Chương 4: 04. Không muốn làm bạn nữa
Theo thói quen, thằng Luân vươn qua hôn cái chụt lên má cô 1 cái, sau đó kéo dây an toàn thắt lại cho cô cẩn thận. Nhìn qua thằng bạn trai đã yêu 3 năm nay đang dòm mình cười toe toét. Vì từ giờ thành phố đã bỏ lệnh phong toả, 2 đứa sẽ tha hồ được ở bên nhau. Cô lườm nguýt nó 1 cái, sau đó hối nó chở ra quán phở quen thuộc để ăn cho đã miệng, sau mấy tháng dịch thèm muốn đựng nước miếng thành tô. Rõ khổ, mang tiếng con nhà đại gia vậy chứ, cô nương đây xài tiền nhỏ giọt, ăn uống cũng bình dân giản dị dữ lắm. Không hoang phí đốt tiền như rơm rạ giống những nàng thiên kim tiểu thư khác đâu. Cái gì cũng canh ke xem có đáng không mới chịu chi. Đến thằng Luân nhiều lúc cũng phải bực bội vì cái nết tiết kiệm này của nhỏ người yêu mình.
- Hôn 1 cái đi rồi anh chở đi!
- Dọng vào mỏ đó ở đó mà hôn.
- Hôn đi, bù mấy tháng dịch đi. Lẹ!
Cái mặt tỏ ra bực dọc vậy chứ, cô cũng nghe lời vươn qua đặt môi lên mỏ thằng nhỏ. Để nó hết nói nhây chở đi ăn cho lẹ còn kịp giờ học.
Chuyện tình của cô và thằng bạn thân thật sự bắt đầu cách đây hơn 3 năm, từ sau buổi lễ Tổng Kết lớp 12. Mọi thứ bị thúc đẩy đến cao trào, khi thằng Phú đại diện khối 11 lên hát tặng các anh chị khoá trên 1 bài thay cho lời tạm biệt của các đàn em. Ngay khi bài hát vừa kết thúc, đứng trên sân khấu nhìn thẳng xuống nơi cô đứng, thằng Phú đã dũng cảm dõng dạc nói vào micro trước toàn trường rằng:
- Chị Linh lớp trưởng 12A1. Chị có nghe rõ em nói không ạ? Chị ơi! Hãy chấp nhận làm bạn gái em nha, làm ơn đừng từ chối em nữa mà.
Wow! Sự can đảm của thằng bé khiến cô sượng trân đỏ bừng mặt mày, còn xung quanh cả đám học sinh vỗ tay reo hò tỏ ra rất phấn khích. Đâu đó vẫn có 1 số bọn con trai nói vang:”Đừng Linh ơi!” Nhằm ngăn cản cô gật đầu. Riêng thằng Luân đang đứng cạnh con Xuyến đứng cách cô không xa. Nó lớn mắt nhìn qua bên cô nhưng cô đã không dòm tới nó 1 giây nào.
Thấy cô không lên tiếng, cứ đứng đó nhìn thằng Phú cười lưỡng lự, con Sương huých nhẹ nhắc nhở:
- Kìa! Nhanh! Trả lời cho em nó đi!
Nhưng sau đó nó cũng mím môi nói nhỏ cho mình cô nghe:
- Tao không nghĩ mày lại chịu làm máy bay bà già đâu à!
- ĐƯỢC!!! CHỊ ĐỒNG Ý!!!!
Tiếng cô vang vọng khiến con Sương giật bắn mình, cả đám học sinh 1 lần nữa lại vỗ tay rần rần chúc mừng như Việt Nam vô địch AFF Cup. Còn thằng Luân, đôi mắt nó đã chuyển sang trạng thái phẫn nộ rõ ràng. Con Xuyến bạn gái đứng cạnh trông thấy vẻ mặt mày của bạn trai, trong lòng liền tức tối nên vội bám lấy cánh tay cậu ta. Không kiềm chế được nên ngứa mỏ hỏi 1 câu, khiến thằng bạn đã nhói lại càng nhói thêm:
- Anh sao vậy? Bạn thân anh có người yêu rồi, anh phải mừng cho bạn đi chứ!
