Chương : 188
"Mình sao thế này?" Ngự Giao tự hỏi trong lòng.
Trong lòng Tô Y Thu cực kỳ lo lắng, cánh tay dìu Ngự Giao cũng run rẩy. Thật không dám tưởng tượng, nếu anh biết cô và mẹ chồng cùng nhau lên kế hoạch cho anh uống kích thích thì sẽ ra sao.
Ngự Giao ngước mắt, nhìn vẻ lo lắng của người trước mặt: "Em căng thẳng như vậy làm gì?"
"Em, em không có. Ngạn Bằng, em đỡ anh lên giường nghỉ ngơi." Tô Y Thu dìu anh tới bên giường.
Bộ ngực cô vô tình chạm vào khuỷu tay anh. Cả người Ngự Giao run lên, cảm giác vật nam tính trên cơ thể bỗng nhiên cương cứng. Trong đầu anh chợt lóe lên một suy nghĩ, hình như đã đoán ra được điều gì đó.
Đột nhiên xoay người, tóm chặt cánh tay Tô Y Thu tức giận hỏi: "Hôm nay đã cảm thấy em và mẹ tôi có gì đó rất kỳ lạ! Nói, có phải hai người đã làm gì đó với tôi, có phải đã cho thuốc vào trong đồ ăn của tôi." Là một người lăn lộn trong cả hai giới hắc đạo và bạch đạo, chưa thứ gì anh chưa từng thấy, chỉ một điểm nhỏ này làm sao có thể qua được mắt anh.
Mặt Tô Y Thu biến sắc "Không có, không có" ánh mắt hoảng hốt
"Em còn dám nói láo" Ngự Giao gầm lên "Rốt cuộc là loại thuốc kích dục gì?"
Tại sao cơ thể của anh lại phản ứng kỳ lạ như vậy, xem ra loại thuốc này tuyệt đối không nhẹ.
Tô Y Thu lắc đầu, cắn chặt môi. Tuyệt đối không thể nói, có đánh chết cũng không thể nói, nếu thừa nhận chắc chắn sẽ chết thê thảm hơn, hơn nữa còn liên lụy tới mẹ chồng.
"Cút ngay" Ngự Giao đẩy Tô Y Thu ra.
"A" bả vai Tô Y Thu va vào bức tường đau đớn hét lên, ngước mắt nhìn thấy đôi mắt đỏ máu của Ngự Giao.
Tại sao nhìn anh kinh khủng như vậy, giống như dã thú phát cuồng, thật ra cô cũng không biết rốt cuộc mẹ chồng đã dùng loại thuốc gì.
Ngự Giao rên lên một tiếng, ngồi xuống giường, Tô Y Thu vội vàng chạy tới lo lắng hỏi: "Ngạn Bằng, anh sao vậy, đừng làm em sợ"
Ngẩng đầu lên nhìn, Ngự Giao đột nhiên cười thê lương: "Mấy người các người ai cũng phản bội tôi, ngay cả người mẹ ruột thịt của tôi, ngay cả em cũng vậy, vì sống trong nhà họ Thẩm nên em đã bắt đầu biết dùng những thủ đoạn như thế này. Y Thu, tôi không ngờ em sẽ biết thành như vậy" anh vô cùng thất vọng nói.
Trước kia vẫn luôn coi Tô Y Thu là em gái, vì trong mắt anh, cô là một cô gái đơn thuần. Tuy biết bây giờ bản thân đối với cô có hơi quá đáng, nhưng anh mãi mãi không thể yêu cô! Mà cô lại...
Từng gọt nước mắt Tô Y Thu rơi xuống, sụt sùi khóc: "Không, Ngạn Bằng, anh hiểu lầm rồi. Em... em thừa nhận, tất cả mọi chuyện hôm nay đều được sắp đặt trước, nhưng xuất phát từ tình yêu của em dành cho anh, em muốn ở bên cạnh anh, hoàn toàn không liên quan tới nhà họ Thẩm. Em không quan tấm tới tiền bạc hay địa vị của anh, thứ em quan tâm chỉ duy nhất là anh. Ngạn Bằng, cho dù anh có là một kẻ ăn mày, em vẫn yêu anh, cả đời này mãi mãi yêu anh" Đau đớn nói.
Ngự Giao không ngừng lắc đầu. Tại sao phải như vậy, anh không muốn tổn thương cô, nhưng cô luôn ép anh phải làm điều đó.
"Em ra ngoài đi, tôi không muốn nhìn thấy em." Anh hận nhất là những người phụ nữ mưu mô thủ đoạn.
