Chương : 65
Mọi người vừa nhìn thấy Thượng Quan Mộc cùng Viên Tử Hàm, đều nhao nhao ngẩng đầu lên quan sát , nhưng thấy sắc mặt Thượng Quan Mộc không tốt, lại rất nhanh cúi đầu xuống làm việc của mình, nhưng ánh mắt vẫn là nhịn không được muốn thăm dò , muốn từ trên người hai người bọn họ có thể nhìn ra ý tứ gì khác hay không.
Viên Tử Hàm giống như một con đà điểu, cúi đầu nhìn chằm chằm bàn chân của mình, nhắm hướng văn phòng bên kia chạy tới. Ánh mắt như thế, mấy ngày nay cậu gặp qua còn ít sao ? Nhưng cậu vẫn là chịu không nổi .
Thượng Quan Mộc đến văn phòng, liền chui đầu vào phòng nghỉ ngơi . Mà Viên Tử Hàm vừa vào tới, cũng chỉ có thể thấy được cánh cửa bị Thượng Quan Mộc mạnh mẽ đóng lại ‘ rầm’ một tiếng, khiến người bên ngoài kia đang nhỏ giọng bàn tán, nhất thời đều im lặng. Mà một tiếng này cũng khiến ngực Viên Tử Hàm hung hăng đập một cái, hơi hơi đau. Viên Tử Hàm ôm ngực, khịt khịt mũi, đi tới chỗ ngồi của mình .
Thượng Quan Mộc lại tức giận rồi ! Thượng Quan Mộc trước kia luôn cười tít mắt nhìn mình giờ không thấy nữa , sau này hắn cũng sẽ đối đãi với mình giống như những người khác sao ? Lạnh lùng khiến người khác khó có thể tiếp cận . Viên Tử Hàm không dám tưởng tượng ra cảnh tượng như vậy sẽ như thế nào . Hai người rốt cuộc làm sao vậy, là Thượng Quan Mộc thay đổi, cũng có thể là mình thay đổi rồi . Viên Tử Hàm không biết, dù sao Thượng Quan Mộc ôn nhu trước kia sớm đã không còn , tính tình cũng càng ngày càng nổi giận thất thường , lại từ khi nào thì bắt đầu chứ ?
Quay đầu nhìn cánh của đóng chặt, tựa hồ muốn xuyên thấu qua cánh cửa, có thể thấy rõ suy nghĩ lúc này của Thượng Quan . Mà Thượng Quan Mộc ở trong phòng, đặt mông an vị trên ghế sô-pha, châm một điếu thuốc, chậm rãi hút , sau đó lại phun ra. Vòng khói thuốc như làn sương mỏng từ khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra, theo hô hấp của hắn tạo thành một vòng tròn, hướng thẳng lên đầu của hắn, thật lâu mới tiêu tán.
Suy nghĩ của Viên Tử Hàm có đôi khi thật sự rất đơn giản, nhưng thời điểm rối rắm thì không được. Thượng Quan Mộc biết, Viên Tử Hàm nếu như hoài nghi lời mình, sáng sớm hôm đó sau khi xảy ra quan hệ với mình, cậu ta hẳn là rất phẫn nộ, nhưng lại không . Điều này cũng giải thích , trong lòng cậu ta đối với mình vẫn là có một chút tin tưởng.
Nhưng khi mình nói ra Âu Tiểu Lan, cậu ta vẫn là lựa chọn tin tưởng Âu Tiểu Lan mà không tin mình, nghĩ tới lần trước Âu Tiểu Lan giả vờ muốn té , cậu ta đã lựa chọn cứu Âu Tiểu Lan mà đem mình bỏ mặc.
Điểm này khiến hắn rất phẫn nộ, dù sao nếu để hắn cùng Âu Tiểu Lan đứng chung một chỗ, cậu ta thủy chung sẽ lựa chọn đứng ở bên cạnh hắn. Viên Tử Hàm đối với hắn là thích, hắn trong lòng hiểu rõ, nhưng mỗi lần thấy cậu luôn vì người khác suy nghĩ, vậy còn hắn ? Cậu ta có nghĩ tới cảm thụ của mình hay không .
