Chương 59: Giữ Con Tim Và Lí Trí
Kaishan bị đá văng, cậu đáp đất một cách nặng nề, nhăn mặt đau đớn co rum người ôm bụng, liên tục ho khạc ra máu. Mặc kệ tiếng kêu gào của Ellie và Camlipha, Kaishan đã nằm bất động ở đó. Kế đến hai tên kia lao tới, một tên giữ lấy tay Ellie, tên còn lại lôi Camlipha ra khỏi người cô, thẳng tay tát cho cô bé một cú đau điếng sau đó quăng Camlipha sang một bên, phần vai va chạm mạnh với bức tường cứng, Camlipha lập tức nhăn mặt nước mắt tuôn ra, cô bé quằn quại ôm vai miệng vẫn không ngừng kêu thả cô ra. Ellie thấy cảnh này thì tức giận phản kháng dữ dội, cô dùng lực dẫm mạnh vào chân tên đang giữ mình, rồi cắn cho hắn một cái rất sâu tới nỗi vết răng in hằn trên tay hắn đã ứa máu.
Nhân lúc hắn kêu gào đau đớn buông cô ra, Ellie nhanh chóng chạy đi nhưng số lượng kẻ địch quá đông, đông tới áp đảo, ai nấy cũng đều to cao hơn cô mấy cái đầu lận. Lúc này một bàn tay lớn vươn tới túm lấy mái tóc cô kéo lại, cảm giác đau nhức ở đầu như thể da đầu đang bị xé toạc. Gã Yolluxe đã tóm được cô, hắn chau mày lườm mấy tên tay sai, quát lớn.
" Một lũ ngu vô dụng! Có mỗi một đứa nhóc cũng không tóm được! "
Kế đó thô bạo mà kéo tóc lôi cô đi, đám người hung tợn đó cũng theo gót ông ta lần lượt rời khỏi căn hầm. Chỉ quẳng lại nơi đây là không gian tĩnh lặng, Camlipha gắng chịu cơn đau ở bả vai, lặng lẽ đi tới bên Kaishan đang bất tỉnh lay cậu dậy.
" Anh Kaishan! Anh ơi! Mau dậy đi, phải đi cứu chị Ellie thôi! Mau đi! "
Gọi mãi mà chẳng có chút động tĩnh nào, Camlipha bất lực ngồi thụp xuống vừa gọi Kaishan vừa khóc nức nở. Đám trẻ dơ dáy tụ tập trong góc chỉ nhìn họ bằng ánh mắt đồng cảm và thương xót, song một tên nhóc trong số đó bất ngờ lên tiếng.
" Tao đã nói rồi không phải à? Tao biết ngay mọi chuyện sẽ xảy ra mà. Con nhóc đó thân phận không bình thường, kết giao với nó chỉ có rước họa vào thân…"
Nói đoạn, hắn nhún vai rồi buông tiếng thở dài giễu cợt.
" Còn muốn bảo vệ nó? Chỉ có hai đứa ngu ngục muốn tìm cái chết như chúng mày mới làm thế thôi! "
Camlipha nước mắt tuôn lã chã, quay ngoắt lại liềm tên điên phát ngôn ngông cuồng kia, cô bé quát hắn câm miệng, nhưng hắn chỉ nhún vai phì cười đầy mỉa mai nhìn đáp lại cô bé. Camlipha cáu giận liếc tất cả đám trẻ ngồi ở đó, thất vọng nói to.
" Các cậu…các cậu đúng là một lũ vô ơn, khốn nạn không khác gì lũ xấu xa kia! Chị Ellie, chị ấy đã…giúp đỡ chúng ta như vậy mà…tại sao chứ? Tại sao hả?! "
Đám trẻ nghe xong chỉ biết im lặng như không nghe thấy gì, đứa thì quay đi làm ngơ, đứa thì cúi đầu khó xử.
" Chúng tôi vẫn muốn sống, chúng tôi chưa muốn chết mà…" - một giọng nói lí nhí thốt lên khiến Camlipha muốn phản bác nhưng lại không thể.
Họ nói đúng, dù ở hoàn cảnh nào thì con người ta vãn muốn được sống sót, cái chết đối với họ không tồn tại khái niệm giải thoát mà đó là một nỗi đáng sợ, nỗi đau kinh hoàng mà ai cũng phải né xa. Họ có thể ân hận vì không giúp nhóm Ellie, song song với đó họ cũng sợ hãi khôn siết. Đứng trước thế lực lớn mạnh, sức lực của họ quá đỗi nhỏ bé, chỉ còn cách chọn im lặng và phớt lờ, may ra còn được sống tốt.
