Chương 1
Lạc Văn Xuyên dụi dụi mắt, hơi hé mở con ngươi, ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cậu hơi mất điểm nhìn. Lạc Văn Xuyên ngáp một cái, hai tay giơ lên trời. Đêm qua cậu ngủ rất ngon, sáng dậy tinh thần cũng phấn chấn. Lạc Văn Xuyên bước xuống giường, bàn chân chạm xuống nền đất bằng gỗ hơi lành lạnh. Lạc Văn Xuyên hơi ngơ ngác:
- Cái đệt, nhà mình từ lúc nào lại có miếng lót sàn bằng gỗ chứ, chuyện gì vậy???
Lạc Văn Xuyên tự tát cho mình hai cái, cảm nhận cơn đau rát rõ ràng trên khuôn mặt. Cậu sờ khuôn mặt nhẵn nhụi của mình.
- Tôi đang ở đâu thế này.
" ĐIINH" một tiếng, giọng nói hỗn âm chợt vang lên trong căn phòng. Lạc Văn Xuyên giật bắn mình một cái, buột miệng chửi thề. Hệ thống trong đầu nhắn nhở cậu:
- Ký chủ, nói bậy không tốt, thỉnh ngài chú ý.
Lạc Văn Xuyên giật giật khoé môi, nhìn quanh căn phòng trống trãi, sợ hãi trong lòng cậu liền dâng lên.
- Mày là cái gì thế, tao đang ở đâu thế này.
Hệ thống: Ký chủ bình tĩnh, Lạc Văn Xuyên, ngài xuyên sách rồi.
Lạc Văn Xuyên ngơ ngác, cào tóc
- Xuyên cái gì mà xuyên. Mày nói bậy, chắc chắn là tao chỉ đang mơ thôi.
Hệ thống thở dài, lên tiếng.
- Ký chủ, đây không phải mơ, vừa rồi ngài tự tát mình hai cái, còn không phân biệt được đâu là mơ đâu là thật hay sao. Ngài đã thật sự xuyên sách rồi, chấp nhận đi.
Lạc Văn Xuyên bưng mặt, chờ một lúc liền mới bình tĩnh. Cậu tối qua uống rượu với đồng nghiệp, sau khi về nhà liền lăn quay ra ngủ, thế nào lại xuyên rồi. Lạc Văn Xuyên ép bản thân tiếp nhận, lên tiếng
- Mày nói tao xuyên sách?
Hệ thống: Đúng rùi.
- Sách nào.
Hệ thống hơi nghẹn lại một chút, sau đó tiếp lời.
- Ký chủ, ngài đừng có mà bắt ngờ nha. Chính là cuốn " Mỗi ngày một nụ hôn đó"
Lạc Văn Xuyên như ngưng thở, trợn to mắt.
- The f*ck??? Hệ thống đáng chết, nói rõ xem nào.
Hệ thống tự hào vênh mặt, lặp lại.
- Chính là cuốn: Mỗi ngày một nụ hôn. Đây là cuốn sách ngài đã ngừng sáng tác từ nửa năm trước khi xuyên đến đây.
" Mỗi ngày một nụ hôn " là tác phẩm ngôn tình do Lạc Văn Xuyên sáng tác. Đây là tác phẩm gây tiếng vang lớn nhất của Lạc Văn Xuyên kể từ khi cậu làm tác giả. Vốn dĩ là đang trên thời kì đỉnh cao nhưng nửa năm trước cậu đã sớm Drop bộ truyện này, chủ yếu để dành thời gian cho việc học đại học. Thời điểm cậu Drop bộ này, rất nhiều độc giả đã bất bình la ó, quả thật lâu lắm rồi mới có một bộ truyện có tình tiết hợp lí như " Mỗi ngày một nụ hôn", hiện tại nghe tin ngừng sáng tác, nhiều người cảm thấy rất tiếc nuối. Lạc Văn Xuyên vốn định Drop trong một thời gian dài, khi nào rảnh rỗi hơn chút cậu sẽ quay lại sáng tác. Không ngờ được rằng, ngủ một đêm liền xuyên thẳng qua đây luôn... Đúng là nghiệt duyên mà.
Lạc Văn Xuyên hơi ngứa não.
- Tao phải làm những gì để có thể quay về thế giới của tao.
