Chương 22: Phiên ngoại 2:
Chồng cũ A có một vấn đề khó nói luôn vướng trong cổ họng, đó là chuyện về cuộc hôn nhân đầu tiên của gã kết thúc trong thất bại.
Nếu thành thật O bằng lòng ở bên gã một lần nữa, tất nhiên là gã thấy rất hạnh phúc vì có một người vợ xinh đẹp và một cô con gái đáng yêu, đúng thật là nằm mơ gã cũng phải tỉnh dậy cười.
Nhưng dạo gần đây, gã thường vô tình hay cố ý đề nghị tái hôn, người thành thật O đang sắp xếp đồ trong chiếc ba lô nhỏ của Lệ Lệ cho buổi họp thường niên của trường mẫu giáo, Lệ Lệ thì ngồi trên ghế sofa cầm hộp sữa chua, đôi mắt con bé tập trung vào bộ phim hoạt hình trước mặt, trong khi ấy thì quản gia chải đầu kiểu tóc tai thỏ để Lệ Lệ biểu diễn trên sân khấu, chồng cũ A đi theo sau người thành thật O nhưng thực tế gã cũng không giúp được gì cho anh.
Người thành thật O nghe vậy vội vàng ngẩng đầu nhìn gã, cau mày nói: “Ah, có cần thiết không?”
Nói xong, anh lại cúi đầu kiểm tra xem mình có quên gì không.
Sắc mặt của chồng cũ A đột nhiên thay đổi giống như trời sắp sập tới nơi rồi, gã mở miệng mà không nói được gì, nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ lung tung.
Phó Tang Nhạc thật sự cảm thấy điều đó không cần thiết sao? Tại sao không cần thiết? Phải chăng anh ấy vẫn còn hận mình, cảm thấy không cần thiết phải cưới mình mặc dù bọn họ đã có con, hay anh ấy cho rằng mình không đáng tin cậy.
Trạng thái độ bay hồn lạc vía này tiếp tục cho đến khi gã lặng lẽ bế Lệ Lệ lên xe, đi đến trường mẫu giáo của Lệ Lệ, người thành thật O cũng nhận thấy chồng cũ A dường như có tâm sự, gã ủ rũ giống như một con chó lớn bị mất cục xương.
Vì bọn họ đến sớm nên hỗ trợ mọi người trang trí hội trường.
Chồng cũ A nhìn qua, liền phát hiện gã là Alpha đẹp trai nhất trong số những người ở đây.
Người thành thật O sờ trán gã, hỏi gã có chuyện gì không, có bị ốm không, chồng cũ A cảm thấy người quan tâm đến gã nhiều nhất vẫn là người thành thật O. Vẻ lúng túng đã vơi đi một nửa, gã mỉm cười nói không có chuyện gì.
Sau đó, người thành thật O đưa cho gã một hộp bóng bay và nói: “Tốt lắm! Nếu em không có việc gì thì lấy những quả bóng bay này ra bơm nhé. Nhanh lên!”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật O hôn gã: “Nghe anh nói này, em đã bỏ công sức ra luyện tập trong phòng gym nhiều năm thì không được lãng phí đâu.”
Chồng cũ A như được hồi máu sống lại, rồi mọi người thấy một Alpha đẹp trai hơn cả người nổi tiếng, mặc một bộ vest cao cấp ngồi giữa đống đồ chơi trẻ em ở trường mẫu giáo đang hì hục thổi bong bóng với tốc độ kinh người.
Sau khi chồng cũ A thổi bong bóng xong, gã và người thành thật O đã ngồi trong khán phòng chờ buổi biểu diễn bắt đầu.
Chồng cũ A lợi dụng ở đây không có ai quen biết mình ôm bèn lấy người thành thật O liên tục kêu đau tay, đồng thời yêu cầu anh bồi thường cho gã. Người thành thật O gật đầu cho có lệ, khóe miệng anh nhếch lên co giật mà an ủi cha của con mình, cảm ơn gã đã vất vả.
“Sao anh lại không đau lòng gì hết? Tay của em bây giờ đau muốn chết.”
