Chương 15: Tỉnh rồi
tôi và Như vẫn như mọi ngày vẫn sống và chăm sóc Nam như thường lệ tôi không biết thế lực nào có thể khiến tôi động vào chiếc điện thoại đã lâu không dùng của Nam hên là điện thoại dạng vân tay không thì chỉ có mò mật khẩu đến chết. Mở ra tôi vào ngay messenger của Nam tìm đoạn hội thoại giữa Nam và Ly thì bất ngờ Nam đã cho Ly vào kho lưu trữ tôi bấm vào thì thấy Ly với những dòng spam tin nhắn và nài nỉ Nam làm người yêu của Ly, tôi thắc mắc một người đẹp toàn diện có thiếu gì người thích chứ tại sao Ly chỉ để ý mỗi mình Nam lướt lên trên xíu thì tôi chẳng phát hiện gì nữa tôi nghẹn ngào vì mình đã trách oan Nam thì ra hôm đó Nam đã từ chối lời tỏ tình đầy sức cám dỗ của Ly thì ra mọi chuyện là tôi sai ngay từ đầu những giọt nước mắt từ từ lăn trên gò má tôi tôi còn thấy một vài giọt còn rơi trên mặt Nam nữa.
Bỗng nhiên Nam nhăn mặt lại rồi từ từ mở mắt Nam hình như còn đang nói 1 thứ gì đó mà không rõ tôi chuyển từ giọt nước mắt hối hận sang hạnh phúc tôi gọi Như ngay để ở bên cổ vũ Nam thì Nam bật nói
- Đang ở đâu đây?
Có lẽ Nam không biết mình đã hoá thân thành Aurora trong truyện công chúa ngủ trong rừng con Như và tôi bật khóc nức nở khi thấy Nam đã chiến thắng cơn hôn mê để nói được 4 chữ Đang ở đâu đây.
- Mày xấu lắm đó Nam mày biết tụi tao lo như nào không Hả
- Lớn rồi còn khóc nín đi
- Cảm ơn, cảm ơn mày đã tỉnh lại
Con Như hưng phấn chạy xuống nhà bếp nấu một bữa thịnh soạn cho cả 3 để mừng vì Nam đã tỉnh lại tôi vui vẻ lau nước mắt đi và cũng dìu Nam vào 1 cái ghế gần đó
- Tao hôn mê bao lâu rồi Thy?
- 3 tuần theo dự tính của Bác sĩ thì mày chỉ hôn mê 2 tuần và sau 4 tuần sẽ khỏi vậy nên chắc tầm 1 tuần sau chân mày sẽ khỏi hẵn chắc trong thời gian đó t phải dìu mày đi rồi
- Cảm ơn mày nha.
Tôi và Nam ôm nhau một cái thật chặt để thể hiện sự mừng rỡ thay vì lời nói. Con Như nó đem về nào là mực nào là thịt bò vâng vâng nói chung là đủ thứ nó nấu 1 bàn ăn thịnh soạn nhất từ trước tới giờ vừa ăn chúng tôi vừa tám phét với nhau
- Ê tụi bây tao thắc mắc 1 điều là trong nhà chỉ có 1 cái sofa với 1 cái giường mà có 3 đứa lận tao nằm ở giường rồi thì tụi bây ai nằm ở đâu
- Tao với con Thy tranh cái sofa mà dưới nền của mày lạnh vãi mà chỉ có 2 cái mền keo kiệt
- Vậy ai nằm ở đâu nói lẹ
- Tao với nó tranh sofa bằng cách tù xì nó toàn thua tao nên tao giành được sofa
- Vậy mày nằm ở đâu Thy
- Trên giường mày đấy
Phải công nhận con bạn tôi nó nhanh nhẩu thật tôi chưa kịp trả lời là nó tranh tôi nói trước rồi tôi nén sự hoảng loạn trong lòng rồi ăn nốt bữa ăn.
- À còn nữa có chuyện này tao khoonh biết có nên nói với mày không Nam
- Vụ gì?