Nhưng cho dù Viên Tử Hàm đối đãi với hắn như vậy, hắn vẫn dễ dàng tha thứ, nhưng không thể dễ dàng tha thứ người khác lừa gạt cậu . Mắt hơi nhíu lại, lóe ra lệ quang, hai ngón tay thon dài đem tàn thuốc trong miệng đặt lên gạt tàn thuốc, hung hăng nghiền nát , cho đến khi khói thuốc biến mất.
Đưa tay lấy di động ra, bấm một dãy số.
” Này, anh, lại có chuyện gì muốn em vì anh cống hiến sức lực, anh thật đúng là không có chuyện thì không thèm bước lên tam bảo điện a, điều này khiến em rất thương tâm đó “
Đầu bên kia tiếng Thượng Quan Thần vang lên đầy oán giận, nghe như đối với Thượng Quan Mộc lên án, nhưng trên thực tế lại bao hàm ý tứ xem kịch vui. Thượng Quan Mộc tuy rằng không nhìn thấy biểu tình trên mặt Thượng Quan Thần lúc này như thế nào, nhưng trong đầu có thể phác họa ra vẻ mặt Thượng Quan Thần kia lúc này hẳn đang trương ra nụ cười rất muốn bị đánh .
” Bớt sàm ngôn đi, chú chuẩn bị một chút, hôm nay công ty muốn giảm biên chế “
Tính tình Thượng Quan Thần như thế nào, Thượng Quan Mộc rất rõ ràng. Không để ý tới lời của y, một câu trực tiếp biểu đạt rõ suy nghĩ của mình .
” Diệu Ký muốn giảm biên chế, chuyện khi nào, sao em không biết nhỉ ?”
Thượng Quan Thần ở trong phòng tổng tài, hai chân vắt chéo đặt ở trên mặt bàn, khóe miệng câu lên, đôi mắt đào hoa hẹp dài sáng long lanh . Diệu Ký rốt cuộc là ai đang làm chủ đây, còn không phải Thượng Quan Mộc hắn sao, y là tổng tài không sai, nhưng cũng chỉ là cái tiếng tổng tài bên ngoài mà thôi. Chuyện buổi sáng, y nhưng là chính mắt nhìn thấy, trong lòng tuy rằng nghĩ muốn đổi người, nhưng vẫn là để Thượng Quan Mộc mở lời trước.
“Chờ một chút anh sẽ gửi danh sách giảm biên chế qua mail cho chú, buổi chiều anh cũng không muốn nhìn thấy những người đó nữa .”
Những người bên dưới đó, cũng chính là người sáng nay vây xem kịch vui, không còn một mống. Cánh cửa Diệu Ký cao, người muốn vào đây chính là tre già măng mọc, một đám này mới vừa đi, một nhóm kia lại lập tức bổ sung . Điểm này Thượng Quan Mộc chưa từng lo lắng, Thượng Quan Thần cũng không lo lắng . Chính là nhận người tuy rằng dễ dàng, nhưng là người mới luôn không có kinh nghiệm làm việc, cải cách này không lớn không nhỏ , có thể khiến Diệu Ký tổn thất ít nhiều.
“Toàn bộ phải đổi, như vậy không tốt đâu !”
Thượng Quan Thần thần sắc mặt không hề ngả ngớn .
“Còn có, số tiền của dự án ‘ Thành phố xanh trên biển’ quá mức khổng lồ, tài chính Diệu Ký có hạn “
Thượng Quan Mộc chậm rãi nói, cứ như vậy mấy câu nói đơn giản, liền đã quyết định sự sống chết tồn vong của cái công trình‘ Thành phố xanh trên biển’. Những người bị Diệu Ký đá đi, nhưng hắn chính là không quên Âu Tiểu Lan cũng có phần trong đó . Lần trước hắn đã cùng Lý Thiên Cương xác minh qua , nhưng vẫn là để Âu Tiểu Lan lọt khe hở, khiến Viên Tử Hàm suýt nữa giận hắn .
