Chương 1: Thành phố Hòa An
Tại một quán bar xầm uất nhất ở thành phố Hòa An, bên trong quán bar được chia thành nhiều khu vực khác nhau phục vụ cho từng nhu cầu riêng biệt.
Sòng bạc Hòa An được nằm bên trong quán bar Ninh Tiễn. Nơi đây chủ yếu đón tiếp các ông lớn có máu mặt trong xã hội, ít khi thấy xuất hiện những con bọ ruồi không chút xu dính túi chạy qua đây.
Phòng 303.
Căn phòng rộng lớn, ở giữa đặt một chiếc bàn to trải khăn màu đỏ, xung quanh là những chiếc ghế được rát vàng tỉ mỉ.
Bên cạnh có một bộ sofa màu nâu sẫm, người đàn ông dáng vẻ vạm vỡ khoác trên người bộ vest màu đen của một thương hiệu nổi tiếng. Giữa ngón tay kẹp một điếu thuốc đang hun hút khói, anh ta đưa điếu thuốc lên hít một hơi. Khói thuốc phà ra từ miệng hòa cùng bầu không khí, chẳng mấy chốc cả căn phòng đã nồng nặc mùi thuốc lá.
Cánh cửa mở ra, một tên to cao bước vào đi đến đối diện, tay chắp lại, cúi đầu báo cáo.
"Sếp, hàng tới rồi."
"Cho vào."
"Vâng."
Nói xong tên kia liền mau chóng rời đi, căn phòng chìm vào khoảng không im lặng, Lãnh Hàn ngồi trên sofa thoải mái mà tận hưởng điếu thuốc, chân vắt chéo lộ rõ sự oai phong, đôi chân dài cùng với chiếc quần Tây màu đen làm toát lên sự quý phái của nó. Chiếc giày da đung đưa liên hồi như thể chủ nhân của nó đang rất tận hưởng mà không có chút suy nghĩ nào.
Chẳng mấy chốc một đám người mặc vest đen tiến vào, đi đằng sau là một lão già tầm sáu mươi tuổi. Gương mặt già nua kèm theo những nếp nhăn, thân hình gầy gò được bao bọc bởi chiếc áo khoác to lớn, trên đầu đội một chiếc mũ vành to che khuất nửa khuôn mặt chỉ để lộ phần mũi và môi.
Ông ta đi tới, thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lãnh Hàn, lão hất mặt ra hiệu tên đàn em đặt vali lên trên chiếc bàn kính trước mặt. Vali được mở ra, hàng trăm khẩu súng lục màu đen được chất đầy. Lãnh Hàn liếc mắt nhìn qua, hài lòng gật đầu, đưa điếu thuốc ra hiệu tên đàn em bên mình. Hắn lập tức hiểu ý, cúi người đóng vali lại, đem xuống, đặt một chiếc khác lên trên bàn rồi mở ra quay về phía lão già đối diện.
Chiếc vali mà Lãnh Hàn chuẩn bị đều là từng xấp tiền màu hồng được xếp gọn gàng, ngay ngắn với nhau. Tổng giá trị của nó lên đến tiền tỉ hoặc hơn thế, lão già cười hả hê gật gật đầu ra hiệu đàn em đem vali xuống.
"Sếp Lãnh thấy thời gian giao hàng như nào?"
"Cũng được, lần sau nhanh hơn một chút."
Lãnh Hàn vươn người dập tắt điếu thuốc vứt lên trên bàn, gương mặt sắc lạnh của hắn khiến cho lão già có chút e dè. Lần này giao hàng, lão có gặp chút vấn đề dẫn tới thời gian dự kiến có chút chậm trễ. Lãnh Hàn nghe tin đã lập tức cử người đi tới viện trợ cho lô hàng đó, cơ mà sau vụ cứu người ấy, lão già đã bị quỵt mất nửa số tiền vì giao hàng chậm trễ. Cơ mà lão không dám líu lo câu nào tại sợ lần sau Lãnh Hàn sẽ không giúp lão thoát nạn nữa.
"Ngài yên tâm, chỉ cần tiền giao đủ hàng cũng sẽ giao đủ."
"Tốt nhất nên như vậy."
Lãnh Hàn đứng phắt dậy, tay đút vào túi quần, sải bước rời khỏi căn phòng. Theo sau anh có hơn mười người mặc áo màu đen, đội mũ che nửa khuôn mặt, hai tay cầm hai chiếc vali to nhỏ khác nhau, từng bước từng bước rời khỏi sòng bạc Hòa An.
Chiếc rolls-royce màu trắng đậu ở phía trước, tài xế vừa thấy anh đi tới, mau chóng xuống xe chạy tới cúi người mở cửa cho anh vào.
Biển số xe ngũ lục chầm chậm di chuyển khỏi tuyến đường Nam An, đi thẳng vào đường lớn từ từ tiến vào trung tâm thành phố Hòa An.
