Chương 44: Ngoại lệ
Mộc tiết lộ một chút ở chương trước, các nàng tự suy đoán, thật hư thì về sau sẽ làm rõ, còn bây giờ từ từ nha.
…
Bàn tay của gã giấu dưới bàn nắm chặt vào nhau đến nổi đầy gân xanh.Trương Đình Phong hít một hơi thật sâu, cầm lấy ly trà uống một ngụm, nhưng tay dùng có hơi nhiều lực, làm ly trà bằng sứ bể nát.
Nước trà theo đó mà cháy xuống nền đất, hòa cùng với máu do vết thương bị sứ cắt vào tay.Nhưng gã không cảm thấy đau, bởi vì một vết thương khác đau hơn, trái tim của gã đang báo động.
Lạc Tiểu Linh thở dài, tự động lấy thuốc ra bôi cho hắn cũng băng quắn lại.Lúc này ánh mắt nàng ta lơ đễnh nhìn sang Tuệ Tĩnh Nhi liền nở một nụ cười.
’ tỷ ấy nhìn thấy mình rồi!’ Tuệ Tĩnh Nhi liền giật mình không dám nhìn, mặt cứ cúi xuống.Lạc Tiểu Linh cảm thấy hơi buồn cười, nàng ta có phải ăn thịt nàng đâu mà sợ như vậy.
" sư tôn con không sao mà, người đừng lo lắng nữa " Lâm Ngôn Hy cười nói.
" …sớm ngày về một chút " Mục Nhã Trúc im lặng một lúc, mới nói.
" vâng vâng " Lâm Ngôn Hy cảm thấy sư tôn nhà mình đúng là ngoài lạnh trong nóng mà.
Nhìn thấy cảnh này Trương Đình Phong hơi cúi đầu, rũ mắt xuống, nên không nhìn thấy biểu cảm của gã.Ánh mắt chạm vào vết thương trên bàn tay, lại nhớ đến chuyện trước kia.
" Phong ca ca, huynh bị thương rồi "
" để đệ băng lại cho huynh "
" đau không, đệ thổi sẽ không đau nữa "
Khi trước gã cũng sẽ có lúc bất cẩn mà bị thương, khi đó Lâm Ngôn Hy lo lắng mà băng bó cho gã, y thậm chí còn cuống đến mức khóc lên.Nhưng hiện tại, không có gã y vẫn sống rất tốt, Trương Đình Phong cảm thấy yên tâm vì đều này, nhưng gã lại không khỏi khó chịu khi y không còn quan tâm mình nữa.
Nhìn vết thương được băng bó cẩn thận một lúc, gã nhìn Lạc Tiểu Linh nói.
" đa tạ "
" huynh khách sáo làm gì chứ!" Lạc Tiểu Linh trừng mắt nói, cả ba người bọn họ quen nhau cũng đâu đó gần mười năm, tình cảm như huynh muội ruột thịt.
Đi đâu cũng có nhau, làm sao không nhìn ra đối phương nghĩ gì.
" sao huynh không nói rõ với y đi " Lưu Thanh Trì nói.
" y không muốn nói chuyện với ta " Trương Đình Phong lắc đầu nói, đứng nhìn y cũng đủ rồi.
" sao huynh ngốc vậy, không phải bình thường lưu manh lắm sao?" Lạc Tiểu Linh liếc gã.
" gặp y cái như biến thành người khác vậy " nàng trừng mắt nói, sự việc năm đó nàng cũng biết được đôi chút.
Bởi lần đầu Lạc Tiểu Linh gặp Trương Đình Phong là khói lửa của hoàng triều Đại Nam*, trong biển khói lửa một thiếu niên mười bảy tuổi dẫn đầu quân lính, phá cửa thành cứu hoàng huynh mình.
Mặc dù Thiên Kiếm Môn ở Đại Nam nhưng tông môn này trung lập, không quản truyện của phàm nhân.Còn Âm Dương Môn lại có mối quan hệ mật thiếu với hoàng triều, mà nàng Lạc Tiểu Linh từ lâu đã nghe sư tôn nói, trưởng môn sư bá có một để tử thân truyền, nhưng chưa từng xuất hiện, nàng cũng không thấy mặt.
Lần đầu tiên nàng gặp gã là sau khi Trương Đình Phong cứu giá thành công, cả người đầy máu đến gặp sư tôn mình. Lạc Tiểu Linh đi cùng sư tôn nhà nàng, khi đó nàng còn một trận run rẩy, cảm thấy thiếu niên trước mặt thật đáng sợ.
Lại nói đến việc Trương Đình Phong rời đi một cách đột ngột là vì chuyện này.Gã không phủ nhận, vốn bản thân là hứng thú nên mới tiếp cận y, nhưng về sau gã coi y là tất cả.