Người thành thật O liếc nhìn Alpha đang treo trên người mình và nói: “Em đừng như vậy mà. Lỡ có người nhìn thấy chúng ta thì họ sẽ nhận ra em. Em nghĩ xem với dáng vẻ này của em bị chụp rồi đăng lên mạng thì sao?”
Chồng cũ A tự tin nói: “Em sợ gì cơ? Em không có quen ai nên không thừa nhận là được.”
Chồng cũ A vừa nói xong, phía sau vang lên một giọng nói ngập ngừng: “Liêu tổng?”
Chồng cũ A từ từ ngồi thẳng dậy, thản nhiên liếc nhìn lại, chỉ liếc nhìn một cái thì người phía sau đã kinh ngạc.
“Liêu tổng, đúng là anh thật sao! Nhà anh cũng có con đi học ở nơi này à?”
Chồng cũ A nhìn X tổng tầm tuổi trung niên, là một ông chú hói đầu, gã đã từng hợp tác với người ngồi ở ghế sau vài lần.
Chồng cũ A kiêu ngạo nói: “…Đúng vậy, là con gái tôi học ở đây.”
“Không trách tôi lại có cảm giác tấm lưng thổi bóng bay khi nãy trông quá giống cậu. Tôi còn tưởng mình bị hoa mắt.”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật O cúi đầu, khóe miệng của anh hơi nhếch lên, cố gắng nhịn cười trong khi điều chỉnh máy ảnh trên tay. Vị X tổng kia hớn hở hỏi: “Đây là Liêu phu nhân sao?”
Người thành thật O lịch sự ngẩng đầu mỉm cười, chào hỏi vào câu với X tổng, anh lớn lên nhìn khá thanh tú, thật sự khiến người ta sinh lòng yêu quý.
“Chào ngài, tôi họ Phó.”
X tổng: “Ôi! Xin chào cậu, Liêu tổng, các cậu đúng thật đúng là đẹp đôi, nhưng mà ngài cũng thật là những chuyện như hôn nhân đại sự sao lại giấu kỹ vậy, kết hôn từ lúc nào rồi có con, vậy mà mọi người không ai biết hết!”
Chồng cũ A nghĩ thầm, tại sao phải nói cho ông biết, nhưng cũng cảm thấy người này căn bản không nói đến bất cứ điều gì: “… Chúng tôi không muốn phô trương như vậy, nếu có tin tốt nhất định sẽ báo cho anh biết.”
X tổng còn muốn hỏi gì đó thì người thành thật O nói: “Buổi biểu diễn bắt đầu rồi.”
Ý tứ rất rõ ràng.
Vì thế chồng cũ A rụt rè xoay người lại, ngồi ngay ngắn.
Sau đó, gã liền ghé sát tai người thành thật O và nói nhỏ: “Người này nhiều chuyện quá. Tại sao ông ta lại muốn biết mọi thứ?”
Người thành thật O chỉ cười nói: “Họ chỉ lịch sự chào hỏi xã giao thôi. Nếu anh không muốn nói thì đừng nói, cũng không nên nói xấu họ.”
Chồng cũ A ngoan ngoãn nghe lời: “… Anh hiểu rồi…”
Còn một lúc nữa mới đến buổi biểu diễn của Lệ Lệ, có lẽ là do gặp người quen nên chồng cũ A của anh không còn bám lấy anh như trước nữa, gã chỉ lặng lẽ nắm lấy bàn tay, chơi đùa với những ngón tay của anh.
Người thành thật O không còn cách nào khác đành phải cầm máy ảnh bằng một tay và liếc mắt đưa tình với chồng cũ A. Nhất thời bầu không khí thật tuyệt.
Đáng tiếc ở phía sau vợ chồng X tổng nói chuyện hơi lớn.
X tổng phu nhân: “Omega của Liêu tổng là thiếu gia nhà ai? Sao tôi chưa từng nghe qua họ Phó này vậy?”
