Chương 35: 35: Hạ Lũ Sói
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hú…
Bầy sói rú lên ầm ĩ, con nào con nấy đều đầy ý thù địch hướng ánh nhìn về phía Mục Vỹ.
Đối với bầy sói mà nói, một võ giả mà dám khiếu chiến với chúng thì là một nỗi nhục cực lớn.
Soạt soạt…
Thoáng cái, Mục Vỹ lách mình, hai con sói lông tím trưởng thành đã xông lên hệt như tia sét màu tím.
“Cút ngay!”
Mục Vỹ tung một quyền ra, hai tiếng tách tách vang lên.
Đầu của hai con sói lông tím đó nổ tung, óc rơi vãi tung toé.
Mục Vỹ chỉ dùng hai quyền đơn giản, chứ không sử dùng bất kỳ kỹ năng võ thuật nào.
Sức mạnh khủng khiếp ngang với hai chục tấn đó đã lập tức đánh chết hai con sói lông tím trưởng thành.
U u…
Vì cái chết của hai con sói đó, trong bầy sói đã vang lên từng tiếng tru tréo.
Soạt soạt soạt soạt…
Nhưng ngay sau đó, bốn tia sét màu tím đã chia nhau ra tấn công Mục Vỹ từ nhiều phía.
Dù yêu thú không có linh trí, nhưng chúng lại có những phán đoán đơn giản.
Vây đánh?
Mục Vỹ mỉm cười, hai tay lập tức định tung chưởng sang hai bên.
Khi bước vào cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm của thân xác, võ giả sẽ dùng khí kình để đả thương đối thủ, khiến kẻ đó chưa chạm được vào người mình thì đã bị khí kình xung quanh cơ thể đánh bay.
Bịch bịch…
Hai tiếng bịch bịch vang lên, hai con sói lông tím ở hai bên kêu lên thảm thiết, rồi ngã xuống cách Mục Vỹ ba mét…
Ngay sau đó, hai con khác ở phía trước và sau đã tấn công đến gần Mục Vỹ.
Đúng lúc này, Mục Vỹ chợt thu hai tay lại, sau đó tung hai chưởng thật mạnh xuống mặt đất.
Khí kình bắn ra, lực phản phệ mãnh liệt lập tức khiến người Mục Vỹ bay lên cao năm mét.
Cùng lúc đó, hai con sói lông tím đã không còn phản ứng gì nữa.
Mục Vỹ không hề dừng lại, hắn xoay một vòng trên không, hướng đầu xuống dười, đồng thời tung hai chưởng.
Bụp…
Hai con sói lông tím đã mất mạng!
Bốn con Tử Mao Lạp Lang liên tục đi đời, trong bầy sói dần toả ra một bầu không khí bất an.
Diệu Tiên Ngữ đang ẩn núp ở một bên không nhịn được trợn tròn đôi mắt.
Đây là Mục Vỹ mà cô ta từng biết ư?
Hôm qua khi giao đấu với Cận Đông, rõ ràng Mục Vỹ vẫn là cảnh giới Tráng Tức - tầng thứ tư của thân xác.
Nhưng sau một đêm, hắn đã đột phá đến cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm, quả là kỳ lạ.
Song sức mạnh bạo phát trong cơ thể hắn lại vượt xa các võ giả cảnh giới Ngưng Khí bình thường khác.
“Lão đại!”, trong bốn người đàn ông mặc áo đen, lão tam nuốt từng ngụm nước miếng nói: “Tên này chỉ mới tới tầng thứ năm của thân xác thật sao?”
“Cảnh giới Ngưng Khí mà lại có sức mạnh hàng chục tấn thì ai mà tin chứ?”, lão thất tiếp lời, hùng hổ nói: “Lần này chúng ta bị người thuê lừa rồi!”
“Bảo sao họ lại bỏ ra năm trăm viên linh thạch hạ phẩm để đổi lấy mạng của tên này.
Đệ đã nói sao mà được hời thế rồi.
Chắc chắn tên này không chỉ là cảnh giới Ngưng Khí, ít nhất cũng phải là cảnh giới Ngưng Mạch!”, lão ngũ luôn im lặng chợt lên tiếng
“Chết tiệt, im hết miệng lại cho ta!”
Lão đại không nhịn được quát: “Coi lại bảnh lĩnh của các đệ đi.
Bảy người chúng ta đi phiêu bạt khắp nơi, có khó khăn gì chưa gặp phải chứ? Lão nhị, lão tứ, lão lục đều chết rồi mà chúng ta vẫn còn sống, chứng tỏ chúng ta mạnh hơn họ.
Chẳng qua nó chỉ là một tên nhãi ranh cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm có sức mạnh khá một chút thôi, nhưng sức mạnh thân xác là cái thá gì so với khí kình chứ? Bốn người chúng ta liên thủ lại thì giết nó dễ như trở bàn tay thôi!”
