Chương 8: Cơ giáp
Biên dịch: Yên Hy
Chỉnh sửa: 03/10/2023
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Dịch rời nhà đi quân bộ.
Kỷ Nhiên cũng theo dậy thật sớm, trước hết để quản gia đón mình về nhà, đem cơ giáp dùng để huấn luyện trước đó bảo dưỡng một phen, sau đó lái chiếc Air Car phiên bản giới hạn trở lại Thẩm gia.
Lúc anh ta đến, Thẩm gia vừa mới dọn bữa sáng xong.
Bà Thẩm mặt đầy ý cười tiếp đón đối phương, Kỷ Nhiên lễ phép gọi một tiếng 'dì', tiếp theo không chút khách khí chọn ghế ngồi bên cạnh Thẩm Ngôn.
Sắc mặt bà Thẩm lập tức cứng thêm vài phần.
Ý bà muốn Alpha ngồi bên cạnh Thẩm An, còn cố tình để trống chỗ. Không biết đối phương thật sự không thấy hay giả ngu, hoàn toàn uổng phí nguyện vọng của bà, một hai phải đến chỗ Thẩm Ngôn, làm ngực bà ta nghẹn ứ.
Cố tình bà không thể để lộ một tia bất mãn nào, thay vào đó luôn phải nở nụ cười, suy cho cùng Kỷ gia trên bảng xếp hạng thủ đô cao hơn Thẩm gia rất nhiều.
Mà Thẩm An vẫn luôn cúi đầu ăn, không ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái. Chỉ là đầu ngón tay nắm dĩa của cậu ta xuất hiện màu trắng, vừa thấy liền biết dùng lực rất lớn, có thể thấy được trong lòng cũng không bình tĩnh giống mặt ngoài.
Kỷ Nhiên chưa bao giờ biết, có người ăn thôi cũng có thể cảnh đẹp ý vui như vậy.
Ngón tay Omega thon dài nắm dao, hàng mi dài rũ xuống tạo nên một vùng tối dưới đáy mặt, nắng sớm chiếu lên trên nước da trắng ngọc, nổi lên màu sắc nhu hòa. Ánh sáng đan xen cùng hình ảnh, tạo thành bức họa tròn mỹ lệ.
Dao nĩa va chạm với dĩa phát ra tiếng thanh thúy, thức ăn được cắt thành từng miếng bằng nhau, mỗi một tất đều giống như được đo đạc qua, khiến người nhìn hết sức thoải mái.
Alpha cứ nhìn, tâm tình đều đi theo thư hoãn rất nhiều.
Một bữa cơm xong, đồ ăn trên dĩa Thẩm Ngôn sạch sẽ, mà Kỷ Nhiên lại không ăn được bao nhiêu, chỉ lo nhìn người.
Khụ.
Chờ người hầu lại đây thu chén dĩa, anh ta che giấu thấp giọng ho một tiếng, cảm giác có chút xấu hổ.
Hành vi này kỳ thật không được lịch sự, nhìn chằm chằm đối phương dùng cơm, đối với một người từ nhỏ đã học lễ nghi quý tộc, quả thực quá thất lễ.
Tuy da mặt Kỷ Nhiên đủ dày, đáy lòng cũng nhiều thêm vài phần xấu hổ.
Anh ta trước đây chưa từng làm hành động tương tự, đúng là sắc đẹp hại người.
Lúc này hệ thống đang ở trong đầu Thẩm Ngôn phẫn nộ rít gào: 【Ký chủ, tên Alpha này, anh, anh ta quá vô sỉ! Vẫn luôn nhìn cậu, nước miếng muốn chảy ra luôn rồi!
Chút nữa lúc đối chiến cơ giáp, cậu nhất định phải dạy dỗ anh ta, đem anh ta đánh đến răng rơi đầy đất!! 】
Thẩm Ngôn thật sự không để ý.
Cậu từ nhỏ đã chịu chú ý, đã sớm quen với tầm mắt người khác, sẽ không bị nó gây ảnh hưởng.
Người hầu còn đang dọn dẹp, Kỷ Nhiên đã như hiến vật quý lấy ra một cái hộp nhỏ hình vuông.
Mở ra, bên trong bay ra hai nút không gian hình tròn có kích thước bằng đồng xu, được xâu bằng dây đen làm thành mặt dây, một chiếc màu đỏ, một chiếc màu lam.
Kỷ Nhiên: "Đây là cơ giáp anh từng dùng để huấn luyện, màu đỏ chính là cơ giáp cấp năm, màu lam cấp ba, cưng lấy màu đỏ đi, anh sẽ dùng cái khác."
Cơ giáp trước mắt phân chia cấp bậc từ cấp 1-10, chia thành 1-3, 3-5, 6-7, tương ứng với các cấp thấp, trung bình và cao cấp.
Cấp tám trở lên gọi chung là cấp R, là mô hình cao cấp tùy chỉnh, căn cứ vào vật liệu độ quý hiếm không giới hạn, chi phí cơ bản cho một cái cấp R là hơn một tỷ tinh tệ trở lên, còn phải có tinh thần lực cường đại chống đỡ, người thường khó có thể khống chế.
"Cảm ơn." Thẩm Ngôn chân thành nói cảm ơn, tiếp nhận mặt dây chuyền màu đỏ đeo lên cổ.
Cha Thẩm nhìn nút không gian trên cổ cậu, lông mày lập tức nhăn lại thành chữ xuyên (川).
Thân là một Omega quý tộc, sao lại có thể làm chuyện khác người như vậy? Quả thực không có giáo dục!
