Chương 24:
Thảo mệt mỏi bước vào phòng, nàng nhẹ nhàng đóng cửa lại, nằm lên giường suy nghĩ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại người thì trẻ khỏe nhưng thực ra không khỏe, còn người già cả lại “khỏe khoắn” đến vậy… Thảo suy nghĩ rất nhiều, bỗng có một ý tưởng điên rồ lóe lên trong đầu một cô gái đang rất muốn có con, nếu như không còn hy vọng nào mà anh Minh lại chỉ muốn nòi giống của gia đình, thì chẳng phải ai cũng được sao… Chỉ cần là người thân ruột thịt… Thảo cầm điện thoại lên google, nàng tìm những từ khóa khiến mình đỏ mặt, “con trai vô sinh, bố chồng thụ tinh hộ con trai, lấy tinh trùng bác trai trong gia đình…” kết quả hiện ra rất nhiều. Thảo nghĩ một điều đơn giản là thụ tinh ống nghiệm, trứng của nàng nhưng là tinh trùng của một người gần với anh Minh, để trông giống anh ấy nhất. Suy nghĩ này không vì Minh, có một chút ích kỷ vì đây là suy nghĩ của riêng người mẹ dành cho đứa con tương lai, thiên chức của người phụ nữ cớ sao Thảo lại khó khăn đến vậy.Bỗng trong lúc ánh sáng vụt tắt lại có một tia sáng nhỏ lóe lên, tuy nhiên nó vụt tắt ngay sau đó vì đó chỉ là suy nghĩ bồng bột của nàng, làm sao nàng dám nói điều này với anh Minh, hoặc bố mẹ chồng… không đời nào…Thảo ôm đầu, cau mày, lại một lần nữa thất vọng, chán nản, Thảo ngồi dậy lấy quần áo đi tắm. Vừa đi ra phòng khách Thảo đã nghe thấy tiếng pạch pạch pạch trong phòng tắm. Bố chồng nàng lại làm cái điều bậy bạ đây mà… Thảo định quay vào phòng để mặc cho ông Vũ thoải mái, nhưng nghĩ thế nào nàng giả vờ đi lướt qua phòng tắm, cửa phòng tắm để mở, cái khe to tổ bố như kiểu ông Vũ cố tình để mở ra, nhìn vào bên trong thấy ông Vũ trần chuồng, một tay chống vào tường một tay cầm dương vật dài như cái chim ngựa đang sóc, ở góc này Thảo nhìn thấy ông Vũ nhắm tịt mắt, cứ như vậy, một sự cuốn hút vô hình khiến Thảo đứng im ở đó nhìn, cơ thể nàng nóng rực, cơ thể mệt mỏi của nàng cảm thấy dâm ran, nếu như bây giờ Thảo được thỏa mãn thì chắc chắn nàng sẽ khỏe ngay…– Ô ô ô ô!!! – Vài giây sau bỗng ông Vũ rên lên, mông ông giật giật, ông bắn tinh ào ạt vào tường vào tường pẹt pẹt pẹt!! Rất mạnh và nhiều, nhiều đến mức Thảo còn phải bất ngờ, mắt nàng mở to đứng bên ngoài ôm bộ áo váy lên ngực, nhìn tinh trùng ông Vũ đặc sệt, nhiều phải gấp 10 lần Minh… Nhìn bố chồng vẫn sung mãn vậy Thảo có chút khó chịu, khó chịu vì tại sao không phải là anh Minh… Nếu chỗ tinh trùng đó mà bắn vào âm đạo nàng chắc chắn nàng đã đậu thai rồi…Đang đứng suy nghĩ vẩn vơ thì ông Vũ vuốt vuốt cái chim quay ra ngoài, nhìn thấy Thảo ông Vũ giả vờ giật mình, vì mọi thứ đều do ông cố tình sắp xếp.