Chương : 7
Kế hoạch đơn giản là cướp tàu của thuỷ binh nhà hồ, dong thuyền dọc biển đến Phúc kiến, học giặc Oa cướp đoạt các trấn ven biển phúc kiến của hán dân. Thế nhưng cơm phải ăn từng miếng việc bị chiến cũng phải làm từ từ.
Việc đầu tiên là học chữ, tất nhiên không phải chữ nôm mà là chữ việt Nam hiện đại bảng chữ cái latine. Việc này cũng không quá khó khăn cho người trưởng thành. Chỉ một tuần là có thể thành thục đánh vần và viết chữ mặc dù xiên xẹo, sai lỗi chính tả nhưng đọc vần ok. Mực thì vẫn là mực tàu, bút bằng lông ngỗng. Nhưng lúc tập viết thì viết lên lá chuối thôi, cái này thì rất tiện lợi ở đâu cũng có.
Ban đầu mọi người thật khó hiểu và không kịp thích ứng nhưng sau đó vài ngày thì rất nhiệt tình hào hứng. Vì chỉ cần thuộc vần là đọc và viết đươc ngay không phải mệt mỏi nhớ văn tụ tượng hình. Cả phụ nữ và trẻ em cũng tham gia lớp học bổ túc văn hoá này. Mọi người giờ đây mới thán phục văn tự của Thần Long ban cho, quá dễ nhớ quá ứng dụng. Một lối văn tự khác hoàn toàn hệ thống tượng hình của chữ hán và chữ Nôm, không ai là không tin vào đây là thần tích. Vì một thiếu niên 15 tuổi sao có thể nghĩ ra được, ngoại trừ thần tích thì không coa cách giải thích nào khác cả.
Tổ đội truyền giáo cũng được thành lập sau đó, tuyển chọn những người khoẻ mạnh, mặt mũi đường hoàng, anh nói tốt. Đây cũng chính là lực lượng chính uỷ và ban chính trị tương lai mà Hãn xây dựng nhằm củng cố địa vị thần thánh của mình. Những người này được Hãn trang bị kiến thức sách vở kiểu như kinh thánh. Gồm các mẩu chuyện ghi lại sức mạnh Thần thánh của Thần long nhằm mị dân. Không chỉ mị dân đối với Lê tộc mà Mị dân đối với chính cả quân sĩ của Hãn. Hơn 30 người được chọn, họ quá hãnh diện và tự hào vì là nhóm người đầu tiên thực hiện nghĩa vụ của Long thần, truyền bá tư tưởng của ngài, giải phóng Lê tộc khỏi ách thống trị " tà ác" của dân Hán. Trong ba tháng họ được trang bị kiến thức, các mánh khoé của một kẻ xuyên việt thế kỉ hai mốt. Họ chính là nhân tố đầu tiên đặt nền móng cho một giáo phái mới cường đại trong tương lai. Cuối thu năm 1401 hơn 30 " giáo sĩ" Thần giáo xuất phát đi đảo Hải Nam làm nhiệm vụ thông qua những con thuyền nhỏ của ngư dân. Hành trình gian khổ nguye hiển của họ bắt đầu như thế đó.
Quay lại với việc trang bị và luyện binh. Hãn rất tâm đắc với những chiến thuật trường thương binh kết hợp hoả thương ( hay còn gọi là điểu thương lúc bấy giờ) của Tây Ban Nha. Thế nên việc thành lập một đội súng trường là rất cần thiết. Thời này đã có thuốc nổ đen, và pháo nhưng việc hạn chế về chất lượng thép cũng như chất lượng thuốc nổ mà súng trường cầm tay vẫn chưa ra đời. Nguyên Hãn biết rằng lịch sử dùng thuốc nổ đen vao chiến tranh của Trung hoa là từ thời nhà Tống nhưng phải đến qua chiến dịch nhà Minh thôn tính Đại việt thì việc ứng dụng thuốc nổ vào chế tạo điểu thương mới bùng phát tại Trung Hoa.
Lý do rất đơn giản, vì người đi đầu trong chế súng thần công và điều phối thuốc nổ lại là Hồ Nguyên Trừng con trai của Hồ Quý Ly, một nhà quân sự và cũng là nhà khoa học lỗi lạc của Đại Việt. Sau khi nhà Hồ đầu hàng thì tất cả hoàng tộc nhà Hồ đều bị sử tử trừ Hồ Nguyên Trừng được đưa sang Minh triều làm quan tại công bộ. Nơi mà ông cống hiến bí mật về thuốc nổ và chế pháo theo phương pháp tiến bộ hơn cho kẻ thù.
Nhân số 100 người trong đội Hoả thương được chọn ra luyện tập bắn ba hàng với súng mô hình bằng gỗ. Chế tạo súng điểu lúc này chưa thể thực hiện được nhưng việc luyện tập với mô hình để quen các động tác thì không có gì là khó khăn cả. Các binh sĩ rất lạ lẫm với cách luyện tập này vì họ không thể hiểu nổi vũ khí gì lại dùng những động tác kì ba như vậy. Nhưng họ cũng hết sức mong chờ vào kì tích mà Nguyên Hãn sẽ mang lại. Ngoài ra đội trường thương cũng được trang bị đơn đao để phòng trường hợp phải cận chiến. Việc luyện tập đơn đao chiến đấu thì họ quá am hiểu kể cả việc phối hợp với nhau như thế nào. Vì những quân hộ này được đào tạo rất bài bản từ nhỏ.