Chẳng qua có khách Kỷ Nhiên ở đây, ông ta cũng không tiện nói nhiều, chỉ chờ đối phương rời đi lại răn dạy đứa con vô kỷ luật này.
"Đúng rồi, trong nhà có sân huấn luyện cơ giáp không? Quản gia mang tôi qua đó đi." Thẩm Ngôn vuốt ve cơ giáp không dễ có được, hận không thể ngay lập tức đi huấn luyện.
Lời này vừa nói ra, đám người hầu lập tức hít ngược một hơi khí lạnh, sắc mặt ông Thẩm bà Thẩm càng khó coi tới cực điểm.
Sân huấn luyện cơ giáp, bọn họ sao có thể có?! Thứ đó chỉ có quý tộc cấp cao mới có.
Không chỉ có yêu cầu diện tích khổng lồ, còn phải trang bị các loại phương tiện công nghệ cao, hai mươi lần tài sản Thẩm gia còn không đủ!
Đứa nhỏ này rốt cuộc có ý tứ gì, không phải cố ý trào phúng bọn họ chứ?
Cha Thẩm tức giận đến sắc mặt xanh mét, liều mạng ho khan, một hơi thiếu chút nữa không đứng dậy nổi.
Ông ta ngày thường chú trọng mặt mũi nhất, lời này như vô số bàn tay đánh vào mặt ông, làm ông trước mặt công chúng không bước xuất được. Thẩm Ngôn, sao nó dám?!
Thẩm An cũng sợ ngây người.
Cậu, cậu ta sao dám dùng phương thức này chọc giận cha?
Này hoàn toàn dẫm vào khu vực mìn, không, quả thực đang điên cuồng nhảy Disco trên khu vực mìn của cha Thẩm.
Quản gia càng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, miệng hết đóng lại mở, căn bản không biết nên nói cái gì.
Loại thời điểm này ông ta nói cái gì cũng không đúng, hận không thể tìm cái khe đất chui vào.
Cố tình Thẩm Ngôn lười quan tâm đến cảm xúc họ, nhìn biểu cảm bọn họ nháy mắt đã hiểu, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "À, thì ra là không có, vậy thôi bỏ đi."
Vậy thôi bỏ đi, vậy thôi bỏ đi ——
Những lời này quanh quẩn bên tai mọi người, không biết có phải ảo giác hay không, bọn họ cứ như nghe được trong lời nói Omega... Lộ ra hương vị ghét bỏ?!!!
Đám người hầu đã không dám nhìn tới sắc mặt người Thẩm gia, mỗi người cúi đầu giống như chim cút, cả thở cũng không dám thở mạnh.
Nếu không phải trường hợp không đúng, Kỷ Nhiên quả thực muốn cười ra tiếng.
Anh ta cùng Thẩm Dịch là bạn tốt, đối với diễn xuất Thẩm gia có vài phần hiểu biết, chỉ là một người khách, cho dù không nhìn quen cũng không thể nói thêm gì.
Không nghĩ tới Thẩm Ngôn chỉ dựa vào một câu là có thể đem bọn họ tức thành như vậy.
Như thế nào sẽ có Omega thú vị vậy? Thật là đáng yêu quá.
"... Đi, chúng ta đến sân huấn luyện thực tế ảo." Kỷ Nhiên lấy tay để trên môi khắc chế ý cười, mang theo Thẩm Ngôn nhanh chóng chuồn mất.
Nếu không dòm sắc mặt khó coi của cha Thẩm, phỏng chừng không bao lâu liền bùng nổ.
Quả nhiên, lúc cậu vừa đi, phòng khách lập tức một mảnh hỗn độn, bộ đồ ăn toàn bộ ngã trên mặt đất, phản chiếu mặt cha Thẩm tức muốn hộc máu.
*
Hai người đến phòng huấn luyện chuyên dụng của Thẩm Dịch, dùng quang não đăng nhập Tinh Võng, tiến vào khối cơ giáp thực tế ảo.
Một đạo chùm sáng tự động rà quét toàn thân, rất nhanh, tham số cơ thể bọn họ và số liệu cơ giáp cùng hiện ra trên màn hình.
Xác nhận điểm đánh xong, Thẩm Ngôn cảm giác mình đến tới không gian khổng lồ không khác với sân huấn luyện mặt đất là bao.
Cái này với cậu mà nói có điểm mới lạ, rốt cuộc trước đó đều huấn luyện ở thực địa.
"Nơi này là sân huấn luyện Tinh Võng, cực kỳ nhanh tiện. Tuy nhiên, tuy rằng cảm quan bắt chước rất chân thật, Nhưng về độ chính xác mà nói, cùng huấn luyện thực địa nhất định có chênh lệch, lúc cần thiết vẫn phải đến câu lạc bộ cơ giáp chuyên nghiệp."
Kỷ Nhiên hơi chút giải thích một chút, ngay sau đó ấn động trên nút không gian đeo trước cổ.
Thẩm Ngôn cũng đem cơ giáp phóng ra.
Tiếp theo nháy mắt, hai cơ giáp cao mười sáu mét hiện ra trước mặt họ.
Rõ ràng chất liệu màu đỏ tốt hơn, với thân hình thuôn dài và lớp vỏ trong suốt như gương, toàn bộ cỗ máy trông giống như một ngọn lửa đang cháy, uy nghiêm và tráng lệ.
"Nó tên 'Viêm', đi cùng anh suốt ba năm trời." Trong mắt Kỷ Nhiên toát ra thần sắc hoài niệm, "Nhớ năm đó, anh còn dùng nó lấy được giải nhất cuộc thi cơ giáp trên mạng...."