Đưa mắt trừng 1 cái, thằng Luân gạt tay con Xuyến ra, trong phút chốc liền lật mặt:
- Người nên mừng là cô mới đúng, vì kể từ giây phút này lại trở thành cô nàng độc thân sáng giá rồi. Lợi dụng nhau như thế cũng đã đủ, lo tìm thằng khác mà bám lấy đi.
Sau đó nó mặc kệ con Xuyến ôm 1 mặt đầy những tức tối lẫn cay cú bỏ đi. Tiếp tục trân mắt nhìn thằng Phú với con Linh bạn mình đang đứng cạnh nhau cười nói vui vẻ sau màn tỏ tình trước toàn trường.
.............
Ngồi trong quán trà sữa, con Sương nhìn cô đang nhai trân châu ngon lành với vẻ yêu đời vốn có. Đến bây giờ nó vẫn còn chưa hết bất ngờ nên cứ liên tục hỏi:
- Sao mày lại đồng ý quen thằng nhóc đó vậy? Rõ ràng mày nói với tao không hề thích nó mà.
Hút thêm 1 ngụm 'tà tưa' vào họng, cô chống cằm trả lời cho con bạn thoả trí tò mò:
- Hè chán, nên quen chơi! Tại thấy thằng nhỏ cũng thật lòng, đeo tao cả năm nay rồi đáp lại 1 tí cho đỡ tội. Kệ, bên nó 1 hay 2 tháng trước khi thi Đại Học, lấy cớ bận ôn thi rồi cho nó ra đảo. Xong!
- Vậy thì tao thấy mày quen cái anh gì bên RMIT, bạn của anh họ mày thấy hợp lý hơn á. Cũng đeo mày quá chừng mà. Lại lớn tuổi hơn tha hồ mà chiều mày, đi quen thằng nhỏ tuổi hơn chi vậy không biết. Tính làm má nó hả?
Chẳng bận tâm mấy đến những lời nói của nhỏ bạn, cô nhìn nó rồi cười nói giỡn hớt:
- Tự nhiên giờ tao lại muốn đổi gu dễ dạy như vậy mới đau. Haha.. Nói chứ thằng nhỏ cũng dễ thương nhiều cái lắm. Mặt mày cũng ăn biết bao nhiêu đồ của nó rồi giờ lại vậy với nó à?
Không nhắc đến thằng Phú nữa, con Sương bỗng nhẹ giọng hỏi cô cách nghiêm túc:
- Mày như vậy, thằng Luân thì sao?
Nhắc tới thằng Luân cô hơi khựng lại 1 chút. Nhưng vẫn bình thản trả lời:
- Liên quan gì đến nó? Ủa, tao với nó là bạn cũng giống như tao với mày thôi. Tự nhiên hỏi nó sao chi vậy má?
Lắc đầu thở dài, con Sương lúc này mới đưa ly trà đào của mình lên miệng hút, ngán ngẩm bày tỏ quan điểm của bản thân:
- Mày biết nó thích mày, mà tao biết mày cũng có tình cảm với nó. Sao 2 đứa bay cứ dày vò nhau hoài vậy?
Bây giờ chỉ có cô và con Sương, lúc này cô mới tỏ thật lòng mình cho con Sương biết:
- Với bản tính của nó, e làm người yêu xong rồi tụi tao cũng chia tay. Sợ lúc ấy ngay cả làm 1 người bạn cũng không được.
Rồi sau đó thì sao? Sau đó thì ngay tối ngày hôm sau, khi vừa mới đi hẹn hò với nhóc Phú về. Chưa kịp thay đồ xong thì điện thoại của cô reo lên inh ỏi, là 'Luân lươn lẹo đang gọi' tới:
- Gì mày?
