Chương 48: Người Hỗ Trợ
Hôm nay chính là ngày cuối cùng trong tuần Ellie làm việc, hôm sau sẽ chuyển sang phiên của người khác. Cuối cùng cô cũng sắp được nghỉ ngơi rồi, nghĩ đến thôi là đã vui sướng run cả người rồi, tâm trạng tốt nên sáng nay cô dậy cũng rất sớm.
Một mình tự động đến kho chứa đồ mà không cần đám người kia đến gọi đi, cảm thấy bản thân thật chăm chỉ và năng suất quá. Bất chợt cô nhìn người đang đứng trực chờ bên cạnh nhà kho, lạ thay người đó không phải là ả người hầu đáng ghét kia. Thay vào đó là Riri, thấy Ellie cô ấy mỉm cười cúi chào, Ellie vừa mỉm cười đáp lại vừa bình tĩnh bước đến. Không thể để cho bất cứ ai phát hiện ra mối quan hệ của hai người họ được.
" Sao lại là cô? " - Ellie tò mò hỏi, vừa ngó nghiêng ra phía sau xem còn ai khác ngoài Riri không.
" Thưa tiểu thư, hôm nay cô gái kia có chuyện đột xuất nên đã nhờ tôi đổi ca với cô ấy, tôi cũng tính mở lời mà không ngờ lại có chuyện ngon ăn như vậy "
" Ồ vậy à, cũng khá thuận tiện nhỉ? Vậy chúng ta tiếp tục câu chuyện còn dang dở hôm qua nhé "
Nói xong hai người mỉm cười với nhau rồi cùng nhau làm việc. Mặc dù Riri có giúp đỡ đôi ít nhưng cũng không thể quá lộ liễu, nếu có người đi qua cô và Riri sẽ phải nhập vai ngay. Trông cứ như hai diễn viên chuyên nghiệp vậy, cô thì làm việc không ngừng nghỉ còn Riri thì đứng khoanh tay chỉ trỏ đủ điều, miệng cô nàng cũng không phải dạng vừa mắng chửi y như đám người xấu vậy đấy, làm Ellie cứ vừa khó chịu lại vừa không nhịn được buồn cười.
Khi chỉ còn lại hai người, Riri sẽ ngay lập tức tỏ ra bối rối mà cúi đầu xin lỗi liên tục. Ellie làm việc không ngừng còn cảm thấy chẳng mệt bằng Riri cứ một lúc là lại phải ríu rít gập người xin thứ lỗi.
Rất nhanh đã đến giờ nghỉ trưa, lượng công việc đã giảm đi đáng kể, mà cũng không đáng là bao vì đa phần đều là Riri làm thay cô, ngược lại cô chỉ giúp sức một ít thôi. Ellie cùng Riri tiếp tục đi đến chỗ vắng người qua lại để thảo luận cách trốn thoát khỏi đây.
" Hôm qua, cô nói rằng cô có thể gửi thư, nghĩa là sao? "
" Vâng, đúng là tôi có thể gửi thư ra bên ngoài thông qua sự trợ giúp của một người khác. Mọi người làm ở đây đều phân theo cấp bậc mới có quyền hạng được tiếp xúc với bên ngoài dinh thự " - Riri ôn tồn giải thích.
" Vậy người sẽ giúp chúng ta là ai? Người đó trông như thế nào? " - Ellie nghiêm túc hỏi, không phải là cô không tin tưởng vào Riri, nhưng người khác thì không thể chắc chắn được. Dù gì ở nơi này lâu dài ai cũng có thể biến chất, lượng người tốt chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng nếu có thể tin tưởng quả là một điều đáng mừng, có lẽ nào là sự may mắn mà thần linh ban tặng không?
" Vâng, tiểu thư cứ yên tâm ạ, tôi đã gọi anh ấy đến đây để người có thể xác thực và tiện cho việc bàn bạc của chúng ta "
Ellie có vẻ rất mong chờ sự gặp gỡ không báo trước này, không biết người mà Riri tin tưởng phó mặc chuyện hệ trọng này là ai và có dáng vẻ ra sao nhỉ. Sau tiếng gọi nhỏ của Riri, một người đàn ông với thân hình vừa vặn không quá nhỏ bé cũng không quá to lớn bước ra. Ellie nhìn ngắm một lượt từ đầu xuống dưới chân thầm đánh giá.
