Chương : 3
Đinh! Hệ thống đột nhiên nêu lên: có bằng hữu từ phương xa tới? Lại có tân khách đăng môn chúc mừng, cùng nhau ngồi vào vị trí.
Mô-za-a theo bản năng giương mắt nhìn lên, chỉ thấy đã có hai người cùng nhau đi vào, cười đứng ở cửa, hướng hắn chắp tay: “Chúc mừng hai vị tân hôn vui vẻ.”
Áo trắng nam tử, hồng y nữ tử, phong tư lỗi lạc, sóng vai mà đứng.
Lộ vĩ vi vi: “Chúc hai vị trăm năm hảo hợp, sớm sinh quý tử O(∩_∩)O”
Tiếu nại hà: “Cuối cùng cũng kịp.”
“Lão Tam! Tam tẩu!” Cố không quan tâm đến lời nói bỡn cợt của Vi Vi, Mô-za-a nhìn thấy bọn họ trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thân thiết nha, lập tức nhào tới ôm lấy áo trắng nam tử, “Các người cuối cùng cũng đến! ~~o(>_<)o ~~” “Làm sao vậy sư huynh, anh bị KO sư huynh khi dễ sao?” Vi Vi chớp chớp mắt, trêu tức nói. “Tam tẩu! ~” Mô-za-a ai oán nhìn Vi Vi liếc mắt một cái, lại chuyển hướng áo trắng nam tử: “Lão Tam ngươi xem, lão bà ngươi lại khi dễ ta, ngươi mau quản quản.” “. . . . . .” Cười nhìn hồng y nữ tử liếc mắt một cái, Nại hà xảo diệu tránh đi cái đề tài này: “Ta đương nhiên sẽ quản, ngươi trước buông.” Mô-za-a lập tức rút về móng vuốt, “Ngu công bọn họ đâu? Không phải nói bọn họ cũng tới?” “Như vậy nghĩ muốn chúng ta đến a? Đúng a, kết hôn loại này đại sự, cả đời có thể có vài lần, đương nhiên phải gọi chúng ta này hảo huynh đệ đến đây vô giúp vui chứ ~ Nói trước nha, ta cũng không có mang tiền lì xì đâu!” Mặt khác hai người cũng cười tiến vào, Ngu Công bỡn cợt nói. “Khó được a, khó được a, ngươi rốt cục cũng gả đi ra ngoài, ba ba hảo vui mừng a, nuôi nấng ngươi lớn lên không dễ dàng. . .” Hầu tử ra vẻ thương cảm thở dài nói. . . . . . . . . . . . . Mô-za-a hộc máu gấp ba lần, có loại xúc động muốn đi kết liễu mình a. Mấy người bọn họ dùng chính là tư tán gẫu, nên mọi người xung quanh không rõ cho nên chỉ nhìn đến vừa mới vẫn im lặng thẹn thùng tân nương tử lập tức hoan hô nhảy nhót nhào tới ôm bọn họ, lập tức lại cứng ngắc thâm chịu đả kích, không khỏi lại bát quái hẳn lên. 『 thế giới 』[ đại thụ dưới hảo lăn lộn ]: động địa? Tinh thần huynh, tẩu tử nhận thức bọn họ sao? Hồng y nam tư một mực đứng yên lặng thản nhiên quay về một chữ: “Ân.” 『 thế giới 』[ quang côn 001]: vừa thấy mặt liền nhào tới ôm, tẩu tử quả nhiên chủ động! 『 thế giới 』[ rùa chậm đi ]: nha! Sẽ không là tiền nhiệm bạn trai, đến cướp cô dâu đi? 『 thế giới 』[ vô cùng đơn giản ]: không giống a! Ba nam một nữ! Tẩu tử ăn không tiêu. 『 thế giới 』[ZZZ]: thần bí lai khách? Hảo phức tạp a ~ . . . . . . Ở đây một đôi tân phu thê cùng bốn vị lai khách mặc . Ba giây đồng hồ sau, trên kênh『 thế giới 』 lại xuất hiện một cái tân lên tiếng. 『 thế giới 』[ Tiếu nại hà ]: kỳ thật, chúng ta là người nhà của nàng. . . . . . . . . . . . . Cái gì kêu 囧囧 hữu thần! Cái gì kêu lôi một mảnh! Tiếu đại thần ngữ không sợ chết người công lực đã lên đến tuyệt hảo. Mô-za-a miệng sùi bọt mép, ngã xuống đất mà chết.