Chương : 139
” Con đây là cái thái độ gì? Ta là cha con!”
Thượng Quan Diệu bị Thượng Quan Mộc phản ứng như thế tức giận, đột nhiên đứng lên đối với Thượng Quan Mộc gầm gừ, mà Thượng Quan Mộc trên mặt cũng là ngang ngược, ánh mắt hết sức châm chọc.
Cha, chữ này cao quý mà lại vĩ đại cỡ nào, nhưng Thượng Quan Mộc nghe ra, cũng rất là buồn cười, quan hệ giữa hắn cùng với Thượng Quan Diệu, thật sự thân thiết như vậy sao!
Đáp án rất rõ ràng, không có. Làm bộ, xoay người, muốn rời đi! Viên Tử Hàm thấy cha con hai người như nước với lửa. Sớm đã biết quan hệ giữa Thượng Quan Mộc và Thượng Quan Diệu không hòa hợp thế nào, nhưng hiện tại xem ra, quan hệ của bọn họ so với trong tưởng tượng của cậu còn muốn ác liệt hơn. Thượng Quan Mộc không phải là người không có chừng mực, cho dù hắn cùng cha mẹ của mình như vậy cũng là có nguyên nhân của hắn, cậu đương nhiên sẽ đứng về phía Thượng Quan Mộc, nhưng Thượng Quan Diệu dù sao vẫn là trưởng bối của cậu, cứ như vậy đi, hơn nữa còn là một người ngoài, đây không thể nghi ngờ là ở trước mặt mọi người tát lão một cái. Suy nghĩ một hồi, vẫn là đưa tay kéo cánh tay Thượng Quan Mộc lại.
“Bọn họ, dù sao vẫn là trưởng bối của anh!”
Viên Tử Hàm thanh âm tuy rằng rất nhẹ, nhưng tại căn phòng yên tĩnh vẫn là ở trong tai người khác nghe được rõ ràng. Giương mắt chống lại ánh mắt hung tợn kia của Thượng Quan Diệu.
“Chuyện cha con chúng tôi, không cần người ngoài như cậu quản!”
Không được Thượng Quan Diệu thông cảm, ngược lại chọc lão đối với mình càng thêm chán ghét . Viên Tử Hàm khóe miệng ha ha lộ ra một nụ cười cứng ngắc, nói là tươi cười, nhưng là so với mặt khóc chẳng dễ coi được bao nhiêu.
Lão là trưởng bối, là cha Thượng Quan Mộc, mình chỉ có thể chịu đựng! Viên Tử Hàm trong lòng tự an ủi mình như vậy vận sức chờ lửa giận phát động.
” Cậu ấy không phải người ngoài, cậu ấy là người yêu của tôi!”
Người yêu, người ngoài, hai từ hài hòa, nhưng ngụ ý lại hoàn toàn khác nhau ! Thượng Quan Mộc gần như cắn răng nói ra một câu này, khiến Viên Tử Hàm rất cảm động. Dưới tình huống như vậy, Thượng Quan Mộc còn có thể thản nhiên nói ra hai chữ này, cậu thật sự rất bội phục, cũng, rất ngọt ngào.
Thượng Quan Diệu sắc mặt biến thành màu đen, môi run nhè nhẹ, xem ra tức giận không nhẹ , bộ dáng kia, Viên Tử Hàm đều có chút không dám nhìn , Thượng Quan Mộc cũng rất thản nhiên, ánh mắt như cũ chăm chú nhìn Viên Tử Hàm.
” Được rồi, Tiểu Mộc thật vất vả về nhà một lần, các người không thể yên tĩnh một chút à!”
Đường Sảnh có chút cuống quít chạy tới, đem Thượng Quan Diệu kéo lại, nhẹ giọng nhỏ nhẹ trấn an tâm tình của lão. Cũng xoay người nhìn về phía Thượng Quan Mộc: “Tiểu Mộc, con cũng trưởng thành rồi, không thể tùy hứng như vậy, cùng chúng ta ngồi xuống ăn một bữa cơm đi!”
Bất đắc dĩ, xem ra bọn họ vẫn thật sự phải như vậy , nếu không Viên Tử Hàm sẽ không rời khỏi Tiểu Mộc, Đường Sảnh trong lòng nghĩ như vậy , nhưng biểu tình trên mặt rất thản nhiên.