Trương Đình Phong sinh ra trong một gia đình là hoàng thất, mẫu thân là quý phi, nhưng lại được phụ hoàng sủng ái nhất.Gã cùng ca ca là nhi tử được phụ hoàng yêu thương nhất.
Mặc dù gã ưu tú nhưng tính cách hướng đến tự do, nên hoàng thượng mới truyền chỉ để ca ca, cũng là đứa con không kém cạnh làm thái tử.Việc này xảy ra tranh cãi không nhỏ, vì hoàng hậu cũng có nhi tử, lại là con trưởng, nhưng lập thái tử lại là con quý phi.
Khi đó Trương Đình Phong mới mười hai tuổi, vì trong cung xảy ra xung đột. Gã lại còn nhỏ, mẫu phi muốn gã có thể tránh đầu sóng ngọn gió, thuận lợi mà trưởng thành, không bị những việc này ảnh hưởng, nên đưa hắn đến thôn quê.
Mà bản thân Trương Đình Phong lại chán ghét hoàng cung, cứ thế rời đi, đến nơi thôn quên và gặp y.Một thời gian sau, ngay lúc Lâm Ngôn Hy đến tiểu cập kê, hoàng cung bất ổn.
Lúc này phe cánh của trưởng hoàng tử đã to lớn, họ đã âm thầm hạ độc thủ với mẫu phi, nàng bị hại, hoàng cung bị vây.Bọn chúng vốn là muốn ra tay với gã lâu lắm rồi, nhưng không có cơ hội, bây giờ phe cánh đủ vững, trưởng hoàng tử, muốn soán ngôi, sau đó giết gã cũng chưa muộn.
Nhận được tin mẫu phi tử tự, khi hoàng cung bị vây, chúng muốn lấy nàng ra để ép phụ hoàng viết chiếu chỉ, phế truất thái tử hiện tại, để lập Trưởng Hoàng Tử lên, vậy thì ngôi vị này là danh chính ngôn thuận.
Nhưng mẫu phi gã là một nữ nhân mạnh mẽ, nàng không khuất phục, lao nhanh vào cột lớn mà tử tự.Sau đó đổi kế hoach, liền bức ép phụ hoàng, ca ca thì bị giam lỏng.
Mà trong tay gã lại giữ lệnh đều động quân đội, lần này Trương Đình Phong điên cuồng thúc ngựa trở về, vốn ca ca đã nhìn ra điều không đúng, nên gửi thư cho gã.
Nhưng cuối cùng Trương Đình Phong vẫn đến trễ, lúc gã cứu viện thành công xông vào nhìn thấy phụ hoàng đang khóc.
Đúng bậc đế vương như phụ hoàng khóc, khi ôm lấy mẫu phi xác đã lạnh của gã.
Gã từng nghe ma ma thân cận bên cạnh mẫu phi kể lại, hai người họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã bên nhau.Nhưng về sau vì để củng cố địa vị, mẫu hậu của phụ hoàng ép người lấy hoàng hậu, vì mẫu tộc của nàng ta giúp được ngài lấy được ngôi vị.
Sau này khi đã vững ngôi vị, phụ hoàng lấy mẫu phi.Gã từng thấy phụ hoàng ôm lấy mẫu phi, hai người kề sát vào nhau, người nhỏ nhẹ ôn nhu nói.
" ta không thể cho nàng vị trí hoàng hậu, nhưng ta có thể cho nàng vị trí không ai so sánh được "
Trương Đình Phong lúc đó không hiểu, gã chỉ biết mẫu phi không phải hành lễ với bắt cứ ai, kể cả phụ hoàng.Mà hậu cung bao nhiêu phi tần, nhưng phụ hoàng cũng chỉ đến mỗi cung của mẫu phi, tẩm cung của người cũng chỉ nàng được ngủ qua đêm.
Cũng chỉ có mẫu phi được phụ hoàng dung túng, cùng nàng dạo phố.Sau này gã mới biết, mẫu phi là ngoại lệ cũng là duy nhất đối với phụ hoàng.
Không bao lâu sau đó người cũng băng hà, có lẽ ở thế giới kia hai người họ được bên nhau.
Sau này ca ca lên làm hoàng đế, gã làm vương gia, nhưng trốn triều đình tranh đấu, gã chọn đi theo sư tôn đến Âm Dương Tông.
…
Ôi Phong ca của tuiii, Mộc không tẩy trắng nhá, mà đây vốn là nội dung trong truyện.Mộc chưa viết nên các nàng hiểu lầm Trương Đình Phong a, hãy yêu thương anh ấy nhá.