” Anh, công trình thành phố xanh trên biển lớn như thế , sao có thể nói dừng là dừng chứ! Trong lòng anh rất rõ ràng, vì công trình này, Diệu Ký đã tiêu phí hai trăm triệu , là hai trăm triệu, không phải hai trăm vạn, cũng không phải hai ngàn vạn “
Tuy rằng Thượng Quan Mộc mới là tổng tài Diệu Ký, hơn nữa hắn đi làm vẫn luôn là bộ dáng tùy ý, nhưng thật ra chuyện liên quan đến Diệu Ký, trong lòng hắn vẫn là biết rõ, có thể phân biệt được những việc quan trọng cấp bách. Giảm biên chế y không phản đối, tổn thất này chẳng qua là nhỏ, nhưng không cấp tài chính cho Lý Thiên Cương, thành phố xanh trên biển kia sẽ đình trệ . Nói cách khác tập đoàn Tề Thiên sẽ bị diệt, mà Diệu Ký sẽ không tổn thất hai trăm triệu .
” Chú nói với Lý Thiên Cương là quyết định của anh, hắn biết nên làm như thế nào, làm tốt, tài chính kia liền tiếp tục cấp, làm không tốt, cùng lắm thì anh mất hai trăm triệu, mà Tề Thiên sẽ suy sụp, anh nghĩ, lấy trí lực Lý Thiên Cương, hắn sẽ không lựa chọn vế sau “
Thượng Quan Thần biết Thượng Quan Mộc mỗi khi quyết định một vấn đề, đều suy nghĩ kỹ càng mới có thể cùng y nói . Nghĩ đến cũng đúng, liền khôi phục tư thái cười hì hì : ” Được, buổi chiều em bắt đầu tiến hành. Ai kêu anh mới là tổng tài Diệu Ký ! Việc xấu này, luôn để em làm “
Thượng Quan Mộc không có tâm tình nhàn hạ nghe Thượng Quan Thần ngồi đó kể lể oán giận cùng oán giận, rất nhanh liền cúp điện thoại, ánh mắt mông lung nhìn bên ngoài cửa sổ thật lâu, hy vọng tất cả có thể biến thành tốt đẹp, sau đó đứng dậy, đi ra ngoài .
Vừa mở cửa liền thấy Viên Tử Hàm nhìn mình chằm chằm, tất cả áy náy cùng bất an, còn có chút lo lắng đều hiện lên trên mặt . Trong lòng hắn vừa rồi hơi khó chịu nhất thời tiêu tan không ít, cậu ta vẫn có chút để ý tới mình, vậy hết thảy toàn bộ hắn làm, coi như không hối hận . Bước nhanh tới bàn làm việc của mình, hắn còn nhớ phần danh sách kia!
Hai người tuy rằng không nói gì, nhưng không khí rõ ràng so với vừa rồi đã tốt hơn rất nhiều.
Mà Thượng Quan Thần bị Thượng Quan Mộc cúp điện thoại, trên mặt đã không còn vẻ mặt hi hi, thay vào đó là vẻ mặt lo lắng còn có chút u buồn .
Diệu Ký giảm biên chế, còn muốn để công trình thành phố xanh trên biển đình trệ, giữa Thượng Quan Mộc cùng Lý Thiên Cương rốt cuộc có thỏa thuận gì ? Thượng Quan Thần không rõ ràng lắm, nhưng y có thể khẳng định Thượng Quan Mộc làm hết thảy toàn bộ đều là vì Viên Tử Hàm.
” Viên Tử Hàm, xem ra cậu còn thật là một cái ‘ Đại ‘ tai hoạ ngầm ” Thượng Quan Thần nhẹ giọng than một câu.