- Tụi tao biết mày ưa sạch sẽ nên sợ mày biết nếu tụi tao không tắm cho mày mày sẽ la làng
- Vậy mày mặc tao vậy mà không khử mùi hay làm gì hả?
- Không con Thy nó tắm cho mày đó còn nhìn hay không không biết
- CÁI GÌ?????
Vãi thật tôi định chôn vùi vụ này mà con Như nó kể với Nam nghe luôn mày ác lắm Như ơi ở dưới địa phủ có chỗ dành riêng cho những con rắn như mày đấy
- Bình tĩnh bình tĩnh Nam ơi tao có đeo kính đen 2 lớp rồi không thấy gì đâu và tao cũng đeo bao tay sạch sẽ không đụng cái gì của mày đâu
Tôi và Nam hoảng loạn mặt đỏ như trái cà chua
- Đủ rồi tao muốn đi ngủ
- Ok tao dìu mày vào phòng
- À mày 1 tuần nữa là khỏi khỏi cần mua nạng đi ha tụi tao không còn tiền đâu
- Sao cũng được
- À Thy hôm nay mày ngủ với th Nam nốt đi ha dù gì cũng ngủ cả rồi tấm thân này không thể vấy bẩn đâu
Mẹ nó con Như nó thâm hơn tôi tưởng thôi dù gì tôi cũng không thoải mái khi con Như nó ở cùng với Nam có thể nói là ghen thầm đấy. Tôi và Nam không ai ngủ được tôi bèn bắt chuyện
- Tao không muốn tắm cho mày đâu nhé tôi không có quyền lựa chọn
- Tại sao?
- Vì con Như nó tranh nấu ăn rồi tao không nấu được gì nên không có quyền lựa
- Thôi đủ rồi tha tao tao đi ngủ
...----------------...
Tôi từ từ lấy lại ý thức sau khi hôn mê vì không rõ về thời gian nhưng tôi rất rõ vì có thứ gì ẩm ẩm đang ở trên mắt và mặt. Tôi mở mắt ra thì thấy nhỏ đang khóc nức nở thấy tôi nhỏ còn khóc to hơn nữa tôi không muốn nhỏ phải khóc thế nên muốn lau giọt nước mắt ấy đi nhưng cơ thể bỗng nặng trĩu một cách lạ thường nhỏ kêu con Như thì 2 đứa bật khóc vì vui mừng con vong nữ phấn khích chạy ra chợ đi mua đồ ăn đãi tiệc chắc là mừng thọ tôi nên mới mua nhiều vậy. Trần Ngọc Thy cô gái nổi tiếng với sự lạnh lùng kiêu ngạo không bao giờ để bản thân trở nên yếu đuối vậy mà đã ôm tôi một cái thật sâu tôi cũng tận hưởng cảm giác ấy muốn nó trôi đi thật lâu để tôi hướng trọn cảm giác này ai lại không muốn ôm cô gái mình thích lâu chứ. Tôi có hỏi nhỏ thì nhỏ nói tôi đã hôn mê 3 tuần tôi khá bất ngờ khi đã lâu đến như vậy.
Ở bữa cơm một bàn ăn thịnh soạn bày biện một cách đẹp mắt chắc nó muốn vỗ béo tôi đây mà chúng tôi trò chuyện những ngày tôi hôn mê tôi thắc mắc vì nhà tôi chỗ ngủ rất ít nên cơ bản là sẽ phải có một người ngủ dưới đất tôi bèn hỏi thì nhận được câu trả lời là Thy cô gái mà tôi thích suốt 3 tuần tôi hôn mê đã nằm cạnh tôi ước gì lúc đó tôi vờ hôn mê thì hay biết mấy chưa hết hoảng con Như nó còn bồi thêm một cú làm tôi 1 người bình tĩnh đã phải quay mặt đi để che giấu sự hoảng loạn Vãi thật suốt 3 tuần tức là 21 ngày nhỏ đã tắm cho tôi tôi 1 người ưa sạch sẽ lần đấu muốn ở dơ ai lại không ngại khi người mình thích tắm cho mình chứ nhỏ khoa tay múa chân nói rằng mình có đeo kính đen nên không thấy gì hết bầu không khí trở nên dần ngượng gạo
Nhỏ dìu tôi vào phòng rồi ngủ luôn ở đó cảm giác như con tim tôi 1 vài giây nữa sẽ thoát ra khỏi lòng ngực để đi nghỉ dưỡng vậy nhỏ giải thích vì con Như nó biết nấu ăn nên nhỏ buộc phải đảm nhận nhiệm vụ khó nhằn này quả thật là bạn tôi nó thâm vãi.