Hệ thống cười tươi trong tâm thức Lạc Văn Xuyên, cất lời
- Rất dễ thôi. Ngài phải ở thế giới này, góp phần hoàn thành cốt truyện còn dang dở, còn phải đưa đẩy làm sao để có happy ending, người người nhà nhà đều phải hạnh phúc.
Lạc Văn Xuyên phấn chấn tinh thần, hỏi lại.
- Có thế thôi hả?
Hệ thống: Đúng rùi
Lạc Văn Xuyên( cười đểu): Thế há chẳng phải quá dễ rồi sao, hơ hơ.
Hệ thống( cũng cười đểu:))))): Kys chủ. Ngài còn chưa biết bản thân xuyên qua nhân vật nào cơ mà. Lạc Văn Xuyên, trân trọng thông báo cho ngài, chúc mừng xuyên thành công vào nhân vật nam phụ pháo hôi của " Mỗi ngày một nụ hôn".
Lạc Văn Xuyên đang Hưng phấn, khoé miệng liền kéo hẳn xuống, hét lên: Cái đm hệ thống nhà mày, bảo tao phải hướng cốt truyện đến happy ending, mà lại con mẹ nó đưa tao vào nhân vật pháo hôi?
Hệ thống: Như thế mới là thử thách. Ký chủ, chịu khổ một chút, sau này sẽ liền hạnh phúc thôi. Nhưng ngài yên tâm, làm pháo hôi cũng có lợi thế của pháo hôi, quyền lợi của ngài chính là có thế hướng cốt truyện tuỳ ý theo mong muốn của ngài, tôi không quan trọng nam nữ chính có đến với nhau được hay không, nhưng đến cuối truyện thì nhất quyết phải là happy ending, nếu ngài làm được, tôi lập tức đưa ngài trở về nhà.
Lạc Văn Xuyên chống cằm, hơi nghiến khớp hàm
- Mày chơi tao?
Hệ thống: Không hề nha.
Cậu cẩn thận xuy xét vấn đề. Hiện giờ không có cách nào khác ngoài việc ở lại đây hoàng thành cho xong nhiệm vụ mới có thể trở về. Thật ra cốt truyện mà Lạc Văn Xuyên viết ban đầu cũng khá đơn giản. Nam chính truy nữ chính, nam chính lần đầu gặp đã yêu. Nhưng còn nữ chính thì là kiểu người vô dụng, chân tay vụng về, chẳng có gì ngoài cái mã xinh đẹp. Nữ chính thật sự rất đẹp, theo như cốt truyện thì chính xác là người gặp người yêu, nghiêng nước nghiêng thành. Còn nam chính thì khỏi cần phải nói, tổng tài mang khí chất của một "đét đì" chính hiệu, khuôn mặt có thể hái ra tiền, còn thân hình thì.... Ừm, ngon không tả nỗi. Vốn đĩ sẽ rất suôn sẻ cho đến khi hai nam phụ xuất hiện trong cuộc đời nữ chính, một kẻ là ảnh đế, một kẻ là thiếu gia ngậm thìa vàng từ nhỏ, thuận theo gia đình lớn lên. Hai nam phụ này đều rất xuất chúng, nhưng số phận thì lại cực kì thế thảm, không những không truy được nữ chính mà còn bị nam chính ghi hận.
Lạc Văn Xuyên chống cằm, khều khều móng tay. Trong hai nam phụ, nếu nói là pháo hôi làm nền thì chắc chỉ có tên thiếu gia ngậm thì vàng kia là hợp nhất. Tên đầy đủ của người này là Xuyên Á. Trong cốt truyện mặc dù là nam phụ nhưng lại thee thảm hơn ảnh đế rất nhiều. Một phần cũng là do tính cực đoan của cậu ta. Xuyên Á vừa gặp đã rất vừa mắt nữ chính, ròng rõ 3 năm theo đuổi người ta, đến lúc bị từ chối thì liền điên lên, nhốt con người ta trong biệt thự, điên cuồng chiếm đoạt. Xuyên Á chỉ góp mặt 2/4 cốt truyện liền ngủm, nguyên nhân là do bị nam chính phát hiện cậu ta nhốt nữ chính ở biệt thự, liền bị vệ sĩ nổ súng vào đầu, chết ngay tại chỗ.