Thượng Quan Mộc càng muốn bảo hộ Viên Tử Hàm, điều này cũng chỉ khiến trong lòng Đường Sảnh thêm khó chịu, vốn còn có chút chần chờ nhưng bọn họ như vậy , kế hoạch vẫn thật sự phải làm .
“Được rồi, đừng nóng giận !”
Đáng thương cho bậc làm cha mẹ! yêu chính là yêu, hắn cũng hết cách lựa chọn. Viên Tử Hàm nhìn Đường Sảnh ánh mắt có chút khẩn cầu, trong lòng mềm nhũn, kéo bàn tay Thượng Quan Mộc một chút, cũng theo lời Đường Sảnh trấn an Thượng Quan Mộc. Nếu Viên Tử Hàm biết, trong lòng Đường Sảnh cùng Thượng Quan Diệu nghĩ đến cái gì, cậu sẽ không cho rằng đáng thương, đối với cậu và Thượng Quan Mộc, đều châm chọc bao nhiêu!
” Được rồi, được rồi, đều ngồi xuống đi, hôm nay chúng ta người một nhà ngay tại nhà mình ăn một bữa cơm đoàn viên, giữa cha con không cần phải giữ khoảng cách vậy!”
Đường Sảnh lên tiếng, xoa dịu đi không khí có chút khẩn trương này. Thượng Quan Mộc liếc nhìn Thượng Quan Diệu một cái, vẫn là kéo Viên Tử Hàm ngồi vô bàn. Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược cũng theo thứ tự ngồi xuống.
“Tiểu Mộc, con cùng Tiểu Hàm cũng đều ngồi xuống đi, cùng chúng uống một chén!”
Đường Sảnh dứt lời, ánh mắt bốn bên nhất tề đều hướng nhìn bà. Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược không nói, hai người khác cư nhiên là Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm .
Tiểu Hàm! ! Viên Tử Hàm có chút kinh ngạc nhìn Đường Sảnh, mờ mịt không hiểu Đường Sảnh rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ là có âm mưu gì, hoặc là, là chấp nhận mình rồi chăng? Quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Mộc, hai người nhìn nhau, đều hiểu được một chút nghi hoặc trong mắt nhau.
Nhìn ánh mắt Thượng Quan Mộc thẳng thắn, Đường Sảnh trong lòng dựng tóc gáy, hắn rõ ràng là con của mình, nhưng nhìn ánh mắt của hắn khiến bà cư nhiên cảm thấy có chút sợ hãi.
” Cha con nào có sự ngăn cách oán hận như vậy, các con hôm nay cùng uống vài ly đi, sự tình trước kia toàn bộ đều bỏ qua ! Tiểu Mộc, mẹ biết, con vẫn luôn luôn canh cánh trong lòng vì chuyện trước kia, nhưng chuyện đã qua đã lâu như vậy rồi, hơn nữa khi đó con đi rồi, mẹ cũng rất nhớ con “
Đường Sảnh nói còn chưa nói xong, nước mắt ngược lại chảy ra trước. Thượng Quan Mộc vừa thấy Đường Sảnh thần sắc bi thương, nghi hoặc trong lòng dần dần tiêu tan, buông xuống tầm mắt, không được tự nhiên quay đầu qua, đem ly rượi đặt sẵn trên mặt bàn cầm lên, để sát vào bên miệng.
Đường Sảnh cùng Thượng Quan Diệu hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm môi Thượng Quan Mộc, rồi lại sợ bị Thượng Quan Mộc phát hiện mới giả bộ nhìn đi nơi khác.
Ly rượu này uống xuống, có lẽ quan hệ cha con Thượng Quan Diệu và Thượng Quan Mộc thật sự sẽ thay đổi, Thượng Quan Mộc trong lòng rất bình tĩnh, cho nên lựa chọn sẽ uống. Nhưng hắn và Viên Tử Hàm lại không biết, đây không phải là một ly rượu có thể giải trừ tình cừu, mà là một ly làm cho người ta có thể quên đi tình yêu ‘Vong tình thủy ‘
Thủy tinh trong suốt, màu rượu đỏ thẫm, Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên cảm thấy màu đỏ này có chút khủng bố, nhưng không có ngăn cản.
“Chờ một chút!”
