Chương : 135
Sau khi Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược vào nhà, mọi người cùng nhau hi hi ha ha hàn huyên vài chuyện thú vị, khiến căn nhà ngày thường lãnh đạm thêm có sinh khí. Viên Tử Hàm tuy rằng cười, nhưng mất mát cùng bất an trong lòng càng thêm sâu nặng . Vấn đề của Thượng Quan Thần đã được giải quyết , nhưng còn vấn đề của mình còn không biết nên làm thế nào bây giờ? Nhưng cậu cũng không dám mở miệng hỏi trước.
Loại vấn đề này không phải bởi vì cậu không hỏi, mà sẽ tự mình giải quyết ,nhưng Thượng Quan Thần lại đảo khách thành chủ đề cập tới.
“Chuyện bọn anh chuẩn bị làm như thế nào, lần trước em thấy sắc mặt mẹ giống như rất khó nhìn!”
Thượng Quan Thần lời vừa nói ra khỏi miệng, không khí sinh động nhất thời liền giảm xuống.
Thượng Quan Mộc nghe Thượng Quan Thần nói xong, đôi mày cao khẽ nhíu một cái, thanh âm rất bình thản nói: “Làm như thế nào? Nên làm thế nào thì làm thế đó!”
Ngữ khí tùy ý như vậy cũng là không đem lời nói của Thượng Quan Thần để ở trong lòng, Viên Tử Hàm chỉ nhìn Thượng Quan Mộc, không nói chuyện. Thượng Quan Mộc nói làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ che!
Thượng Quan Thần vẻ mặt có chút ngưng trọng, Thượng Quan Mộc trả lời như vậy trong lòng hắn liền hiểu rõ, nhưng vẫn là nhịn không được nhắc nhở: ” Tính tình mẹ, anh hẳn là rõ ràng, các anh việc này có thành công hay không, rất xa vời!”
Viên Tử Hàm trong lòng vốn không yên, được Thượng Quan Thần như vậy, trong lòng càng không lo lắng . Mà Giản Nhược bên kia sắc mặt cũng hơi hơi thay đổi , quay đầu nhìn Viên Tử Hàm, khuôn mặt tươi cười có chút khổ sở: ” Lần trước em đã cùng người nhà nói qua, muốn hủy bỏ hôn ước cùng anh Mộc, ba ba em cũng đồng ý, bác gái tuy rằng cũng đồng ý , nhưng người hình như cũng không quá thích Tiểu Hàm cùng anh Mộc một chỗ! Đều tại em, nếu không phải vì em trước kia đối với anh Mộc như vậy, thái độ bác gái đối với chuyện này hẳn là sẽ không kiên quyết như vậy. “
“Nhóc con ngốc, nói cái gì vậy! Chuyện này không liên quan đến em!”
Thượng Quan Thần đưa tay khoát lên vai Giản Nhược, trấn an tâm tình ưu thương áy náy của cô.
“Đúng vậy, chuyện này không thể trách cô, hơn nữa, mặc kệ bác gái phản đối tôi cùng Thượng Quan Mộc một chỗ như thế nào, tôi cũng sẽ không rời đi!”
Viên Tử Hàm cười nói với Giản Nhược, cũng quay đầu nhìn Thượng Quan Mộc, lại đối diện với ánh mắt tán thưởng mà lại giống như vừa lòng của hắn.
Tâm tư Giản Nhược vẫn là quá mức với đơn giản , có cha mẹ nào không muốn để cho con mình thành gia lập nghiệp, con cháu đầy đàn, cho dù không thể nổi danh vạn dặm, nhưng ít nhất cũng có thể có được cuộc sống bình thường, mà không phải chịu ánh mắt khinh bỉ của người khác sống uất ức cả đời, càng đừng nói chi quý tử nhà giầu như Thượng Quan Mộc. Cha mẹ hắn sẽ ngăn cản là chuyện rất bình thường.
” Được rồi, không nói chuyện không vui này nữa!”
