Chương 20: Quá khứ
Mộc trở lại rồi đây, nay tranh thủ chút thời gian nên ra chap cho các nàng nè.
..............
Đại Hội Giới Tu Tiên năm năm được tổ chức một lần, Lâm Ngôn Hy cùng Tuệ Tĩnh Nhi đều tham gia.Còn Tiêu Dật thì cùng Mục Nhã Trúc là người đến tham dự, chứ không tham gia.
Lần này tổ chức do Thiêm Kiếm Môn chủ trì, lựa chọn là tại một đỉnh núi của tông môn, sau đó đám nhóc con kia sẽ tiến vào bí cảnh của Thiên Kiếm Môn mà khảo nghiệm.
Quy tắc đơn giản, sống trong đó nữa tháng, ai giết nhiều ma vật nhất sẽ là người chiến thắng.Giải thướng cho quán quân vô cùng hậu hĩnh, phải nói là toàn những món đồ quý giá, hiếm hoi, cũng như sẽ tăng thêm danh tiếng.
Sau khi mà bốn thầy trò Mục Nhã Trúc tiến vào, thu hút không ít ánh nhìn, nhất là Lâm Ngôn Hy.Dáng vẻ yêu kiều, dung mạo xinh hơn cả nữ nhân.
Sau đó mới có một màn Lâm Ngôn Hy cùng Trương Đình Phòng ' bằng hữu ' cũ gặp nhau.
" Tiểu Hy, ngươi còn tức giận với ta sao? " Gã nhìn y mới đi, liền có chút gấp gáp nói.
" ta lúc đó không biết bọn họ lại dám làm vậy, ta có lí do riêng cần phải rời đi một thời gian, chuyện đó không phải ý của ta..." gã vẫn cố gắng giải thích, bản thân mấy năm nay vẫn luôn tìm tung tích của y nhưng không thành.
" Trương Đình Phong ngươi đừng tỏ vẻ bản thân mình tốt lắm vậy, ngươi cũng cùng một dạng với đám kia thôi "
" ta hận chết ngươi " Lâm Ngôn Hy nghiến răng nói.
Tiêu Dật cùng Tuệ Tĩnh Nhi mặc dù không biết giữa hai người này như thế nào, nhưng y là người lành tính.Để nói hận Trương Đình Phong, thì giữa hai người bọn họ chắc chắn trong quá khứ có điều khó nói.
Hai người cũng không hỏi, họ chờ y chủ động kể cho họ nghe.Trước giờ Lâm Ngôn Hy chưa từng kể xuất thân của y hay quá khứ trước kia thế nào cả, bọn họ tò mò nhưng không hỏi, bởi vì họ tôn trọng y.
Còn Trương Đình Phong đứng nhìn Lâm Ngôn Hy từ từ rời đi, gã nắm chặt bàn tay lại, bản thân chỉ muốn cùng y nói chuyện rõ ràng mà thôi.Bởi gã thật sự rất rất....không muốn mất y.
Khoảng chín năm về trước, lúc đó Lâm Ngôn Hy mới mười tuổi, phụ mẫu liền qua đời.Y một ca nhi sống vô cùng vất vả, họ hàng thân thích ỷ vào y còn nhỏ, liền lấy hết ruộng đất trong nhà, bán y cho một nhà giàu có nhất huyện.
Lúc đó Lâm Ngôn Hy vô cùng tuyệt vọng, y không thể kháng cự, nói đúng hơn y không có sức mạnh, y không có năng lực gì cả.Cứ tưởng cuộc đời của mình xong rồi, thì Lâm Ngôn Hy gặp Trương Đình Phong, mọi người bảo đây là cháu của chủ nhà giàu này.
Đúng ngay thời điểm Lâm Ngôn Hy yếu mềm nhất, đau khổ nhất thì Trương Đình Phong bước vào cuộc sống của y như một ánh sáng.Gã như một người anh trai, một người thân mà chăm sóc y, để Ngôn Hy đi theo gã, y mới không bị ức hiếp nữa.
Nhưng mãi về sau, Lâm Ngôn Hy mới biết những người trước kia ức hiếp, lăng nhục vì y là song nhi đều là ý của Trương Đình Phong.