Bỗng nhiên Nam nhăn mặt lại rồi từ từ mở mắt Nam hình như còn đang nói 1 thứ gì đó mà không rõ tôi chuyển từ giọt nước mắt hối hận sang hạnh phúc tôi gọi Như ngay để ở bên cổ vũ Nam thì Nam bật nói
- Đang ở đâu đây?
Có lẽ Nam không biết mình đã hoá thân thành Aurora trong truyện công chúa ngủ trong rừng con Như và tôi bật khóc nức nở khi thấy Nam đã chiến thắng cơn hôn mê để nói được 4 chữ Đang ở đâu đây.
- Mày xấu lắm đó Nam mày biết tụi tao lo như nào không Hả
- Lớn rồi còn khóc nín đi
- Cảm ơn, cảm ơn mày đã tỉnh lại
Con Như hưng phấn chạy xuống nhà bếp nấu một bữa thịnh soạn cho cả 3 để mừng vì Nam đã tỉnh lại tôi vui vẻ lau nước mắt đi và cũng dìu Nam vào 1 cái ghế gần đó
- Tao hôn mê bao lâu rồi Thy?
- 3 tuần theo dự tính của Bác sĩ thì mày chỉ hôn mê 2 tuần và sau 4 tuần sẽ khỏi vậy nên chắc tầm 1 tuần sau chân mày sẽ khỏi hẵn chắc trong thời gian đó t phải dìu mày đi rồi
- Cảm ơn mày nha.
Tôi và Nam ôm nhau một cái thật chặt để thể hiện sự mừng rỡ thay vì lời nói. Con Như nó đem về nào là mực nào là thịt bò vâng vâng nói chung là đủ thứ nó nấu 1 bàn ăn thịnh soạn nhất từ trước tới giờ vừa ăn chúng tôi vừa tám phét với nhau
- Ê tụi bây tao thắc mắc 1 điều là trong nhà chỉ có 1 cái sofa với 1 cái giường mà có 3 đứa lận tao nằm ở giường rồi thì tụi bây ai nằm ở đâu
- Tao với con Thy tranh cái sofa mà dưới nền của mày lạnh vãi mà chỉ có 2 cái mền keo kiệt
- Vậy ai nằm ở đâu nói lẹ
- Tao với nó tranh sofa bằng cách tù xì nó toàn thua tao nên tao giành được sofa
- Vậy mày nằm ở đâu Thy
- Trên giường mày đấy
Phải công nhận con bạn tôi nó nhanh nhẩu thật tôi chưa kịp trả lời là nó tranh tôi nói trước rồi tôi nén sự hoảng loạn trong lòng rồi ăn nốt bữa ăn.
- À còn nữa có chuyện này tao khoonh biết có nên nói với mày không Nam
- Vụ gì?
- Tụi tao biết mày ưa sạch sẽ nên sợ mày biết nếu tụi tao không tắm cho mày mày sẽ la làng
- Vậy mày mặc tao vậy mà không khử mùi hay làm gì hả?
- Không con Thy nó tắm cho mày đó còn nhìn hay không không biết
- CÁI GÌ?????
