Chương : 26
Chỉ là suy nghĩ đến đi học, tim đập rất nhanh, hai người kia, đúng là ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp a.
Ngoài ra chương trình học vẫn không sao, lúc ở lên lớp trái tim Hoan Nhan chăm chú nhìn ra, mãi đến khi giảng viên bắt đầu vào học, còn chưa thấy bóng dáng Tống Gia Minh và Lâm Thiến, cô mới thở một hơi dài nhẹ nhõm, không yên lòng bắt đầu nghe giảng.
Lúc thời gian nghỉ ngơi, phòng học ồn ào lập tức yên lặng lại, Hoan Nhan đang gục xuống bàn nghỉ ngơi, cũng không ngẩng đầu lên, Tống Gia Minh ôm Lâm Thiến trang điểm xinh đẹp thân mật bước vào….
Trong nháy mắt Hoan Nhan chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, các đồng học xung quanh ánh mắt tò mò tìm tòi, cô thật sự khó thở, muốn đứng lên đi cho xong việc, mà lại cảm thấy quá đột ngột, rất giống người thảm hại bỏ chạy sự thất bại ấy…..
“Gia Minh, chúng ta ngồi ở chỗ này đi!”.
Mặt Lâm Thiến lướt qua Hoan Nhan, cố ý lực chọn chỗ trống phía trước Hoan Nhan, Tống Gia Minh như là không thấy sự tồn tại của Hoan Nhan, sủng nịch ôm lấy Lâm Thiến ngồi xuống (Vân Vân: cứ cười đi, sắp khóc rồi đó *hừ khinh thường*)
Tống Gia Minh ân cần gọt hoa quả, vừa lấy nước cho Lâm Thiến, Hoan Nhan chỉ là ngồi ở sau thờ ơ nhìn, mà người kia, nhưng là cố ý không muốn cho cô an bình.
“Oa, Hoan Nhan cũng đi học sao?” Lâm Thiến xoay người, ánh mắt dừng trên quần áo Hoan Nhan, khóe môi mất tự nhiên dương lên giọng nói mang theo ghen tị: “Quần áo rất được nha, chỉ là Hoan Nhan không phải vẫn mặc cực kỳ cổ hủ sao? Như thế nào có thể mặc váy Givenchy [Kỷ Phạm Hi](*)?”.
(*)Givenchy: là một hiệu quần áo, dầu thơm và mỹ phẩm ở Pháp. Givenchy được thành lập năm 1952 do Hubert de Givenchy và là một thành viên của Chambre Syndicale de la Haute Couture et du Pret-a-Porter. Nó trực thuộc tiệm LVMH và trong năm 1993 có mộ thương số là $176 triệu. Nó sấp hàng thứ nhì sau đơn vị kia của LVMH là Dior. (Theo Wiki)
Lúc đầu Tống Gia Minh không có quay đầu, nghe xong Lâm Thiến nói lập tức quay sang, nhìn váy màu xanh biếc trên người Hoan Nhan, mi tâm nhăn lại.
“Bạn tôi đưa, tôi không biết cái gì là nhãn hiệu” Hoan Nhan cười nhẹ, cúi đầu chuyên tâm nhìn sách giáo khoa.
“Hoan Nhan? Cô hẳn sẽ không gần món tiền lớn đi….” Ánh mắt Lâm Thiến càng bắt đầu tìm kiếm, mà Tống Gia Minh lại bắt đầu có vẻ đăm chiêu nhìn cô.
Hoan Nhan cười róc rách, ôm lấy sách vở đứng lên: “Ngại ngùng Lâm Thiến, tôi đã đồng ý với Tống Gia Minh, hễ là các người xuất hiện tôi tránh ba thước”.
Cô xoay người đi đến bàn sau cùng ngồi xuống, a, tai cuối cùng là thanh tịnh rồi.
Lâm Thiến và Tống Gia Minh thì thầm với nhau không biết cái gì, mà vẫn thường quay đầu lại nhìn cô một cái, Hoan Nhan giả bộ nhìn không thấy, quay đầu, nhìn cảnh vật ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy ngực lại đau đớn lợi hại, dường như rất khó nhịn.
Sẽ đi qua, đều sẽ đi qua. Cô ở trong lòng lặng lẽ nói chính mình.
Đợi đến lúc một ngày, cô cũng sẽ có một người bạn trai dốc lòng yêu cô, cô sẽ đối tốt với anh, cùng anh sinh đứa con, sau đó cùng anh hạnh phúc.
Lúc tan học, Hoan Nhan cầm túi sách xuống lầu, Lâm Thiến và Tống Gia Minh dường như không xa không gần đi theo sau lưng cô, cô không thèm để ý, đang muốn cúi đầu tiếp tục đi về phía trước, di động trong túi bỗng nhiên vang lên.
Hoan Nhan sửng sốt, suy nghĩ rất lâu mới phản ứng kịp là di động Thân Tống Hạo cho cô vang lên, cô lấy ra, đúng là tên của anh trên màn hình nhấp nháy, anh lười biếng lời nói ngắn gọn vang lên: “Qua đây, lên xe”.
Hoan Nhan ngẩng đầu, chiếc xe Bentley [Tân Lợi](*) đen như mực tên lặng nằm ở dưới ánh mặt trời, cửa xe mở ra, Hoan Nhan hít sâu một hơi, đồng học xung quanh tìm kiếm ánh mắt đi tới, anh mang theo hắc siêu (Vân Vân: ta không hiểu nghĩa chỗ này cho lắm), nhìn không ra vẻ mặt, lại hướng về các phía con gái đẹp ngả ngớn thổi một tiếng huýt sáo…..
(*)Bentley: Bentley Motors Limited là nhà sản xuất ô tô hạng sang của Anh. Bentley Motors được thành lập tại Anh vào ngày 18 tháng 11919 bởi Walter Owen Bentley, người được biết đến với dòng sản phẩm động cơ quay cho máy bay chiến đấu trong thế chiến thứ nhất, nổi tiếng nhất là động cơ Bentley BR1 được sử dụng trong những phiên bản sau của chiếc Sopwith Camel. (Theo Wiki)
Hoan Nhan đang muốn lên xe, cánh tay lại bỗng nhiên bị một người ở phía sau giữ chặt, thanh âm có chút hờn giận vang lên: “Hứa Hoan Nhan, cô quả nhiên sa đọa bị người khác bao nuôi!”.