Thượng Quan Thần đột nhiên đem ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Mộc, lên tiếng nói: ” Nói, anh đây là tổng tài Diệu Ký nhưng mỗi ngày đi làm đều nhàn nhã, khiến em tổng tài giả danh mỗi ngày mệt đến chết đi sống lại, ngay cả thời gian cùng bạn gái hẹn hò cũng không có, điểm này, anh có phải hay không nên hối lỗi bồi thường a!”
Thượng Quan Mộc tuy rằng bên ngoài chỉ là tổng giám, nhưng sự vụ lớn nhỏ Diệu Ký vẫn luôn đều do hắn quản, nhưng từ khi Viên Tử Hàm bị thương, với Diệu Ký, hắn hoàn toàn liền phủi tay . Bất quá, bạn gái…
Thượng Quan Mộc ánh mắt ái muội mà lại hẹn trước dừng trên người Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược không ngừng lưu chuyển . Ha ha, sớm đã biết, chính là cái dạng này!
Tuy rằng Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược trước đó có mối quan hệ bình thường, nhưng giữa hai người luôn có một tầng ngăn cách tồn tại , tình hình lúc này xem ra, hai người coi như là khổ tận cam lai .
Viên Tử Hàm nhưng không có bình tĩnh giống Thượng Quan Mộc như vậy, rất nhanh đứng dậy, ào ào nói: “Ha ha, hai người cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của nhau !”
Giản Nhược trên mặt nhanh chóng nóng lên, rõ ràng là thẹn thùng, nhưng cũng không phủ định quan hệ giữa hai người.
Toàn bộ tất cả, đều đã đi vào quỹ đạo sao, tốt nhất như vậy! Nhưng mình cùng Thượng Quan Mộc tựa hồ sẽ không giống Thượng Quan Thần và Giản Nhược có thể dễ dàng cùng nhau một chỗ như vậy, hơn nữa chướng ngại kia sắp đến. Điều này trong lòng Viên Tử Hàm rất rõ, ngẩng mặt, thần sắc có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, nhưng lại đối điện với ánh mắt của hắn, giống như trấn an, cũng giống như bất đắc dĩ, nhưng là trong đó lại bao hàm ý kiên định thật sâu.
Đúng vậy, có một người đàn ông như vậy ở bên cạnh, cậu còn phải lo lắng gì chứ? Viên Tử Hàm rốt cuộc nhếch miệng, đối với hắn thoải mái cười, ý tứ hàm xúc chứa đầy trong ánh mắt, Thượng Quan Mộc nhất định là hiểu, bởi vì theo nụ cười của Viên Tử Hàm, khóe miệng hắn cũng giương lên một độ cung.
Giản Nhược đỏ mặt, yên lặng cúi đầu, rõ ràng là thái độ một cô gái lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, mà Thượng Quan Thần cũng là đem ánh mắt giữa Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều nhìn vào trong mắt, trong lòng thấp giọng thở dài: chuyện hai người kia, thật sự là có chút khó giải quyết a!
Thái độ của cha mẹ rất kiên quyết, mà thái độ của Thượng Quan Mộc cũng tương tự, như vậy mới là buồn bực phiền nhất của hắn, song phương đều là người hắn muốn bảo vệ, đứng ở lập trường người thân, hắn đương nhiên không muốn để Thượng Quan Mộc bị người đời bêu danh, nhưng thái độ Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm, hắn đều nhìn thấy, Viên Tử Hàm chính là một phần sinh mệnh hắn không thể dứt bỏ, nếu thật sự muốn đuổi Viên Tử Hàm đi…
Thượng Quan Mộc, sẽ chịu không nổi, hậu quả kia, cũng không thể tưởng tượng. Quên đi, quên đi, hắn làm em trai, chỉ muốn anh trai vui vẻ như vậy đủ rồi.
“Ha ha, hai người yên tâm đi, Thượng Quan Mộc sắp đi làm rồi, đến lúc đó hai người muốn đi đâu đều được!”