Lạc Xuyên Á khá chắc mình xuyên không vào người này, nhưng cậu vẫn lên tiếng hỏi.
- Trong truyện có đến hai nam phụ pháo hôi, mày nói đến người nào.
Hệ thống: À, chính là đại thiếu gia họ Xuyên, nam 2 trong cốt truyện. Ký chủ, tôi tự thấy vai ảnh đế có chút làm khó ngài.
Lạc Văn Xuyên hừ lạnh: Ờ, nếu biết thế tại sao không cho tao xuyên thẳng làm nam chính luôn?
Hệ thống( cười hì): Đây là nhiệm vụ công lược mà, nếu cho ngài làm vai chính thì còn gì là nhiệm vụ nữa chứ.
Lạc Văn Xuyên: Chỉ giỏi CÃI.
Hệ thống: Đúng rồi còn một thông tin quan trọng nữa, tôi đã can thiệp một chút vào cốt truyện, để tiện cho ngài làm nhiệm vụ thì ký chủ được phép giữ tên thật của mình khi xuyên sách. Có nghĩa là, tên của ngài trong truyện chính là Lạc Văn Xuyên, ngài sẽ sống dưới thân phận Lạc Văn Xuyên, đại thiếu gia.
Lạc Văn Xuyên xoa cằm, đã tiếp nhận đủ thông tin. Hệ thống sau khi nói xong liền "ĐIINH" một tiếng, lặn mất tăm.
Cậu khẽ bước xuống giường, ngắm nghĩa cái nhà mới. Cả đời cậu chưa thấy cái nhà nào lớn thế này. Lúc viết truyện Lạc Văn Xuyên cũng không đề cập đến chỗ ở của người này, khi xuyên sách mới nhận ra, tất cả những thứ xung quanh nhân vật sẽ được bố trí theo thân phận của nhân vật. Xuyên Á xuất thân là đại thiếu gia vọng tộc thành phố A, cậu ta được trỉa thảm hoa Hồng từ nhỏ, nếu như không gặp nữ chính, chắc cuộc đời cậu cũng không hẳn thế thảm như thế. Hại cả gia tộc bại trận dưới tay nam chính, lâm vào bước đường cùng, chết trong tức tưởi.
Nếu muốn có HE, Lạc Văn Xuyên thầm nghĩ, nhất định phải né thật xa cặp nam nữ chính, còn có vị ảnh đế nam phụ kia, tất cả đều biến hết đi.
- Cái đệt, nhà mình từ lúc nào lại có miếng lót sàn bằng gỗ chứ, chuyện gì vậy???
Lạc Văn Xuyên tự tát cho mình hai cái, cảm nhận cơn đau rát rõ ràng trên khuôn mặt. Cậu sờ khuôn mặt nhẵn nhụi của mình.
- Tôi đang ở đâu thế này.
" ĐIINH" một tiếng, giọng nói hỗn âm chợt vang lên trong căn phòng. Lạc Văn Xuyên giật bắn mình một cái, buột miệng chửi thề. Hệ thống trong đầu nhắn nhở cậu:
- Ký chủ, nói bậy không tốt, thỉnh ngài chú ý.
Lạc Văn Xuyên giật giật khoé môi, nhìn quanh căn phòng trống trãi, sợ hãi trong lòng cậu liền dâng lên.
- Mày là cái gì thế, tao đang ở đâu thế này.
Hệ thống: Ký chủ bình tĩnh, Lạc Văn Xuyên, ngài xuyên sách rồi.
Lạc Văn Xuyên ngơ ngác, cào tóc
- Xuyên cái gì mà xuyên. Mày nói bậy, chắc chắn là tao chỉ đang mơ thôi.
Hệ thống thở dài, lên tiếng.
- Ký chủ, đây không phải mơ, vừa rồi ngài tự tát mình hai cái, còn không phân biệt được đâu là mơ đâu là thật hay sao. Ngài đã thật sự xuyên sách rồi, chấp nhận đi.
Lạc Văn Xuyên bưng mặt, chờ một lúc liền mới bình tĩnh. Cậu tối qua uống rượu với đồng nghiệp, sau khi về nhà liền lăn quay ra ngủ, thế nào lại xuyên rồi. Lạc Văn Xuyên ép bản thân tiếp nhận, lên tiếng
- Mày nói tao xuyên sách?