Đầu dây bên kia, giọng thằng Luân vang lên rất nghiêm túc, khác hẳn với điệu bộ nhây nhưa thường ngày mỗi khi gọi điện cho cô:
- Tao đang đứng dưới nhà nè, xuống dưới đây nói chuyện chút đi.
- Mày điên hả? Hơn 11 giờ khuya rồi còn kêu tao xuống tám với mày, có bị hâm không vậy?
Thằng bạn không buồn trả lời đã trực tiếp cúp máy, buộc cô phải xuống gặp mặt nó không cho cơ hội từ chối. Lầm bầm chửi vài câu trong miệng, cô mặc lại cái áo vừa cởi ra lạch bạch xỏ dép xuống dưới lầu.
Vú Hoa đang ngồi coi 'gameshow' truyền hình ở phòng khách, trông thấy cô từ thang máy bước ra nên cất giọng hỏi:
- Giờ này khuya rồi con còn đi đâu nữa?
- Dạ, thằng Luân nó đứng ngoài đưa đồ cho con.
- Ờ
Nhắc tới thằng Luân vú Hoa chẳng hỏi thêm câu gì, vì còn lạ gì cậu bạn thanh mai trúc mã này của cô. Ngay cả ba mẹ, chị gái và em trai cô, đã từ lâu cũng coi thằng Luân và con Sương như người trong nhà rồi. Thấy sự thân thiết quá mức giữa cô và thằng bạn, có lúc mẹ cũng lên tiếng nhắc nhở rằng dù gì cô và nó cũng khác giới, nên bạn thân thì bạn thân cũng nên có giới hạn. Lúc ấy cô đã cười và nói đùa với mẹ mình:
- Nó coi con là con gái con cũng muốn cảm tạ nó nhiều đó mẹ.
Nhưng ngay trong buổi tối nay mọi chuyện đã thay đổi. Khi cô vừa mở cổng nhà ra, liền thấy thằng Luân đang đứng dựa lưng vào chiếc Audi mà mẹ nó mới tặng nhân dịp sinh nhật 18 tuổi hồi đầu năm. Một tay đang bỏ trong túi quần, tay còn lại nó chăm chú bấm điện thoại. Nghe thấy tiếng cô mở cổng, nó liền ngước mắt lên với đôi mắt hơi đỏ và phiến má hồng hồng như vừa uống bia rượu.
Khẽ nheo mắt, cô vừa tiến lại nó vừa hỏi chuyện:
- Tự nhiên bữa nay mày đến nhà tao trễ vậy? Mày uống rượu hay sao thằng kia?
Cất điện thoại vào trong túi quần, nó đứng thẳng người dậy đối diện với cô, cứ thế đưa mắt nhìn cô chằm chằm. Khịt mũi hít mùi cồn đang thoang thoảng bay trên người thằng bạn, cô chắc chắn 100 phần trăm thằng này đang có men say trong người. Thấy nó cứ lù lù nhìn mình chẳng nói gì cả, cô liền cau mặt định mắng cho nó 1 trận:
- Thằng này mày điên rồi, đã uống rượu bia sao còn dám...ưm...
Trong phút chốc hồn cô muốn bật ra khỏi xác, đôi mắt trợn trừng bị khuôn mặt thằng Luân gần sát rịt che khuất mọi thứ trước mắt. Kinh khủng nhất là, đôi môi nó lại cả gan dán chặt lên môi cô, mang theo hơi thở nồng nặc mùi rượu.
Phản ứng lại cấp tốc, cô đưa 2 tay đẩy vai nó dứt ra cách mạnh bạo. Chưa kịp đưa tay lên vả cái bốp vào mặt cho nó tỉnh táo, thì cả 2 cổ tay đều đã bị nó nhanh nhẹn giữ chặt lại trước ngực. Vừa bực bội cất giọng hỏi, cô vừa cùng nó giằng co tới lui:
- Buông tao ra, mày làm gì vậy Luân? Bữa nay mày sao vậy hả?