Chậm rãi đứng dậy thong thả bước tới cửa sổ nhìn không trung bên kia, thanh âm vô cùng mềm nhẹ: ” Tiểu Nhược, em yên tâm, anh Thần nhất định sẽ giúp em “
____________
Viên Tử Hàm giống như một con đà điểu, cúi đầu nhìn chằm chằm bàn chân của mình, nhắm hướng văn phòng bên kia chạy tới. Ánh mắt như thế, mấy ngày nay cậu gặp qua còn ít sao ? Nhưng cậu vẫn là chịu không nổi .
Thượng Quan Mộc đến văn phòng, liền chui đầu vào phòng nghỉ ngơi . Mà Viên Tử Hàm vừa vào tới, cũng chỉ có thể thấy được cánh cửa bị Thượng Quan Mộc mạnh mẽ đóng lại ‘ rầm’ một tiếng, khiến người bên ngoài kia đang nhỏ giọng bàn tán, nhất thời đều im lặng. Mà một tiếng này cũng khiến ngực Viên Tử Hàm hung hăng đập một cái, hơi hơi đau. Viên Tử Hàm ôm ngực, khịt khịt mũi, đi tới chỗ ngồi của mình .
Thượng Quan Mộc lại tức giận rồi ! Thượng Quan Mộc trước kia luôn cười tít mắt nhìn mình giờ không thấy nữa , sau này hắn cũng sẽ đối đãi với mình giống như những người khác sao ? Lạnh lùng khiến người khác khó có thể tiếp cận . Viên Tử Hàm không dám tưởng tượng ra cảnh tượng như vậy sẽ như thế nào . Hai người rốt cuộc làm sao vậy, là Thượng Quan Mộc thay đổi, cũng có thể là mình thay đổi rồi . Viên Tử Hàm không biết, dù sao Thượng Quan Mộc ôn nhu trước kia sớm đã không còn , tính tình cũng càng ngày càng nổi giận thất thường , lại từ khi nào thì bắt đầu chứ ?
Quay đầu nhìn cánh của đóng chặt, tựa hồ muốn xuyên thấu qua cánh cửa, có thể thấy rõ suy nghĩ lúc này của Thượng Quan . Mà Thượng Quan Mộc ở trong phòng, đặt mông an vị trên ghế sô-pha, châm một điếu thuốc, chậm rãi hút , sau đó lại phun ra. Vòng khói thuốc như làn sương mỏng từ khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra, theo hô hấp của hắn tạo thành một vòng tròn, hướng thẳng lên đầu của hắn, thật lâu mới tiêu tán.
Suy nghĩ của Viên Tử Hàm có đôi khi thật sự rất đơn giản, nhưng thời điểm rối rắm thì không được. Thượng Quan Mộc biết, Viên Tử Hàm nếu như hoài nghi lời mình, sáng sớm hôm đó sau khi xảy ra quan hệ với mình, cậu ta hẳn là rất phẫn nộ, nhưng lại không . Điều này cũng giải thích , trong lòng cậu ta đối với mình vẫn là có một chút tin tưởng.
Nhưng khi mình nói ra Âu Tiểu Lan, cậu ta vẫn là lựa chọn tin tưởng Âu Tiểu Lan mà không tin mình, nghĩ tới lần trước Âu Tiểu Lan giả vờ muốn té , cậu ta đã lựa chọn cứu Âu Tiểu Lan mà đem mình bỏ mặc.
Điểm này khiến hắn rất phẫn nộ, dù sao nếu để hắn cùng Âu Tiểu Lan đứng chung một chỗ, cậu ta thủy chung sẽ lựa chọn đứng ở bên cạnh hắn. Viên Tử Hàm đối với hắn là thích, hắn trong lòng hiểu rõ, nhưng mỗi lần thấy cậu luôn vì người khác suy nghĩ, vậy còn hắn ? Cậu ta có nghĩ tới cảm thụ của mình hay không .