“Vả lại, các đệ không thấy rõ ràng hai người này đang đi rèn luyện à? Chờ họ sức cùng lực kiệt, chúng ta xông ra giết thì tên nhãi này sẽ hết đường chống trả như con châu chấu cuối vụ thôi!”
“Nếu hai người này xui xẻo gặp phải yêu thú cấp bảy thì đảm bảo sẽ mất nửa cái mạng.
Đến lúc đó, chúng ta như ngư ông đắc lợi, quá tốt!”
Thấy lão đại nói vậy, những người khác dần bình tĩnh lại.
Đúng vậy, chỉ cần mấy người họ ngồi chờ sung rụng thì giết chết Mục Vỹ và Diệu Tiên Ngữ không có gì là khó cả.
“Hơn nữa vị đại nhân kia đã nói nếu chẳng may xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ngài ấy sẽ ra tay hỗ trợ chúng ta, ngài ấy là võ giả cảnh giới Ngưng Nguyên - tầng thứ bảy của thân xác đấy!”
Cảnh giới Ngưng Nguyên - tầng thứ bảy của thân xác!
Nghe thấy vậy, đám người kia đã hoàn toàn yên tâm.
Trong mười tầng của thân xác, dù bước vào tầng thứ sáu đã được coi là cường giả, nhưng so với tầng thứ bảy thì vẫn cách biệt như trời với đất.
Cảnh giới Ngưng Nguyên là trong cơ thể sẽ ngưng tụ chân khí, mà sự lớn mạnh của nó là thứ mà sức mạnh thân xác và khí kình không thể bì kịp.
“Bây giờ, chúng ta chỉ cần chờ tới thời cơ thích hợp nhất thôi!”
Nói câu đó xong, ánh mắt của lão đại mặc áo đen ánh lên tia sáng lạnh lẽo, rồi nhìn chằm chằm vào Mục Vỹ ở phía xa.
Ông đây không tin ngươi có thể uy mãnh mãi như thế!
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Không mau tới giúp thầy thu thập yêu đan! Một viên yêu đan của yêu thú cấp năm có thể mua được mười viên linh thạch hạ phẩm đấy!”
Thấy Diệu Tiên Ngữ vẫn trốn ở một bên trợn tròn mắt nhìn mình, Mục Vỹ xua tay.
Xong rồi?
Giết lũ sói xong rồi ư?
Thấy máu tươi vung vãi khắp mặt đất, Diệu Tiên Ngữ không nhịn được cơn buồn nôn nên chạy đi mất.
?”.
Hú…
Bầy sói rú lên ầm ĩ, con nào con nấy đều đầy ý thù địch hướng ánh nhìn về phía Mục Vỹ.
Đối với bầy sói mà nói, một võ giả mà dám khiếu chiến với chúng thì là một nỗi nhục cực lớn.
Soạt soạt…
Thoáng cái, Mục Vỹ lách mình, hai con sói lông tím trưởng thành đã xông lên hệt như tia sét màu tím.
“Cút ngay!”
Mục Vỹ tung một quyền ra, hai tiếng tách tách vang lên.
Đầu của hai con sói lông tím đó nổ tung, óc rơi vãi tung toé.
Mục Vỹ chỉ dùng hai quyền đơn giản, chứ không sử dùng bất kỳ kỹ năng võ thuật nào.
Sức mạnh khủng khiếp ngang với hai chục tấn đó đã lập tức đánh chết hai con sói lông tím trưởng thành.
U u…
Vì cái chết của hai con sói đó, trong bầy sói đã vang lên từng tiếng tru tréo.
Soạt soạt soạt soạt…
Nhưng ngay sau đó, bốn tia sét màu tím đã chia nhau ra tấn công Mục Vỹ từ nhiều phía.
Dù yêu thú không có linh trí, nhưng chúng lại có những phán đoán đơn giản.
Vây đánh?
Mục Vỹ mỉm cười, hai tay lập tức định tung chưởng sang hai bên.
Khi bước vào cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm của thân xác, võ giả sẽ dùng khí kình để đả thương đối thủ, khiến kẻ đó chưa chạm được vào người mình thì đã bị khí kình xung quanh cơ thể đánh bay.
Bịch bịch…
Hai tiếng bịch bịch vang lên, hai con sói lông tím ở hai bên kêu lên thảm thiết, rồi ngã xuống cách Mục Vỹ ba mét…
Ngay sau đó, hai con khác ở phía trước và sau đã tấn công đến gần Mục Vỹ.
Đúng lúc này, Mục Vỹ chợt thu hai tay lại, sau đó tung hai chưởng thật mạnh xuống mặt đất.
Khí kình bắn ra, lực phản phệ mãnh liệt lập tức khiến người Mục Vỹ bay lên cao năm mét.
Cùng lúc đó, hai con sói lông tím đã không còn phản ứng gì nữa.
Mục Vỹ không hề dừng lại, hắn xoay một vòng trên không, hướng đầu xuống dười, đồng thời tung hai chưởng.
