Chương : 155
Editor: Sweetie_Daisy (Ninh)
Hệ thống thú nhận với Nhiễm Thất, cấu tạo của thế giới này thật ra cực kỳ phức tạp.
Thế giới này hỗn loạn đến mức thậm chí có lần thoát khỏi sự khống chế của hệ thống.
Trên thế giới này vốn không nên có con người Tạp Tây Á này, bản thể Tạp Tây Á là một cỗ lệ khí cực kỳ hung ác.
Mà cỗ lệ khí này trùng hợp tồn tại trong bụng Tần Hinh Thoại.
Sau khi hệ thống đưa linh hồn của Nhiễm Thất vào thế giới này, vốn dĩ muốn tìm cho cô một kí sinh phù hợp để nhập vào, nhưng không nghĩ tới, còn chưa kịp nhập vào cơ thể người nọ, thì linh hồn của Nhiễm Thất liền nhân lúc nó không chú ý tự bay đi mất.
Tựa như có sự lôi kéo của vận mệnh, cô hòa làm một với cỗ lệ khí trong bụng Tần Hinh Thoại.
Nhiễm Thất đã dung nhập vào thế giới này, vì vậy, hệ thống cũng không thể can thiệp quá mức. Nó chỉ có thể yên lặng nhìn mọi thứ, lẳng lặng mà chờ kỳ hạn sinh mệnh của Nhiễm Thất đến.
Cô không có sinh mệnh, không thể nào hình thành nên thân thể, vì vậy chỉ có thể làm một cỗ lệ khí tồn tại trong bụng Tần Hinh Thoại. Xoay tới xoay lui, thoắt cái đã qua trăm năm, cô vẫn là một cỗ lệ khí như cũ.
Giống như là đang đợi thời cơ đến.
Thẳng đến lúc Tần Hinh Thoại đã hoài thai.
Trước khi Ngải Khắc Tư thành hình, Nhiễm Thất liền theo bản năng mà bọc lấy hắn, đến khi hắn chậm rãi lớn lên. Không biết có phải vì hấp thụ sinh mệnh trên người Ngải Khắc Tư hay không, mà cô từ một cỗ lệ khí nho nhỏ bắt đầu chậm rãi thành hình, cuối cùng biến thành một đứa trẻ mới sinh giống như hắn.
Nhưng bản thân cô vẫn từ lệ khí hóa thành. Vì vậy, Tần Hinh Thoại căn bản không thể kiểm tra đo lường được sự sống của cô.
Ngải Khắc Tư cho cô sinh mệnh, cô từ trên người Ngải Khắc Tư hấp thụ chất dinh dưỡng. Cho nên, thời điểm cô vẫn còn là lệ khí đã không có suy nghĩ muốn đả thương hắn. Bọn họ có chung sinh mệnh, hấp thu chất dinh dưỡng như nhau. Khi Ngải Khắc Tư còn chưa thành hình, bọn họ đã nương tựa lẫn nhau, bọn họ chính là một cá thể hoàn chỉnh không ngừng sinh sôi.
Hệ thống không thể can thiệp quá mức vào thế giới này, nhưng nó cần phải nghĩ mọi cách đưa Nhiễm Thất trở về.
Thời điểm Nhiễm Thất vẫn còn là một cỗ lệ khí, hệ thống có thể chờ đợi, chờ đến khi cô bị Tần Hinh Thoại phát hiện rồi tiêu diệt. Nhưng hiện giờ, cô đã có sinh mệnh, mà sinh mệnh của quỷ hút máu gần như là vô hạn, nếu không nghĩ ra cách, ký chủ có khả năng vĩnh viễn cũng không nhớ ra được bản thân cô là ai.
Đây cũng không phải những gì mà hệ thống muốn thấy.
Vì thế, hệ thống cũng không can thiệp vào thế giới này, mà tạo ra một vị thần ở bên ngoài thế giới, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Nó dự định khống chế thần linh để đạt được mục đích của nó.
Nhiễm Thất 300 năm trước chết đi, bởi vì đó không phải là bản thể sinh mệnh của cô, bản thể nằm ở chỗ Ngải Khắc Tư, hắn mới chính là ngọn nguồn sinh mệnh của Nhiễm Thất.
Chỉ cần Ngải Khắc Tư còn sống một ngày, thì cho dù hồn phách của cô bị Thần Hắc Ám đoạt đi, cô vẫn có khả năng sống lại như cũ. Ngải Khắc Tư bất tử, cô vĩnh viễn sẽ không chết, thế giới này sẽ vĩnh viễn không dừng lại.
Nghe đến đây, Nhiễm Thất nhướng mày, đưa mắt nhìn cái thứ trước mặt từ trên xuống dưới...Nghe được hệ thống sau khi thăng cấp xong liền biến thành hình thể một đứa nhóc, liền trào phúng nói: "Đừng nói với ta, Thần Hắc Ám cũng là ngươi đó."