Một khắc khi Thượng Quan Mộc sắp đem rượu uống xuống, Thượng Quan Diệu vẫn luôn trầm mặc không nói đột nhiên lên tiếng ngăn trở động tác của hắn. Đường Sảnh trong lòng căng thẳng, có chút khó hiểu nhìn về phía Thượng Quan Diệu, trong đó không khỏi bao hàm chút oán giận.
Mắt thấy kế hoạch sắp thành công , lão này lại phá ngang?
” Hiếm khi mọi người cùng nhau ăn cơm, hôm nay đều uống một ly đi!”
Thượng Quan Diệu đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về phía Viên Tử Hàm: “Tiểu Mộc thích cậu, nhưng cậu là con trai, trong lòng cậu hẳn là rõ ràng các con cùng một chỗ sẽ có hậu quả gì chứ!”
Lời của Thượng Quan Diệu khiến Thượng Quan Mộc có chút khó chịu , hắn quả nhiên là kỳ vọng quá lớn. Vừa trở về liền giáo huấn! Vừa mới chuẩn bị phản bác, không ngờ Thượng Quan Diệu lại đột nhiên vừa chuyển: ” Nhưng ta cũng thấy giữa cậu cùng Tiểu Mộc, cũng biết ngăn cản không được các con. Con đường này là tự các con lựa chọn, sau này nếu gặp khó khăn gì, về sau, chỉ mong các con cũng sẽ không hối hận!”
Thượng Quan Diệu cư nhiên có thể nói ra như vậy, đây đối với lão mà nói đã là phá lệ .
Quả nhiên là khổ tận cam lai sao! Viên Tử Hàm nhếch miệng cười: “Tạ ơn bác đã thành toàn! Bất luận sau này phát sinh chuyện gì, chúng con đều sẽ cùng nhau đối mặt!”
Viên Tử Hàm không biết nên dùng cái dạng ngôn ngữ gì để biểu đạt sự vui sướng trong lòng mình, bưng ly rượu trước mặt lên, rất hào phóng, đối với Thượng Quan Diệu tất cung tất kính nói: ” Con mời bác một ly!”
Tuy rằng Viên Tử Hàm biết, tửu lượng của mình kém. Hôm nay uống ly rượu này, cậu nguyện ý!
_____________
Thượng Quan Diệu bị Thượng Quan Mộc phản ứng như thế tức giận, đột nhiên đứng lên đối với Thượng Quan Mộc gầm gừ, mà Thượng Quan Mộc trên mặt cũng là ngang ngược, ánh mắt hết sức châm chọc.
Cha, chữ này cao quý mà lại vĩ đại cỡ nào, nhưng Thượng Quan Mộc nghe ra, cũng rất là buồn cười, quan hệ giữa hắn cùng với Thượng Quan Diệu, thật sự thân thiết như vậy sao!
Đáp án rất rõ ràng, không có. Làm bộ, xoay người, muốn rời đi! Viên Tử Hàm thấy cha con hai người như nước với lửa. Sớm đã biết quan hệ giữa Thượng Quan Mộc và Thượng Quan Diệu không hòa hợp thế nào, nhưng hiện tại xem ra, quan hệ của bọn họ so với trong tưởng tượng của cậu còn muốn ác liệt hơn. Thượng Quan Mộc không phải là người không có chừng mực, cho dù hắn cùng cha mẹ của mình như vậy cũng là có nguyên nhân của hắn, cậu đương nhiên sẽ đứng về phía Thượng Quan Mộc, nhưng Thượng Quan Diệu dù sao vẫn là trưởng bối của cậu, cứ như vậy đi, hơn nữa còn là một người ngoài, đây không thể nghi ngờ là ở trước mặt mọi người tát lão một cái. Suy nghĩ một hồi, vẫn là đưa tay kéo cánh tay Thượng Quan Mộc lại.
“Bọn họ, dù sao vẫn là trưởng bối của anh!”
Viên Tử Hàm thanh âm tuy rằng rất nhẹ, nhưng tại căn phòng yên tĩnh vẫn là ở trong tai người khác nghe được rõ ràng. Giương mắt chống lại ánh mắt hung tợn kia của Thượng Quan Diệu.
“Chuyện cha con chúng tôi, không cần người ngoài như cậu quản!”
Không được Thượng Quan Diệu thông cảm, ngược lại chọc lão đối với mình càng thêm chán ghét . Viên Tử Hàm khóe miệng ha ha lộ ra một nụ cười cứng ngắc, nói là tươi cười, nhưng là so với mặt khóc chẳng dễ coi được bao nhiêu.