X tổng: “Tôi cũng không biết, nhưng mà cái này họ này hình như tôi nghe ở đâu rồi ấy?… Đúng rồi, bà còn nhớ mấy năm trước không phải Liêu tổng đã cùng một Omega ở khu R kết hôn không? Omega kia mang họ Phó đấy, chỉ là sau đó tôi lại nghe nói gì mà Omega kia chủ động ly hôn với Liêu tổng, rồi chả biết đã đi đâu.”
“Không lẽ là chuyện của vài năm trước sao?”
X tổng: “Làm sao tôi biết? Liêu tổng lại không dẫn hắn ra gặp người quen bao giờ, mấy năm trước trong vòng bạn bè của tôi đều nói bọn họ không thể bên nhau lâu dài, tôi cũng chưa thấy qua, phỏng chừng không phải như vậy đâu, có thể nói là bọn họ lớn lên giống nhau đi, vậy thì Liêu tổng cũng không quá thích đâu. Nhưng mà hiện tại người bên cạnh hắn thật sự quá đẹp, rất có khí chất, cũng không hẳn là thiếu gia của nhà ai, người ta còn có con với nhau nữa, xem ra là hắn đã chộp được Liêu tổng chộp trong tay rồi.”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật ôm lấy chồng cũ A đang cố đứng dậy, anh lắc đầu: “Lệ Lệ sắp biểu diễn rồi, bỏ đi.”
Chồng cũ A quay lại nói: “X tổng, từ đầu đến cuối tôi chỉ có một Omega thôi!”
Người thành thật O cũng mỉm cười, nói: “… Cám ơn ông đã khen tôi đẹp.”
X tổng: “…Có phải giọng tôi hơi ồn đúng không?”
Lớp học mẫu giáo của Lệ Lệ biểu diễn một bài múa, một nhóm trẻ con mặc váy và quần áo có họa tiết hoạt hình, Lệ Lệ đứng ở nghiêng đầu biểu diễn rất nghiêm túc, chồng cũ A của anh thì lo lắng đến mức siết chặt tay lại thành nắm đấm và chống cằm ngồi xem suốt màn biểu diễn đến khi kết thúc, gã mới dám thở dài nhẹ nhõm, còn người thành thật O thì chụp được rất nhiều ảnh của con.
Anh nghi hoặc hỏi gã: “Em làm gì mà căng thẳng vậy?”
“À, em sợ con không nhớ được động tác thì sẽ khóc, em phải sẵn sàng chạy lên sân khấu và nhanh chóng đưa con bé xuống bất kỳ lúc nào, đề phòng người khác cười nhạo con gái của chúng ta. Con bé hay rơi nước mắt trước mặt em, tất nhiên em cũng không thể để người khác bắt nạt con được.”
Người thành thật O: “Đó là vì em quá cưng chiều Lệ Lệ nên con biết nếu khóc trước mặt em thì em sẽ dỗ nó.”
Chồng cũ A: “Em mặc kệ, tóm lại con gái mình còn nhỏ như vậy, em phải bảo vệ con mình tốt nhất có thể.”
Sau đó gã cảm động nhìn người thành thật O nói: “Vừa rồi con gái của chúng ta đã đứng trước rất nhiều người ca múa.”
Người thành thật O: “Anh biết.”
“Con bé mạnh mẽ như vậy là do anh đã dạy con rất tốt.”
Người thành thật O nhìn cha của con gái mình sắp rơi nước mắt, anh dịu dàng nói: “Con bé cũng giống em, rất thông minh.”
Chờ đến lúc buổi lễ kết thúc, hai người cùng nhau đưa Lệ Lệ về, một tay Lệ Lệ nắm lấy tay chồng cũ A, tay còn lại nắm người thành thật O. Cái bóng của ba người họ trải dài trên mặt đường dưới ánh chiều tà.
Chồng cũ A ôm Lệ Lệ vào lòng, ngập ngừng hỏi người thành thật O: “Tại sao chúng ta không tổ chức đám cưới?”
Lệ lệ tò mò hỏi: “Hôn lễ là gì vậy ạ?”
“Bảo bối, sau này cha sẽ giải thích cho con nhé.”
Chồng cũ A đặt Lệ Lệ xuống và để con bé chơi cầu trượt trên bãi cỏ.