– Ơ! Thôi chết… – Ông Vũ chạy ra đóng cửa, cái chim ông vẩy sang đùi trái rồi đùi phải. Thảo không hét lên mà chỉ quay người giả vờ đi qua, từ lúc bố chồng nàng sang ở, không biết bao lần Thảo nhìn thấy cái ấy của bố chồng rồi, đã dài lại còn không lông nhìn nó lại càng dài. Thảo ngồi ghế sofa chờ ông Vũ đi ra, lúc sau thấy ông Vũ lủi thủi cúi mặt chạy về phòng, Thảo liếc thấy vậy liền đi vào phòng tắm, bước vào mùi tinh trùng xộc lên khiến Thảo cau mày, mùi thật là nồng, nàng để ý trên tường vẫn còn rất nhiều tinh trùng bám lại, đang chảy từ từ xuống. Thảo cau mày cảm thấy bố chồng nàng thật bừa bộn, cầm vòi hoa sen, Thảo phải tự tay xả hết chỗ tinh trùng đó.Sau đó Thảo cởi đồ, lột chiếc áo lót ra, nàng bóp nhẹ vào ngực thấy thật nhạy cảm, nó buồn buồn tê tê, đầu ti nàng nổi lên cứng đơ… một ngón tay nàng gẩy nhẹ lên xuống, tê ngực Thảo rụt người lại, mặt đỏ ửng. Thảo mím môi gạt đi những cảm giác bậy bạ… tầm 15 phút sau Thảo bước ra ngoài, mặc một bộ váy ngủ ở nhà, dài qua đầu gối một chút, bên trên là chiếc áo liền với váy, Thảo không mặc áo lót, bộ ngực rung rung khi nàng bước đi, lần này đầu ti nàng vẫn nổi tuy nhiên Thảo lại không mặc áo lót để che đi, mặc kệ cho dù có bố chồng đang ở nhà…Ông Vũ nhìn thấy Thảo bước ra từ phòng tắm nghi ngút khói, ông biết lúc nãy hành động cố tình của mình đều được Thảo nhìn thấy, nên tiếp theo ông Vũ sẽ có cớ nói về những vấn đề tế nhị với Thảo, ông biết con dâu mình là một cô gái đẹp đang ở độ tuổi phát dục nhưng lại rất thiếu thốn, ông Vũ cáo già, nếu như thấy quá giới hạn ông sẽ dừng ngay, nhưng nếu thấy trong khuôn khổ cho phép ông tiếp tục lấn tới…– Thảo ơi… – Ông Vũ đứng ở sofa gọi.– Dạ! – Thảo dừng lại và nhìn ông Vũ.– Con… con cất đồ đi, rồi ra đây bố có chuyện muốn nói… – Ông Vũ cười nhạt, tỏ vẻ như người đang mắc lỗi.– Dạ, vâng… bố chờ con một lát… – Nói xong Thảo vào phòng đóng cửa, tầm 5 phút sau Thảo ra ngoài ngồi xuống sofa đối diện ông Vũ.– Bố… – Ông Vũ vờ ấp úng, ông gãi đầu gãi tai, hình ảnh không đáng xuất hiện ở cái tuổi 60, nhìn không giống như một ông bố chồng tử tế đáng kính chút nào, nhìn ông lúc đó như một kẻ mang tội cần được tha thứ.– Dạ, bố cứ nói đi ạ… – Thảo cũng đoán được vài phần vì lúc nãy ông Vũ thấy nàng đang đứng nhìn ông, chắc ông ngại quá định nói chuyện gì đây mà.– Lúc nãy… con cho bố xin lỗi… cái hình ảnh xấu hổ ấy, mong con đừng nói với ai… – Ông Vũ buồn bã nói.– Hm… Con không nói đâu… chắc bố nhớ mẹ lắm đúng không? – Thảo thấy cái bộ dạng ông lúc này buồn cười thật, tự dưng lại đi nói chuyện này làm Thảo không biết phải nói sao, đành lôi bà Hiền ra đỡ. Từ lúc làm dâu đến giờ bây giờ Thảo mới thấy mặt tối của ông Vũ.– Ừ, con đừng nói với thằng Minh, không bố xấu hổ lắm, bố không có mặt mũi nào nhìn nó mất… bố xin con… – Ông Vũ giả vờ làm mặt khổ.– Vâng! Bố yên tâm hihi! Mà lần sau bố vào phòng đóng cửa lại thì đâu ai thấy… – Thảo bỗng nói chuyện có phần thoải mái mở lòng với ông Vũ.