Hệ thống: Đúng rùi.
- Sách nào.
Hệ thống hơi nghẹn lại một chút, sau đó tiếp lời.
- Ký chủ, ngài đừng có mà bắt ngờ nha. Chính là cuốn " Mỗi ngày một nụ hôn đó"
Lạc Văn Xuyên như ngưng thở, trợn to mắt.
- The f*ck??? Hệ thống đáng chết, nói rõ xem nào.
Hệ thống tự hào vênh mặt, lặp lại.
- Chính là cuốn: Mỗi ngày một nụ hôn. Đây là cuốn sách ngài đã ngừng sáng tác từ nửa năm trước khi xuyên đến đây.
" Mỗi ngày một nụ hôn " là tác phẩm ngôn tình do Lạc Văn Xuyên sáng tác. Đây là tác phẩm gây tiếng vang lớn nhất của Lạc Văn Xuyên kể từ khi cậu làm tác giả. Vốn dĩ là đang trên thời kì đỉnh cao nhưng nửa năm trước cậu đã sớm Drop bộ truyện này, chủ yếu để dành thời gian cho việc học đại học. Thời điểm cậu Drop bộ này, rất nhiều độc giả đã bất bình la ó, quả thật lâu lắm rồi mới có một bộ truyện có tình tiết hợp lí như " Mỗi ngày một nụ hôn", hiện tại nghe tin ngừng sáng tác, nhiều người cảm thấy rất tiếc nuối. Lạc Văn Xuyên vốn định Drop trong một thời gian dài, khi nào rảnh rỗi hơn chút cậu sẽ quay lại sáng tác. Không ngờ được rằng, ngủ một đêm liền xuyên thẳng qua đây luôn... Đúng là nghiệt duyên mà.
Lạc Văn Xuyên hơi ngứa não.
- Tao phải làm những gì để có thể quay về thế giới của tao.
Hệ thống cười tươi trong tâm thức Lạc Văn Xuyên, cất lời
- Rất dễ thôi. Ngài phải ở thế giới này, góp phần hoàn thành cốt truyện còn dang dở, còn phải đưa đẩy làm sao để có happy ending, người người nhà nhà đều phải hạnh phúc.
Lạc Văn Xuyên phấn chấn tinh thần, hỏi lại.
- Có thế thôi hả?
Hệ thống: Đúng rùi
Lạc Văn Xuyên( cười đểu): Thế há chẳng phải quá dễ rồi sao, hơ hơ.
Hệ thống( cũng cười đểu:))))): Kys chủ. Ngài còn chưa biết bản thân xuyên qua nhân vật nào cơ mà. Lạc Văn Xuyên, trân trọng thông báo cho ngài, chúc mừng xuyên thành công vào nhân vật nam phụ pháo hôi của " Mỗi ngày một nụ hôn".
Lạc Văn Xuyên đang Hưng phấn, khoé miệng liền kéo hẳn xuống, hét lên: Cái đm hệ thống nhà mày, bảo tao phải hướng cốt truyện đến happy ending, mà lại con mẹ nó đưa tao vào nhân vật pháo hôi?
Hệ thống: Như thế mới là thử thách. Ký chủ, chịu khổ một chút, sau này sẽ liền hạnh phúc thôi. Nhưng ngài yên tâm, làm pháo hôi cũng có lợi thế của pháo hôi, quyền lợi của ngài chính là có thế hướng cốt truyện tuỳ ý theo mong muốn của ngài, tôi không quan trọng nam nữ chính có đến với nhau được hay không, nhưng đến cuối truyện thì nhất quyết phải là happy ending, nếu ngài làm được, tôi lập tức đưa ngài trở về nhà.
Lạc Văn Xuyên chống cằm, hơi nghiến khớp hàm
- Mày chơi tao?
Hệ thống: Không hề nha.
