Chương : 79
Lâm Thiến người này từ trước đến giờ đã hiểu rõ mình muốn cái gì, hơn nữa không từ thủ đoạn nào đều phải lấy được, mà cô, lại không thể có một phần của sự kiên quyết này.
“Cũng không cần phải như vậy, tôi cũng rất bội phục cô, phục đến sát đất, một người đàn ông tốt như vậy , nhưng cô lại có thể nắm chắc trong lòng bàn tay, tôi thật sự rất bội phục, tôi dù có làm gì thì cũng không được như thế!”
Lâm Thiến nhìn chiếc xe đang từ xa lái tới, sự âm trầm trên mặt dần tiêu tán.
“Cô sai lầm rồi, anh ta không phải của tôi, mà tôi, cũng chưa từng nghĩ tới muốn cùng anh ta một chỗ.”
Hứa Hoan Nhan kềm chế tâm tình, kiên định mở miệng.
“Còn giả bộ cái gì đây? Tôi không tin cô không lay động chút nào.”
Lâm Thiến khinh bỉ cười khẽ, hiển nhiên không tin lời nói của cô.
“Không có, chưa từng có.” Hứa Hoan Nhan sâu sắc nhìn cô ta một cái: “Một ngày nào đó cô sẽ hiểu, là vì cái gì mà tôi lại ở bên Thân Tống Hạo.”
Cô đi vòng qua đầu xe, trực tiếp mở cánh cửa bên cạnh tài xế ra ngồi lên, Lâm Thiến phản ứng hơi chậm, đợi đến lúc hoàn hồn thì Hứa Hoan Nhan đã ngồi vào, không khỏi tức giận âm thầm cắn răng, cố tỏ ra dịu dàng ngồi vào chỗ ngồi phía sau.
“Thân thiếu, anh không phải không có hứng thú muốn đi cùng em đến đây chứ?” Cô ta cười ngọt ngào, thân thể thẳng tắp nghiêng về phía trước, ngực khẽ chạm vào Thân Tống Hạo bên người kiều mị hỏi.
“Dĩ nhiên là không.” Thân Tống Hạo hài hước cười một tiếng, khẽ nhìn từ kính chiếu hậu, anh có thể thấy cô ta cố ý để lộ ra hơn nửa bộ ngực, hứng thú chơi đùa của anh không khỏi tăng thêm.
“Lâm tiểu thư vóc người tốt như vậy, có thể vì em mà phục vụ quả nhiên là vinh hạnh của tôi.” Anh theo sau nói một câu, khiến tâm hồn Lâm Thiến lập tức bay lên chín tầng mây, trên gương mặt đỏ ửng, xem ra càng thêm kiều mỵ động lòng người, cô ta thục nữ che miệng, bật cười: “Thân thiếu, lời anh nói thật khiến người khác ngượng ngùng.”
“Đối mặt với mỹ nữ như vậy làm sao có thể không dùng lời hay ý đẹp đây?”
Anh tiếp tục cợt nhả trêu chọc, càng khiến Lâm Thiến thêm kiêu ngạo , ánh mắt liếc về phía Hứa Hoan Nhan đang an tĩnh ngồi phía trước, con ngươi cô ta chuyển động một cái, cười tủm tỉm nói: “Hứa Hoan Nhan, làm sao cô không nói lời nào?”
Hứa Hoan Nhan quay đầu lại, ném cho cô ta một nụ cười nhạt, tiếp tục chuyên chú phong cảnh ngoài cửa sổ.
“Hứa Hoan Nhan, không phải cô là bởi vì tôi không mời mà tới nên tức giận chứ?” Lâm Thiến thử thăm dò, nhẹ nhàng hỏi, con ngươi xinh đẹp tỏ ra rất uất ức.
“Làm sao cô lại nói vậy chứ?” Hứa Hoan Nhan vẫn đóng vai Lã Vọng buông cần, lễ phép mở miệng.
(Lã Vọng câu cá không cần móc câu, ý nói Hoan Nhan không quan tâm lắm)
“Vậy tôi yên tâm rồi! Đúng rồi Hứa Hoan Nhan. . . . . . cô và Thân thiếu đã xác định quan hệ rồi sao?”
Thân thể Lâm Thiến lại nghiêng về phía trước một chút, đầy đặn rủ xuống càng phát ra mê người, cô ta tất nhiên không quên lời đánh cuộc đó, chỉ cần còn một ngày chưa xác định quan hệ, cô ta liền tuyệt sẽ không bỏ qua.
Nếu bị thất bại dưới tay Hứa Hoan Nhan, sau này ở trường học cô ta còn có thể làm gì được nữa?
Thân Tống Hạo không tự chủ được hơi nghiêng mặt liếc mắt nhìn Hứa Hoan Nhan, không mở miệng.
Hứa Hoan Nhan hơi nhíu mi: “Quan hệ gì?”
“Quan hệ bạn bè, trai gái? Hai người hiện tại. . . . . . đã ở cùng một chỗ, các đồng học trong trường biết hết rồi sao.”
Lâm Thiến mặt không biến sắc bắt đầu ép hỏi.