– Bố sợ… làm bẩn phòng các con…– Úi dời, bố cũng dọn trong phòng vệ sinh đâu kìa… – Thảo đỏ mặt khi thấy mình nói chuyện hơi vô duyên, cũng không hiểu sao lúc này nàng lại có thể nói những chuyện đó với bố chồng.– Bố xin lỗi… bố nhiều lỗi quá… chỉ hy vọng không làm phiền các con… – Ông Vũ tiếp tục diễn.– Không phiền đâu ạ, bố đừng suy nghĩ nhiều quá. – Thảo mỉm cười.– Cảm ơn con, bí mật này chỉ có bố con mình biết nhé! Bố xin lỗi vì làm mấy trò đồi bại đó.– Bố cứ xin lỗi hoài à, con bảo không sao mà, đó cũng là nhu cầu tất yếu của con người thôi… Bố cẩn thận anh Minh mà nhìn thấy thì lúc ấy mới xấu hổ nha.– Bố xấu hổ lắm rồi, ai lại để con dâu bắt gặp như vậy, bố… bố thật là tệ. – Ông Vũ cúi mặt.– Hmmm… – Thảo thở dài.– Vậy, các con… bố muốn hỏi các con chuyện sinh con đẻ cái thế nào rồi, có tiến triển gì không con? – Ông Vũ thấy Thảo thở dài biết mình nên thay đổi chủ đề.– Hmmm… anh Minh vẫn thế bố ạ… – Thảo lại thở dài lần nữa, việc nàng đi khám nàng không muốn nói với ai vội nên chỉ biết trả lời phiên phiến.– Cái thằng này, vợ còn trẻ mà bỏ bê thế này, phải đứa khác nó bỏ đi rồi đó! – Ông Vũ vờ cau mày nhìn ra ban công.– Ui dời, không sao đâu ạ, bố cứ nghĩ xấu về con ý nhỉ… – Thảo cười.– Không được, bố phải dạy lại nó, ngày xưa một ngày không trả bài mẹ con tức bố nguyên tuần đó khà khà… – Ông Vũ bắt đầu khơi gợi.– Bố mẹ ngày xưa chắc phải hạnh phúc lắm…– Ừ! Hạnh phúc nhất là khi đẻ thằng Minh, bố chưa bao giờ quên cái cảm giác đó… – Ông Vũ nhìn ra ngoài mặt tự hào…– Hmmm chán lắm bố ạ, lâu lắm rồi mà bọn con chưa có, cái này con phải xin lỗi bố mẹ, lỗi tại con… – Thảo nhận lỗi về mình.– Không! Không phải lỗi của con, các con cứ từ từ, không phải vội đâu, ngày xưa bằng tuổi thằng Minh bố mới đẻ mà… – Ông Vũ nhìn Thảo xua tay.– Nếu khó, các con có can thiệp không? – Ông Vũ nhìn Thảo tiếp tục hỏi.– Dạ… chắc là có ạ… – Thảo lúng túng, không biết trả lời sao cho khéo để ông Vũ không biết nàng đã đi khám và kết quả thì không khả quan chút nào…– Có gì các con cứ nói với bố, tiền nong không thành vấn đề, để bố đầu tư! – Ông Vũ nói chắc như đinh đóng cột.– Dạ, bọn con cảm ơn bố nhiều… – Đôi môi đỏ mím lại, Thảo rất cảm ơn những thứ ông Vũ dành cho vợ chồng nàng, tuy cũng không thiếu thốn gì nhưng việc ông Vũ đầu tư cho hai vợ chồng thì có phải tốt hơn nhiều không.Thảo đứng lên xin phép ông Vũ về phòng làm việc, ông Vũ ngồi nhìn chằm chằm vào bộ mông to của Thảo khi nàng bước về phòng. Ông Vũ nuốt nước bọt ực một cái, ông đoán 9, 10 phần thằng Minh có vấn đề, không thể nào do Thảo được, nhưng không có cơ sở gì chắc chắn, ông Vũ rất rõ tính Minh, nên ông không dám nói những vấn đề này với nó, chỉ dám lướt qua vài câu với con dâu, nhưng có vẻ như Thảo cũng chưa mở lòng lắm về vấn đề này, chả nhẽ chúng nó lại đang dấu diếm điều gì đó chăng?