Nhưng cho dù Viên Tử Hàm đối đãi với hắn như vậy, hắn vẫn dễ dàng tha thứ, nhưng không thể dễ dàng tha thứ người khác lừa gạt cậu . Mắt hơi nhíu lại, lóe ra lệ quang, hai ngón tay thon dài đem tàn thuốc trong miệng đặt lên gạt tàn thuốc, hung hăng nghiền nát , cho đến khi khói thuốc biến mất.
Đưa tay lấy di động ra, bấm một dãy số.
” Này, anh, lại có chuyện gì muốn em vì anh cống hiến sức lực, anh thật đúng là không có chuyện thì không thèm bước lên tam bảo điện a, điều này khiến em rất thương tâm đó “
Đầu bên kia tiếng Thượng Quan Thần vang lên đầy oán giận, nghe như đối với Thượng Quan Mộc lên án, nhưng trên thực tế lại bao hàm ý tứ xem kịch vui. Thượng Quan Mộc tuy rằng không nhìn thấy biểu tình trên mặt Thượng Quan Thần lúc này như thế nào, nhưng trong đầu có thể phác họa ra vẻ mặt Thượng Quan Thần kia lúc này hẳn đang trương ra nụ cười rất muốn bị đánh .
” Bớt sàm ngôn đi, chú chuẩn bị một chút, hôm nay công ty muốn giảm biên chế “
Tính tình Thượng Quan Thần như thế nào, Thượng Quan Mộc rất rõ ràng. Không để ý tới lời của y, một câu trực tiếp biểu đạt rõ suy nghĩ của mình .
” Diệu Ký muốn giảm biên chế, chuyện khi nào, sao em không biết nhỉ ?”
Thượng Quan Thần ở trong phòng tổng tài, hai chân vắt chéo đặt ở trên mặt bàn, khóe miệng câu lên, đôi mắt đào hoa hẹp dài sáng long lanh . Diệu Ký rốt cuộc là ai đang làm chủ đây, còn không phải Thượng Quan Mộc hắn sao, y là tổng tài không sai, nhưng cũng chỉ là cái tiếng tổng tài bên ngoài mà thôi. Chuyện buổi sáng, y nhưng là chính mắt nhìn thấy, trong lòng tuy rằng nghĩ muốn đổi người, nhưng vẫn là để Thượng Quan Mộc mở lời trước.
“Chờ một chút anh sẽ gửi danh sách giảm biên chế qua mail cho chú, buổi chiều anh cũng không muốn nhìn thấy những người đó nữa .”
Những người bên dưới đó, cũng chính là người sáng nay vây xem kịch vui, không còn một mống. Cánh cửa Diệu Ký cao, người muốn vào đây chính là tre già măng mọc, một đám này mới vừa đi, một nhóm kia lại lập tức bổ sung . Điểm này Thượng Quan Mộc chưa từng lo lắng, Thượng Quan Thần cũng không lo lắng . Chính là nhận người tuy rằng dễ dàng, nhưng là người mới luôn không có kinh nghiệm làm việc, cải cách này không lớn không nhỏ , có thể khiến Diệu Ký tổn thất ít nhiều.
“Toàn bộ phải đổi, như vậy không tốt đâu !”
Thượng Quan Thần thần sắc mặt không hề ngả ngớn .
“Còn có, số tiền của dự án ‘ Thành phố xanh trên biển’ quá mức khổng lồ, tài chính Diệu Ký có hạn “
Thượng Quan Mộc chậm rãi nói, cứ như vậy mấy câu nói đơn giản, liền đã quyết định sự sống chết tồn vong của cái công trình‘ Thành phố xanh trên biển’. Những người bị Diệu Ký đá đi, nhưng hắn chính là không quên Âu Tiểu Lan cũng có phần trong đó . Lần trước hắn đã cùng Lý Thiên Cương xác minh qua , nhưng vẫn là để Âu Tiểu Lan lọt khe hở, khiến Viên Tử Hàm suýt nữa giận hắn .