"Không, em không đi" Tô Y Thu lắc đầu, mặc hai hàng lệ rơi "Em muốn ở bên cạnh anh, Ngạn Bằng, anh cho em một cơ hội được không? Để em làm tròn trách nhiệm của một người vợ."
"Ha ha, trách nhiệm của một người vợ? Ở trong mắt em, trách nhiệm của một người vợ chính là lén cho chồng uống thuốc kích dục sao?" Đối với việc này, anh rất tức giận.
"Em... em không còn cách khác..." Cô thừa nhận lỗi của mình.
Sau khi Phùng Quân Bình nói ra kế hoạch này, tuy có lo lắng nhưng cô cũng rất muốn thử một lần. Bản thân cũng từng nghĩ, nếu mình thật sự có con có lẽ thái độ của Ngạn Bằng sẽ thay đổi.
"Cút ra ngoài." Ngự Giao đột nhiên đứng lên hét lớn, chỉ vào cửa: "Nếu em không đi, vậy đừng trách tôi không khách khí."
Tô Y Thu đứng lên, rưng rưng nhìn "Em không sợ"
"Em"
Cô xiết chặt tay, cởi quần áo trước mặt anh, cơ thể trắng nõn đẹp đẽ của người phụ nữ từ từ hiện ra.
Ngự Giao ngoảnh mặt đi không muốn nhìn.
"Ngạng bằng, em là vợ anh, tối nay hãy để cho em trở thành người phụ nữ thực sự của anh đi" Giọng nói của cô gần như vai nài.
Mặc dù biết Ngự Giao rất tức giận, nhưng hôm nay là cơ hội khó có được. Cô cũng biết, anh là một người đàn ông có trách nhiệm, nếu không sáu năm quá sẽ không chạm vào cô dù chỉ một lần. Cho nên, hôm nay chỉ cần hai người xảy ra quan hệ, Ngự Giao tuyệt đối sẽ không đối xử với cô giống như trước kia. Xin hãy tha thứ cho hành vi ích kỷ của cô, chỉ vì quá yêu người đàn ông này.
"Tôi bảo em cút ra ngoài." Anh đột nhiên hét lên, cảm giác cơ thể càng lúc càng nóng như lửa đốt, không dám bảo đảm lát nữa có thể kiềm chế được loại cảm giác dục hỏa đột người này.
"Ngạn Bằng, nếu như thực sự nói em có lỗi, vậy lỗi lầm của em chính là vì quá yêu anh." Dứt lời, bước tới nhẹ nhàng ôm lấy anh.
Cơ thể mềm mại nữ tính dịu dàng áp sát, khiến ngọn lửa dục vọng trong cơ thể anh bùng cháy dữ dội, mà cơ thể Tô Y Thu như khối băng làm cơ thể anh dễ chịu khoan khoán trong phút chốc.
Ngự Giao xiết chặt nắm đấm, nắm mắt cố gắng đè nén cảm giác điên cuồng trong cơ thể, cắn răng đẩy Tô Y Thu ra.
Tô Y Thu ngã nhào xuống đất, nhưng vẫn không từ bỏ, một lần nữa ôm chặt anh, nhắm mắt kêu gào "Em không đi! Em không muốn đi! Hôm nay cho dù anh đánh chết em, em cũng không đi"
Ngự Giao gầm lên, xoay người đè cô xuống giường. Tô Y Thu cảm nhận được cơ thể nóng bỏng phía trên, nắm hai mắt lại, đây là lần đầu tiên cơ thể hai người tiếp xúc thân mật như vậy. Cô vươn tay kéo chiếc khăn tắm quấn quanh hông người phía trên xuống.
Ngự Giao nheo mắt, đôi mắt sắc bén sâu không thấy đáy giờ phút này tràn vô cùng mờ mịt, "Đây là em ép tôi, em không hối hận chứ?" Anh dùng chút lý trí cuối cùng hỏi
"Em không hối hận" Giọng nói kiên định.
Sợ anh không hứng thứ với cơ thể mình, Tô Y Thu vươn tay nắm lấy "Vật nam tính" nóng bỏng trên cơ thể anh, sau đó theo bản năng vuốt ve lên xuống.
Động tác này của cô, không khác gì lửa đổ thêm dầu, Ngự Giao hoàn toàn mất lý trí, cả cơ thể thoát khỏi sự kiểm soát, cô nghe trong miệng anh phát ra âm thanh rên rỉ thoải mái.
"Ừm...."
Khóe miệng Tô Y Thu cong lên mỉm cười, xem ra thuốc của mẹ chồng rất hiệu quả, trong sáu năm qua, cô luôn muốn tiếp xúc gần gũi anh nhưng đều không được như ý, còn lần này quá dễ dàng.