Vãi thật tôi định chôn vùi vụ này mà con Như nó kể với Nam nghe luôn mày ác lắm Như ơi ở dưới địa phủ có chỗ dành riêng cho những con rắn như mày đấy
- Bình tĩnh bình tĩnh Nam ơi tao có đeo kính đen 2 lớp rồi không thấy gì đâu và tao cũng đeo bao tay sạch sẽ không đụng cái gì của mày đâu
Tôi và Nam hoảng loạn mặt đỏ như trái cà chua
- Đủ rồi tao muốn đi ngủ
- Ok tao dìu mày vào phòng
- À mày 1 tuần nữa là khỏi khỏi cần mua nạng đi ha tụi tao không còn tiền đâu
- Sao cũng được
- À Thy hôm nay mày ngủ với th Nam nốt đi ha dù gì cũng ngủ cả rồi tấm thân này không thể vấy bẩn đâu
Mẹ nó con Như nó thâm hơn tôi tưởng thôi dù gì tôi cũng không thoải mái khi con Như nó ở cùng với Nam có thể nói là ghen thầm đấy. Tôi và Nam không ai ngủ được tôi bèn bắt chuyện
- Tao không muốn tắm cho mày đâu nhé tôi không có quyền lựa chọn
- Tại sao?
- Vì con Như nó tranh nấu ăn rồi tao không nấu được gì nên không có quyền lựa
- Thôi đủ rồi tha tao tao đi ngủ
...----------------...
Tôi từ từ lấy lại ý thức sau khi hôn mê vì không rõ về thời gian nhưng tôi rất rõ vì có thứ gì ẩm ẩm đang ở trên mắt và mặt. Tôi mở mắt ra thì thấy nhỏ đang khóc nức nở thấy tôi nhỏ còn khóc to hơn nữa tôi không muốn nhỏ phải khóc thế nên muốn lau giọt nước mắt ấy đi nhưng cơ thể bỗng nặng trĩu một cách lạ thường nhỏ kêu con Như thì 2 đứa bật khóc vì vui mừng con vong nữ phấn khích chạy ra chợ đi mua đồ ăn đãi tiệc chắc là mừng thọ tôi nên mới mua nhiều vậy. Trần Ngọc Thy cô gái nổi tiếng với sự lạnh lùng kiêu ngạo không bao giờ để bản thân trở nên yếu đuối vậy mà đã ôm tôi một cái thật sâu tôi cũng tận hưởng cảm giác ấy muốn nó trôi đi thật lâu để tôi hướng trọn cảm giác này ai lại không muốn ôm cô gái mình thích lâu chứ. Tôi có hỏi nhỏ thì nhỏ nói tôi đã hôn mê 3 tuần tôi khá bất ngờ khi đã lâu đến như vậy.
Ở bữa cơm một bàn ăn thịnh soạn bày biện một cách đẹp mắt chắc nó muốn vỗ béo tôi đây mà chúng tôi trò chuyện những ngày tôi hôn mê tôi thắc mắc vì nhà tôi chỗ ngủ rất ít nên cơ bản là sẽ phải có một người ngủ dưới đất tôi bèn hỏi thì nhận được câu trả lời là Thy cô gái mà tôi thích suốt 3 tuần tôi hôn mê đã nằm cạnh tôi ước gì lúc đó tôi vờ hôn mê thì hay biết mấy chưa hết hoảng con Như nó còn bồi thêm một cú làm tôi 1 người bình tĩnh đã phải quay mặt đi để che giấu sự hoảng loạn Vãi thật suốt 3 tuần tức là 21 ngày nhỏ đã tắm cho tôi tôi 1 người ưa sạch sẽ lần đấu muốn ở dơ ai lại không ngại khi người mình thích tắm cho mình chứ nhỏ khoa tay múa chân nói rằng mình có đeo kính đen nên không thấy gì hết bầu không khí trở nên dần ngượng gạo
Nhỏ dìu tôi vào phòng rồi ngủ luôn ở đó cảm giác như con tim tôi 1 vài giây nữa sẽ thoát ra khỏi lòng ngực để đi nghỉ dưỡng vậy nhỏ giải thích vì con Như nó biết nấu ăn nên nhỏ buộc phải đảm nhận nhiệm vụ khó nhằn này quả thật là bạn tôi nó thâm vãi.