Thẩm Ngôn hơi nghiêng đầu, chuyên chú lắng nghe. Đối với cơ giáp, cậu luôn có được nhiệt tình vượt mức bình thường.
Kỷ Nhiên một bên giảng một bên dùng dư quang đánh giá biểu tình Omega, thấy cậu lắng nghe nghiêm túc, lông mi dài như cánh bướm chớp động, nhất thời trong lòng lắng xuống.
Thao thao bất tuyệt nói xong, Alpha liếm môi khô, ý đồ từ mắt tím xinh đẹp kia tìm một tia cảm xúc sùng bái hoặc kinh ngạc, lại không tìm được, không khỏi có chút buồn bực.
Không nên nha.
Bình thường khi anh ta kể những chiến công hiển hách này cho các Omega nghe, bọn họ đều sẽ nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí ngưỡng mộ, tại sao Thẩm Ngôn lại không có chút phản ứng nào?
Nhưng nghĩ đến đối phương không phải Omega bình thường, anh ta bình tĩnh lại.
Hai người tiến vào khoang điều khiển cơ giáp ' Viêm '.
Bảng điều khiển chính được chia thành các khu vực thao tác màn hình cảm ứng trái và phải dày đặc các nút, ngoài ra còn có một cặp tay cầm vận hành có thể di chuyển 360 độ.
"Cơ giáp ' Viêm ' thuộc về cơ giáp trung cấp, độ khó vận hành của nó trên mức trung bình, vừa mới bắt đầu vào tay sẽ tương đối khó." Kỷ Nhiên giới thiệu nói, "Nhưng không sao, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu với 24 thao tác cơ bản, đây là kỹ năng thống nhất cho tất cả cơ giáp. Về phần 36 kỹ năng kết hợp khác và các phím kỹ năng đặc biệt, chúng ta sẽ tìm hiểu về chúng sau."
Tuy rằng nói như vậy, nhưng Kỷ Nhiên trong lòng hiểu, cái 'sau' này chắc còn xa lắm.
Thời điểm anh ta vừa mới bắt đầu học cơ giáp, riêng thao tác cơ bản đã luyện tập hơn nửa năm, mỗi ngày huấn luyện 8 giờ trở lên, cho dù như vậy cũng không thể bảo đảm vận dụng thuần thục trong đối chiến.
Mà Thẩm Ngôn là Omega mảnh mai, tố chất thân thể cùng tinh lực không bằng Alpha, có thể kiên trì tiếp tục hay không đều là vấn đề. Đại khái không dưới ba phút nữa, giống như những Omega một hay quấn lấy anh ta xem thử cơ giáp, không hai ngày liền từ bỏ.
"Ừm." Thẩm Ngôn liếc mắt một cái đảo qua bảng điều khiển, nháy mắt đã nhỡ kỹ tất cả bàn phím, cũng ở trong đầu cùng so sánh với cơ giáp chính mình.
Về phần cơ bản mà nói, nó giống nhau, chỉ có chút khác biệt nhỏ. Về phần những thứ khác thì cần phải xác nhận, dù sao thì hệ điều hành của cơ giáp này cũng tương đối đơn giản, tham khảo cũng không nhiều.
Đầu ngón tay Thẩm Ngôn trên màn hình thoáng lướt qua, trước mắt đột nhiên hiện lên vài đoạn ngắn.
Cậu nhớ rõ mình sở hữu cơ giáp đầu tiên là cấp R, có 156 nút thao tác, thiết kế phức tạp như vậy, căn bản là một đứa trẻ năm sáu tuổi cũng khó mà với tới được.
Nhưng nguyên soái nói qua, cậu không phải người bình thường, cậu là thiên tài duy nhất có tinh thần lực cấp 3S, cần thiết kích phát tiềm năng từ nhỏ.
Chuyện sau đó -----
Thẩm Ngôn không còn nhớ được.
Tóm lại, sự thật chứng minh nguyên soái đã đúng.
Năm mười hai tuổi, cậu đã có thể thuần thục điều khiển một cỗ máy cấp R chiến đấu, đánh nhau với tướng lĩnh cao cấp cũng không hề thua kém, trong ba năm sau đó, cậu có rất ít đối thủ.
Từ mười hai tuổi trở đi, cơ giáp của cậu hai năm sẽ thăng cấp một lần, ban đầu từ 156 phím thao tác tăng lên cuối cùng dừng ở 218, cái cơ giáp này nhiều hơn ba lần.
"Em trai Tiểu Ngôn, anh đây biểu diễn thao tác cơ bản trước, cưng ngồi ghế phụ bên cạnh, tự bảo vệ mình, giữa chừng sẽ có chút kích thích nha."
Kỷ Nhiên nhìn Thẩm Ngôn lộ ra một nụ cười sáng lạn, đây là cơ hội để anh ta biểu hiện, nhất định không thể bỏ qua.
Alpha một tay chống trên bảng điều khiển, đường cong cánh tay bởi vì dùng sức làm nổi từng đường cong, đôi chân dài nhẹ nhàng bước vào vị trí lái, chuyển động tiêu sái lưu loát.
Ngồi vào vị trí điều khiển, y sửa biểu tình cà lơ phất phơ trước đó trở nên nghiêm túc. Sống lưng thẳng tắp, quai hàm hóp lại, ánh mắt sắc bén, từ góc độ của Thẩm Ngôn có thể thấy được sườn mặt tuấn tú kiên nghị.
Khí chất hoàn toàn bất đồng với ngày thường, biểu cảm chăm chú nghiêm túc, Alpha như vậy phá lệ mê người, cũng đủ dẫn tới một mớ Omega thét chói tai.