Viên Tử Hàm đối với Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần hi hi ha ha cười nói, nhưng ánh mắt bất mãn nóng bỏng bên cạnh khiến cậu cảm thấy rất không được tự nhiên.
Liếc mắt lén nhìn Thượng Quan Mộc, hắn giống như có chút tức giận. Hắn đang trừng mắt nhìn mình lom lom! Viên Tử Hàm chột dạ, yên lặng cúi đầu.
Thượng Quan Mộc vì lời Viên Tử Hàm nói, tâm tình đích xác có chút khó chịu , bất quá vẫn là lên tiếng đáp ứng. Viên Tử Hàm vì Thượng Quan Mộc đồng ý, khiến cho trong lòng càng thêm bất an không yên.
Vú Trương đã đem đồ ăn chuẩn bị cho tốt , mấy người vui vẻ ăn cơm, sau khi ăn xong Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần liền cáo biệt . Vú Trương tay chân nhanh nhẹn thu dọn xong mọi thứ trên bàn, khiêu mi nhìn Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc, cảm thấy không khí giữa hai người có chút quái dị, rất thức thời rời đi.
Thượng Quan Mộc nằm nghiêng dựa trên ghế sa lông, bộ dạng biếng nhác, ánh mắt thẳng tắp nhìn Viên Tử Hàm đối diện cúi đầu, vẻ mặt không rõ, cũng phân biệt được tâm tình thực sự. Ánh mắt như vậy, Viên Tử Hàm không cần nhìn, cũng biết. Có chút bất an xê dịch cái mông có chút tê dại, không dám ngẩng đầu.
” Em, theo anh lên lầu!”
Thượng Quan Mộc rốt cục đứng dậy, hướng trên lầu đi tới, đi ngang qua Viên Tử Hàm dừng lại một chút, nhưng không quay đầu lại, lập tức hướng phía trên lầu rồi đi. Viên Tử Hàm ngẩng đầu, nhìn tấm lưng dày rộng của Thượng Quan Mộc một trận sững sờ.
Hắn quả nhiên là tức giận?
Suy nghĩ một hồi, vẫn là đi theo Thượng Quan Mộc lên lầu.
_____________
Loại vấn đề này không phải bởi vì cậu không hỏi, mà sẽ tự mình giải quyết ,nhưng Thượng Quan Thần lại đảo khách thành chủ đề cập tới.
“Chuyện bọn anh chuẩn bị làm như thế nào, lần trước em thấy sắc mặt mẹ giống như rất khó nhìn!”
Thượng Quan Thần lời vừa nói ra khỏi miệng, không khí sinh động nhất thời liền giảm xuống.
Thượng Quan Mộc nghe Thượng Quan Thần nói xong, đôi mày cao khẽ nhíu một cái, thanh âm rất bình thản nói: “Làm như thế nào? Nên làm thế nào thì làm thế đó!”
Ngữ khí tùy ý như vậy cũng là không đem lời nói của Thượng Quan Thần để ở trong lòng, Viên Tử Hàm chỉ nhìn Thượng Quan Mộc, không nói chuyện. Thượng Quan Mộc nói làm như thế nào thì sẽ làm như thế đó, binh đến tướng chặn, thủy đến thổ che!
Thượng Quan Thần vẻ mặt có chút ngưng trọng, Thượng Quan Mộc trả lời như vậy trong lòng hắn liền hiểu rõ, nhưng vẫn là nhịn không được nhắc nhở: ” Tính tình mẹ, anh hẳn là rõ ràng, các anh việc này có thành công hay không, rất xa vời!”
Viên Tử Hàm trong lòng vốn không yên, được Thượng Quan Thần như vậy, trong lòng càng không lo lắng . Mà Giản Nhược bên kia sắc mặt cũng hơi hơi thay đổi , quay đầu nhìn Viên Tử Hàm, khuôn mặt tươi cười có chút khổ sở: ” Lần trước em đã cùng người nhà nói qua, muốn hủy bỏ hôn ước cùng anh Mộc, ba ba em cũng đồng ý, bác gái tuy rằng cũng đồng ý , nhưng người hình như cũng không quá thích Tiểu Hàm cùng anh Mộc một chỗ! Đều tại em, nếu không phải vì em trước kia đối với anh Mộc như vậy, thái độ bác gái đối với chuyện này hẳn là sẽ không kiên quyết như vậy. “
“Nhóc con ngốc, nói cái gì vậy! Chuyện này không liên quan đến em!”