Còn nhiều điều về Phong ca ca đáng thương của tui lắm á.
…
Bàn tay của gã giấu dưới bàn nắm chặt vào nhau đến nổi đầy gân xanh.Trương Đình Phong hít một hơi thật sâu, cầm lấy ly trà uống một ngụm, nhưng tay dùng có hơi nhiều lực, làm ly trà bằng sứ bể nát.
Nước trà theo đó mà cháy xuống nền đất, hòa cùng với máu do vết thương bị sứ cắt vào tay.Nhưng gã không cảm thấy đau, bởi vì một vết thương khác đau hơn, trái tim của gã đang báo động.
Lạc Tiểu Linh thở dài, tự động lấy thuốc ra bôi cho hắn cũng băng quắn lại.Lúc này ánh mắt nàng ta lơ đễnh nhìn sang Tuệ Tĩnh Nhi liền nở một nụ cười.
’ tỷ ấy nhìn thấy mình rồi!’ Tuệ Tĩnh Nhi liền giật mình không dám nhìn, mặt cứ cúi xuống.Lạc Tiểu Linh cảm thấy hơi buồn cười, nàng ta có phải ăn thịt nàng đâu mà sợ như vậy.
" sư tôn con không sao mà, người đừng lo lắng nữa " Lâm Ngôn Hy cười nói.
" …sớm ngày về một chút " Mục Nhã Trúc im lặng một lúc, mới nói.
" vâng vâng " Lâm Ngôn Hy cảm thấy sư tôn nhà mình đúng là ngoài lạnh trong nóng mà.
Nhìn thấy cảnh này Trương Đình Phong hơi cúi đầu, rũ mắt xuống, nên không nhìn thấy biểu cảm của gã.Ánh mắt chạm vào vết thương trên bàn tay, lại nhớ đến chuyện trước kia.
" Phong ca ca, huynh bị thương rồi "
" để đệ băng lại cho huynh "
" đau không, đệ thổi sẽ không đau nữa "
Khi trước gã cũng sẽ có lúc bất cẩn mà bị thương, khi đó Lâm Ngôn Hy lo lắng mà băng bó cho gã, y thậm chí còn cuống đến mức khóc lên.Nhưng hiện tại, không có gã y vẫn sống rất tốt, Trương Đình Phong cảm thấy yên tâm vì đều này, nhưng gã lại không khỏi khó chịu khi y không còn quan tâm mình nữa.
Nhìn vết thương được băng bó cẩn thận một lúc, gã nhìn Lạc Tiểu Linh nói.
" đa tạ "
" huynh khách sáo làm gì chứ!" Lạc Tiểu Linh trừng mắt nói, cả ba người bọn họ quen nhau cũng đâu đó gần mười năm, tình cảm như huynh muội ruột thịt.
Đi đâu cũng có nhau, làm sao không nhìn ra đối phương nghĩ gì.
" sao huynh không nói rõ với y đi " Lưu Thanh Trì nói.
" y không muốn nói chuyện với ta " Trương Đình Phong lắc đầu nói, đứng nhìn y cũng đủ rồi.
" sao huynh ngốc vậy, không phải bình thường lưu manh lắm sao?" Lạc Tiểu Linh liếc gã.
" gặp y cái như biến thành người khác vậy " nàng trừng mắt nói, sự việc năm đó nàng cũng biết được đôi chút.
Bởi lần đầu Lạc Tiểu Linh gặp Trương Đình Phong là khói lửa của hoàng triều Đại Nam*, trong biển khói lửa một thiếu niên mười bảy tuổi dẫn đầu quân lính, phá cửa thành cứu hoàng huynh mình.
Mặc dù Thiên Kiếm Môn ở Đại Nam nhưng tông môn này trung lập, không quản truyện của phàm nhân.Còn Âm Dương Môn lại có mối quan hệ mật thiếu với hoàng triều, mà nàng Lạc Tiểu Linh từ lâu đã nghe sư tôn nói, trưởng môn sư bá có một để tử thân truyền, nhưng chưa từng xuất hiện, nàng cũng không thấy mặt.
Lần đầu tiên nàng gặp gã là sau khi Trương Đình Phong cứu giá thành công, cả người đầy máu đến gặp sư tôn mình. Lạc Tiểu Linh đi cùng sư tôn nhà nàng, khi đó nàng còn một trận run rẩy, cảm thấy thiếu niên trước mặt thật đáng sợ.
Lại nói đến việc Trương Đình Phong rời đi một cách đột ngột là vì chuyện này.Gã không phủ nhận, vốn bản thân là hứng thú nên mới tiếp cận y, nhưng về sau gã coi y là tất cả.