Ngón tay Kỷ Nhiên khống chế bảng điều khiển không ngừng nhảy múa, mỗi lần di động đều tính toán khoảng cách, không chút dư thừa.
Tốc độ thao tác cơ giáp anh ta không nhanh không chậm, theo mệnh lệnh liên tiếp rơi xuống, cơ giáp màu đỏ như một đuốc lửa nhảy lên, quay cuồng, di chuyển, rõ ràng là cỗ máy cao hơn mười mét, lại có thể từ mỗi động tác cảm nhận được sự linh động.
Này đối với người ở bên ngoài thưởng thức mà nói, đương nhiên là thao tác tiêu chuẩn; nhưng mà đối với người ở trong cơ giáp, người ngồi trong buồng lái được trải nghiệm các động tác đi theo cơ giáp như cùng nhau nhảy lên, di chuyển, đặc biệt là lộn nhào khi mất cân bằng trọng lực rất thú vị.
Đối với trường hợp Omega lần đầu tiên trực quan cảm nhận điều này mà nói, không thể nói không kích thích, hưng phấn cùng thét chói tai là thái độ bình thường.
Đáng tiếc Thẩm Ngôn sớm đã nhìn quen, nên biểu tình một chút cũng không biến hóa thậm chí cảm thấy... Có chút nhàm chán.
24 động tác cơ bản, Kỷ Nhiên biểu diễn hai lần.
Tốc độ lần thứ hai tốc độ rõ ràng nhanh hơn, đầu ngón tay chuyển động như nốt nhạc đang nhảy múa.
Cuối cùng kết thúc, anh ta làm một tổ hợp kỹ năng khó.
Cơ giáp màu đỏ phóng lên cao, trong không trung thực hiện dịch chuyển tốc độ cao hình chữ Z, cơ giáp đi đến đâu cũng chỉ có những mảnh dư ảnh, phản chiếu trong con ngươi trong suốt của Omega, giống đám mây cháy trên bầu trời.
Giữa ánh lửa xinh đẹp, cơ giáp lao xuống, lộn nhào hai cái thật đẹp rồi vững vàng rơi xuống đất, mang đến chấn động không tiếng.
Đối với người trong khoang điều khiển, vài giây vừa rồi giống như đang trải qua trò chơi sinh tử, cảnh tượng so với đua xe còn thú vị gấp trăm lần mang đến chấn động khó có thể tưởng tượng, khiến màng nhĩ và nhịp tim đồng thời vỡ tung, không cách nào bình tĩnh lại xuống trong một thời gian dài.
Mạo hiểm cùng kích thích thế này, cũng đủ làm người ghi khắc cả đời.
Tay Kỷ Nhiên rời khỏi bảng điều khiển, nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ngôn.
Y cực kỳ vừa lòng với màn 'trình diễn' vừa rồi, nụ cười cũng sáng hơn vài phần, trong mắt tràn ngập chờ mong, "Em trai Tiểu Ngôn, biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?"
Nhìn thấy hắn xuất sắc biểu hiện, vô luận như thế nào lãnh đạm Omega đều phải cảm động.
"... Khá tốt." Thẩm Ngôn dừng một chút, rồi sau đó hơi dời đi tầm mắt, "Có thể cho tôi thử không?"
"Hả?" Kỷ Nhiên sửng sốt.
Điều này khác với những gì anh ta nghĩ, cậu không phải nên đặc biệt ngưỡng mộ anh ta sao??
Ngay sau đó nghĩ đến đối phương chưa bao giờ tiếp xúc với cơ giáp, cho nên mới tò mò về cơ giáp, liền nói: "Đương nhiên có thể, tôi ở bên cạnh nhìn cưng, không cần lo lắng có nguy hiểm."
Vì thế hai người đổi chỗ ngồi.
Kỷ Nhiên nhìn sườn mặt tinh xảo của Omega, nghĩ thầm như vậy cũng đúng. Mới vừa rồi y biểu diễn, Omega lại ở trạng thái khẩn trương, nói vậy một động tác cũng chưa nhớ kỹ.
Nếu đối phương có bất kỳ nghi vấn gì, vừa lúc có thể mượn cơ hội này tới gần cậu, trợ giúp anh ta tìm một đợt hảo cảm nữa.
Thẩm Ngôn ngồi chỗ điều khiển, eo lưng thẳng thắn, cả người tựa một thanh lợi kiếm sắp xuất vỏ.
Đầu ngón tay trắng nõn lạnh lẽo được đặt ở chính giữa màn hình thao tác, màu sắc còn trắng hơn cả những nút trong mờ, giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo. Nhưng nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, đầu ngón tay của cậu có một tầng vết chai mỏng, chiều dài của ngón tay cũng phù hợp với phạm vi của khu vực hoạt động.
Một đôi tay cực kỳ phù hợp với thao tác cơ giáp.
Thẩm Ngôn nhớ đến thân phận này hoàn toàn không biết gì về cơ giáp, vậy trước luyện tập hai lần thao tác cơ bản, lại tiến hành đối chiến cơ giáp là được.
Vì thế, Kỷ Nhiên vô cùng khiếp sợ nhìn Omega xinh đẹp trước mắt này, cậu đang tập 24 động tác cơ bản với thao tác có thể so sánh với sách giáo khoa, các động tác còn chuẩn hơn nhiều so với sĩ quan bốn sao như anh ta.
Đệch, này. Tình huống này là như thế nào?!
Chỉnh sửa: 03/10/2023
Sáng sớm hôm sau, Thẩm Dịch rời nhà đi quân bộ.