Hòa An được ví von là vùng đất rồng bay phượng múa, bởi nguyên do dễ hiểu như sau. Trong trung tâm thành phố Hòa An, các tòa nhà cao tầng mọc lên lừng lẫy giữa lòng thành phố, nơi đây quy tụ đủ sự giàu có. Các ông lớn có máu mặt trong xã hội đều có chỗ đứng trong Hòa An.
Gần đây người ta đồn thổi rằng tứ đại gia tộc đang rục rịch có biến trong nội bộ, chẳng biết chuyện gì xảy ra, nhưng gần đây tứ đại gia tộc không còn thân thiết như xưa. Điển hình gần nhất là lễ kỉ niệm hai mươi năm thành lập công ty Seplet của nhà họ Giảng, gần như cánh báo chí chỉ thấy sự góp mặt của các khách mời được ghi rõ trong danh sách, còn tam đại gia tộc thì lại mất hút không giấu vết.
Tứ đại gia tộc gồm bốn nhà lớn Lãnh Giảng Đường Chử, nhà họ Lãnh đứng đầu trong tứ đại, xếp sau là Đường Giảng và Chử.
Quyền lực của nhà họ Lãnh không đem ra đùa được, tất cả bất động sản, các tòa nhà, dự án đều do bọn họ nắm giữ toàn bộ. Mới gần đây, tập đoàn Lapter của nhà họ Lãnh vừa mới lấn sân sang mảng khách sạn và resort, báo chí đưa tin ùn ùn như nước chảy. Tin tức còn chưa hạ nhiệt, tin mới đã liền mọc lên.
Sắp tới nhà họ Lãnh tổ chức lễ mừng thọ cho ông lớn Lãnh Điềm, nhân lúc ấy cũng sẽ thông báo người thừa kế tiếp theo của nhà họ Lãnh.
Cánh báo chí vừa nghe được tin tức liền lập tức lên bài, một tiểu đội được lập ra nhằm mục đích săn vé truyền thông. Mỗi khi nhà họ Lãnh mở tiệc, nếu muốn thông báo chuyện đều sẽ mời cánh báo chí tới, mà vé của phóng viên được đến đều rất ít, mỗi năm thay đổi liên tục. Có năm thì mười vé, có năm hai mươi, năm ngoái chỉ duy nhất năm vé được vào.
Các công ty truyền thông đối đầu nhau sứt đầu mẻ trán mới cầm được trên tay chiếc vé vàng vào cổng Lãng gia.
Liệu năm nay, kì tích có chịu xảy ra thêm lần nữa hay không?
Sòng bạc Hòa An được nằm bên trong quán bar Ninh Tiễn. Nơi đây chủ yếu đón tiếp các ông lớn có máu mặt trong xã hội, ít khi thấy xuất hiện những con bọ ruồi không chút xu dính túi chạy qua đây.
Phòng 303.
Căn phòng rộng lớn, ở giữa đặt một chiếc bàn to trải khăn màu đỏ, xung quanh là những chiếc ghế được rát vàng tỉ mỉ.
Bên cạnh có một bộ sofa màu nâu sẫm, người đàn ông dáng vẻ vạm vỡ khoác trên người bộ vest màu đen của một thương hiệu nổi tiếng. Giữa ngón tay kẹp một điếu thuốc đang hun hút khói, anh ta đưa điếu thuốc lên hít một hơi. Khói thuốc phà ra từ miệng hòa cùng bầu không khí, chẳng mấy chốc cả căn phòng đã nồng nặc mùi thuốc lá.
Cánh cửa mở ra, một tên to cao bước vào đi đến đối diện, tay chắp lại, cúi đầu báo cáo.
"Sếp, hàng tới rồi."
"Cho vào."
"Vâng."
Nói xong tên kia liền mau chóng rời đi, căn phòng chìm vào khoảng không im lặng, Lãnh Hàn ngồi trên sofa thoải mái mà tận hưởng điếu thuốc, chân vắt chéo lộ rõ sự oai phong, đôi chân dài cùng với chiếc quần Tây màu đen làm toát lên sự quý phái của nó. Chiếc giày da đung đưa liên hồi như thể chủ nhân của nó đang rất tận hưởng mà không có chút suy nghĩ nào.
Chẳng mấy chốc một đám người mặc vest đen tiến vào, đi đằng sau là một lão già tầm sáu mươi tuổi. Gương mặt già nua kèm theo những nếp nhăn, thân hình gầy gò được bao bọc bởi chiếc áo khoác to lớn, trên đầu đội một chiếc mũ vành to che khuất nửa khuôn mặt chỉ để lộ phần mũi và môi.