Người thành thật O: “Tại sao chứ? Vì những điều mà mấy người đó nói đến sao? Anh không để bụng những lời đó đâu, không sao đâu mà.”
Chồng cũ A không biết anh đang nghĩ gì, đột nhiên nói: “Nhưng em thì có, em quan tâm.”
Người thành thật O không bao giờ ngờ rằng chồng cũ A lại có thể nói ra điều này.
Chồng cũ A có vẻ kiên quyết, đôi mắt dần đỏ hoe: “Chúng ta kết hôn thì thế nào? Em muốn người khác biết Alpha của anh chính là em. Rõ ràng không thể đánh dấu được nữa nhưng chúng ta có thể kết hôn. Lần trước chúng ta đi chơi, còn có Alpha xa lạ dám đến bắt chuyện với anh trước mặt em.”
Người thành thật O: “… Đối phương chỉ hỏi đường thôi mà.”
Chồng cũ A: “Hừ, anh có thể giấu ánh mắt hắn ta nhìn anh với em được không? Em không quan tâm, em muốn kết hôn, em muốn tin tức kết hôn của chúng ta sẽ được chiếu trên màn hình lớn nhất cổng D suốt ba ngày.”
Người thành thật O: “…”
Người thành thật O phát hiện ra người cảm thấy bất an nhất thật ra chính là chồng cũ A. Ba năm qua, cuối cùng anh đã hiểu ra một chuyện, chỉ cần chồng cũ A yêu anh dù thì có tờ giấy kết hôn kia hay không cũng không còn quan trọng. Vì không muốn nghĩ quá nhiều về tương lai nên anh liền làm theo những gì trái tim mách bảo, đó là không thể buông tay chồng cũ A.
Chồng cũ A nắm chặt tay anh, gã run run hạ mi mắt: “Có được không anh? Em chỉ muốn làm Alpha của anh thôi. Em biết mình không đủ tốt… Trước đây em đã làm anh buồn rất nhiều nhưng em sẽ cố gắng thay đổi…”
Người thành thật O nhìn chồng cũ A, hóa ra gã vẫn là Phó Tu của anh.
Người thành thật O cảm thấy hai mắt cay xè: “Em ngốc à? Nếu đây là lời cầu hôn thì chẳng phải là quá xấu hổ sao Liêu Dực Tu…”
Chồng cũ A ôm người thành thật O vào lòng một lúc lâu, gã mới thì thầm: “Tất nhiên là không. Thực ra, em đã nghĩ đến việc cầu hôn anh khi chúng ta ở khu R.”
“Nhưng vừa mở miệng là em đã nói muốn cưới anh rồi, chuyện này khiến anh thấy ngại muốn chết.”
“Nhưng nghĩ tới việc cưới anh, em vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Vì vậy em đã chuẩn bị rất nhiều kịch bản.”
“Nào là bữa tối dưới ánh nến và nhận những lời chúc phúc từ mọi người trên sân thượng, hoặc làm chương trình hoành tráng như quảng cáo trên TV hay cùng nhau ngắm pháo hoa trên du thuyền.”
“…Thực ra, những chuyện bất ngờ như vậy thì em không cần phải nói thẳng với anh.”
“À, là để anh chuẩn bị sẵn sàng chứ sao!”
“…Vậy em có quỳ xuống không?”
Chồng cũ A liền nói: “Đương nhiên là có rồi, em còn cẩn thận lên kiểm tra xem nên quỳ chân nào trước.”
“Em thô quá đi.”
“Nhưng em muốn làm điều đó.”
“Được rồi.”
“Vậy anh sẽ hứa với em chứ?”
Người thành thật O: “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh không đồng ý?”
Chồng cũ A suy nghĩ một chút: “… Nghĩ kỹ thì em cũng không làm gì được, cùng lắm em chỉ có thể bám theo và hỏi thêm anh vài lần nữa thôi. Quản gia còn chuẩn bị cho em một kịch bản ở lâu đài. Em nghĩ là anh sẽ thích nó.”
“Cái đó chắc tốn rất nhiều tiền lắm, thôi được rồi, anh đồng ý.”