Kỷ Nhiên cũng theo dậy thật sớm, trước hết để quản gia đón mình về nhà, đem cơ giáp dùng để huấn luyện trước đó bảo dưỡng một phen, sau đó lái chiếc Air Car phiên bản giới hạn trở lại Thẩm gia.
Lúc anh ta đến, Thẩm gia vừa mới dọn bữa sáng xong.
Bà Thẩm mặt đầy ý cười tiếp đón đối phương, Kỷ Nhiên lễ phép gọi một tiếng 'dì', tiếp theo không chút khách khí chọn ghế ngồi bên cạnh Thẩm Ngôn.
Sắc mặt bà Thẩm lập tức cứng thêm vài phần.
Ý bà muốn Alpha ngồi bên cạnh Thẩm An, còn cố tình để trống chỗ. Không biết đối phương thật sự không thấy hay giả ngu, hoàn toàn uổng phí nguyện vọng của bà, một hai phải đến chỗ Thẩm Ngôn, làm ngực bà ta nghẹn ứ.
Cố tình bà không thể để lộ một tia bất mãn nào, thay vào đó luôn phải nở nụ cười, suy cho cùng Kỷ gia trên bảng xếp hạng thủ đô cao hơn Thẩm gia rất nhiều.
Mà Thẩm An vẫn luôn cúi đầu ăn, không ngẩng đầu nhìn bọn họ một cái. Chỉ là đầu ngón tay nắm dĩa của cậu ta xuất hiện màu trắng, vừa thấy liền biết dùng lực rất lớn, có thể thấy được trong lòng cũng không bình tĩnh giống mặt ngoài.
Kỷ Nhiên chưa bao giờ biết, có người ăn thôi cũng có thể cảnh đẹp ý vui như vậy.
Ngón tay Omega thon dài nắm dao, hàng mi dài rũ xuống tạo nên một vùng tối dưới đáy mặt, nắng sớm chiếu lên trên nước da trắng ngọc, nổi lên màu sắc nhu hòa. Ánh sáng đan xen cùng hình ảnh, tạo thành bức họa tròn mỹ lệ.
Dao nĩa va chạm với dĩa phát ra tiếng thanh thúy, thức ăn được cắt thành từng miếng bằng nhau, mỗi một tất đều giống như được đo đạc qua, khiến người nhìn hết sức thoải mái.
Alpha cứ nhìn, tâm tình đều đi theo thư hoãn rất nhiều.
Một bữa cơm xong, đồ ăn trên dĩa Thẩm Ngôn sạch sẽ, mà Kỷ Nhiên lại không ăn được bao nhiêu, chỉ lo nhìn người.
Khụ.
Chờ người hầu lại đây thu chén dĩa, anh ta che giấu thấp giọng ho một tiếng, cảm giác có chút xấu hổ.
Hành vi này kỳ thật không được lịch sự, nhìn chằm chằm đối phương dùng cơm, đối với một người từ nhỏ đã học lễ nghi quý tộc, quả thực quá thất lễ.
Tuy da mặt Kỷ Nhiên đủ dày, đáy lòng cũng nhiều thêm vài phần xấu hổ.
Anh ta trước đây chưa từng làm hành động tương tự, đúng là sắc đẹp hại người.
Lúc này hệ thống đang ở trong đầu Thẩm Ngôn phẫn nộ rít gào: 【Ký chủ, tên Alpha này, anh, anh ta quá vô sỉ! Vẫn luôn nhìn cậu, nước miếng muốn chảy ra luôn rồi!
Chút nữa lúc đối chiến cơ giáp, cậu nhất định phải dạy dỗ anh ta, đem anh ta đánh đến răng rơi đầy đất!! 】
Thẩm Ngôn thật sự không để ý.
Cậu từ nhỏ đã chịu chú ý, đã sớm quen với tầm mắt người khác, sẽ không bị nó gây ảnh hưởng.
Người hầu còn đang dọn dẹp, Kỷ Nhiên đã như hiến vật quý lấy ra một cái hộp nhỏ hình vuông.
Mở ra, bên trong bay ra hai nút không gian hình tròn có kích thước bằng đồng xu, được xâu bằng dây đen làm thành mặt dây, một chiếc màu đỏ, một chiếc màu lam.
Kỷ Nhiên: "Đây là cơ giáp anh từng dùng để huấn luyện, màu đỏ chính là cơ giáp cấp năm, màu lam cấp ba, cưng lấy màu đỏ đi, anh sẽ dùng cái khác."
Cơ giáp trước mắt phân chia cấp bậc từ cấp 1-10, chia thành 1-3, 3-5, 6-7, tương ứng với các cấp thấp, trung bình và cao cấp.
Cấp tám trở lên gọi chung là cấp R, là mô hình cao cấp tùy chỉnh, căn cứ vào vật liệu độ quý hiếm không giới hạn, chi phí cơ bản cho một cái cấp R là hơn một tỷ tinh tệ trở lên, còn phải có tinh thần lực cường đại chống đỡ, người thường khó có thể khống chế.
"Cảm ơn." Thẩm Ngôn chân thành nói cảm ơn, tiếp nhận mặt dây chuyền màu đỏ đeo lên cổ.
Cha Thẩm nhìn nút không gian trên cổ cậu, lông mày lập tức nhăn lại thành chữ xuyên (川).
Thân là một Omega quý tộc, sao lại có thể làm chuyện khác người như vậy? Quả thực không có giáo dục!