Trong cổ họng Hứa Hoan Nhan khẽ nghẹn lại, cô nghiêng mặt muốn nhìn biểu tình trong đáy mắt anh, nhưng anh thật giống như đang chuyên chú lái xe, hơn nữa trên mặt cũng không có biểu tình phức tạp nào, vẫn là dáng vẻ trước sau như một không sao cả.
“Không có.” Hứa Hoan Nhan cắn chặt răng, thật thấp mở miệng, nhưng tiếp theo cũng buông ra một chút ý cười: “Tôi không phải loại hình con gái mà Thân thiếu thích!”
Cô vừa dứt lời, Thân Tống Hạo cũng liếc nhìn cô một cái, đáy mắt đầy ý đùa giỡn: “Làm sao em biết em không phải?”
Lâm Thiến quýnh lên, lập tức nhanh chóng cắt đứt, tiếp tục chủ đề nói: “Hứa Hoan Nhan, cô đang đùa gì thế, ai không nhìn ra Thân thiếu rất quan tâm tới cô? không chừng cô lập tức sẽ được gả vào hào môn, làm thiếu phu nhân rồi!”
Sắc mặt Hứa Hoan Nhan lập tức cứng đờ, lại nhìn về phía anh, quả nhiên sắc mặt anh đang rất tối tăm, cô cười ha ha, đánh vỡ cục diện bế tắc: “Tôi còn chưa tốt nghiệp đâu, không muốn qua cửa này, hơn nữa đàn bà bên cạnh Thân thiếu rất nhiều, cô không biết chứ tối hôm qua còn có một người mẫu, dáng dấp cực kỳ đẹp!”
Cô giống như tự đáy lòng tán thưởng người khác, mà người đàn ông bên cạnh vẻ mặt vẫn rất tối tăm, Lâm Thiến giật mình, không khỏi âm thầm suy nghĩ , một Hứa Hoan Nhan đã khó trị như vậy, lại còn mấy minh tinh người mẫu, thật đáng chết! Lâm Thiến cô muốn đấu tới khi nào đây?
Ba bọn họ không tiếp tục nói nữa, mỗi người đều có một suy nghĩ của riêng mình, không khí trong xe lập tức trầm xuống.
“Đến rồi.” Không biết đã qua bao lâu, xe chậm rãi dừng lại, anh chậm chạp nói ra hai chữ, liền trực tiếp mở cửa xuống xe.
Ánh mắt Lâm Thiến rất nhanh bị những biển hiệu trang hoàng tao nhã cao quý hấp dẫn, lập tức đem những suy nghĩ vừa rồi tất cả quên sạch, hăng hái đẩy cửa xe ra, xuống xe, Hứa Hoan Nhan một mình ngồi lại một lát, trong lòng ngổn ngang không biết đang nghĩ cái gì, từ trong đáy lòng, cô rất sợ tới đây, một lát nữa có lẽ lại là một trận bêu xấu cũng không chừng. . . . . . Chỉ là không xuống xe cũng không phải là biện pháp, Hứa Hoan Nhan mở cửa xe, lấy hết dũng khí đi xuống, nhưng chỉ là đứng bên ngoài cửa hiệu rực rỡ, nhìn ánh đèn trong tủ chiếu sáng lên những bộ trang phục hoàn mĩ, cô cảm thấy sự tự ti từ trong xương của mình.
Đẩy cửa đi vào, đã nghe thấy âm thanh hưng phấn của Lâm Thiến không ngừng truyền đến, cô ta giống như một con bướm xinh đẹp đang xuyên qua những bộ cánh rực rỡ.
Hứa Hoan Nhan cúi thấp đầu, đi tới chiếc sofa trong góc ngồi xuống, tiện tay cầm một quyển tạp chí.
“Thân thiếu, cái này như thế nào?” Lâm Thiến hưng phấn cười rực rỡ, trong tay cầm trong bộ quần áo kiểu mới nhất của mùa hè năm nay, đứng trước gương xoay tròn khoa tay múa chân.
“Rất đẹp.” Thân Tống Hạo đầu cũng không quay lại nhìn, chỉ trả lời, Lâm Thiến càng hưng phấn ôm lấy y phục đi thử, chỉ chốc lát sau liền đi ra ngoài, bộ váy có màu hồng cánh sen, ôm lấy khuôn ngực tròn trịa, Hứa Hoan Nhan trong lòng hoảng hốt giống như nhớ tới đã gặp qua ở nơi nào. . . . . . Phạm Băng Băng xuất ngoại đến tham dự tuần lễ thời trang Paris hình như đã mặc một bộ y phục như thế! Cho nên ký ức hãy còn mới mẻ, là bởi vì Tĩnh rất thích Phạm Băng Băng, cho nên thỉnh thoảng Hứa Hoan Nhan cũng được biết một chút tin tức, tóm lại lần này Phạm Băng Băng xuất ngoại ăn mặc rất xinh đẹp, mà Hứa Hoan Nhan lại thích nhất chính là bộ trang phục này!
Lâm Thiến yêu mị, ngược lại có mấy phần giống Phạm Băng Băng, chỉ là vóc dáng lại nhỏ hơn một chút, nhưng mặc bộ lễ phục này cũng rất đẹp.