Việc đầu tiên là học chữ, tất nhiên không phải chữ nôm mà là chữ việt Nam hiện đại bảng chữ cái latine. Việc này cũng không quá khó khăn cho người trưởng thành. Chỉ một tuần là có thể thành thục đánh vần và viết chữ mặc dù xiên xẹo, sai lỗi chính tả nhưng đọc vần ok. Mực thì vẫn là mực tàu, bút bằng lông ngỗng. Nhưng lúc tập viết thì viết lên lá chuối thôi, cái này thì rất tiện lợi ở đâu cũng có.
Ban đầu mọi người thật khó hiểu và không kịp thích ứng nhưng sau đó vài ngày thì rất nhiệt tình hào hứng. Vì chỉ cần thuộc vần là đọc và viết đươc ngay không phải mệt mỏi nhớ văn tụ tượng hình. Cả phụ nữ và trẻ em cũng tham gia lớp học bổ túc văn hoá này. Mọi người giờ đây mới thán phục văn tự của Thần Long ban cho, quá dễ nhớ quá ứng dụng. Một lối văn tự khác hoàn toàn hệ thống tượng hình của chữ hán và chữ Nôm, không ai là không tin vào đây là thần tích. Vì một thiếu niên 15 tuổi sao có thể nghĩ ra được, ngoại trừ thần tích thì không coa cách giải thích nào khác cả.
Tổ đội truyền giáo cũng được thành lập sau đó, tuyển chọn những người khoẻ mạnh, mặt mũi đường hoàng, anh nói tốt. Đây cũng chính là lực lượng chính uỷ và ban chính trị tương lai mà Hãn xây dựng nhằm củng cố địa vị thần thánh của mình. Những người này được Hãn trang bị kiến thức sách vở kiểu như kinh thánh. Gồm các mẩu chuyện ghi lại sức mạnh Thần thánh của Thần long nhằm mị dân. Không chỉ mị dân đối với Lê tộc mà Mị dân đối với chính cả quân sĩ của Hãn. Hơn 30 người được chọn, họ quá hãnh diện và tự hào vì là nhóm người đầu tiên thực hiện nghĩa vụ của Long thần, truyền bá tư tưởng của ngài, giải phóng Lê tộc khỏi ách thống trị " tà ác" của dân Hán. Trong ba tháng họ được trang bị kiến thức, các mánh khoé của một kẻ xuyên việt thế kỉ hai mốt. Họ chính là nhân tố đầu tiên đặt nền móng cho một giáo phái mới cường đại trong tương lai. Cuối thu năm 1401 hơn 30 " giáo sĩ" Thần giáo xuất phát đi đảo Hải Nam làm nhiệm vụ thông qua những con thuyền nhỏ của ngư dân. Hành trình gian khổ nguye hiển của họ bắt đầu như thế đó.
Quay lại với việc trang bị và luyện binh. Hãn rất tâm đắc với những chiến thuật trường thương binh kết hợp hoả thương ( hay còn gọi là điểu thương lúc bấy giờ) của Tây Ban Nha. Thế nên việc thành lập một đội súng trường là rất cần thiết. Thời này đã có thuốc nổ đen, và pháo nhưng việc hạn chế về chất lượng thép cũng như chất lượng thuốc nổ mà súng trường cầm tay vẫn chưa ra đời. Nguyên Hãn biết rằng lịch sử dùng thuốc nổ đen vao chiến tranh của Trung hoa là từ thời nhà Tống nhưng phải đến qua chiến dịch nhà Minh thôn tính Đại việt thì việc ứng dụng thuốc nổ vào chế tạo điểu thương mới bùng phát tại Trung Hoa.
Lý do rất đơn giản, vì người đi đầu trong chế súng thần công và điều phối thuốc nổ lại là Hồ Nguyên Trừng con trai của Hồ Quý Ly, một nhà quân sự và cũng là nhà khoa học lỗi lạc của Đại Việt. Sau khi nhà Hồ đầu hàng thì tất cả hoàng tộc nhà Hồ đều bị sử tử trừ Hồ Nguyên Trừng được đưa sang Minh triều làm quan tại công bộ. Nơi mà ông cống hiến bí mật về thuốc nổ và chế pháo theo phương pháp tiến bộ hơn cho kẻ thù.
Nhân số 100 người trong đội Hoả thương được chọn ra luyện tập bắn ba hàng với súng mô hình bằng gỗ. Chế tạo súng điểu lúc này chưa thể thực hiện được nhưng việc luyện tập với mô hình để quen các động tác thì không có gì là khó khăn cả. Các binh sĩ rất lạ lẫm với cách luyện tập này vì họ không thể hiểu nổi vũ khí gì lại dùng những động tác kì ba như vậy. Nhưng họ cũng hết sức mong chờ vào kì tích mà Nguyên Hãn sẽ mang lại. Ngoài ra đội trường thương cũng được trang bị đơn đao để phòng trường hợp phải cận chiến. Việc luyện tập đơn đao chiến đấu thì họ quá am hiểu kể cả việc phối hợp với nhau như thế nào. Vì những quân hộ này được đào tạo rất bài bản từ nhỏ.