Trông anh chàng khá trẻ, khuôn mặt hiền lành dáng vẻ chân chất của mội người nông dân bình thường, nhìn thoáng qua thì có hơi ngố, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy sự trưởng thành và chững chạc trong từng hành động, điệu bộ và đôi mắt đã từng trải ấy.
Thấy Ellie cứ nhìn chằm chằm mình không thôi, anh chàng có vẻ ngại ngùng liên tục gãi đầu cười ngốc nghếch.
" Đây là Dietrich, người sẽ trợ giúp chúng ta thưa tiểu thư " - Riri lên tiếng giới thiệu để phá tan không khí ngượng ngùng này.
“…”
" Kính chào tiểu thư Ellie, tôi là Dietrich làm việc trong chuồng ngựa, tôi đã nghe Riri kể về người rất nhiều và cũng rất ngưỡng mộ ngài công tước đấy ạ, tôi mong…"
" Tôi có thể tin tưởng anh? "
" Sao…sao cơ ạ? " - Chưa đợi Dietrich nói hết câu đã phải đối mặt với câu chất vấn đầy tính nghi ngờ. Ellie đã vào thẳng vấn đề không lòng vòng, đặt ra câu hỏi bất ngờ với thái độ vô cùng đề phòng, nghiêm túc khiến Dietrich bối rối vô cùng. Riri đứng ngay đó không quá bất ngờ về thái độ này, vì từng làm việc trong gia tộc William một thời gian rất dài nên cô có thể hiểu được một phần tính cách của người mang dòng máu chiến binh.
Dũng mãnh, quật cường, hùng mạnh, nghiêm túc, chính trực, ngay thẳng, thông minh, sáng suốt và làm việc nhanh gọn lẹ.
Đó chính là những từ ngữ khi nhắc tới gia tộc William, Riri ngầm thấy được con người của công tước Ambershan trong khí thế của công nương Ellie.
Mãi một hồi lâu, Dietrich mới bình tâm lại được. Anh ta đối diện thẳng của Ellie, mặc dù còn có chút lúng túng nhưng đã rất nhanh chứng tỏ được bản thân mình. Chỉ thấy Dietrich quỳ một chân xuống đất, một tay chống thẳng xuống đất một tay áp lên trước ngực, dõng rạc nói.
" Xin người hãy yên tâm thưa tiểu thư Ellie William! Tôi xin thề trên mạnh sống này của tôi, tôi nhất định hỗ trợ người và cô Riri hết sức mình chút gian dối! "
Một mình tự động đến kho chứa đồ mà không cần đám người kia đến gọi đi, cảm thấy bản thân thật chăm chỉ và năng suất quá. Bất chợt cô nhìn người đang đứng trực chờ bên cạnh nhà kho, lạ thay người đó không phải là ả người hầu đáng ghét kia. Thay vào đó là Riri, thấy Ellie cô ấy mỉm cười cúi chào, Ellie vừa mỉm cười đáp lại vừa bình tĩnh bước đến. Không thể để cho bất cứ ai phát hiện ra mối quan hệ của hai người họ được.
" Sao lại là cô? " - Ellie tò mò hỏi, vừa ngó nghiêng ra phía sau xem còn ai khác ngoài Riri không.
" Thưa tiểu thư, hôm nay cô gái kia có chuyện đột xuất nên đã nhờ tôi đổi ca với cô ấy, tôi cũng tính mở lời mà không ngờ lại có chuyện ngon ăn như vậy "
" Ồ vậy à, cũng khá thuận tiện nhỉ? Vậy chúng ta tiếp tục câu chuyện còn dang dở hôm qua nhé "
Nói xong hai người mỉm cười với nhau rồi cùng nhau làm việc. Mặc dù Riri có giúp đỡ đôi ít nhưng cũng không thể quá lộ liễu, nếu có người đi qua cô và Riri sẽ phải nhập vai ngay. Trông cứ như hai diễn viên chuyên nghiệp vậy, cô thì làm việc không ngừng nghỉ còn Riri thì đứng khoanh tay chỉ trỏ đủ điều, miệng cô nàng cũng không phải dạng vừa mắng chửi y như đám người xấu vậy đấy, làm Ellie cứ vừa khó chịu lại vừa không nhịn được buồn cười.
Khi chỉ còn lại hai người, Riri sẽ ngay lập tức tỏ ra bối rối mà cúi đầu xin lỗi liên tục. Ellie làm việc không ngừng còn cảm thấy chẳng mệt bằng Riri cứ một lúc là lại phải ríu rít gập người xin thứ lỗi.