Hệ thống thật thà gãi gãi đầu, làm như không nghe được sự trào phúng trong lời nói của Nhiễm Thất. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt đầy vẻ nịnh nọt lấy lòng: "Đúng vậy, đúng vậy, đều là tôi đó, kí chủ, cô thật thông minh!"
Nhiễm Thất: "..."
Cô thật sự không thể tưởng tượng, chỉ số thông minh của hệ thống vậy mà có thể bày ra một ván cờ lớn như thế này. Tuy rằng quá trình không phải đặc biệt hoàn mỹ, nhưng ít nhất, nó đã thành công.
Kỳ thật...Trong lòng hệ thống cũng có chút mê mang, nó chỉ dựa vào sự sùng bái thần linh không hiểu nổi của con người ở thế giới này, nên mới tạo ra thần linh thật sự. Nó căn cứ vào định nghĩa của con người về thần linh ở thế giới mà tạo ra hai vị thần. Không nghĩ tới, chó ngáp phải ruồi, cư nhiên thật sự thành công.
Bởi vì Thần Hắc Ám là hệ thống tạo ra, nó nghe theo mệnh lệnh của hệ thống, vì vậy, nó liền muốn hồn phách của Nhiễm Thất rơi vào Hắc Ám. Nó có thể thả cô trở lại thế giới này như cũ, rồi nghĩ cách làm cô sống lại một lần nữa.
Bởi vì muốn chấm dứt thế giới này, thì Ngải Khắc Tư nhất định phải chết, nhưng Ngải Khắc Tư lại quá mức cường đại, hơn nữa còn cẩn thận khôn khéo, làm việc luôn phá nát giới hạn của thần linh. Hệ thống cũng không thể làm gì hắn, nó không lay chuyển được hắn, nhưng hệ thống biết, muốn Ngải Khắc Tư chết, chỉ có thể để hắn cam tâm tình nguyện.
Mà có một người, tuyệt đối có thể làm được.
Vì vậy, mọi thứ tựa hồ đều phát triển theo đúng hướng mà hệ thống mong muốn -- Lệ khí trong cơ thể Tạp Tây Á không thể khống chế được, huỷ hoại thế giới này, mà Ngải Khắc Tư vì cứu cô, mà chết ở trên tay cô.
Hết thảy mọi thứ...Đều thuận lý thành chương.
Song...Chỉ còn sót lại hai con người thương tâm mà thôi.
Một người đánh mất tình yêu, một người quên đi tất cả.
Hệ thống thú nhận với Nhiễm Thất, cấu tạo của thế giới này thật ra cực kỳ phức tạp.
Thế giới này hỗn loạn đến mức thậm chí có lần thoát khỏi sự khống chế của hệ thống.
Trên thế giới này vốn không nên có con người Tạp Tây Á này, bản thể Tạp Tây Á là một cỗ lệ khí cực kỳ hung ác.
Mà cỗ lệ khí này trùng hợp tồn tại trong bụng Tần Hinh Thoại.
Sau khi hệ thống đưa linh hồn của Nhiễm Thất vào thế giới này, vốn dĩ muốn tìm cho cô một kí sinh phù hợp để nhập vào, nhưng không nghĩ tới, còn chưa kịp nhập vào cơ thể người nọ, thì linh hồn của Nhiễm Thất liền nhân lúc nó không chú ý tự bay đi mất.
Tựa như có sự lôi kéo của vận mệnh, cô hòa làm một với cỗ lệ khí trong bụng Tần Hinh Thoại.
Nhiễm Thất đã dung nhập vào thế giới này, vì vậy, hệ thống cũng không thể can thiệp quá mức. Nó chỉ có thể yên lặng nhìn mọi thứ, lẳng lặng mà chờ kỳ hạn sinh mệnh của Nhiễm Thất đến.
Cô không có sinh mệnh, không thể nào hình thành nên thân thể, vì vậy chỉ có thể làm một cỗ lệ khí tồn tại trong bụng Tần Hinh Thoại. Xoay tới xoay lui, thoắt cái đã qua trăm năm, cô vẫn là một cỗ lệ khí như cũ.
Giống như là đang đợi thời cơ đến.
Thẳng đến lúc Tần Hinh Thoại đã hoài thai.
Trước khi Ngải Khắc Tư thành hình, Nhiễm Thất liền theo bản năng mà bọc lấy hắn, đến khi hắn chậm rãi lớn lên. Không biết có phải vì hấp thụ sinh mệnh trên người Ngải Khắc Tư hay không, mà cô từ một cỗ lệ khí nho nhỏ bắt đầu chậm rãi thành hình, cuối cùng biến thành một đứa trẻ mới sinh giống như hắn.
Nhưng bản thân cô vẫn từ lệ khí hóa thành. Vì vậy, Tần Hinh Thoại căn bản không thể kiểm tra đo lường được sự sống của cô.