Sau này Lâm Ngôn Hy mới biết gã vì buồn chán nên lấy y ra làm trò mua vui, như một món đồ chơi không hơn không kém.Năm y mười lăm tuổi gia chủ nhà y bị bán đó tên Trần Đại Chu, lão ta năm mươi tuổi mà muốn y làm thiếp lão.
Nếu không phải vì trước đó y nhỏ quá, hơn nữa lại luôn đi theo Trương Đình Phong thì lão đã biến y thành người của lão rồi.Tên đó vừa già, vừa xấu vừa bỉ ổi, Lâm Ngôn Hy khinh thường lão.
Lúc đó y bị đám người đó bắt lại, Lâm Ngôn Hy tuyệt vọng y nghĩ Trương Đình Phong sẽ không tới mức bỏ mặc y.Gã từng nói sẽ bảo vệ y, cho dù là ai cũng không được ức hiếp y.
Tuy là trước đó Lâm Ngôn Hy từng cãi nhau với gã, vì chuyện trước kia gã làm.Nhưng chỉ cần Trương Đình Phong xin lôi, hay giải thích y sẽ bỏ qua.
Lâm Ngôn Hy chỉ còn duy nhất có gã mà thôi, Trương Đình Phong cũng nói người quan trọng nhất đối với gã là y mà.Lâm Ngôn Hy tin là vậy, nhưng Trương Đình Phong không xuất hiện, gã không tới cứu y.
Mặc dù y không hiểu vì sao Trần Đại Chu sợ Trương Đình Phong như vậy, nhưng nếu gã lên tiếng lão sẽ không dám làm gì y.Vậy tại sao Phong ca ca lại im lặng, không quan tâm y như vậy?.
Lúc đó Lâm Ngôn Hy tuyệt vọng, mắt thấy bản thân sắp bị làm nhục, không biết lấy sức mạnh ở đâu, y vũng vẫy vớ lấy trụ đèn cầy đánh lão ta bị thương và trốn thoát.Kể từ đó Lâm Ngôn Hy lang thang cho đến lúc tham gia đợt tuyển chọn đệ tử của Thiên Kiếm Môn.
..............
Đại Hội Giới Tu Tiên năm năm được tổ chức một lần, Lâm Ngôn Hy cùng Tuệ Tĩnh Nhi đều tham gia.Còn Tiêu Dật thì cùng Mục Nhã Trúc là người đến tham dự, chứ không tham gia.
Lần này tổ chức do Thiêm Kiếm Môn chủ trì, lựa chọn là tại một đỉnh núi của tông môn, sau đó đám nhóc con kia sẽ tiến vào bí cảnh của Thiên Kiếm Môn mà khảo nghiệm.
Quy tắc đơn giản, sống trong đó nữa tháng, ai giết nhiều ma vật nhất sẽ là người chiến thắng.Giải thướng cho quán quân vô cùng hậu hĩnh, phải nói là toàn những món đồ quý giá, hiếm hoi, cũng như sẽ tăng thêm danh tiếng.
Sau khi mà bốn thầy trò Mục Nhã Trúc tiến vào, thu hút không ít ánh nhìn, nhất là Lâm Ngôn Hy.Dáng vẻ yêu kiều, dung mạo xinh hơn cả nữ nhân.
Sau đó mới có một màn Lâm Ngôn Hy cùng Trương Đình Phòng ' bằng hữu ' cũ gặp nhau.
" Tiểu Hy, ngươi còn tức giận với ta sao? " Gã nhìn y mới đi, liền có chút gấp gáp nói.
" ta lúc đó không biết bọn họ lại dám làm vậy, ta có lí do riêng cần phải rời đi một thời gian, chuyện đó không phải ý của ta..." gã vẫn cố gắng giải thích, bản thân mấy năm nay vẫn luôn tìm tung tích của y nhưng không thành.
" Trương Đình Phong ngươi đừng tỏ vẻ bản thân mình tốt lắm vậy, ngươi cũng cùng một dạng với đám kia thôi "
" ta hận chết ngươi " Lâm Ngôn Hy nghiến răng nói.
