Chương : 18
Lục Thần Hi hôm nay vô cùng vui vẻ, anh đến Lục Thị một chút sau đó liền đi dạo khắp nơi. Cho đến khi 1 giờ 30 mới quay về nhà. Anh hưng phấn đến phòng của Kiều Tử Khiết vốn muốn hỏi cô đã chuẩn bị xong chưa nhưng nào ngờ lại thấy cô nằm dài trên giường. Anh bất giác đến gần cô, anh ngồi trên giường, vắt chéo hai chân lại. Đôi tay vuốt lên mái tóc xuôn mượt của cô sau đó khẽ cười. Anh thầm nghĩ trong lòng " Có phải xưa nay là anh sai rồi không. Anh cứ nghĩ anh có chút cảm giác với cô. Là bởi vì cô hao hao giống Triển Nhi. Nhưng anh lầm rồi, anh thích Triển Nhi mới đúng là vì cô ta quá giống Kiều Tử Khiết "
" Lục Thần Hi, sao anh lại ở đây vậy " Kiều Tử Khiết có giác quan nhạy cảm, vừa rồi mặc dù đang ngủ nhưng có người cứ sờ lên tóc mình như vậy cô cũng có cảm nhận được. Cô từ từ mở mắt ra chậm rãi nói với Lục Thần Hi
" Tử Khiết, em quên 2 giờ chiều nay chúng ta có hẹn sao " Lục Thần Hi vừa cười tươi vừa đảo mắt thẹn thùng nhìn xung quanh. Anh vuốt tóc cô thật sự cho cô cảm giác đề phòng đến vậy sao
" Nhớ chứ, anh xem như là ông chủ của tôi sao tôi dám quên được. Tôi vẫn còn muốn sống dài dài đó " Kiều Tử Khiết đứng dậy, tiến đến bên tủ quần áo. Từ bên trong lấy ra một chiếc vali. Cô mỉm cười chỉ vào vali mà nói " Anh xem, tối không có quên "
Lục Thần Hi nghe vậy cũng có chút mát lòng, anh gật đầu nhẹ một cái sau đó tiến đến xách vali giùm cô " Anh xách vali giùm em "
Anh nói xong liền đoạt lấy vali từ trong tay của cô sau đó lặng lẽ đi ra ngoài. Còn Kiều Tử Khiết vẫn còn sững sờ vì những hành động từ sáng đến giờ của anh. Cô không tin nổi tại sao một người có thể thay đổi nhanh như vậy chứ. Hơn nữa Lục Thần Hi lại đối tốt với cô như vậy, cô còn nghĩ anh bị thần kinh. Suy nghĩ một hồi, cô không dám chậm trễ cũng bắt đầu theo anh ra ngoài
Xuống vừa bước cuống sân thì đã thấy ngồi trong xe đợi cô. Cô không chần chừ mà nhanh chóng lên xê
Cứ thế, chuyến đi du lịch của cô và anh cũng bắt đầu. Trên xe, anh mở bài " Nụ cười của Vy khuynh thành ". Cô cũng biết bài này, đây chẳng phải là bài do Dương Dương, nam thần đang nổi gần đây đó sao. Hơn nữa đây còn là nhạc phim của phim " Yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên " được chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng của Cố Mạn. Thật ra mà nói cô cũng xem như là một ", dân ngôn tình " chính hiệu. Nhưng nói rõ thì ban đầu cô cũng không thích ngôn tình cho lắm. Chẳng qua là Triển Bạch lại rất thích ngôn tình. Có đôi khi, vào lúc luyện võ xong, cô và Triển Bạch dưới ánh trăng đầu tựa đầu, vai tựa vai cùng đọc tiểu thuyết. Nghĩ tới đây cô laik cảm thấy cái mũi của mình hơi cay cay. Cô liếc nhìn sang bên Lục Thần Hi. Cô không thể đau lòng hay rơi lệ trước mặt anh ta. Vậy mà Lục Thần Hi lại nhìn ra điểm khác thường của cô
" Tử Khiết, nghe bài này em cảm động đến khóc sao, có phải em thấy anh hôm nay rất lãng mạn hay không " Lục Thần Hi một tay vừa lái xe vừa vặn nút tắt nhạc. Không khí trên xe càng trở nên yên tĩnh
" Không phải, tự dưng nhớ đến một số chuyện cũ mà thôi. Đúng rồi, Thần Nguyên đâu rồi, sao từ sáng giờ tôi không thấy cậu ấy. Tôi có hẹn với cậu ấy rồi " Kiều Tử Khiết bỗng nhiên nhớ ra tối hôm qua cô có nói sẽ cho Nguyên Hàng sư huynh một bất ngờ. Nhưng hôm nay cô lại đi du lịch cùng Lục Thần Hi nên chưa thể gặp anh. Cô định lấy điện thoại ra gọi cho Lục Thần Nguyên thì Lục Thần Hi lại ngăn lại
" Không cần, có gì su này hãy nói. Em đi du lich với anh nó cũng biết mà " Lục Thần Hi như bị ăn giấm chua. Lời nói còn mang theo chút ganh tị. Anh thầm bực trong mình " Tại sao người cô hẹn không phải anh mà lại là Lục Thần Nguyên chứ "