“Ha ha, tốt quá.”
- Hoàn toàn văn-
Nếu thành thật O bằng lòng ở bên gã một lần nữa, tất nhiên là gã thấy rất hạnh phúc vì có một người vợ xinh đẹp và một cô con gái đáng yêu, đúng thật là nằm mơ gã cũng phải tỉnh dậy cười.
Nhưng dạo gần đây, gã thường vô tình hay cố ý đề nghị tái hôn, người thành thật O đang sắp xếp đồ trong chiếc ba lô nhỏ của Lệ Lệ cho buổi họp thường niên của trường mẫu giáo, Lệ Lệ thì ngồi trên ghế sofa cầm hộp sữa chua, đôi mắt con bé tập trung vào bộ phim hoạt hình trước mặt, trong khi ấy thì quản gia chải đầu kiểu tóc tai thỏ để Lệ Lệ biểu diễn trên sân khấu, chồng cũ A đi theo sau người thành thật O nhưng thực tế gã cũng không giúp được gì cho anh.
Người thành thật O nghe vậy vội vàng ngẩng đầu nhìn gã, cau mày nói: “Ah, có cần thiết không?”
Nói xong, anh lại cúi đầu kiểm tra xem mình có quên gì không.
Sắc mặt của chồng cũ A đột nhiên thay đổi giống như trời sắp sập tới nơi rồi, gã mở miệng mà không nói được gì, nhưng trong đầu lại đang suy nghĩ lung tung.
Phó Tang Nhạc thật sự cảm thấy điều đó không cần thiết sao? Tại sao không cần thiết? Phải chăng anh ấy vẫn còn hận mình, cảm thấy không cần thiết phải cưới mình mặc dù bọn họ đã có con, hay anh ấy cho rằng mình không đáng tin cậy.
Trạng thái độ bay hồn lạc vía này tiếp tục cho đến khi gã lặng lẽ bế Lệ Lệ lên xe, đi đến trường mẫu giáo của Lệ Lệ, người thành thật O cũng nhận thấy chồng cũ A dường như có tâm sự, gã ủ rũ giống như một con chó lớn bị mất cục xương.
Vì bọn họ đến sớm nên hỗ trợ mọi người trang trí hội trường.
Chồng cũ A nhìn qua, liền phát hiện gã là Alpha đẹp trai nhất trong số những người ở đây.
Người thành thật O sờ trán gã, hỏi gã có chuyện gì không, có bị ốm không, chồng cũ A cảm thấy người quan tâm đến gã nhiều nhất vẫn là người thành thật O. Vẻ lúng túng đã vơi đi một nửa, gã mỉm cười nói không có chuyện gì.
Sau đó, người thành thật O đưa cho gã một hộp bóng bay và nói: “Tốt lắm! Nếu em không có việc gì thì lấy những quả bóng bay này ra bơm nhé. Nhanh lên!”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật O hôn gã: “Nghe anh nói này, em đã bỏ công sức ra luyện tập trong phòng gym nhiều năm thì không được lãng phí đâu.”
Chồng cũ A như được hồi máu sống lại, rồi mọi người thấy một Alpha đẹp trai hơn cả người nổi tiếng, mặc một bộ vest cao cấp ngồi giữa đống đồ chơi trẻ em ở trường mẫu giáo đang hì hục thổi bong bóng với tốc độ kinh người.
Sau khi chồng cũ A thổi bong bóng xong, gã và người thành thật O đã ngồi trong khán phòng chờ buổi biểu diễn bắt đầu.
Chồng cũ A lợi dụng ở đây không có ai quen biết mình ôm bèn lấy người thành thật O liên tục kêu đau tay, đồng thời yêu cầu anh bồi thường cho gã. Người thành thật O gật đầu cho có lệ, khóe miệng anh nhếch lên co giật mà an ủi cha của con mình, cảm ơn gã đã vất vả.
“Sao anh lại không đau lòng gì hết? Tay của em bây giờ đau muốn chết.”