Trái ngược với vẻ nóng nảy của cô, thằng Luân hơi thở dồn dập, nó dùng ánh mắt chân tình nhất nhìn thẳng đến cô. Sau đó nói rành mạch từng chữ mong cô thấu hiểu:
- Xin mày đấy Linh! Tao thật sự mệt rồi, rất mệt rồi. Không cần biết kết quả ra sao nhưng mày hãy nghe cho rõ đây. Kể từ bây giờ, thằng Luân này không muốn làm bạn thân của mày nữa. Tao muốn làm người yêu của mày cơ.
- Hôn 1 cái đi rồi anh chở đi!
- Dọng vào mỏ đó ở đó mà hôn.
- Hôn đi, bù mấy tháng dịch đi. Lẹ!
Cái mặt tỏ ra bực dọc vậy chứ, cô cũng nghe lời vươn qua đặt môi lên mỏ thằng nhỏ. Để nó hết nói nhây chở đi ăn cho lẹ còn kịp giờ học.
Chuyện tình của cô và thằng bạn thân thật sự bắt đầu cách đây hơn 3 năm, từ sau buổi lễ Tổng Kết lớp 12. Mọi thứ bị thúc đẩy đến cao trào, khi thằng Phú đại diện khối 11 lên hát tặng các anh chị khoá trên 1 bài thay cho lời tạm biệt của các đàn em. Ngay khi bài hát vừa kết thúc, đứng trên sân khấu nhìn thẳng xuống nơi cô đứng, thằng Phú đã dũng cảm dõng dạc nói vào micro trước toàn trường rằng:
- Chị Linh lớp trưởng 12A1. Chị có nghe rõ em nói không ạ? Chị ơi! Hãy chấp nhận làm bạn gái em nha, làm ơn đừng từ chối em nữa mà.
Wow! Sự can đảm của thằng bé khiến cô sượng trân đỏ bừng mặt mày, còn xung quanh cả đám học sinh vỗ tay reo hò tỏ ra rất phấn khích. Đâu đó vẫn có 1 số bọn con trai nói vang:”Đừng Linh ơi!” Nhằm ngăn cản cô gật đầu. Riêng thằng Luân đang đứng cạnh con Xuyến đứng cách cô không xa. Nó lớn mắt nhìn qua bên cô nhưng cô đã không dòm tới nó 1 giây nào.
Thấy cô không lên tiếng, cứ đứng đó nhìn thằng Phú cười lưỡng lự, con Sương huých nhẹ nhắc nhở:
- Kìa! Nhanh! Trả lời cho em nó đi!
Nhưng sau đó nó cũng mím môi nói nhỏ cho mình cô nghe:
- Tao không nghĩ mày lại chịu làm máy bay bà già đâu à!
- ĐƯỢC!!! CHỊ ĐỒNG Ý!!!!
Tiếng cô vang vọng khiến con Sương giật bắn mình, cả đám học sinh 1 lần nữa lại vỗ tay rần rần chúc mừng như Việt Nam vô địch AFF Cup. Còn thằng Luân, đôi mắt nó đã chuyển sang trạng thái phẫn nộ rõ ràng. Con Xuyến bạn gái đứng cạnh trông thấy vẻ mặt mày của bạn trai, trong lòng liền tức tối nên vội bám lấy cánh tay cậu ta. Không kiềm chế được nên ngứa mỏ hỏi 1 câu, khiến thằng bạn đã nhói lại càng nhói thêm:
- Anh sao vậy? Bạn thân anh có người yêu rồi, anh phải mừng cho bạn đi chứ!
Đưa mắt trừng 1 cái, thằng Luân gạt tay con Xuyến ra, trong phút chốc liền lật mặt:
- Người nên mừng là cô mới đúng, vì kể từ giây phút này lại trở thành cô nàng độc thân sáng giá rồi. Lợi dụng nhau như thế cũng đã đủ, lo tìm thằng khác mà bám lấy đi.