Bụp…
Hai con sói lông tím đã mất mạng!
Bốn con Tử Mao Lạp Lang liên tục đi đời, trong bầy sói dần toả ra một bầu không khí bất an.
Diệu Tiên Ngữ đang ẩn núp ở một bên không nhịn được trợn tròn đôi mắt.
Đây là Mục Vỹ mà cô ta từng biết ư?
Hôm qua khi giao đấu với Cận Đông, rõ ràng Mục Vỹ vẫn là cảnh giới Tráng Tức - tầng thứ tư của thân xác.
Nhưng sau một đêm, hắn đã đột phá đến cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm, quả là kỳ lạ.
Song sức mạnh bạo phát trong cơ thể hắn lại vượt xa các võ giả cảnh giới Ngưng Khí bình thường khác.
“Lão đại!”, trong bốn người đàn ông mặc áo đen, lão tam nuốt từng ngụm nước miếng nói: “Tên này chỉ mới tới tầng thứ năm của thân xác thật sao?”
“Cảnh giới Ngưng Khí mà lại có sức mạnh hàng chục tấn thì ai mà tin chứ?”, lão thất tiếp lời, hùng hổ nói: “Lần này chúng ta bị người thuê lừa rồi!”
“Bảo sao họ lại bỏ ra năm trăm viên linh thạch hạ phẩm để đổi lấy mạng của tên này.
Đệ đã nói sao mà được hời thế rồi.
Chắc chắn tên này không chỉ là cảnh giới Ngưng Khí, ít nhất cũng phải là cảnh giới Ngưng Mạch!”, lão ngũ luôn im lặng chợt lên tiếng
“Chết tiệt, im hết miệng lại cho ta!”
Lão đại không nhịn được quát: “Coi lại bảnh lĩnh của các đệ đi.
Bảy người chúng ta đi phiêu bạt khắp nơi, có khó khăn gì chưa gặp phải chứ? Lão nhị, lão tứ, lão lục đều chết rồi mà chúng ta vẫn còn sống, chứng tỏ chúng ta mạnh hơn họ.
Chẳng qua nó chỉ là một tên nhãi ranh cảnh giới Ngưng Khí - tầng thứ năm có sức mạnh khá một chút thôi, nhưng sức mạnh thân xác là cái thá gì so với khí kình chứ? Bốn người chúng ta liên thủ lại thì giết nó dễ như trở bàn tay thôi!”
“Vả lại, các đệ không thấy rõ ràng hai người này đang đi rèn luyện à? Chờ họ sức cùng lực kiệt, chúng ta xông ra giết thì tên nhãi này sẽ hết đường chống trả như con châu chấu cuối vụ thôi!”
“Nếu hai người này xui xẻo gặp phải yêu thú cấp bảy thì đảm bảo sẽ mất nửa cái mạng.
Đến lúc đó, chúng ta như ngư ông đắc lợi, quá tốt!”
Thấy lão đại nói vậy, những người khác dần bình tĩnh lại.
Đúng vậy, chỉ cần mấy người họ ngồi chờ sung rụng thì giết chết Mục Vỹ và Diệu Tiên Ngữ không có gì là khó cả.
“Hơn nữa vị đại nhân kia đã nói nếu chẳng may xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì ngài ấy sẽ ra tay hỗ trợ chúng ta, ngài ấy là võ giả cảnh giới Ngưng Nguyên - tầng thứ bảy của thân xác đấy!”
Cảnh giới Ngưng Nguyên - tầng thứ bảy của thân xác!
Nghe thấy vậy, đám người kia đã hoàn toàn yên tâm.
Trong mười tầng của thân xác, dù bước vào tầng thứ sáu đã được coi là cường giả, nhưng so với tầng thứ bảy thì vẫn cách biệt như trời với đất.
Cảnh giới Ngưng Nguyên là trong cơ thể sẽ ngưng tụ chân khí, mà sự lớn mạnh của nó là thứ mà sức mạnh thân xác và khí kình không thể bì kịp.
“Bây giờ, chúng ta chỉ cần chờ tới thời cơ thích hợp nhất thôi!”
Nói câu đó xong, ánh mắt của lão đại mặc áo đen ánh lên tia sáng lạnh lẽo, rồi nhìn chằm chằm vào Mục Vỹ ở phía xa.
Ông đây không tin ngươi có thể uy mãnh mãi như thế!
“Còn đứng ngây ra đó làm gì? Không mau tới giúp thầy thu thập yêu đan! Một viên yêu đan của yêu thú cấp năm có thể mua được mười viên linh thạch hạ phẩm đấy!”
Thấy Diệu Tiên Ngữ vẫn trốn ở một bên trợn tròn mắt nhìn mình, Mục Vỹ xua tay.
Xong rồi?
Giết lũ sói xong rồi ư?
Thấy máu tươi vung vãi khắp mặt đất, Diệu Tiên Ngữ không nhịn được cơn buồn nôn nên chạy đi mất.
?”.