Rất nhanh đã đến giờ nghỉ trưa, lượng công việc đã giảm đi đáng kể, mà cũng không đáng là bao vì đa phần đều là Riri làm thay cô, ngược lại cô chỉ giúp sức một ít thôi. Ellie cùng Riri tiếp tục đi đến chỗ vắng người qua lại để thảo luận cách trốn thoát khỏi đây.
" Hôm qua, cô nói rằng cô có thể gửi thư, nghĩa là sao? "
" Vâng, đúng là tôi có thể gửi thư ra bên ngoài thông qua sự trợ giúp của một người khác. Mọi người làm ở đây đều phân theo cấp bậc mới có quyền hạng được tiếp xúc với bên ngoài dinh thự " - Riri ôn tồn giải thích.
" Vậy người sẽ giúp chúng ta là ai? Người đó trông như thế nào? " - Ellie nghiêm túc hỏi, không phải là cô không tin tưởng vào Riri, nhưng người khác thì không thể chắc chắn được. Dù gì ở nơi này lâu dài ai cũng có thể biến chất, lượng người tốt chỉ đếm trên đầu ngón tay. Nhưng nếu có thể tin tưởng quả là một điều đáng mừng, có lẽ nào là sự may mắn mà thần linh ban tặng không?
" Vâng, tiểu thư cứ yên tâm ạ, tôi đã gọi anh ấy đến đây để người có thể xác thực và tiện cho việc bàn bạc của chúng ta "
Ellie có vẻ rất mong chờ sự gặp gỡ không báo trước này, không biết người mà Riri tin tưởng phó mặc chuyện hệ trọng này là ai và có dáng vẻ ra sao nhỉ. Sau tiếng gọi nhỏ của Riri, một người đàn ông với thân hình vừa vặn không quá nhỏ bé cũng không quá to lớn bước ra. Ellie nhìn ngắm một lượt từ đầu xuống dưới chân thầm đánh giá.
Trông anh chàng khá trẻ, khuôn mặt hiền lành dáng vẻ chân chất của mội người nông dân bình thường, nhìn thoáng qua thì có hơi ngố, nhưng nhìn kỹ sẽ thấy sự trưởng thành và chững chạc trong từng hành động, điệu bộ và đôi mắt đã từng trải ấy.
Thấy Ellie cứ nhìn chằm chằm mình không thôi, anh chàng có vẻ ngại ngùng liên tục gãi đầu cười ngốc nghếch.
" Đây là Dietrich, người sẽ trợ giúp chúng ta thưa tiểu thư " - Riri lên tiếng giới thiệu để phá tan không khí ngượng ngùng này.
“…”
" Kính chào tiểu thư Ellie, tôi là Dietrich làm việc trong chuồng ngựa, tôi đã nghe Riri kể về người rất nhiều và cũng rất ngưỡng mộ ngài công tước đấy ạ, tôi mong…"
" Tôi có thể tin tưởng anh? "
" Sao…sao cơ ạ? " - Chưa đợi Dietrich nói hết câu đã phải đối mặt với câu chất vấn đầy tính nghi ngờ. Ellie đã vào thẳng vấn đề không lòng vòng, đặt ra câu hỏi bất ngờ với thái độ vô cùng đề phòng, nghiêm túc khiến Dietrich bối rối vô cùng. Riri đứng ngay đó không quá bất ngờ về thái độ này, vì từng làm việc trong gia tộc William một thời gian rất dài nên cô có thể hiểu được một phần tính cách của người mang dòng máu chiến binh.
Dũng mãnh, quật cường, hùng mạnh, nghiêm túc, chính trực, ngay thẳng, thông minh, sáng suốt và làm việc nhanh gọn lẹ.
Đó chính là những từ ngữ khi nhắc tới gia tộc William, Riri ngầm thấy được con người của công tước Ambershan trong khí thế của công nương Ellie.
Mãi một hồi lâu, Dietrich mới bình tâm lại được. Anh ta đối diện thẳng của Ellie, mặc dù còn có chút lúng túng nhưng đã rất nhanh chứng tỏ được bản thân mình. Chỉ thấy Dietrich quỳ một chân xuống đất, một tay chống thẳng xuống đất một tay áp lên trước ngực, dõng rạc nói.
" Xin người hãy yên tâm thưa tiểu thư Ellie William! Tôi xin thề trên mạnh sống này của tôi, tôi nhất định hỗ trợ người và cô Riri hết sức mình chút gian dối! "