” Anh, công trình thành phố xanh trên biển lớn như thế , sao có thể nói dừng là dừng chứ! Trong lòng anh rất rõ ràng, vì công trình này, Diệu Ký đã tiêu phí hai trăm triệu , là hai trăm triệu, không phải hai trăm vạn, cũng không phải hai ngàn vạn “
Tuy rằng Thượng Quan Mộc mới là tổng tài Diệu Ký, hơn nữa hắn đi làm vẫn luôn là bộ dáng tùy ý, nhưng thật ra chuyện liên quan đến Diệu Ký, trong lòng hắn vẫn là biết rõ, có thể phân biệt được những việc quan trọng cấp bách. Giảm biên chế y không phản đối, tổn thất này chẳng qua là nhỏ, nhưng không cấp tài chính cho Lý Thiên Cương, thành phố xanh trên biển kia sẽ đình trệ . Nói cách khác tập đoàn Tề Thiên sẽ bị diệt, mà Diệu Ký sẽ không tổn thất hai trăm triệu .
” Chú nói với Lý Thiên Cương là quyết định của anh, hắn biết nên làm như thế nào, làm tốt, tài chính kia liền tiếp tục cấp, làm không tốt, cùng lắm thì anh mất hai trăm triệu, mà Tề Thiên sẽ suy sụp, anh nghĩ, lấy trí lực Lý Thiên Cương, hắn sẽ không lựa chọn vế sau “
Thượng Quan Thần biết Thượng Quan Mộc mỗi khi quyết định một vấn đề, đều suy nghĩ kỹ càng mới có thể cùng y nói . Nghĩ đến cũng đúng, liền khôi phục tư thái cười hì hì : ” Được, buổi chiều em bắt đầu tiến hành. Ai kêu anh mới là tổng tài Diệu Ký ! Việc xấu này, luôn để em làm “
Thượng Quan Mộc không có tâm tình nhàn hạ nghe Thượng Quan Thần ngồi đó kể lể oán giận cùng oán giận, rất nhanh liền cúp điện thoại, ánh mắt mông lung nhìn bên ngoài cửa sổ thật lâu, hy vọng tất cả có thể biến thành tốt đẹp, sau đó đứng dậy, đi ra ngoài .
Vừa mở cửa liền thấy Viên Tử Hàm nhìn mình chằm chằm, tất cả áy náy cùng bất an, còn có chút lo lắng đều hiện lên trên mặt . Trong lòng hắn vừa rồi hơi khó chịu nhất thời tiêu tan không ít, cậu ta vẫn có chút để ý tới mình, vậy hết thảy toàn bộ hắn làm, coi như không hối hận . Bước nhanh tới bàn làm việc của mình, hắn còn nhớ phần danh sách kia!
Hai người tuy rằng không nói gì, nhưng không khí rõ ràng so với vừa rồi đã tốt hơn rất nhiều.
Mà Thượng Quan Thần bị Thượng Quan Mộc cúp điện thoại, trên mặt đã không còn vẻ mặt hi hi, thay vào đó là vẻ mặt lo lắng còn có chút u buồn .
Diệu Ký giảm biên chế, còn muốn để công trình thành phố xanh trên biển đình trệ, giữa Thượng Quan Mộc cùng Lý Thiên Cương rốt cuộc có thỏa thuận gì ? Thượng Quan Thần không rõ ràng lắm, nhưng y có thể khẳng định Thượng Quan Mộc làm hết thảy toàn bộ đều là vì Viên Tử Hàm.
” Viên Tử Hàm, xem ra cậu còn thật là một cái ‘ Đại ‘ tai hoạ ngầm ” Thượng Quan Thần nhẹ giọng than một câu.
Chậm rãi đứng dậy thong thả bước tới cửa sổ nhìn không trung bên kia, thanh âm vô cùng mềm nhẹ: ” Tiểu Nhược, em yên tâm, anh Thần nhất định sẽ giúp em “
____________