Trương Đình Phong sinh ra trong một gia đình là hoàng thất, mẫu thân là quý phi, nhưng lại được phụ hoàng sủng ái nhất.Gã cùng ca ca là nhi tử được phụ hoàng yêu thương nhất.
Mặc dù gã ưu tú nhưng tính cách hướng đến tự do, nên hoàng thượng mới truyền chỉ để ca ca, cũng là đứa con không kém cạnh làm thái tử.Việc này xảy ra tranh cãi không nhỏ, vì hoàng hậu cũng có nhi tử, lại là con trưởng, nhưng lập thái tử lại là con quý phi.
Khi đó Trương Đình Phong mới mười hai tuổi, vì trong cung xảy ra xung đột. Gã lại còn nhỏ, mẫu phi muốn gã có thể tránh đầu sóng ngọn gió, thuận lợi mà trưởng thành, không bị những việc này ảnh hưởng, nên đưa hắn đến thôn quê.
Mà bản thân Trương Đình Phong lại chán ghét hoàng cung, cứ thế rời đi, đến nơi thôn quên và gặp y.Một thời gian sau, ngay lúc Lâm Ngôn Hy đến tiểu cập kê, hoàng cung bất ổn.
Lúc này phe cánh của trưởng hoàng tử đã to lớn, họ đã âm thầm hạ độc thủ với mẫu phi, nàng bị hại, hoàng cung bị vây.Bọn chúng vốn là muốn ra tay với gã lâu lắm rồi, nhưng không có cơ hội, bây giờ phe cánh đủ vững, trưởng hoàng tử, muốn soán ngôi, sau đó giết gã cũng chưa muộn.
Nhận được tin mẫu phi tử tự, khi hoàng cung bị vây, chúng muốn lấy nàng ra để ép phụ hoàng viết chiếu chỉ, phế truất thái tử hiện tại, để lập Trưởng Hoàng Tử lên, vậy thì ngôi vị này là danh chính ngôn thuận.
Nhưng mẫu phi gã là một nữ nhân mạnh mẽ, nàng không khuất phục, lao nhanh vào cột lớn mà tử tự.Sau đó đổi kế hoach, liền bức ép phụ hoàng, ca ca thì bị giam lỏng.
Mà trong tay gã lại giữ lệnh đều động quân đội, lần này Trương Đình Phong điên cuồng thúc ngựa trở về, vốn ca ca đã nhìn ra điều không đúng, nên gửi thư cho gã.
Nhưng cuối cùng Trương Đình Phong vẫn đến trễ, lúc gã cứu viện thành công xông vào nhìn thấy phụ hoàng đang khóc.
Đúng bậc đế vương như phụ hoàng khóc, khi ôm lấy mẫu phi xác đã lạnh của gã.
Gã từng nghe ma ma thân cận bên cạnh mẫu phi kể lại, hai người họ là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã bên nhau.Nhưng về sau vì để củng cố địa vị, mẫu hậu của phụ hoàng ép người lấy hoàng hậu, vì mẫu tộc của nàng ta giúp được ngài lấy được ngôi vị.
Sau này khi đã vững ngôi vị, phụ hoàng lấy mẫu phi.Gã từng thấy phụ hoàng ôm lấy mẫu phi, hai người kề sát vào nhau, người nhỏ nhẹ ôn nhu nói.
" ta không thể cho nàng vị trí hoàng hậu, nhưng ta có thể cho nàng vị trí không ai so sánh được "
Trương Đình Phong lúc đó không hiểu, gã chỉ biết mẫu phi không phải hành lễ với bắt cứ ai, kể cả phụ hoàng.Mà hậu cung bao nhiêu phi tần, nhưng phụ hoàng cũng chỉ đến mỗi cung của mẫu phi, tẩm cung của người cũng chỉ nàng được ngủ qua đêm.
Cũng chỉ có mẫu phi được phụ hoàng dung túng, cùng nàng dạo phố.Sau này gã mới biết, mẫu phi là ngoại lệ cũng là duy nhất đối với phụ hoàng.
Không bao lâu sau đó người cũng băng hà, có lẽ ở thế giới kia hai người họ được bên nhau.
Sau này ca ca lên làm hoàng đế, gã làm vương gia, nhưng trốn triều đình tranh đấu, gã chọn đi theo sư tôn đến Âm Dương Tông.
…
Ôi Phong ca của tuiii, Mộc không tẩy trắng nhá, mà đây vốn là nội dung trong truyện.Mộc chưa viết nên các nàng hiểu lầm Trương Đình Phong a, hãy yêu thương anh ấy nhá.
Còn nhiều điều về Phong ca ca đáng thương của tui lắm á.