Ông ta đi tới, thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế đối diện Lãnh Hàn, lão hất mặt ra hiệu tên đàn em đặt vali lên trên chiếc bàn kính trước mặt. Vali được mở ra, hàng trăm khẩu súng lục màu đen được chất đầy. Lãnh Hàn liếc mắt nhìn qua, hài lòng gật đầu, đưa điếu thuốc ra hiệu tên đàn em bên mình. Hắn lập tức hiểu ý, cúi người đóng vali lại, đem xuống, đặt một chiếc khác lên trên bàn rồi mở ra quay về phía lão già đối diện.
Chiếc vali mà Lãnh Hàn chuẩn bị đều là từng xấp tiền màu hồng được xếp gọn gàng, ngay ngắn với nhau. Tổng giá trị của nó lên đến tiền tỉ hoặc hơn thế, lão già cười hả hê gật gật đầu ra hiệu đàn em đem vali xuống.
"Sếp Lãnh thấy thời gian giao hàng như nào?"
"Cũng được, lần sau nhanh hơn một chút."
Lãnh Hàn vươn người dập tắt điếu thuốc vứt lên trên bàn, gương mặt sắc lạnh của hắn khiến cho lão già có chút e dè. Lần này giao hàng, lão có gặp chút vấn đề dẫn tới thời gian dự kiến có chút chậm trễ. Lãnh Hàn nghe tin đã lập tức cử người đi tới viện trợ cho lô hàng đó, cơ mà sau vụ cứu người ấy, lão già đã bị quỵt mất nửa số tiền vì giao hàng chậm trễ. Cơ mà lão không dám líu lo câu nào tại sợ lần sau Lãnh Hàn sẽ không giúp lão thoát nạn nữa.
"Ngài yên tâm, chỉ cần tiền giao đủ hàng cũng sẽ giao đủ."
"Tốt nhất nên như vậy."
Lãnh Hàn đứng phắt dậy, tay đút vào túi quần, sải bước rời khỏi căn phòng. Theo sau anh có hơn mười người mặc áo màu đen, đội mũ che nửa khuôn mặt, hai tay cầm hai chiếc vali to nhỏ khác nhau, từng bước từng bước rời khỏi sòng bạc Hòa An.
Chiếc rolls-royce màu trắng đậu ở phía trước, tài xế vừa thấy anh đi tới, mau chóng xuống xe chạy tới cúi người mở cửa cho anh vào.
Biển số xe ngũ lục chầm chậm di chuyển khỏi tuyến đường Nam An, đi thẳng vào đường lớn từ từ tiến vào trung tâm thành phố Hòa An.
Hòa An được ví von là vùng đất rồng bay phượng múa, bởi nguyên do dễ hiểu như sau. Trong trung tâm thành phố Hòa An, các tòa nhà cao tầng mọc lên lừng lẫy giữa lòng thành phố, nơi đây quy tụ đủ sự giàu có. Các ông lớn có máu mặt trong xã hội đều có chỗ đứng trong Hòa An.
Gần đây người ta đồn thổi rằng tứ đại gia tộc đang rục rịch có biến trong nội bộ, chẳng biết chuyện gì xảy ra, nhưng gần đây tứ đại gia tộc không còn thân thiết như xưa. Điển hình gần nhất là lễ kỉ niệm hai mươi năm thành lập công ty Seplet của nhà họ Giảng, gần như cánh báo chí chỉ thấy sự góp mặt của các khách mời được ghi rõ trong danh sách, còn tam đại gia tộc thì lại mất hút không giấu vết.
Tứ đại gia tộc gồm bốn nhà lớn Lãnh Giảng Đường Chử, nhà họ Lãnh đứng đầu trong tứ đại, xếp sau là Đường Giảng và Chử.
Quyền lực của nhà họ Lãnh không đem ra đùa được, tất cả bất động sản, các tòa nhà, dự án đều do bọn họ nắm giữ toàn bộ. Mới gần đây, tập đoàn Lapter của nhà họ Lãnh vừa mới lấn sân sang mảng khách sạn và resort, báo chí đưa tin ùn ùn như nước chảy. Tin tức còn chưa hạ nhiệt, tin mới đã liền mọc lên.
Sắp tới nhà họ Lãnh tổ chức lễ mừng thọ cho ông lớn Lãnh Điềm, nhân lúc ấy cũng sẽ thông báo người thừa kế tiếp theo của nhà họ Lãnh.
Cánh báo chí vừa nghe được tin tức liền lập tức lên bài, một tiểu đội được lập ra nhằm mục đích săn vé truyền thông. Mỗi khi nhà họ Lãnh mở tiệc, nếu muốn thông báo chuyện đều sẽ mời cánh báo chí tới, mà vé của phóng viên được đến đều rất ít, mỗi năm thay đổi liên tục. Có năm thì mười vé, có năm hai mươi, năm ngoái chỉ duy nhất năm vé được vào.
Các công ty truyền thông đối đầu nhau sứt đầu mẻ trán mới cầm được trên tay chiếc vé vàng vào cổng Lãng gia.
Liệu năm nay, kì tích có chịu xảy ra thêm lần nữa hay không?