Chương : 9
Kiểm tra một lượt tổng thể theo đề nghị của bố vợ, cuối cùng Minh Hoàng cũng trở về nhà cùng với Phương Anh. Ở trong xe tuy mang danh là vợ chồng nhưng ko khí rất ngột ngạt và căng thẳng. Một phần Minh Hoàng đang rất mệt, anh bay liền hai chuyến vì lỡ mua nhầm vé rồi về Việt Nam lại phải tới ngay bệnh viện tạo bằng chứng giả. Vì vậy anh chẳng còn đâu sức để mở miệng. Còn Phương Anh cô thuộc tuýt người hướng nội, ko bao giờ giao du, nói chuyện với người lạ, người xấu. Trên mặt luôn trực biểu cảm thanh niên nghiêm túc. Mà với cô, chồng thì sao cũng chỉ là người dưng thôi.
Đến nhà Phương Anh mệt mỏi nằm oạch xuống giường, chẳng thèm thay quần áo, mặc nguyên bộ đồ rất là hầm hố đi ngủ. Cất xe Minh Hoàng lên phòng, anh vô cùng ái ngại khi trông thấy cảnh này. Xem ra anh phải dành thời gian thật nghiều để tìm hiểu cô gái này. Bằng ko anh sợ vấn đề bại lộ thân phận sẽ sớm hơn dự tính.
" Cậu chủ cậu cà phê của cậu đây " Muộn thế này rồi mà bà giúp việc vẫn chưa về, bà đưa tách cà phê đến trước mặt Minh Hoàng.
Anh vốn dĩ chúa ghét mùi cà phê nói gì đến uống, ngày xưa bố anh phá được một vụ án khá lớn mà người bố anh giúp đỡ là chủ tịch một công ty chuyên về cà phê và ông ấy đã hào phóng tặng cho gia đình anh gần năm tấn cà phê đen và cà phê hoà tan về uống, ngày nào ông đi làm về là hai gói và Minh Đức đi học về làm một gói . Mùi cà phê hoà tan kết hợp với cà phê đen thì ôi thôi rồi. Cả ngôi nhà bốc mùi nồng nặc. Chính vì vậy đến giờ anh bị dị ứng với cà phê nguyên một cục.
" Có trà xanh ko? " Thay vì uống cà phê, anh chọn trà xanh vì nó là thức uống rất tốt cho cơ thể lại giúp thư giãn đầu óc.
" Dạ có " Bà giúp việc gật đầu.
" Phiền bà pha giúp cháu một tách trà " Anh nhẹ nhàng nói, nãy giờ anh cũng khát lắm.
" Được cậu chờ tôi chút " Bà giúp việc liền nhanh chóng quay trở lại bếp.
Ko biết từ lúc nào Phương Anh đã đứng sau cánh cửa theo dõi mọi chuyện, gương mặt cô cứng đời vì cứ coi như mới sống với nhau được năm ngày nhưng những thói quen, thích gì hay ghét gì nhất của Minh Đức cô biết hết. Vì cô là người rất cầu toàn, hay soi sét mọi thứ theo nhiều khía cạnh khác nhau. Mỗi lần về nhà anh ta thường uống năm tách cà phê trong mỗi giờ nghĩa là cách một giờ anh ta lại uống một tách và nhiều nhất thì là bảy tách trong một ngày. Có thể nói rằng Trần Minh Đức là thánh cuồng cà phê, ko có nó anh ta ko thể sống nổi qua ngày. Chẳng thế a, trong tủ lạnh cà phê gói chất thành một đống kia kìa. Vậy mà bây giờ anh ta lại thản nhiên uống trà xanh thành cà phê. Ngon ghẻ ghê anh ta từng quát mắng cô vì dám để túi trà xanh trong tủ khiến anh ta ko có chỗ để cà phê.
Đến nhà Phương Anh mệt mỏi nằm oạch xuống giường, chẳng thèm thay quần áo, mặc nguyên bộ đồ rất là hầm hố đi ngủ. Cất xe Minh Hoàng lên phòng, anh vô cùng ái ngại khi trông thấy cảnh này. Xem ra anh phải dành thời gian thật nghiều để tìm hiểu cô gái này. Bằng ko anh sợ vấn đề bại lộ thân phận sẽ sớm hơn dự tính.
" Cậu chủ cậu cà phê của cậu đây " Muộn thế này rồi mà bà giúp việc vẫn chưa về, bà đưa tách cà phê đến trước mặt Minh Hoàng.
Anh vốn dĩ chúa ghét mùi cà phê nói gì đến uống, ngày xưa bố anh phá được một vụ án khá lớn mà người bố anh giúp đỡ là chủ tịch một công ty chuyên về cà phê và ông ấy đã hào phóng tặng cho gia đình anh gần năm tấn cà phê đen và cà phê hoà tan về uống, ngày nào ông đi làm về là hai gói và Minh Đức đi học về làm một gói . Mùi cà phê hoà tan kết hợp với cà phê đen thì ôi thôi rồi. Cả ngôi nhà bốc mùi nồng nặc. Chính vì vậy đến giờ anh bị dị ứng với cà phê nguyên một cục.
" Có trà xanh ko? " Thay vì uống cà phê, anh chọn trà xanh vì nó là thức uống rất tốt cho cơ thể lại giúp thư giãn đầu óc.
" Dạ có " Bà giúp việc gật đầu.
" Phiền bà pha giúp cháu một tách trà " Anh nhẹ nhàng nói, nãy giờ anh cũng khát lắm.
" Được cậu chờ tôi chút " Bà giúp việc liền nhanh chóng quay trở lại bếp.
Ko biết từ lúc nào Phương Anh đã đứng sau cánh cửa theo dõi mọi chuyện, gương mặt cô cứng đời vì cứ coi như mới sống với nhau được năm ngày nhưng những thói quen, thích gì hay ghét gì nhất của Minh Đức cô biết hết. Vì cô là người rất cầu toàn, hay soi sét mọi thứ theo nhiều khía cạnh khác nhau. Mỗi lần về nhà anh ta thường uống năm tách cà phê trong mỗi giờ nghĩa là cách một giờ anh ta lại uống một tách và nhiều nhất thì là bảy tách trong một ngày. Có thể nói rằng Trần Minh Đức là thánh cuồng cà phê, ko có nó anh ta ko thể sống nổi qua ngày. Chẳng thế a, trong tủ lạnh cà phê gói chất thành một đống kia kìa. Vậy mà bây giờ anh ta lại thản nhiên uống trà xanh thành cà phê. Ngon ghẻ ghê anh ta từng quát mắng cô vì dám để túi trà xanh trong tủ khiến anh ta ko có chỗ để cà phê.