Kiều Tử Khiết không muốn cãi nhau thế nên mới không làm nghịch với ý của anh. Cô dựa vào ghế, nhắm mắt lại, từ từ đi sâu vào ngủ. Còn Lục Thần Hi vẫn im lặng lái xe, đôi khi có đèn đỏ, anh còn nhân cơ hội đó mà quan sát cô một lúc
" Lục Thần Hi, sao anh lại ở đây vậy " Kiều Tử Khiết có giác quan nhạy cảm, vừa rồi mặc dù đang ngủ nhưng có người cứ sờ lên tóc mình như vậy cô cũng có cảm nhận được. Cô từ từ mở mắt ra chậm rãi nói với Lục Thần Hi
" Tử Khiết, em quên 2 giờ chiều nay chúng ta có hẹn sao " Lục Thần Hi vừa cười tươi vừa đảo mắt thẹn thùng nhìn xung quanh. Anh vuốt tóc cô thật sự cho cô cảm giác đề phòng đến vậy sao
" Nhớ chứ, anh xem như là ông chủ của tôi sao tôi dám quên được. Tôi vẫn còn muốn sống dài dài đó " Kiều Tử Khiết đứng dậy, tiến đến bên tủ quần áo. Từ bên trong lấy ra một chiếc vali. Cô mỉm cười chỉ vào vali mà nói " Anh xem, tối không có quên "
Lục Thần Hi nghe vậy cũng có chút mát lòng, anh gật đầu nhẹ một cái sau đó tiến đến xách vali giùm cô " Anh xách vali giùm em "
Anh nói xong liền đoạt lấy vali từ trong tay của cô sau đó lặng lẽ đi ra ngoài. Còn Kiều Tử Khiết vẫn còn sững sờ vì những hành động từ sáng đến giờ của anh. Cô không tin nổi tại sao một người có thể thay đổi nhanh như vậy chứ. Hơn nữa Lục Thần Hi lại đối tốt với cô như vậy, cô còn nghĩ anh bị thần kinh. Suy nghĩ một hồi, cô không dám chậm trễ cũng bắt đầu theo anh ra ngoài
Xuống vừa bước cuống sân thì đã thấy ngồi trong xe đợi cô. Cô không chần chừ mà nhanh chóng lên xê
Cứ thế, chuyến đi du lịch của cô và anh cũng bắt đầu. Trên xe, anh mở bài " Nụ cười của Vy khuynh thành ". Cô cũng biết bài này, đây chẳng phải là bài do Dương Dương, nam thần đang nổi gần đây đó sao. Hơn nữa đây còn là nhạc phim của phim " Yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên " được chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình nổi tiếng của Cố Mạn. Thật ra mà nói cô cũng xem như là một ", dân ngôn tình " chính hiệu. Nhưng nói rõ thì ban đầu cô cũng không thích ngôn tình cho lắm. Chẳng qua là Triển Bạch lại rất thích ngôn tình. Có đôi khi, vào lúc luyện võ xong, cô và Triển Bạch dưới ánh trăng đầu tựa đầu, vai tựa vai cùng đọc tiểu thuyết. Nghĩ tới đây cô laik cảm thấy cái mũi của mình hơi cay cay. Cô liếc nhìn sang bên Lục Thần Hi. Cô không thể đau lòng hay rơi lệ trước mặt anh ta. Vậy mà Lục Thần Hi lại nhìn ra điểm khác thường của cô
" Tử Khiết, nghe bài này em cảm động đến khóc sao, có phải em thấy anh hôm nay rất lãng mạn hay không " Lục Thần Hi một tay vừa lái xe vừa vặn nút tắt nhạc. Không khí trên xe càng trở nên yên tĩnh
" Không phải, tự dưng nhớ đến một số chuyện cũ mà thôi. Đúng rồi, Thần Nguyên đâu rồi, sao từ sáng giờ tôi không thấy cậu ấy. Tôi có hẹn với cậu ấy rồi " Kiều Tử Khiết bỗng nhiên nhớ ra tối hôm qua cô có nói sẽ cho Nguyên Hàng sư huynh một bất ngờ. Nhưng hôm nay cô lại đi du lịch cùng Lục Thần Hi nên chưa thể gặp anh. Cô định lấy điện thoại ra gọi cho Lục Thần Nguyên thì Lục Thần Hi lại ngăn lại
" Không cần, có gì su này hãy nói. Em đi du lich với anh nó cũng biết mà " Lục Thần Hi như bị ăn giấm chua. Lời nói còn mang theo chút ganh tị. Anh thầm bực trong mình " Tại sao người cô hẹn không phải anh mà lại là Lục Thần Nguyên chứ "
Kiều Tử Khiết không muốn cãi nhau thế nên mới không làm nghịch với ý của anh. Cô dựa vào ghế, nhắm mắt lại, từ từ đi sâu vào ngủ. Còn Lục Thần Hi vẫn im lặng lái xe, đôi khi có đèn đỏ, anh còn nhân cơ hội đó mà quan sát cô một lúc