Sau đó nó mặc kệ con Xuyến ôm 1 mặt đầy những tức tối lẫn cay cú bỏ đi. Tiếp tục trân mắt nhìn thằng Phú với con Linh bạn mình đang đứng cạnh nhau cười nói vui vẻ sau màn tỏ tình trước toàn trường.
.............
Ngồi trong quán trà sữa, con Sương nhìn cô đang nhai trân châu ngon lành với vẻ yêu đời vốn có. Đến bây giờ nó vẫn còn chưa hết bất ngờ nên cứ liên tục hỏi:
- Sao mày lại đồng ý quen thằng nhóc đó vậy? Rõ ràng mày nói với tao không hề thích nó mà.
Hút thêm 1 ngụm 'tà tưa' vào họng, cô chống cằm trả lời cho con bạn thoả trí tò mò:
- Hè chán, nên quen chơi! Tại thấy thằng nhỏ cũng thật lòng, đeo tao cả năm nay rồi đáp lại 1 tí cho đỡ tội. Kệ, bên nó 1 hay 2 tháng trước khi thi Đại Học, lấy cớ bận ôn thi rồi cho nó ra đảo. Xong!
- Vậy thì tao thấy mày quen cái anh gì bên RMIT, bạn của anh họ mày thấy hợp lý hơn á. Cũng đeo mày quá chừng mà. Lại lớn tuổi hơn tha hồ mà chiều mày, đi quen thằng nhỏ tuổi hơn chi vậy không biết. Tính làm má nó hả?
Chẳng bận tâm mấy đến những lời nói của nhỏ bạn, cô nhìn nó rồi cười nói giỡn hớt:
- Tự nhiên giờ tao lại muốn đổi gu dễ dạy như vậy mới đau. Haha.. Nói chứ thằng nhỏ cũng dễ thương nhiều cái lắm. Mặt mày cũng ăn biết bao nhiêu đồ của nó rồi giờ lại vậy với nó à?
Không nhắc đến thằng Phú nữa, con Sương bỗng nhẹ giọng hỏi cô cách nghiêm túc:
- Mày như vậy, thằng Luân thì sao?
Nhắc tới thằng Luân cô hơi khựng lại 1 chút. Nhưng vẫn bình thản trả lời:
- Liên quan gì đến nó? Ủa, tao với nó là bạn cũng giống như tao với mày thôi. Tự nhiên hỏi nó sao chi vậy má?
Lắc đầu thở dài, con Sương lúc này mới đưa ly trà đào của mình lên miệng hút, ngán ngẩm bày tỏ quan điểm của bản thân:
- Mày biết nó thích mày, mà tao biết mày cũng có tình cảm với nó. Sao 2 đứa bay cứ dày vò nhau hoài vậy?
Bây giờ chỉ có cô và con Sương, lúc này cô mới tỏ thật lòng mình cho con Sương biết:
- Với bản tính của nó, e làm người yêu xong rồi tụi tao cũng chia tay. Sợ lúc ấy ngay cả làm 1 người bạn cũng không được.
Rồi sau đó thì sao? Sau đó thì ngay tối ngày hôm sau, khi vừa mới đi hẹn hò với nhóc Phú về. Chưa kịp thay đồ xong thì điện thoại của cô reo lên inh ỏi, là 'Luân lươn lẹo đang gọi' tới:
- Gì mày?
Đầu dây bên kia, giọng thằng Luân vang lên rất nghiêm túc, khác hẳn với điệu bộ nhây nhưa thường ngày mỗi khi gọi điện cho cô:
- Tao đang đứng dưới nhà nè, xuống dưới đây nói chuyện chút đi.
- Mày điên hả? Hơn 11 giờ khuya rồi còn kêu tao xuống tám với mày, có bị hâm không vậy?
Thằng bạn không buồn trả lời đã trực tiếp cúp máy, buộc cô phải xuống gặp mặt nó không cho cơ hội từ chối. Lầm bầm chửi vài câu trong miệng, cô mặc lại cái áo vừa cởi ra lạch bạch xỏ dép xuống dưới lầu.