Tiêu Dật cùng Tuệ Tĩnh Nhi mặc dù không biết giữa hai người này như thế nào, nhưng y là người lành tính.Để nói hận Trương Đình Phong, thì giữa hai người bọn họ chắc chắn trong quá khứ có điều khó nói.
Hai người cũng không hỏi, họ chờ y chủ động kể cho họ nghe.Trước giờ Lâm Ngôn Hy chưa từng kể xuất thân của y hay quá khứ trước kia thế nào cả, bọn họ tò mò nhưng không hỏi, bởi vì họ tôn trọng y.
Còn Trương Đình Phong đứng nhìn Lâm Ngôn Hy từ từ rời đi, gã nắm chặt bàn tay lại, bản thân chỉ muốn cùng y nói chuyện rõ ràng mà thôi.Bởi gã thật sự rất rất....không muốn mất y.
Khoảng chín năm về trước, lúc đó Lâm Ngôn Hy mới mười tuổi, phụ mẫu liền qua đời.Y một ca nhi sống vô cùng vất vả, họ hàng thân thích ỷ vào y còn nhỏ, liền lấy hết ruộng đất trong nhà, bán y cho một nhà giàu có nhất huyện.
Lúc đó Lâm Ngôn Hy vô cùng tuyệt vọng, y không thể kháng cự, nói đúng hơn y không có sức mạnh, y không có năng lực gì cả.Cứ tưởng cuộc đời của mình xong rồi, thì Lâm Ngôn Hy gặp Trương Đình Phong, mọi người bảo đây là cháu của chủ nhà giàu này.
Đúng ngay thời điểm Lâm Ngôn Hy yếu mềm nhất, đau khổ nhất thì Trương Đình Phong bước vào cuộc sống của y như một ánh sáng.Gã như một người anh trai, một người thân mà chăm sóc y, để Ngôn Hy đi theo gã, y mới không bị ức hiếp nữa.
Nhưng mãi về sau, Lâm Ngôn Hy mới biết những người trước kia ức hiếp, lăng nhục vì y là song nhi đều là ý của Trương Đình Phong.
Sau này Lâm Ngôn Hy mới biết gã vì buồn chán nên lấy y ra làm trò mua vui, như một món đồ chơi không hơn không kém.Năm y mười lăm tuổi gia chủ nhà y bị bán đó tên Trần Đại Chu, lão ta năm mươi tuổi mà muốn y làm thiếp lão.
Nếu không phải vì trước đó y nhỏ quá, hơn nữa lại luôn đi theo Trương Đình Phong thì lão đã biến y thành người của lão rồi.Tên đó vừa già, vừa xấu vừa bỉ ổi, Lâm Ngôn Hy khinh thường lão.
Lúc đó y bị đám người đó bắt lại, Lâm Ngôn Hy tuyệt vọng y nghĩ Trương Đình Phong sẽ không tới mức bỏ mặc y.Gã từng nói sẽ bảo vệ y, cho dù là ai cũng không được ức hiếp y.
Tuy là trước đó Lâm Ngôn Hy từng cãi nhau với gã, vì chuyện trước kia gã làm.Nhưng chỉ cần Trương Đình Phong xin lôi, hay giải thích y sẽ bỏ qua.
Lâm Ngôn Hy chỉ còn duy nhất có gã mà thôi, Trương Đình Phong cũng nói người quan trọng nhất đối với gã là y mà.Lâm Ngôn Hy tin là vậy, nhưng Trương Đình Phong không xuất hiện, gã không tới cứu y.
Mặc dù y không hiểu vì sao Trần Đại Chu sợ Trương Đình Phong như vậy, nhưng nếu gã lên tiếng lão sẽ không dám làm gì y.Vậy tại sao Phong ca ca lại im lặng, không quan tâm y như vậy?.
Lúc đó Lâm Ngôn Hy tuyệt vọng, mắt thấy bản thân sắp bị làm nhục, không biết lấy sức mạnh ở đâu, y vũng vẫy vớ lấy trụ đèn cầy đánh lão ta bị thương và trốn thoát.Kể từ đó Lâm Ngôn Hy lang thang cho đến lúc tham gia đợt tuyển chọn đệ tử của Thiên Kiếm Môn.