Chẳng qua có khách Kỷ Nhiên ở đây, ông ta cũng không tiện nói nhiều, chỉ chờ đối phương rời đi lại răn dạy đứa con vô kỷ luật này.
"Đúng rồi, trong nhà có sân huấn luyện cơ giáp không? Quản gia mang tôi qua đó đi." Thẩm Ngôn vuốt ve cơ giáp không dễ có được, hận không thể ngay lập tức đi huấn luyện.
Lời này vừa nói ra, đám người hầu lập tức hít ngược một hơi khí lạnh, sắc mặt ông Thẩm bà Thẩm càng khó coi tới cực điểm.
Sân huấn luyện cơ giáp, bọn họ sao có thể có?! Thứ đó chỉ có quý tộc cấp cao mới có.
Không chỉ có yêu cầu diện tích khổng lồ, còn phải trang bị các loại phương tiện công nghệ cao, hai mươi lần tài sản Thẩm gia còn không đủ!
Đứa nhỏ này rốt cuộc có ý tứ gì, không phải cố ý trào phúng bọn họ chứ?
Cha Thẩm tức giận đến sắc mặt xanh mét, liều mạng ho khan, một hơi thiếu chút nữa không đứng dậy nổi.
Ông ta ngày thường chú trọng mặt mũi nhất, lời này như vô số bàn tay đánh vào mặt ông, làm ông trước mặt công chúng không bước xuất được. Thẩm Ngôn, sao nó dám?!
Thẩm An cũng sợ ngây người.
Cậu, cậu ta sao dám dùng phương thức này chọc giận cha?
Này hoàn toàn dẫm vào khu vực mìn, không, quả thực đang điên cuồng nhảy Disco trên khu vực mìn của cha Thẩm.
Quản gia càng đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, miệng hết đóng lại mở, căn bản không biết nên nói cái gì.
Loại thời điểm này ông ta nói cái gì cũng không đúng, hận không thể tìm cái khe đất chui vào.
Cố tình Thẩm Ngôn lười quan tâm đến cảm xúc họ, nhìn biểu cảm bọn họ nháy mắt đã hiểu, nhẹ nhàng bâng quơ nói, "À, thì ra là không có, vậy thôi bỏ đi."
Vậy thôi bỏ đi, vậy thôi bỏ đi ——
Những lời này quanh quẩn bên tai mọi người, không biết có phải ảo giác hay không, bọn họ cứ như nghe được trong lời nói Omega... Lộ ra hương vị ghét bỏ?!!!
Đám người hầu đã không dám nhìn tới sắc mặt người Thẩm gia, mỗi người cúi đầu giống như chim cút, cả thở cũng không dám thở mạnh.
Nếu không phải trường hợp không đúng, Kỷ Nhiên quả thực muốn cười ra tiếng.
Anh ta cùng Thẩm Dịch là bạn tốt, đối với diễn xuất Thẩm gia có vài phần hiểu biết, chỉ là một người khách, cho dù không nhìn quen cũng không thể nói thêm gì.
Không nghĩ tới Thẩm Ngôn chỉ dựa vào một câu là có thể đem bọn họ tức thành như vậy.
Như thế nào sẽ có Omega thú vị vậy? Thật là đáng yêu quá.
"... Đi, chúng ta đến sân huấn luyện thực tế ảo." Kỷ Nhiên lấy tay để trên môi khắc chế ý cười, mang theo Thẩm Ngôn nhanh chóng chuồn mất.
Nếu không dòm sắc mặt khó coi của cha Thẩm, phỏng chừng không bao lâu liền bùng nổ.
Quả nhiên, lúc cậu vừa đi, phòng khách lập tức một mảnh hỗn độn, bộ đồ ăn toàn bộ ngã trên mặt đất, phản chiếu mặt cha Thẩm tức muốn hộc máu.
*
Hai người đến phòng huấn luyện chuyên dụng của Thẩm Dịch, dùng quang não đăng nhập Tinh Võng, tiến vào khối cơ giáp thực tế ảo.
Một đạo chùm sáng tự động rà quét toàn thân, rất nhanh, tham số cơ thể bọn họ và số liệu cơ giáp cùng hiện ra trên màn hình.
Xác nhận điểm đánh xong, Thẩm Ngôn cảm giác mình đến tới không gian khổng lồ không khác với sân huấn luyện mặt đất là bao.
Cái này với cậu mà nói có điểm mới lạ, rốt cuộc trước đó đều huấn luyện ở thực địa.
"Nơi này là sân huấn luyện Tinh Võng, cực kỳ nhanh tiện. Tuy nhiên, tuy rằng cảm quan bắt chước rất chân thật, Nhưng về độ chính xác mà nói, cùng huấn luyện thực địa nhất định có chênh lệch, lúc cần thiết vẫn phải đến câu lạc bộ cơ giáp chuyên nghiệp."
Kỷ Nhiên hơi chút giải thích một chút, ngay sau đó ấn động trên nút không gian đeo trước cổ.
Thẩm Ngôn cũng đem cơ giáp phóng ra.
Tiếp theo nháy mắt, hai cơ giáp cao mười sáu mét hiện ra trước mặt họ.
Rõ ràng chất liệu màu đỏ tốt hơn, với thân hình thuôn dài và lớp vỏ trong suốt như gương, toàn bộ cỗ máy trông giống như một ngọn lửa đang cháy, uy nghiêm và tráng lệ.
"Nó tên 'Viêm', đi cùng anh suốt ba năm trời." Trong mắt Kỷ Nhiên toát ra thần sắc hoài niệm, "Nhớ năm đó, anh còn dùng nó lấy được giải nhất cuộc thi cơ giáp trên mạng...."