Người thành thật O liếc nhìn Alpha đang treo trên người mình và nói: “Em đừng như vậy mà. Lỡ có người nhìn thấy chúng ta thì họ sẽ nhận ra em. Em nghĩ xem với dáng vẻ này của em bị chụp rồi đăng lên mạng thì sao?”
Chồng cũ A tự tin nói: “Em sợ gì cơ? Em không có quen ai nên không thừa nhận là được.”
Chồng cũ A vừa nói xong, phía sau vang lên một giọng nói ngập ngừng: “Liêu tổng?”
Chồng cũ A từ từ ngồi thẳng dậy, thản nhiên liếc nhìn lại, chỉ liếc nhìn một cái thì người phía sau đã kinh ngạc.
“Liêu tổng, đúng là anh thật sao! Nhà anh cũng có con đi học ở nơi này à?”
Chồng cũ A nhìn X tổng tầm tuổi trung niên, là một ông chú hói đầu, gã đã từng hợp tác với người ngồi ở ghế sau vài lần.
Chồng cũ A kiêu ngạo nói: “…Đúng vậy, là con gái tôi học ở đây.”
“Không trách tôi lại có cảm giác tấm lưng thổi bóng bay khi nãy trông quá giống cậu. Tôi còn tưởng mình bị hoa mắt.”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật O cúi đầu, khóe miệng của anh hơi nhếch lên, cố gắng nhịn cười trong khi điều chỉnh máy ảnh trên tay. Vị X tổng kia hớn hở hỏi: “Đây là Liêu phu nhân sao?”
Người thành thật O lịch sự ngẩng đầu mỉm cười, chào hỏi vào câu với X tổng, anh lớn lên nhìn khá thanh tú, thật sự khiến người ta sinh lòng yêu quý.
“Chào ngài, tôi họ Phó.”
X tổng: “Ôi! Xin chào cậu, Liêu tổng, các cậu đúng thật đúng là đẹp đôi, nhưng mà ngài cũng thật là những chuyện như hôn nhân đại sự sao lại giấu kỹ vậy, kết hôn từ lúc nào rồi có con, vậy mà mọi người không ai biết hết!”
Chồng cũ A nghĩ thầm, tại sao phải nói cho ông biết, nhưng cũng cảm thấy người này căn bản không nói đến bất cứ điều gì: “… Chúng tôi không muốn phô trương như vậy, nếu có tin tốt nhất định sẽ báo cho anh biết.”
X tổng còn muốn hỏi gì đó thì người thành thật O nói: “Buổi biểu diễn bắt đầu rồi.”
Ý tứ rất rõ ràng.
Vì thế chồng cũ A rụt rè xoay người lại, ngồi ngay ngắn.
Sau đó, gã liền ghé sát tai người thành thật O và nói nhỏ: “Người này nhiều chuyện quá. Tại sao ông ta lại muốn biết mọi thứ?”
Người thành thật O chỉ cười nói: “Họ chỉ lịch sự chào hỏi xã giao thôi. Nếu anh không muốn nói thì đừng nói, cũng không nên nói xấu họ.”
Chồng cũ A ngoan ngoãn nghe lời: “… Anh hiểu rồi…”
Còn một lúc nữa mới đến buổi biểu diễn của Lệ Lệ, có lẽ là do gặp người quen nên chồng cũ A của anh không còn bám lấy anh như trước nữa, gã chỉ lặng lẽ nắm lấy bàn tay, chơi đùa với những ngón tay của anh.
Người thành thật O không còn cách nào khác đành phải cầm máy ảnh bằng một tay và liếc mắt đưa tình với chồng cũ A. Nhất thời bầu không khí thật tuyệt.
Đáng tiếc ở phía sau vợ chồng X tổng nói chuyện hơi lớn.
X tổng phu nhân: “Omega của Liêu tổng là thiếu gia nhà ai? Sao tôi chưa từng nghe qua họ Phó này vậy?”
X tổng: “Tôi cũng không biết, nhưng mà cái này họ này hình như tôi nghe ở đâu rồi ấy?… Đúng rồi, bà còn nhớ mấy năm trước không phải Liêu tổng đã cùng một Omega ở khu R kết hôn không? Omega kia mang họ Phó đấy, chỉ là sau đó tôi lại nghe nói gì mà Omega kia chủ động ly hôn với Liêu tổng, rồi chả biết đã đi đâu.”