Thấy tình hình bất lợi cho nhóm Camlipha và Kaishan, tên hống hách ban nãy lại được đà cười lớn hơn, hắn ông bụng cười ngặt nghẽo, như đang sỉ nhục cái gọi là " tình bạn " hay " tình đoàn kết " mà Camlipha, Kaishan lẫn Ellie luôn coi trọng, sỉ nhục chính đức tin và sức mạnh kiên cường của họ.
" Khư hahahaha! Buồn cười chết mất! Ở cái nơi quái quỷ này tình bạn là cái thá gì chứ? Cái thứ vô dụng ấy ư hahaha! Người thông tin không tin vào cái đức tin vớ vẩn ấy, muốn chiến thắng thì phải biết dùng sức mạnh và cái đầu đây này. Dầy xéo, dẫm đạp lên kẻ yếu, trở thành kẻ mạnh mới có thể sống sót…"
Tiếng cười vang đi kèm những lời sỉ nhục của hắn hình như đã chạm tới Kaishan, cậu động đậy mắt rồi dần mở to, bàn tay nắm chặt nổi cả gân xanh.
Trong lúc này, ở ngoài căn hầm. Ellie bị lão già Yolluxe cùng đám tay sai của lão lôi xềnh xệch đi mặc cho cô có kêu gào la hét, thậm chí vì thế mà cô còn bị ăn vài cái tát đỏ ửng hai bên má. Đi một đoạn tới cánh cổng đằng sau toàn nhà chính, nơi mà cô cùng đám trẻ khác bước chân vào lần đầu tiên. Gã Yolluxe bỗng dừng chân, hắn ném mạnh cô về phía trước rồi ra lệnh chói tay chân cô lại.
Trong khi còn đang kháng cự, một giọng nói ồm ồm khàn đặc khác vang lên ngay trước mặt Ellie. Cô từ từ ngước lên nhìn, trước mắt cô là một lão già mặc đồ sang trọng béo ụ lùn tẹt, hắn cười khì khì rồi nhìn cô, tuy hắn đeo mặt lạ che đi nửa khuôn mặt bên trên nhưng vẫn có thể thấy rất rõ cái ánh mắt không đứng đắn của hắn khiến cô có chút lo sợ. Ellie quay lại nhìn gã Yolluxe mặt mày hớn hở, chất vấn.
" Các người muốn làm gì?! "
Hắn không đáp lại cô mà lẳng lặng tiến tới trước mặt gã béo kia, niềm nở chào hỏi.
" Ngài thấy con hàng này thế nào? Theo quy định của chúng tôi thì nó chưa đủ tuổi xuất chuồng đâu. Nhưng mà chất lượng lắm đấy, để cảm tạ ngài đã giúp đỡ tôi vụ này nên tôi sẽ phá luật mà bán nó cho ngài "
Nhân lúc hắn kêu gào đau đớn buông cô ra, Ellie nhanh chóng chạy đi nhưng số lượng kẻ địch quá đông, đông tới áp đảo, ai nấy cũng đều to cao hơn cô mấy cái đầu lận. Lúc này một bàn tay lớn vươn tới túm lấy mái tóc cô kéo lại, cảm giác đau nhức ở đầu như thể da đầu đang bị xé toạc. Gã Yolluxe đã tóm được cô, hắn chau mày lườm mấy tên tay sai, quát lớn.
" Một lũ ngu vô dụng! Có mỗi một đứa nhóc cũng không tóm được! "
Kế đó thô bạo mà kéo tóc lôi cô đi, đám người hung tợn đó cũng theo gót ông ta lần lượt rời khỏi căn hầm. Chỉ quẳng lại nơi đây là không gian tĩnh lặng, Camlipha gắng chịu cơn đau ở bả vai, lặng lẽ đi tới bên Kaishan đang bất tỉnh lay cậu dậy.
" Anh Kaishan! Anh ơi! Mau dậy đi, phải đi cứu chị Ellie thôi! Mau đi! "
Gọi mãi mà chẳng có chút động tĩnh nào, Camlipha bất lực ngồi thụp xuống vừa gọi Kaishan vừa khóc nức nở. Đám trẻ dơ dáy tụ tập trong góc chỉ nhìn họ bằng ánh mắt đồng cảm và thương xót, song một tên nhóc trong số đó bất ngờ lên tiếng.
" Tao đã nói rồi không phải à? Tao biết ngay mọi chuyện sẽ xảy ra mà. Con nhóc đó thân phận không bình thường, kết giao với nó chỉ có rước họa vào thân…"
Nói đoạn, hắn nhún vai rồi buông tiếng thở dài giễu cợt.
