Chương : 52
Nam Cung Dạ Thần bế Âu Dương Nguyệt Anh về khách điếm, bế thẳng lên lầu. Thanh Tâm cứ luôn chạy theo nhưng tới chân cầu thang thì bị Giang Bình ngăn lại.
“Giang hộ vệ, huynh cho ta lên đó đi!” Thanh Tâm nhìn Giang Bình nói.
“Thanh Tâm cô nương, cô cứ ở đây đi! Chủ tử hiện đang tức giận, nếu cô lên đó sẽ không tốt đâu!” Giang Bình trả lời.
“Nhưng mà, tiểu thư người...” Thanh Tâm lo lắng.
“Cô nương yên tâm đi, chủ tử sẽ không làm chủ mẫu bị thương đâu!” Giang Bình ngay thẳng trả lời.
“Giang Bình, ngươi nói chuyện như vậy sẽ làm cho người khác lo lắng lắm đó!” Nam Cung Minh Triệt cũng gấp gáp không thôi. Thập Tứ tẩu của ta ơi...tẩu phải tự mình cầu phúc đi!!!
———————
Trên lầu,trong phòng của Nam Cung Dạ Thần và Âu Dương Nguyệt Anh.
Nam Cung Dạ Thần tức giận bế Âu Dương Nguyệt Anh vào phòng, vốn định thả nàng xuống giường nhưng nàng lại sợ hãi ôm chặt cổ của hắn nên hắn không thả nàng xuống được.
“Nàng xuống giường ngồi nào!” Nam Cung Dạ Thần nói.
“Không xuống!” Âu Dương Nguyệt Anh vẫn ôm chặt cổ của Nam Cung Dạ Thần, lắc đầu lia lịa.
“Nàng xuống giường đi mới cùng nói chuyện với nhau được!” Nam Cung Dạ Thần nói.
“Dạ Thần, anh đáng ghét! Ta vừa mới vào mà anh đã đưa ta ra ngoài rồi!” Âu Dương Nguyệt Anh hét.
“Nàng còn tiếc nuối nơi đó sao?” Nam Cung Dạ Thần tức giận.
“Không..không có! Dạ Thần, từ từ nói...từ từ nói chuyện, nha!” Âu Dương Nguyệt Anh đổi giọng nhỏ nhẹ.
“Nàng buông ta ra đi, ta kêu người chuẩn bị nước tắm cho nàng. Cả người đều có mùi!” Nam Cung Dạ Thần nói rồi Âu Dương Nguyệt Anh buống hắn ra.
“Dạ Thần, ta vừa vào thì anh đã lập tức đưa ta ra ngoài rồi! Anh có biết là vàng của ta tiêu vô ích rồi không?” Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi làm một bộ mặt đáng thương nói.
“Nàng còn đang tiếc tiền hay sao?” Nam Cung Dạ Thần trừng mắt với nàng.
“Không có, ta...ta đói rồi!” Khuôn mặt của Âu Dương Nguyệt Anh muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương.
“Nàng đó!” Nam Cung Dạ Thần nhẹ nhàng nhéo mũi của Âu Dương Nguyệt Anh một cái rồi lớn tiếng gọi:“Giang Bình, Thanh Tâm lên đây!”
“Chủ tử có gì phân phó ạk?” Giang Bình và Thanh Tâm chạy lên đứng bên ngoài cửa hỏi.
“Chuẩn bị nước tắm và bữa tối mang lên đây!” Nam Cung Dạ Thần ra lệnh.
“Dạ!” Giang Bình và Thanh Tâm nhận lệnh đi làm
“Giang hộ vệ, huynh cho ta lên đó đi!” Thanh Tâm nhìn Giang Bình nói.
“Thanh Tâm cô nương, cô cứ ở đây đi! Chủ tử hiện đang tức giận, nếu cô lên đó sẽ không tốt đâu!” Giang Bình trả lời.
“Nhưng mà, tiểu thư người...” Thanh Tâm lo lắng.
“Cô nương yên tâm đi, chủ tử sẽ không làm chủ mẫu bị thương đâu!” Giang Bình ngay thẳng trả lời.
“Giang Bình, ngươi nói chuyện như vậy sẽ làm cho người khác lo lắng lắm đó!” Nam Cung Minh Triệt cũng gấp gáp không thôi. Thập Tứ tẩu của ta ơi...tẩu phải tự mình cầu phúc đi!!!
———————
Trên lầu,trong phòng của Nam Cung Dạ Thần và Âu Dương Nguyệt Anh.
Nam Cung Dạ Thần tức giận bế Âu Dương Nguyệt Anh vào phòng, vốn định thả nàng xuống giường nhưng nàng lại sợ hãi ôm chặt cổ của hắn nên hắn không thả nàng xuống được.
“Nàng xuống giường ngồi nào!” Nam Cung Dạ Thần nói.
“Không xuống!” Âu Dương Nguyệt Anh vẫn ôm chặt cổ của Nam Cung Dạ Thần, lắc đầu lia lịa.
“Nàng xuống giường đi mới cùng nói chuyện với nhau được!” Nam Cung Dạ Thần nói.
“Dạ Thần, anh đáng ghét! Ta vừa mới vào mà anh đã đưa ta ra ngoài rồi!” Âu Dương Nguyệt Anh hét.
“Nàng còn tiếc nuối nơi đó sao?” Nam Cung Dạ Thần tức giận.
“Không..không có! Dạ Thần, từ từ nói...từ từ nói chuyện, nha!” Âu Dương Nguyệt Anh đổi giọng nhỏ nhẹ.
“Nàng buông ta ra đi, ta kêu người chuẩn bị nước tắm cho nàng. Cả người đều có mùi!” Nam Cung Dạ Thần nói rồi Âu Dương Nguyệt Anh buống hắn ra.
“Dạ Thần, ta vừa vào thì anh đã lập tức đưa ta ra ngoài rồi! Anh có biết là vàng của ta tiêu vô ích rồi không?” Âu Dương Nguyệt Anh bĩu môi làm một bộ mặt đáng thương nói.
“Nàng còn đang tiếc tiền hay sao?” Nam Cung Dạ Thần trừng mắt với nàng.
“Không có, ta...ta đói rồi!” Khuôn mặt của Âu Dương Nguyệt Anh muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu đáng thương.
“Nàng đó!” Nam Cung Dạ Thần nhẹ nhàng nhéo mũi của Âu Dương Nguyệt Anh một cái rồi lớn tiếng gọi:“Giang Bình, Thanh Tâm lên đây!”
“Chủ tử có gì phân phó ạk?” Giang Bình và Thanh Tâm chạy lên đứng bên ngoài cửa hỏi.
“Chuẩn bị nước tắm và bữa tối mang lên đây!” Nam Cung Dạ Thần ra lệnh.
“Dạ!” Giang Bình và Thanh Tâm nhận lệnh đi làm