Cậu cẩn thận xuy xét vấn đề. Hiện giờ không có cách nào khác ngoài việc ở lại đây hoàng thành cho xong nhiệm vụ mới có thể trở về. Thật ra cốt truyện mà Lạc Văn Xuyên viết ban đầu cũng khá đơn giản. Nam chính truy nữ chính, nam chính lần đầu gặp đã yêu. Nhưng còn nữ chính thì là kiểu người vô dụng, chân tay vụng về, chẳng có gì ngoài cái mã xinh đẹp. Nữ chính thật sự rất đẹp, theo như cốt truyện thì chính xác là người gặp người yêu, nghiêng nước nghiêng thành. Còn nam chính thì khỏi cần phải nói, tổng tài mang khí chất của một "đét đì" chính hiệu, khuôn mặt có thể hái ra tiền, còn thân hình thì.... Ừm, ngon không tả nỗi. Vốn đĩ sẽ rất suôn sẻ cho đến khi hai nam phụ xuất hiện trong cuộc đời nữ chính, một kẻ là ảnh đế, một kẻ là thiếu gia ngậm thìa vàng từ nhỏ, thuận theo gia đình lớn lên. Hai nam phụ này đều rất xuất chúng, nhưng số phận thì lại cực kì thế thảm, không những không truy được nữ chính mà còn bị nam chính ghi hận.
Lạc Văn Xuyên chống cằm, khều khều móng tay. Trong hai nam phụ, nếu nói là pháo hôi làm nền thì chắc chỉ có tên thiếu gia ngậm thì vàng kia là hợp nhất. Tên đầy đủ của người này là Xuyên Á. Trong cốt truyện mặc dù là nam phụ nhưng lại thee thảm hơn ảnh đế rất nhiều. Một phần cũng là do tính cực đoan của cậu ta. Xuyên Á vừa gặp đã rất vừa mắt nữ chính, ròng rõ 3 năm theo đuổi người ta, đến lúc bị từ chối thì liền điên lên, nhốt con người ta trong biệt thự, điên cuồng chiếm đoạt. Xuyên Á chỉ góp mặt 2/4 cốt truyện liền ngủm, nguyên nhân là do bị nam chính phát hiện cậu ta nhốt nữ chính ở biệt thự, liền bị vệ sĩ nổ súng vào đầu, chết ngay tại chỗ.
Lạc Xuyên Á khá chắc mình xuyên không vào người này, nhưng cậu vẫn lên tiếng hỏi.
- Trong truyện có đến hai nam phụ pháo hôi, mày nói đến người nào.
Hệ thống: À, chính là đại thiếu gia họ Xuyên, nam 2 trong cốt truyện. Ký chủ, tôi tự thấy vai ảnh đế có chút làm khó ngài.
Lạc Văn Xuyên hừ lạnh: Ờ, nếu biết thế tại sao không cho tao xuyên thẳng làm nam chính luôn?
Hệ thống( cười hì): Đây là nhiệm vụ công lược mà, nếu cho ngài làm vai chính thì còn gì là nhiệm vụ nữa chứ.
Lạc Văn Xuyên: Chỉ giỏi CÃI.
Hệ thống: Đúng rồi còn một thông tin quan trọng nữa, tôi đã can thiệp một chút vào cốt truyện, để tiện cho ngài làm nhiệm vụ thì ký chủ được phép giữ tên thật của mình khi xuyên sách. Có nghĩa là, tên của ngài trong truyện chính là Lạc Văn Xuyên, ngài sẽ sống dưới thân phận Lạc Văn Xuyên, đại thiếu gia.
Lạc Văn Xuyên xoa cằm, đã tiếp nhận đủ thông tin. Hệ thống sau khi nói xong liền "ĐIINH" một tiếng, lặn mất tăm.
Cậu khẽ bước xuống giường, ngắm nghĩa cái nhà mới. Cả đời cậu chưa thấy cái nhà nào lớn thế này. Lúc viết truyện Lạc Văn Xuyên cũng không đề cập đến chỗ ở của người này, khi xuyên sách mới nhận ra, tất cả những thứ xung quanh nhân vật sẽ được bố trí theo thân phận của nhân vật. Xuyên Á xuất thân là đại thiếu gia vọng tộc thành phố A, cậu ta được trỉa thảm hoa Hồng từ nhỏ, nếu như không gặp nữ chính, chắc cuộc đời cậu cũng không hẳn thế thảm như thế. Hại cả gia tộc bại trận dưới tay nam chính, lâm vào bước đường cùng, chết trong tức tưởi.
Nếu muốn có HE, Lạc Văn Xuyên thầm nghĩ, nhất định phải né thật xa cặp nam nữ chính, còn có vị ảnh đế nam phụ kia, tất cả đều biến hết đi.