" Còn muốn bảo vệ nó? Chỉ có hai đứa ngu ngục muốn tìm cái chết như chúng mày mới làm thế thôi! "
Camlipha nước mắt tuôn lã chã, quay ngoắt lại liềm tên điên phát ngôn ngông cuồng kia, cô bé quát hắn câm miệng, nhưng hắn chỉ nhún vai phì cười đầy mỉa mai nhìn đáp lại cô bé. Camlipha cáu giận liếc tất cả đám trẻ ngồi ở đó, thất vọng nói to.
" Các cậu…các cậu đúng là một lũ vô ơn, khốn nạn không khác gì lũ xấu xa kia! Chị Ellie, chị ấy đã…giúp đỡ chúng ta như vậy mà…tại sao chứ? Tại sao hả?! "
Đám trẻ nghe xong chỉ biết im lặng như không nghe thấy gì, đứa thì quay đi làm ngơ, đứa thì cúi đầu khó xử.
" Chúng tôi vẫn muốn sống, chúng tôi chưa muốn chết mà…" - một giọng nói lí nhí thốt lên khiến Camlipha muốn phản bác nhưng lại không thể.
Họ nói đúng, dù ở hoàn cảnh nào thì con người ta vãn muốn được sống sót, cái chết đối với họ không tồn tại khái niệm giải thoát mà đó là một nỗi đáng sợ, nỗi đau kinh hoàng mà ai cũng phải né xa. Họ có thể ân hận vì không giúp nhóm Ellie, song song với đó họ cũng sợ hãi khôn siết. Đứng trước thế lực lớn mạnh, sức lực của họ quá đỗi nhỏ bé, chỉ còn cách chọn im lặng và phớt lờ, may ra còn được sống tốt.
Thấy tình hình bất lợi cho nhóm Camlipha và Kaishan, tên hống hách ban nãy lại được đà cười lớn hơn, hắn ông bụng cười ngặt nghẽo, như đang sỉ nhục cái gọi là " tình bạn " hay " tình đoàn kết " mà Camlipha, Kaishan lẫn Ellie luôn coi trọng, sỉ nhục chính đức tin và sức mạnh kiên cường của họ.
" Khư hahahaha! Buồn cười chết mất! Ở cái nơi quái quỷ này tình bạn là cái thá gì chứ? Cái thứ vô dụng ấy ư hahaha! Người thông tin không tin vào cái đức tin vớ vẩn ấy, muốn chiến thắng thì phải biết dùng sức mạnh và cái đầu đây này. Dầy xéo, dẫm đạp lên kẻ yếu, trở thành kẻ mạnh mới có thể sống sót…"
Tiếng cười vang đi kèm những lời sỉ nhục của hắn hình như đã chạm tới Kaishan, cậu động đậy mắt rồi dần mở to, bàn tay nắm chặt nổi cả gân xanh.
Trong lúc này, ở ngoài căn hầm. Ellie bị lão già Yolluxe cùng đám tay sai của lão lôi xềnh xệch đi mặc cho cô có kêu gào la hét, thậm chí vì thế mà cô còn bị ăn vài cái tát đỏ ửng hai bên má. Đi một đoạn tới cánh cổng đằng sau toàn nhà chính, nơi mà cô cùng đám trẻ khác bước chân vào lần đầu tiên. Gã Yolluxe bỗng dừng chân, hắn ném mạnh cô về phía trước rồi ra lệnh chói tay chân cô lại.
Trong khi còn đang kháng cự, một giọng nói ồm ồm khàn đặc khác vang lên ngay trước mặt Ellie. Cô từ từ ngước lên nhìn, trước mắt cô là một lão già mặc đồ sang trọng béo ụ lùn tẹt, hắn cười khì khì rồi nhìn cô, tuy hắn đeo mặt lạ che đi nửa khuôn mặt bên trên nhưng vẫn có thể thấy rất rõ cái ánh mắt không đứng đắn của hắn khiến cô có chút lo sợ. Ellie quay lại nhìn gã Yolluxe mặt mày hớn hở, chất vấn.
" Các người muốn làm gì?! "
Hắn không đáp lại cô mà lẳng lặng tiến tới trước mặt gã béo kia, niềm nở chào hỏi.
" Ngài thấy con hàng này thế nào? Theo quy định của chúng tôi thì nó chưa đủ tuổi xuất chuồng đâu. Nhưng mà chất lượng lắm đấy, để cảm tạ ngài đã giúp đỡ tôi vụ này nên tôi sẽ phá luật mà bán nó cho ngài "