“Không lẽ là chuyện của vài năm trước sao?”
X tổng: “Làm sao tôi biết? Liêu tổng lại không dẫn hắn ra gặp người quen bao giờ, mấy năm trước trong vòng bạn bè của tôi đều nói bọn họ không thể bên nhau lâu dài, tôi cũng chưa thấy qua, phỏng chừng không phải như vậy đâu, có thể nói là bọn họ lớn lên giống nhau đi, vậy thì Liêu tổng cũng không quá thích đâu. Nhưng mà hiện tại người bên cạnh hắn thật sự quá đẹp, rất có khí chất, cũng không hẳn là thiếu gia của nhà ai, người ta còn có con với nhau nữa, xem ra là hắn đã chộp được Liêu tổng chộp trong tay rồi.”
Chồng cũ A: “…”
Người thành thật ôm lấy chồng cũ A đang cố đứng dậy, anh lắc đầu: “Lệ Lệ sắp biểu diễn rồi, bỏ đi.”
Chồng cũ A quay lại nói: “X tổng, từ đầu đến cuối tôi chỉ có một Omega thôi!”
Người thành thật O cũng mỉm cười, nói: “… Cám ơn ông đã khen tôi đẹp.”
X tổng: “…Có phải giọng tôi hơi ồn đúng không?”
Lớp học mẫu giáo của Lệ Lệ biểu diễn một bài múa, một nhóm trẻ con mặc váy và quần áo có họa tiết hoạt hình, Lệ Lệ đứng ở nghiêng đầu biểu diễn rất nghiêm túc, chồng cũ A của anh thì lo lắng đến mức siết chặt tay lại thành nắm đấm và chống cằm ngồi xem suốt màn biểu diễn đến khi kết thúc, gã mới dám thở dài nhẹ nhõm, còn người thành thật O thì chụp được rất nhiều ảnh của con.
Anh nghi hoặc hỏi gã: “Em làm gì mà căng thẳng vậy?”
“À, em sợ con không nhớ được động tác thì sẽ khóc, em phải sẵn sàng chạy lên sân khấu và nhanh chóng đưa con bé xuống bất kỳ lúc nào, đề phòng người khác cười nhạo con gái của chúng ta. Con bé hay rơi nước mắt trước mặt em, tất nhiên em cũng không thể để người khác bắt nạt con được.”
Người thành thật O: “Đó là vì em quá cưng chiều Lệ Lệ nên con biết nếu khóc trước mặt em thì em sẽ dỗ nó.”
Chồng cũ A: “Em mặc kệ, tóm lại con gái mình còn nhỏ như vậy, em phải bảo vệ con mình tốt nhất có thể.”
Sau đó gã cảm động nhìn người thành thật O nói: “Vừa rồi con gái của chúng ta đã đứng trước rất nhiều người ca múa.”
Người thành thật O: “Anh biết.”
“Con bé mạnh mẽ như vậy là do anh đã dạy con rất tốt.”
Người thành thật O nhìn cha của con gái mình sắp rơi nước mắt, anh dịu dàng nói: “Con bé cũng giống em, rất thông minh.”
Chờ đến lúc buổi lễ kết thúc, hai người cùng nhau đưa Lệ Lệ về, một tay Lệ Lệ nắm lấy tay chồng cũ A, tay còn lại nắm người thành thật O. Cái bóng của ba người họ trải dài trên mặt đường dưới ánh chiều tà.
Chồng cũ A ôm Lệ Lệ vào lòng, ngập ngừng hỏi người thành thật O: “Tại sao chúng ta không tổ chức đám cưới?”
Lệ lệ tò mò hỏi: “Hôn lễ là gì vậy ạ?”
“Bảo bối, sau này cha sẽ giải thích cho con nhé.”
Chồng cũ A đặt Lệ Lệ xuống và để con bé chơi cầu trượt trên bãi cỏ.
