễn Chính Trạch cổ hủ, nói như vậy sẽ bị cô ta và mẹ đả động, để Nguyễn Tĩnh Vi thôi học về nhà làm công gả chồng.
Tốt nhất là gả cho kẻ có tiền, cho Nguyễn Gia một số tiền cưới phong phú, những ngày khổ sở như vậy Nguyễn Tư Vũ này sống đủ rồi!
Cô ta lớn lên xinh đẹp, lại biết múa, từ trước tới nay ở trường học tham gia thi múa đều dẫn đầu, nhưng mỗi người trong nhóm múa đều có gia cảnh tốt hơn cô ta.
Đám đại tiểu thư cao ngạo kia sao chịu phục để cô ta luôn dẫn đầu chiếm nổi bật?
Nguyễn Tư Vũ cũng muốn trang điểm cho mình thật xinh đẹp, ăn mặc chi phí đều hạng nhất nhưng gia cảnh như Nguyễn Gia, Nguyễn Chính Trạch lại không phải là người chịu luồn cúi bò lên trên, nhiều năm như vậy, ở nhà xưởng chỉ là tổ trưởng, mắt thấy đời này cũng không có ngày xuất đầu.
Nguyễn Tư Vũ muốn sống ngày lành lại không chịu hy sinh chính mình liền đánh chủ ý tới trên đầu em gái.
Ai làm nó xinh đẹp như vậy, bị người chú ý cũng trách không được người khác.
Nguyễn Tư Vũ nghĩ vậy rồi lại nghĩ đến Nguyễn Tĩnh Vi sau này sẽ gả cho một người đàn ông vừa xấu xa lại có tiền, xinh đẹp thì như thế nào m, mệnh không tốt, cũng chỉ có thể bị cô ta đạp dưới lòng bàn chân
Nhưng Nguyễn Chính Trạch và Điền Tiểu Phân không giống nhau, Nguyễn Tư Vũ trong lòng hạ quyết tâm, nhất định phải thận trọng hành sự, hiện tại mấu chốt nhất chính là làm đồ chướng mắt Nguyễn Tĩnh Vi biến mất khỏi trường học, làm sao để thanh danh xấu xí, bị Nguyễn Chính Trạch hoàn toàn ghét bỏ!