Lão là trưởng bối, là cha Thượng Quan Mộc, mình chỉ có thể chịu đựng! Viên Tử Hàm trong lòng tự an ủi mình như vậy vận sức chờ lửa giận phát động.
” Cậu ấy không phải người ngoài, cậu ấy là người yêu của tôi!”
Người yêu, người ngoài, hai từ hài hòa, nhưng ngụ ý lại hoàn toàn khác nhau ! Thượng Quan Mộc gần như cắn răng nói ra một câu này, khiến Viên Tử Hàm rất cảm động. Dưới tình huống như vậy, Thượng Quan Mộc còn có thể thản nhiên nói ra hai chữ này, cậu thật sự rất bội phục, cũng, rất ngọt ngào.
Thượng Quan Diệu sắc mặt biến thành màu đen, môi run nhè nhẹ, xem ra tức giận không nhẹ , bộ dáng kia, Viên Tử Hàm đều có chút không dám nhìn , Thượng Quan Mộc cũng rất thản nhiên, ánh mắt như cũ chăm chú nhìn Viên Tử Hàm.
” Được rồi, Tiểu Mộc thật vất vả về nhà một lần, các người không thể yên tĩnh một chút à!”
Đường Sảnh có chút cuống quít chạy tới, đem Thượng Quan Diệu kéo lại, nhẹ giọng nhỏ nhẹ trấn an tâm tình của lão. Cũng xoay người nhìn về phía Thượng Quan Mộc: “Tiểu Mộc, con cũng trưởng thành rồi, không thể tùy hứng như vậy, cùng chúng ta ngồi xuống ăn một bữa cơm đi!”
Bất đắc dĩ, xem ra bọn họ vẫn thật sự phải như vậy , nếu không Viên Tử Hàm sẽ không rời khỏi Tiểu Mộc, Đường Sảnh trong lòng nghĩ như vậy , nhưng biểu tình trên mặt rất thản nhiên.
Thượng Quan Mộc càng muốn bảo hộ Viên Tử Hàm, điều này cũng chỉ khiến trong lòng Đường Sảnh thêm khó chịu, vốn còn có chút chần chờ nhưng bọn họ như vậy , kế hoạch vẫn thật sự phải làm .
“Được rồi, đừng nóng giận !”
Đáng thương cho bậc làm cha mẹ! yêu chính là yêu, hắn cũng hết cách lựa chọn. Viên Tử Hàm nhìn Đường Sảnh ánh mắt có chút khẩn cầu, trong lòng mềm nhũn, kéo bàn tay Thượng Quan Mộc một chút, cũng theo lời Đường Sảnh trấn an Thượng Quan Mộc. Nếu Viên Tử Hàm biết, trong lòng Đường Sảnh cùng Thượng Quan Diệu nghĩ đến cái gì, cậu sẽ không cho rằng đáng thương, đối với cậu và Thượng Quan Mộc, đều châm chọc bao nhiêu!
” Được rồi, được rồi, đều ngồi xuống đi, hôm nay chúng ta người một nhà ngay tại nhà mình ăn một bữa cơm đoàn viên, giữa cha con không cần phải giữ khoảng cách vậy!”
Đường Sảnh lên tiếng, xoa dịu đi không khí có chút khẩn trương này. Thượng Quan Mộc liếc nhìn Thượng Quan Diệu một cái, vẫn là kéo Viên Tử Hàm ngồi vô bàn. Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược cũng theo thứ tự ngồi xuống.
“Tiểu Mộc, con cùng Tiểu Hàm cũng đều ngồi xuống đi, cùng chúng uống một chén!”
Đường Sảnh dứt lời, ánh mắt bốn bên nhất tề đều hướng nhìn bà. Thượng Quan Thần cùng Giản Nhược không nói, hai người khác cư nhiên là Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm .
Tiểu Hàm! ! Viên Tử Hàm có chút kinh ngạc nhìn Đường Sảnh, mờ mịt không hiểu Đường Sảnh rốt cuộc là có ý gì, chẳng lẽ là có âm mưu gì, hoặc là, là chấp nhận mình rồi chăng? Quay đầu nhìn về phía Thượng Quan Mộc, hai người nhìn nhau, đều hiểu được một chút nghi hoặc trong mắt nhau.