Người thành thật O: “Tại sao chứ? Vì những điều mà mấy người đó nói đến sao? Anh không để bụng những lời đó đâu, không sao đâu mà.”
Chồng cũ A không biết anh đang nghĩ gì, đột nhiên nói: “Nhưng em thì có, em quan tâm.”
Người thành thật O không bao giờ ngờ rằng chồng cũ A lại có thể nói ra điều này.
Chồng cũ A có vẻ kiên quyết, đôi mắt dần đỏ hoe: “Chúng ta kết hôn thì thế nào? Em muốn người khác biết Alpha của anh chính là em. Rõ ràng không thể đánh dấu được nữa nhưng chúng ta có thể kết hôn. Lần trước chúng ta đi chơi, còn có Alpha xa lạ dám đến bắt chuyện với anh trước mặt em.”
Người thành thật O: “… Đối phương chỉ hỏi đường thôi mà.”
Chồng cũ A: “Hừ, anh có thể giấu ánh mắt hắn ta nhìn anh với em được không? Em không quan tâm, em muốn kết hôn, em muốn tin tức kết hôn của chúng ta sẽ được chiếu trên màn hình lớn nhất cổng D suốt ba ngày.”
Người thành thật O: “…”
Người thành thật O phát hiện ra người cảm thấy bất an nhất thật ra chính là chồng cũ A. Ba năm qua, cuối cùng anh đã hiểu ra một chuyện, chỉ cần chồng cũ A yêu anh dù thì có tờ giấy kết hôn kia hay không cũng không còn quan trọng. Vì không muốn nghĩ quá nhiều về tương lai nên anh liền làm theo những gì trái tim mách bảo, đó là không thể buông tay chồng cũ A.
Chồng cũ A nắm chặt tay anh, gã run run hạ mi mắt: “Có được không anh? Em chỉ muốn làm Alpha của anh thôi. Em biết mình không đủ tốt… Trước đây em đã làm anh buồn rất nhiều nhưng em sẽ cố gắng thay đổi…”
Người thành thật O nhìn chồng cũ A, hóa ra gã vẫn là Phó Tu của anh.
Người thành thật O cảm thấy hai mắt cay xè: “Em ngốc à? Nếu đây là lời cầu hôn thì chẳng phải là quá xấu hổ sao Liêu Dực Tu…”
Chồng cũ A ôm người thành thật O vào lòng một lúc lâu, gã mới thì thầm: “Tất nhiên là không. Thực ra, em đã nghĩ đến việc cầu hôn anh khi chúng ta ở khu R.”
“Nhưng vừa mở miệng là em đã nói muốn cưới anh rồi, chuyện này khiến anh thấy ngại muốn chết.”
“Nhưng nghĩ tới việc cưới anh, em vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Vì vậy em đã chuẩn bị rất nhiều kịch bản.”
“Nào là bữa tối dưới ánh nến và nhận những lời chúc phúc từ mọi người trên sân thượng, hoặc làm chương trình hoành tráng như quảng cáo trên TV hay cùng nhau ngắm pháo hoa trên du thuyền.”
“…Thực ra, những chuyện bất ngờ như vậy thì em không cần phải nói thẳng với anh.”
“À, là để anh chuẩn bị sẵn sàng chứ sao!”
“…Vậy em có quỳ xuống không?”
Chồng cũ A liền nói: “Đương nhiên là có rồi, em còn cẩn thận lên kiểm tra xem nên quỳ chân nào trước.”
“Em thô quá đi.”
“Nhưng em muốn làm điều đó.”
“Được rồi.”
“Vậy anh sẽ hứa với em chứ?”
Người thành thật O: “Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh không đồng ý?”
Chồng cũ A suy nghĩ một chút: “… Nghĩ kỹ thì em cũng không làm gì được, cùng lắm em chỉ có thể bám theo và hỏi thêm anh vài lần nữa thôi. Quản gia còn chuẩn bị cho em một kịch bản ở lâu đài. Em nghĩ là anh sẽ thích nó.”
“Cái đó chắc tốn rất nhiều tiền lắm, thôi được rồi, anh đồng ý.”
“Ha ha, tốt quá.”
- Hoàn toàn văn-