Ngự Giao cúi đầu, cắn lên ngực cô. Đúng vậy, là cắn chứ không phải hôn.
"A" Tô Y Thu bị hành động bất chợt của anh làm đau đến thét lê,
"Anh bằng, nhẹ một chút" Đau phát khóc.
Nhưng Ngự Giao giống như biết thành một con dã thú điên cuồng vì dục vọng, hoàn toàn không nghe thấy cô đang nói gì, thô lỗ cắn xé cơ thể bên dưới.
Những ngón tay chai sần của anh lướt trên bụng, khiến cơ thể Tô Y Thu tê dại, Ngự Giao buông ngực cô ra hôn lên môi.
Nhắm hai mắt lại, hai tay Tô Y Thu nắm chặt vào nhau, trước đây cô từng tưởng tượng ra đêm ân ái đầu tiên với Ngự Giao sẽ lãng mạn ra sao, sẽ dịu dàng thế nào, nhưng không ngờ lại xảy ra bởi thuốc kích dục.
Tuy anh thô lỗ, nhưng kỳ lạ ở chỗ trong đau đớn lại tạo ra khoái cảm dễ chịu
Cô bị chính tiếng rên rỉ của mình làm sợ hết hồn, là một thiên kim tiểu thư của gia đình danh tiếng, chưa bao giờ nghĩ đến khi ở trên giường cô sẽ phát ra những âm thanh phóng đãng như vậy, hai má đỏ bừng.
Ngự Giao ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn người phía dưới, giống như một kẻ say khẽ nhếch miệng nở nụ cười tà mị trên gương mặt ửng hồng.
Tô Y Thu như nghe thấy tiếng vỡ tan của cơ thể mình, loại cảm giác đó đau đớn giống như cơ thể bị xé rách làm đôi. Nghe tiếng rên phát ra từ miệng Ngự Giao, trên gương mặt cô lại hiện lên nét vui vẻ. Chỉ cần anh có thể thoải mái, cô có cảm thấy đau đớn cũng đáng.
Hai cánh tay ôm chặt cổ anh, cơ thể hoàn mở ra ngênh đón Ngự Giao, trong cảm giác đau đớn có vui sướng. Trên tán Tô Y Thu tấm tấm mồ hôi, cảm giác kích thích này khiến cô như bay bổng giữa trời mây.
Trong lòng Tô Y Thu cực kỳ lo lắng, cánh tay dìu Ngự Giao cũng run rẩy. Thật không dám tưởng tượng, nếu anh biết cô và mẹ chồng cùng nhau lên kế hoạch cho anh uống kích thích thì sẽ ra sao.
Ngự Giao ngước mắt, nhìn vẻ lo lắng của người trước mặt: "Em căng thẳng như vậy làm gì?"
"Em, em không có. Ngạn Bằng, em đỡ anh lên giường nghỉ ngơi." Tô Y Thu dìu anh tới bên giường.
Bộ ngực cô vô tình chạm vào khuỷu tay anh. Cả người Ngự Giao run lên, cảm giác vật nam tính trên cơ thể bỗng nhiên cương cứng. Trong đầu anh chợt lóe lên một suy nghĩ, hình như đã đoán ra được điều gì đó.
Đột nhiên xoay người, tóm chặt cánh tay Tô Y Thu tức giận hỏi: "Hôm nay đã cảm thấy em và mẹ tôi có gì đó rất kỳ lạ! Nói, có phải hai người đã làm gì đó với tôi, có phải đã cho thuốc vào trong đồ ăn của tôi." Là một người lăn lộn trong cả hai giới hắc đạo và bạch đạo, chưa thứ gì anh chưa từng thấy, chỉ một điểm nhỏ này làm sao có thể qua được mắt anh.
Mặt Tô Y Thu biến sắc "Không có, không có" ánh mắt hoảng hốt
"Em còn dám nói láo" Ngự Giao gầm lên "Rốt cuộc là loại thuốc kích dục gì?"
Tại sao cơ thể của anh lại phản ứng kỳ lạ như vậy, xem ra loại thuốc này tuyệt đối không nhẹ.
Tô Y Thu lắc đầu, cắn chặt môi. Tuyệt đối không thể nói, có đánh chết cũng không thể nói, nếu thừa nhận chắc chắn sẽ chết thê thảm hơn, hơn nữa còn liên lụy tới mẹ chồng.
"Cút ngay" Ngự Giao đẩy Tô Y Thu ra.
"A" bả vai Tô Y Thu va vào bức tường đau đớn hét lên, ngước mắt nhìn thấy đôi mắt đỏ máu của Ngự Giao.