Thượng Quan Thần đưa tay khoát lên vai Giản Nhược, trấn an tâm tình ưu thương áy náy của cô.
“Đúng vậy, chuyện này không thể trách cô, hơn nữa, mặc kệ bác gái phản đối tôi cùng Thượng Quan Mộc một chỗ như thế nào, tôi cũng sẽ không rời đi!”
Viên Tử Hàm cười nói với Giản Nhược, cũng quay đầu nhìn Thượng Quan Mộc, lại đối diện với ánh mắt tán thưởng mà lại giống như vừa lòng của hắn.
Tâm tư Giản Nhược vẫn là quá mức với đơn giản , có cha mẹ nào không muốn để cho con mình thành gia lập nghiệp, con cháu đầy đàn, cho dù không thể nổi danh vạn dặm, nhưng ít nhất cũng có thể có được cuộc sống bình thường, mà không phải chịu ánh mắt khinh bỉ của người khác sống uất ức cả đời, càng đừng nói chi quý tử nhà giầu như Thượng Quan Mộc. Cha mẹ hắn sẽ ngăn cản là chuyện rất bình thường.
” Được rồi, không nói chuyện không vui này nữa!”
Thượng Quan Thần đột nhiên đem ánh mắt nhìn về phía Thượng Quan Mộc, lên tiếng nói: ” Nói, anh đây là tổng tài Diệu Ký nhưng mỗi ngày đi làm đều nhàn nhã, khiến em tổng tài giả danh mỗi ngày mệt đến chết đi sống lại, ngay cả thời gian cùng bạn gái hẹn hò cũng không có, điểm này, anh có phải hay không nên hối lỗi bồi thường a!”
Thượng Quan Mộc tuy rằng bên ngoài chỉ là tổng giám, nhưng sự vụ lớn nhỏ Diệu Ký vẫn luôn đều do hắn quản, nhưng từ khi Viên Tử Hàm bị thương, với Diệu Ký, hắn hoàn toàn liền phủi tay . Bất quá, bạn gái…
Thượng Quan Mộc ánh mắt ái muội mà lại hẹn trước dừng trên người Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược không ngừng lưu chuyển . Ha ha, sớm đã biết, chính là cái dạng này!
Tuy rằng Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược trước đó có mối quan hệ bình thường, nhưng giữa hai người luôn có một tầng ngăn cách tồn tại , tình hình lúc này xem ra, hai người coi như là khổ tận cam lai .
Viên Tử Hàm nhưng không có bình tĩnh giống Thượng Quan Mộc như vậy, rất nhanh đứng dậy, ào ào nói: “Ha ha, hai người cuối cùng cũng hiểu được tâm ý của nhau !”
Giản Nhược trên mặt nhanh chóng nóng lên, rõ ràng là thẹn thùng, nhưng cũng không phủ định quan hệ giữa hai người.
Toàn bộ tất cả, đều đã đi vào quỹ đạo sao, tốt nhất như vậy! Nhưng mình cùng Thượng Quan Mộc tựa hồ sẽ không giống Thượng Quan Thần và Giản Nhược có thể dễ dàng cùng nhau một chỗ như vậy, hơn nữa chướng ngại kia sắp đến. Điều này trong lòng Viên Tử Hàm rất rõ, ngẩng mặt, thần sắc có chút lo lắng nhìn Thượng Quan Mộc, nhưng lại đối điện với ánh mắt của hắn, giống như trấn an, cũng giống như bất đắc dĩ, nhưng là trong đó lại bao hàm ý kiên định thật sâu.