Thẩm Ngôn hơi nghiêng đầu, chuyên chú lắng nghe. Đối với cơ giáp, cậu luôn có được nhiệt tình vượt mức bình thường.
Kỷ Nhiên một bên giảng một bên dùng dư quang đánh giá biểu tình Omega, thấy cậu lắng nghe nghiêm túc, lông mi dài như cánh bướm chớp động, nhất thời trong lòng lắng xuống.
Thao thao bất tuyệt nói xong, Alpha liếm môi khô, ý đồ từ mắt tím xinh đẹp kia tìm một tia cảm xúc sùng bái hoặc kinh ngạc, lại không tìm được, không khỏi có chút buồn bực.
Không nên nha.
Bình thường khi anh ta kể những chiến công hiển hách này cho các Omega nghe, bọn họ đều sẽ nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ, thậm chí ngưỡng mộ, tại sao Thẩm Ngôn lại không có chút phản ứng nào?
Nhưng nghĩ đến đối phương không phải Omega bình thường, anh ta bình tĩnh lại.
Hai người tiến vào khoang điều khiển cơ giáp ' Viêm '.
Bảng điều khiển chính được chia thành các khu vực thao tác màn hình cảm ứng trái và phải dày đặc các nút, ngoài ra còn có một cặp tay cầm vận hành có thể di chuyển 360 độ.
"Cơ giáp ' Viêm ' thuộc về cơ giáp trung cấp, độ khó vận hành của nó trên mức trung bình, vừa mới bắt đầu vào tay sẽ tương đối khó." Kỷ Nhiên giới thiệu nói, "Nhưng không sao, hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu với 24 thao tác cơ bản, đây là kỹ năng thống nhất cho tất cả cơ giáp. Về phần 36 kỹ năng kết hợp khác và các phím kỹ năng đặc biệt, chúng ta sẽ tìm hiểu về chúng sau."
Tuy rằng nói như vậy, nhưng Kỷ Nhiên trong lòng hiểu, cái 'sau' này chắc còn xa lắm.
Thời điểm anh ta vừa mới bắt đầu học cơ giáp, riêng thao tác cơ bản đã luyện tập hơn nửa năm, mỗi ngày huấn luyện 8 giờ trở lên, cho dù như vậy cũng không thể bảo đảm vận dụng thuần thục trong đối chiến.
Mà Thẩm Ngôn là Omega mảnh mai, tố chất thân thể cùng tinh lực không bằng Alpha, có thể kiên trì tiếp tục hay không đều là vấn đề. Đại khái không dưới ba phút nữa, giống như những Omega một hay quấn lấy anh ta xem thử cơ giáp, không hai ngày liền từ bỏ.
"Ừm." Thẩm Ngôn liếc mắt một cái đảo qua bảng điều khiển, nháy mắt đã nhỡ kỹ tất cả bàn phím, cũng ở trong đầu cùng so sánh với cơ giáp chính mình.
Về phần cơ bản mà nói, nó giống nhau, chỉ có chút khác biệt nhỏ. Về phần những thứ khác thì cần phải xác nhận, dù sao thì hệ điều hành của cơ giáp này cũng tương đối đơn giản, tham khảo cũng không nhiều.
Đầu ngón tay Thẩm Ngôn trên màn hình thoáng lướt qua, trước mắt đột nhiên hiện lên vài đoạn ngắn.
Cậu nhớ rõ mình sở hữu cơ giáp đầu tiên là cấp R, có 156 nút thao tác, thiết kế phức tạp như vậy, căn bản là một đứa trẻ năm sáu tuổi cũng khó mà với tới được.
Nhưng nguyên soái nói qua, cậu không phải người bình thường, cậu là thiên tài duy nhất có tinh thần lực cấp 3S, cần thiết kích phát tiềm năng từ nhỏ.
Chuyện sau đó -----
Thẩm Ngôn không còn nhớ được.
Tóm lại, sự thật chứng minh nguyên soái đã đúng.
Năm mười hai tuổi, cậu đã có thể thuần thục điều khiển một cỗ máy cấp R chiến đấu, đánh nhau với tướng lĩnh cao cấp cũng không hề thua kém, trong ba năm sau đó, cậu có rất ít đối thủ.
Từ mười hai tuổi trở đi, cơ giáp của cậu hai năm sẽ thăng cấp một lần, ban đầu từ 156 phím thao tác tăng lên cuối cùng dừng ở 218, cái cơ giáp này nhiều hơn ba lần.
"Em trai Tiểu Ngôn, anh đây biểu diễn thao tác cơ bản trước, cưng ngồi ghế phụ bên cạnh, tự bảo vệ mình, giữa chừng sẽ có chút kích thích nha."
Kỷ Nhiên nhìn Thẩm Ngôn lộ ra một nụ cười sáng lạn, đây là cơ hội để anh ta biểu hiện, nhất định không thể bỏ qua.
Alpha một tay chống trên bảng điều khiển, đường cong cánh tay bởi vì dùng sức làm nổi từng đường cong, đôi chân dài nhẹ nhàng bước vào vị trí lái, chuyển động tiêu sái lưu loát.
Ngồi vào vị trí điều khiển, y sửa biểu tình cà lơ phất phơ trước đó trở nên nghiêm túc. Sống lưng thẳng tắp, quai hàm hóp lại, ánh mắt sắc bén, từ góc độ của Thẩm Ngôn có thể thấy được sườn mặt tuấn tú kiên nghị.
Khí chất hoàn toàn bất đồng với ngày thường, biểu cảm chăm chú nghiêm túc, Alpha như vậy phá lệ mê người, cũng đủ dẫn tới một mớ Omega thét chói tai.