Tại sao nhìn anh kinh khủng như vậy, giống như dã thú phát cuồng, thật ra cô cũng không biết rốt cuộc mẹ chồng đã dùng loại thuốc gì.
Ngự Giao rên lên một tiếng, ngồi xuống giường, Tô Y Thu vội vàng chạy tới lo lắng hỏi: "Ngạn Bằng, anh sao vậy, đừng làm em sợ"
Ngẩng đầu lên nhìn, Ngự Giao đột nhiên cười thê lương: "Mấy người các người ai cũng phản bội tôi, ngay cả người mẹ ruột thịt của tôi, ngay cả em cũng vậy, vì sống trong nhà họ Thẩm nên em đã bắt đầu biết dùng những thủ đoạn như thế này. Y Thu, tôi không ngờ em sẽ biết thành như vậy" anh vô cùng thất vọng nói.
Trước kia vẫn luôn coi Tô Y Thu là em gái, vì trong mắt anh, cô là một cô gái đơn thuần. Tuy biết bây giờ bản thân đối với cô có hơi quá đáng, nhưng anh mãi mãi không thể yêu cô! Mà cô lại...
Từng gọt nước mắt Tô Y Thu rơi xuống, sụt sùi khóc: "Không, Ngạn Bằng, anh hiểu lầm rồi. Em... em thừa nhận, tất cả mọi chuyện hôm nay đều được sắp đặt trước, nhưng xuất phát từ tình yêu của em dành cho anh, em muốn ở bên cạnh anh, hoàn toàn không liên quan tới nhà họ Thẩm. Em không quan tấm tới tiền bạc hay địa vị của anh, thứ em quan tâm chỉ duy nhất là anh. Ngạn Bằng, cho dù anh có là một kẻ ăn mày, em vẫn yêu anh, cả đời này mãi mãi yêu anh" Đau đớn nói.
Ngự Giao không ngừng lắc đầu. Tại sao phải như vậy, anh không muốn tổn thương cô, nhưng cô luôn ép anh phải làm điều đó.
"Em ra ngoài đi, tôi không muốn nhìn thấy em." Anh hận nhất là những người phụ nữ mưu mô thủ đoạn.
"Không, em không đi" Tô Y Thu lắc đầu, mặc hai hàng lệ rơi "Em muốn ở bên cạnh anh, Ngạn Bằng, anh cho em một cơ hội được không? Để em làm tròn trách nhiệm của một người vợ."
"Ha ha, trách nhiệm của một người vợ? Ở trong mắt em, trách nhiệm của một người vợ chính là lén cho chồng uống thuốc kích dục sao?" Đối với việc này, anh rất tức giận.
"Em... em không còn cách khác..." Cô thừa nhận lỗi của mình.
Sau khi Phùng Quân Bình nói ra kế hoạch này, tuy có lo lắng nhưng cô cũng rất muốn thử một lần. Bản thân cũng từng nghĩ, nếu mình thật sự có con có lẽ thái độ của Ngạn Bằng sẽ thay đổi.
"Cút ra ngoài." Ngự Giao đột nhiên đứng lên hét lớn, chỉ vào cửa: "Nếu em không đi, vậy đừng trách tôi không khách khí."
Tô Y Thu đứng lên, rưng rưng nhìn "Em không sợ"
"Em"
Cô xiết chặt tay, cởi quần áo trước mặt anh, cơ thể trắng nõn đẹp đẽ của người phụ nữ từ từ hiện ra.
Ngự Giao ngoảnh mặt đi không muốn nhìn.
"Ngạng bằng, em là vợ anh, tối nay hãy để cho em trở thành người phụ nữ thực sự của anh đi" Giọng nói của cô gần như vai nài.
Mặc dù biết Ngự Giao rất tức giận, nhưng hôm nay là cơ hội khó có được. Cô cũng biết, anh là một người đàn ông có trách nhiệm, nếu không sáu năm quá sẽ không chạm vào cô dù chỉ một lần. Cho nên, hôm nay chỉ cần hai người xảy ra quan hệ, Ngự Giao tuyệt đối sẽ không đối xử với cô giống như trước kia. Xin hãy tha thứ cho hành vi ích kỷ của cô, chỉ vì quá yêu người đàn ông này.
"Tôi bảo em cút ra ngoài." Anh đột nhiên hét lên, cảm giác cơ thể càng lúc càng nóng như lửa đốt, không dám bảo đảm lát nữa có thể kiềm chế được loại cảm giác dục hỏa đột người này.