Đúng vậy, có một người đàn ông như vậy ở bên cạnh, cậu còn phải lo lắng gì chứ? Viên Tử Hàm rốt cuộc nhếch miệng, đối với hắn thoải mái cười, ý tứ hàm xúc chứa đầy trong ánh mắt, Thượng Quan Mộc nhất định là hiểu, bởi vì theo nụ cười của Viên Tử Hàm, khóe miệng hắn cũng giương lên một độ cung.
Giản Nhược đỏ mặt, yên lặng cúi đầu, rõ ràng là thái độ một cô gái lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, mà Thượng Quan Thần cũng là đem ánh mắt giữa Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc đều nhìn vào trong mắt, trong lòng thấp giọng thở dài: chuyện hai người kia, thật sự là có chút khó giải quyết a!
Thái độ của cha mẹ rất kiên quyết, mà thái độ của Thượng Quan Mộc cũng tương tự, như vậy mới là buồn bực phiền nhất của hắn, song phương đều là người hắn muốn bảo vệ, đứng ở lập trường người thân, hắn đương nhiên không muốn để Thượng Quan Mộc bị người đời bêu danh, nhưng thái độ Thượng Quan Mộc đối với Viên Tử Hàm, hắn đều nhìn thấy, Viên Tử Hàm chính là một phần sinh mệnh hắn không thể dứt bỏ, nếu thật sự muốn đuổi Viên Tử Hàm đi…
Thượng Quan Mộc, sẽ chịu không nổi, hậu quả kia, cũng không thể tưởng tượng. Quên đi, quên đi, hắn làm em trai, chỉ muốn anh trai vui vẻ như vậy đủ rồi.
“Ha ha, hai người yên tâm đi, Thượng Quan Mộc sắp đi làm rồi, đến lúc đó hai người muốn đi đâu đều được!”
Viên Tử Hàm đối với Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần hi hi ha ha cười nói, nhưng ánh mắt bất mãn nóng bỏng bên cạnh khiến cậu cảm thấy rất không được tự nhiên.
Liếc mắt lén nhìn Thượng Quan Mộc, hắn giống như có chút tức giận. Hắn đang trừng mắt nhìn mình lom lom! Viên Tử Hàm chột dạ, yên lặng cúi đầu.
Thượng Quan Mộc vì lời Viên Tử Hàm nói, tâm tình đích xác có chút khó chịu , bất quá vẫn là lên tiếng đáp ứng. Viên Tử Hàm vì Thượng Quan Mộc đồng ý, khiến cho trong lòng càng thêm bất an không yên.
Vú Trương đã đem đồ ăn chuẩn bị cho tốt , mấy người vui vẻ ăn cơm, sau khi ăn xong Giản Nhược cùng Thượng Quan Thần liền cáo biệt . Vú Trương tay chân nhanh nhẹn thu dọn xong mọi thứ trên bàn, khiêu mi nhìn Viên Tử Hàm cùng Thượng Quan Mộc, cảm thấy không khí giữa hai người có chút quái dị, rất thức thời rời đi.
Thượng Quan Mộc nằm nghiêng dựa trên ghế sa lông, bộ dạng biếng nhác, ánh mắt thẳng tắp nhìn Viên Tử Hàm đối diện cúi đầu, vẻ mặt không rõ, cũng phân biệt được tâm tình thực sự. Ánh mắt như vậy, Viên Tử Hàm không cần nhìn, cũng biết. Có chút bất an xê dịch cái mông có chút tê dại, không dám ngẩng đầu.
” Em, theo anh lên lầu!”
Thượng Quan Mộc rốt cục đứng dậy, hướng trên lầu đi tới, đi ngang qua Viên Tử Hàm dừng lại một chút, nhưng không quay đầu lại, lập tức hướng phía trên lầu rồi đi. Viên Tử Hàm ngẩng đầu, nhìn tấm lưng dày rộng của Thượng Quan Mộc một trận sững sờ.
Hắn quả nhiên là tức giận?
Suy nghĩ một hồi, vẫn là đi theo Thượng Quan Mộc lên lầu.
_____________