Ngón tay Kỷ Nhiên khống chế bảng điều khiển không ngừng nhảy múa, mỗi lần di động đều tính toán khoảng cách, không chút dư thừa.
Tốc độ thao tác cơ giáp anh ta không nhanh không chậm, theo mệnh lệnh liên tiếp rơi xuống, cơ giáp màu đỏ như một đuốc lửa nhảy lên, quay cuồng, di chuyển, rõ ràng là cỗ máy cao hơn mười mét, lại có thể từ mỗi động tác cảm nhận được sự linh động.
Này đối với người ở bên ngoài thưởng thức mà nói, đương nhiên là thao tác tiêu chuẩn; nhưng mà đối với người ở trong cơ giáp, người ngồi trong buồng lái được trải nghiệm các động tác đi theo cơ giáp như cùng nhau nhảy lên, di chuyển, đặc biệt là lộn nhào khi mất cân bằng trọng lực rất thú vị.
Đối với trường hợp Omega lần đầu tiên trực quan cảm nhận điều này mà nói, không thể nói không kích thích, hưng phấn cùng thét chói tai là thái độ bình thường.
Đáng tiếc Thẩm Ngôn sớm đã nhìn quen, nên biểu tình một chút cũng không biến hóa thậm chí cảm thấy... Có chút nhàm chán.
24 động tác cơ bản, Kỷ Nhiên biểu diễn hai lần.
Tốc độ lần thứ hai tốc độ rõ ràng nhanh hơn, đầu ngón tay chuyển động như nốt nhạc đang nhảy múa.
Cuối cùng kết thúc, anh ta làm một tổ hợp kỹ năng khó.
Cơ giáp màu đỏ phóng lên cao, trong không trung thực hiện dịch chuyển tốc độ cao hình chữ Z, cơ giáp đi đến đâu cũng chỉ có những mảnh dư ảnh, phản chiếu trong con ngươi trong suốt của Omega, giống đám mây cháy trên bầu trời.
Giữa ánh lửa xinh đẹp, cơ giáp lao xuống, lộn nhào hai cái thật đẹp rồi vững vàng rơi xuống đất, mang đến chấn động không tiếng.
Đối với người trong khoang điều khiển, vài giây vừa rồi giống như đang trải qua trò chơi sinh tử, cảnh tượng so với đua xe còn thú vị gấp trăm lần mang đến chấn động khó có thể tưởng tượng, khiến màng nhĩ và nhịp tim đồng thời vỡ tung, không cách nào bình tĩnh lại xuống trong một thời gian dài.
Mạo hiểm cùng kích thích thế này, cũng đủ làm người ghi khắc cả đời.
Tay Kỷ Nhiên rời khỏi bảng điều khiển, nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Ngôn.
Y cực kỳ vừa lòng với màn 'trình diễn' vừa rồi, nụ cười cũng sáng hơn vài phần, trong mắt tràn ngập chờ mong, "Em trai Tiểu Ngôn, biểu hiện vừa rồi của tôi thế nào?"
Nhìn thấy hắn xuất sắc biểu hiện, vô luận như thế nào lãnh đạm Omega đều phải cảm động.
"... Khá tốt." Thẩm Ngôn dừng một chút, rồi sau đó hơi dời đi tầm mắt, "Có thể cho tôi thử không?"
"Hả?" Kỷ Nhiên sửng sốt.
Điều này khác với những gì anh ta nghĩ, cậu không phải nên đặc biệt ngưỡng mộ anh ta sao??
Ngay sau đó nghĩ đến đối phương chưa bao giờ tiếp xúc với cơ giáp, cho nên mới tò mò về cơ giáp, liền nói: "Đương nhiên có thể, tôi ở bên cạnh nhìn cưng, không cần lo lắng có nguy hiểm."
Vì thế hai người đổi chỗ ngồi.
Kỷ Nhiên nhìn sườn mặt tinh xảo của Omega, nghĩ thầm như vậy cũng đúng. Mới vừa rồi y biểu diễn, Omega lại ở trạng thái khẩn trương, nói vậy một động tác cũng chưa nhớ kỹ.
Nếu đối phương có bất kỳ nghi vấn gì, vừa lúc có thể mượn cơ hội này tới gần cậu, trợ giúp anh ta tìm một đợt hảo cảm nữa.
Thẩm Ngôn ngồi chỗ điều khiển, eo lưng thẳng thắn, cả người tựa một thanh lợi kiếm sắp xuất vỏ.
Đầu ngón tay trắng nõn lạnh lẽo được đặt ở chính giữa màn hình thao tác, màu sắc còn trắng hơn cả những nút trong mờ, giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo. Nhưng nếu nhìn kỹ có thể phát hiện, đầu ngón tay của cậu có một tầng vết chai mỏng, chiều dài của ngón tay cũng phù hợp với phạm vi của khu vực hoạt động.
Một đôi tay cực kỳ phù hợp với thao tác cơ giáp.
Thẩm Ngôn nhớ đến thân phận này hoàn toàn không biết gì về cơ giáp, vậy trước luyện tập hai lần thao tác cơ bản, lại tiến hành đối chiến cơ giáp là được.
Vì thế, Kỷ Nhiên vô cùng khiếp sợ nhìn Omega xinh đẹp trước mắt này, cậu đang tập 24 động tác cơ bản với thao tác có thể so sánh với sách giáo khoa, các động tác còn chuẩn hơn nhiều so với sĩ quan bốn sao như anh ta.
Đệch, này. Tình huống này là như thế nào?!