Nàng Phi Lười Của Tà Vương
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Full |
Số chương | 104 |
Lượt đọc | 277 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Nàng – Trang Thư Lan, xuyên qua trở thành thiên kim thứ hai của phủ Thừa Tướng, vừa xuyên qua nàng đã phải chứng kiến cảnh mẫu thân bị người khác dùng độc hãm hại thập tử nhất sinh. Vì phụ thân nghi ngờ mẫu thân nàng gian dâm cho nên từ nhỏ đã đối xử lạnh nhạt với nàng, ngoài ra vì một phần bản tính của nàng rất lười …. nên mặc dù từ nhỏ chỉ số IQ của nữ chính rất cao nhưng nàng vẫn rất thích giả ngốc, giả vô dụng, làm cho tất cả mọi người trong phủ thừa tướng từ phụ thân, đại tỉ đến cả những hạ nhân đều không coi trọng nàng, để khỏi phải vướng bận vào mấy chuyện học hành, thi cử phiền phức.
Nhưng có ai ngờ được, “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”! vì sĩ diện mà Thừa tướng lại muốn ép nàng đi thi, còn ra điều kiện nếu nàng thi rớt, một tháng sau sẽ gả nàng đi. Tính tình nữ chính vốn rất lười, ngại phiền phức không muốn dính vào mấy chuyện hôn nhân mệt nhọc, nên đã đánh cược với thừa tướng là nếu nàng đỗ Trạng Nguyên (triều đại này nữ có thể đi thi và làm quan như nam) thì chuyện hôn nhân sẽ do tự nàng quyết định. Thừa tướng vì trúng phải kế khích tướng của nàng nên gật đầu đồng ý, nhưng không ngờ trong khoa thi cử năm ấy nàng đỗ thám hoa, nguyên nhân cũng vì thói “lười” của nàng. Và từ đây con đường làm quan của nàng rộng mở.
Qua những bữa tiệc tổ chức tại hoàng cung nàng lại nhiều lần chạm trán với nam chính trong truyện – Tư Đồ Minh Duệ, giáo chủ Phi Vũ Các , một tổ chức tình báo ngầm nổi tiếng của giang hồ đồng thời cũng là thập cửu vương gia bị thất lạc của Thái phi.
Liệu có thể êm ả xuôi thuyền làm vương phi được không, làm phi phải chăng là rất khó, có phải quá khó không ??? Cùng theo dõi truyện nhé!!!
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.