"Ngạn Bằng, nếu như thực sự nói em có lỗi, vậy lỗi lầm của em chính là vì quá yêu anh." Dứt lời, bước tới nhẹ nhàng ôm lấy anh.
Cơ thể mềm mại nữ tính dịu dàng áp sát, khiến ngọn lửa dục vọng trong cơ thể anh bùng cháy dữ dội, mà cơ thể Tô Y Thu như khối băng làm cơ thể anh dễ chịu khoan khoán trong phút chốc.
Ngự Giao xiết chặt nắm đấm, nắm mắt cố gắng đè nén cảm giác điên cuồng trong cơ thể, cắn răng đẩy Tô Y Thu ra.
Tô Y Thu ngã nhào xuống đất, nhưng vẫn không từ bỏ, một lần nữa ôm chặt anh, nhắm mắt kêu gào "Em không đi! Em không muốn đi! Hôm nay cho dù anh đánh chết em, em cũng không đi"
Ngự Giao gầm lên, xoay người đè cô xuống giường. Tô Y Thu cảm nhận được cơ thể nóng bỏng phía trên, nắm hai mắt lại, đây là lần đầu tiên cơ thể hai người tiếp xúc thân mật như vậy. Cô vươn tay kéo chiếc khăn tắm quấn quanh hông người phía trên xuống.
Ngự Giao nheo mắt, đôi mắt sắc bén sâu không thấy đáy giờ phút này tràn vô cùng mờ mịt, "Đây là em ép tôi, em không hối hận chứ?" Anh dùng chút lý trí cuối cùng hỏi
"Em không hối hận" Giọng nói kiên định.
Sợ anh không hứng thứ với cơ thể mình, Tô Y Thu vươn tay nắm lấy "Vật nam tính" nóng bỏng trên cơ thể anh, sau đó theo bản năng vuốt ve lên xuống.
Động tác này của cô, không khác gì lửa đổ thêm dầu, Ngự Giao hoàn toàn mất lý trí, cả cơ thể thoát khỏi sự kiểm soát, cô nghe trong miệng anh phát ra âm thanh rên rỉ thoải mái.
"Ừm...."
Khóe miệng Tô Y Thu cong lên mỉm cười, xem ra thuốc của mẹ chồng rất hiệu quả, trong sáu năm qua, cô luôn muốn tiếp xúc gần gũi anh nhưng đều không được như ý, còn lần này quá dễ dàng.
Ngự Giao cúi đầu, cắn lên ngực cô. Đúng vậy, là cắn chứ không phải hôn.
"A" Tô Y Thu bị hành động bất chợt của anh làm đau đến thét lê,
"Anh bằng, nhẹ một chút" Đau phát khóc.
Nhưng Ngự Giao giống như biết thành một con dã thú điên cuồng vì dục vọng, hoàn toàn không nghe thấy cô đang nói gì, thô lỗ cắn xé cơ thể bên dưới.
Những ngón tay chai sần của anh lướt trên bụng, khiến cơ thể Tô Y Thu tê dại, Ngự Giao buông ngực cô ra hôn lên môi.
Nhắm hai mắt lại, hai tay Tô Y Thu nắm chặt vào nhau, trước đây cô từng tưởng tượng ra đêm ân ái đầu tiên với Ngự Giao sẽ lãng mạn ra sao, sẽ dịu dàng thế nào, nhưng không ngờ lại xảy ra bởi thuốc kích dục.
Tuy anh thô lỗ, nhưng kỳ lạ ở chỗ trong đau đớn lại tạo ra khoái cảm dễ chịu
Cô bị chính tiếng rên rỉ của mình làm sợ hết hồn, là một thiên kim tiểu thư của gia đình danh tiếng, chưa bao giờ nghĩ đến khi ở trên giường cô sẽ phát ra những âm thanh phóng đãng như vậy, hai má đỏ bừng.
Ngự Giao ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn người phía dưới, giống như một kẻ say khẽ nhếch miệng nở nụ cười tà mị trên gương mặt ửng hồng.
Tô Y Thu như nghe thấy tiếng vỡ tan của cơ thể mình, loại cảm giác đó đau đớn giống như cơ thể bị xé rách làm đôi. Nghe tiếng rên phát ra từ miệng Ngự Giao, trên gương mặt cô lại hiện lên nét vui vẻ. Chỉ cần anh có thể thoải mái, cô có cảm thấy đau đớn cũng đáng.
Hai cánh tay ôm chặt cổ anh, cơ thể hoàn mở ra ngênh đón Ngự Giao, trong cảm giác đau đớn có vui sướng. Trên tán Tô Y Thu tấm tấm mồ hôi, cảm giác kích thích này khiến cô như bay bổng giữa trời mây.