Nhìn ánh mắt Thượng Quan Mộc thẳng thắn, Đường Sảnh trong lòng dựng tóc gáy, hắn rõ ràng là con của mình, nhưng nhìn ánh mắt của hắn khiến bà cư nhiên cảm thấy có chút sợ hãi.
” Cha con nào có sự ngăn cách oán hận như vậy, các con hôm nay cùng uống vài ly đi, sự tình trước kia toàn bộ đều bỏ qua ! Tiểu Mộc, mẹ biết, con vẫn luôn luôn canh cánh trong lòng vì chuyện trước kia, nhưng chuyện đã qua đã lâu như vậy rồi, hơn nữa khi đó con đi rồi, mẹ cũng rất nhớ con “
Đường Sảnh nói còn chưa nói xong, nước mắt ngược lại chảy ra trước. Thượng Quan Mộc vừa thấy Đường Sảnh thần sắc bi thương, nghi hoặc trong lòng dần dần tiêu tan, buông xuống tầm mắt, không được tự nhiên quay đầu qua, đem ly rượi đặt sẵn trên mặt bàn cầm lên, để sát vào bên miệng.
Đường Sảnh cùng Thượng Quan Diệu hai tròng mắt gắt gao nhìn chằm chằm môi Thượng Quan Mộc, rồi lại sợ bị Thượng Quan Mộc phát hiện mới giả bộ nhìn đi nơi khác.
Ly rượu này uống xuống, có lẽ quan hệ cha con Thượng Quan Diệu và Thượng Quan Mộc thật sự sẽ thay đổi, Thượng Quan Mộc trong lòng rất bình tĩnh, cho nên lựa chọn sẽ uống. Nhưng hắn và Viên Tử Hàm lại không biết, đây không phải là một ly rượu có thể giải trừ tình cừu, mà là một ly làm cho người ta có thể quên đi tình yêu ‘Vong tình thủy ‘
Thủy tinh trong suốt, màu rượu đỏ thẫm, Viên Tử Hàm trong lòng đột nhiên cảm thấy màu đỏ này có chút khủng bố, nhưng không có ngăn cản.
“Chờ một chút!”
Một khắc khi Thượng Quan Mộc sắp đem rượu uống xuống, Thượng Quan Diệu vẫn luôn trầm mặc không nói đột nhiên lên tiếng ngăn trở động tác của hắn. Đường Sảnh trong lòng căng thẳng, có chút khó hiểu nhìn về phía Thượng Quan Diệu, trong đó không khỏi bao hàm chút oán giận.
Mắt thấy kế hoạch sắp thành công , lão này lại phá ngang?
” Hiếm khi mọi người cùng nhau ăn cơm, hôm nay đều uống một ly đi!”
Thượng Quan Diệu đứng lên, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về phía Viên Tử Hàm: “Tiểu Mộc thích cậu, nhưng cậu là con trai, trong lòng cậu hẳn là rõ ràng các con cùng một chỗ sẽ có hậu quả gì chứ!”
Lời của Thượng Quan Diệu khiến Thượng Quan Mộc có chút khó chịu , hắn quả nhiên là kỳ vọng quá lớn. Vừa trở về liền giáo huấn! Vừa mới chuẩn bị phản bác, không ngờ Thượng Quan Diệu lại đột nhiên vừa chuyển: ” Nhưng ta cũng thấy giữa cậu cùng Tiểu Mộc, cũng biết ngăn cản không được các con. Con đường này là tự các con lựa chọn, sau này nếu gặp khó khăn gì, về sau, chỉ mong các con cũng sẽ không hối hận!”
Thượng Quan Diệu cư nhiên có thể nói ra như vậy, đây đối với lão mà nói đã là phá lệ .
Quả nhiên là khổ tận cam lai sao! Viên Tử Hàm nhếch miệng cười: “Tạ ơn bác đã thành toàn! Bất luận sau này phát sinh chuyện gì, chúng con đều sẽ cùng nhau đối mặt!”
Viên Tử Hàm không biết nên dùng cái dạng ngôn ngữ gì để biểu đạt sự vui sướng trong lòng mình, bưng ly rượu trước mặt lên, rất hào phóng, đối với Thượng Quan Diệu tất cung tất kính nói: ” Con mời bác một ly!”
Tuy rằng Viên Tử Hàm biết, tửu lượng của mình kém. Hôm nay uống ly rượu này, cậu nguyện ý!
_____________