Vú Hoa đang ngồi coi 'gameshow' truyền hình ở phòng khách, trông thấy cô từ thang máy bước ra nên cất giọng hỏi:
- Giờ này khuya rồi con còn đi đâu nữa?
- Dạ, thằng Luân nó đứng ngoài đưa đồ cho con.
- Ờ
Nhắc tới thằng Luân vú Hoa chẳng hỏi thêm câu gì, vì còn lạ gì cậu bạn thanh mai trúc mã này của cô. Ngay cả ba mẹ, chị gái và em trai cô, đã từ lâu cũng coi thằng Luân và con Sương như người trong nhà rồi. Thấy sự thân thiết quá mức giữa cô và thằng bạn, có lúc mẹ cũng lên tiếng nhắc nhở rằng dù gì cô và nó cũng khác giới, nên bạn thân thì bạn thân cũng nên có giới hạn. Lúc ấy cô đã cười và nói đùa với mẹ mình:
- Nó coi con là con gái con cũng muốn cảm tạ nó nhiều đó mẹ.
Nhưng ngay trong buổi tối nay mọi chuyện đã thay đổi. Khi cô vừa mở cổng nhà ra, liền thấy thằng Luân đang đứng dựa lưng vào chiếc Audi mà mẹ nó mới tặng nhân dịp sinh nhật 18 tuổi hồi đầu năm. Một tay đang bỏ trong túi quần, tay còn lại nó chăm chú bấm điện thoại. Nghe thấy tiếng cô mở cổng, nó liền ngước mắt lên với đôi mắt hơi đỏ và phiến má hồng hồng như vừa uống bia rượu.
Khẽ nheo mắt, cô vừa tiến lại nó vừa hỏi chuyện:
- Tự nhiên bữa nay mày đến nhà tao trễ vậy? Mày uống rượu hay sao thằng kia?
Cất điện thoại vào trong túi quần, nó đứng thẳng người dậy đối diện với cô, cứ thế đưa mắt nhìn cô chằm chằm. Khịt mũi hít mùi cồn đang thoang thoảng bay trên người thằng bạn, cô chắc chắn 100 phần trăm thằng này đang có men say trong người. Thấy nó cứ lù lù nhìn mình chẳng nói gì cả, cô liền cau mặt định mắng cho nó 1 trận:
- Thằng này mày điên rồi, đã uống rượu bia sao còn dám...ưm...
Trong phút chốc hồn cô muốn bật ra khỏi xác, đôi mắt trợn trừng bị khuôn mặt thằng Luân gần sát rịt che khuất mọi thứ trước mắt. Kinh khủng nhất là, đôi môi nó lại cả gan dán chặt lên môi cô, mang theo hơi thở nồng nặc mùi rượu.
Phản ứng lại cấp tốc, cô đưa 2 tay đẩy vai nó dứt ra cách mạnh bạo. Chưa kịp đưa tay lên vả cái bốp vào mặt cho nó tỉnh táo, thì cả 2 cổ tay đều đã bị nó nhanh nhẹn giữ chặt lại trước ngực. Vừa bực bội cất giọng hỏi, cô vừa cùng nó giằng co tới lui:
- Buông tao ra, mày làm gì vậy Luân? Bữa nay mày sao vậy hả?
Trái ngược với vẻ nóng nảy của cô, thằng Luân hơi thở dồn dập, nó dùng ánh mắt chân tình nhất nhìn thẳng đến cô. Sau đó nói rành mạch từng chữ mong cô thấu hiểu:
- Xin mày đấy Linh! Tao thật sự mệt rồi, rất mệt rồi. Không cần biết kết quả ra sao nhưng mày hãy nghe cho rõ đây. Kể từ bây giờ, thằng Luân này không muốn làm bạn thân của mày nữa. Tao muốn làm người yêu của mày cơ.