Ngải Khắc Tư cho cô sinh mệnh, cô từ trên người Ngải Khắc Tư hấp thụ chất dinh dưỡng. Cho nên, thời điểm cô vẫn còn là lệ khí đã không có suy nghĩ muốn đả thương hắn. Bọn họ có chung sinh mệnh, hấp thu chất dinh dưỡng như nhau. Khi Ngải Khắc Tư còn chưa thành hình, bọn họ đã nương tựa lẫn nhau, bọn họ chính là một cá thể hoàn chỉnh không ngừng sinh sôi.
Hệ thống không thể can thiệp quá mức vào thế giới này, nhưng nó cần phải nghĩ mọi cách đưa Nhiễm Thất trở về.
Thời điểm Nhiễm Thất vẫn còn là một cỗ lệ khí, hệ thống có thể chờ đợi, chờ đến khi cô bị Tần Hinh Thoại phát hiện rồi tiêu diệt. Nhưng hiện giờ, cô đã có sinh mệnh, mà sinh mệnh của quỷ hút máu gần như là vô hạn, nếu không nghĩ ra cách, ký chủ có khả năng vĩnh viễn cũng không nhớ ra được bản thân cô là ai.
Đây cũng không phải những gì mà hệ thống muốn thấy.
Vì thế, hệ thống cũng không can thiệp vào thế giới này, mà tạo ra một vị thần ở bên ngoài thế giới, chuẩn bị cho bất kỳ tình huống nào.
Nó dự định khống chế thần linh để đạt được mục đích của nó.
Nhiễm Thất 300 năm trước chết đi, bởi vì đó không phải là bản thể sinh mệnh của cô, bản thể nằm ở chỗ Ngải Khắc Tư, hắn mới chính là ngọn nguồn sinh mệnh của Nhiễm Thất.
Chỉ cần Ngải Khắc Tư còn sống một ngày, thì cho dù hồn phách của cô bị Thần Hắc Ám đoạt đi, cô vẫn có khả năng sống lại như cũ. Ngải Khắc Tư bất tử, cô vĩnh viễn sẽ không chết, thế giới này sẽ vĩnh viễn không dừng lại.
Nghe đến đây, Nhiễm Thất nhướng mày, đưa mắt nhìn cái thứ trước mặt từ trên xuống dưới...Nghe được hệ thống sau khi thăng cấp xong liền biến thành hình thể một đứa nhóc, liền trào phúng nói: "Đừng nói với ta, Thần Hắc Ám cũng là ngươi đó."
Hệ thống thật thà gãi gãi đầu, làm như không nghe được sự trào phúng trong lời nói của Nhiễm Thất. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt đầy vẻ nịnh nọt lấy lòng: "Đúng vậy, đúng vậy, đều là tôi đó, kí chủ, cô thật thông minh!"
Nhiễm Thất: "..."
Cô thật sự không thể tưởng tượng, chỉ số thông minh của hệ thống vậy mà có thể bày ra một ván cờ lớn như thế này. Tuy rằng quá trình không phải đặc biệt hoàn mỹ, nhưng ít nhất, nó đã thành công.
Kỳ thật...Trong lòng hệ thống cũng có chút mê mang, nó chỉ dựa vào sự sùng bái thần linh không hiểu nổi của con người ở thế giới này, nên mới tạo ra thần linh thật sự. Nó căn cứ vào định nghĩa của con người về thần linh ở thế giới mà tạo ra hai vị thần. Không nghĩ tới, chó ngáp phải ruồi, cư nhiên thật sự thành công.
Bởi vì Thần Hắc Ám là hệ thống tạo ra, nó nghe theo mệnh lệnh của hệ thống, vì vậy, nó liền muốn hồn phách của Nhiễm Thất rơi vào Hắc Ám. Nó có thể thả cô trở lại thế giới này như cũ, rồi nghĩ cách làm cô sống lại một lần nữa.
Bởi vì muốn chấm dứt thế giới này, thì Ngải Khắc Tư nhất định phải chết, nhưng Ngải Khắc Tư lại quá mức cường đại, hơn nữa còn cẩn thận khôn khéo, làm việc luôn phá nát giới hạn của thần linh. Hệ thống cũng không thể làm gì hắn, nó không lay chuyển được hắn, nhưng hệ thống biết, muốn Ngải Khắc Tư chết, chỉ có thể để hắn cam tâm tình nguyện.
Mà có một người, tuyệt đối có thể làm được.
Vì vậy, mọi thứ tựa hồ đều phát triển theo đúng hướng mà hệ thống mong muốn -- Lệ khí trong cơ thể Tạp Tây Á không thể khống chế được, huỷ hoại thế giới này, mà Ngải Khắc Tư vì cứu cô, mà chết ở trên tay cô.
Hết thảy mọi thứ...Đều thuận lý thành chương.
Song...Chỉ còn sót lại hai con người thương tâm mà thôi.
Một người đánh mất tình yêu, một người quên đi tất cả.