Chương : 190
"Cái gì? Làm trợ lý của Lang Long?" sắt mặt Ngự Giao biết đổi.
"Vâng ạ, tổng giám đốc không biết sao?" người thư ký có vẻ sợ hãi khi thấy sắc mặt Ngự Giao đột nhiên thay đổi
"Tôi biết rồi, cô lập tức gọi Ngự Giao tới phòng làm việc của tôi" sau khi bỏ lại những lời này liền tức giận tiếp tục làm việc.
Mấy ngày trước đây anh đã biết Lang Long và Tiết Noãn Nhi rất thân thiết, nhưng không ngờ Lang Long lại chuyển cô ta đến làm trợ lý?
Ngự Giao sốt ruột ngồi xuống chiếc ghế xoay sang trọng, trong lòng nghĩ nhất định phải gặp Lang Long nói chuyện. Nghĩ vậy lập tức đứng lên nổi giận đùng đùng đi vào thanh máy chuyên dụng của tổng giám đốc, anh vừa bước vào thang máy, Tiết Noãn Nhi liền bước ra từ thang máy dành cho nhân viên.
Ngự Giao đi thẳng tới phòng làm việc của Lang Long.
Thấy Lang Long đang nói chuyện điện thoại, anh bước tới đập tay xuống bàn làm việc, "Tại sao chưa nói một tiếng với tớ, đã chuyển Tiết Noãn Nhi sang làm trợ lý cho cậu"
Lang Long nói câu gì đó với người ở đầu bên kia điện thoại, sau đó cúp mày nhìn Ngự Giao bằng ánh mắt kỳ quái.
"Sao vậy? Chỉ thuyên chuyển một tổ trưởng tổ tiêu thụ nhỏ bé cũng phải báo cáo với cậu sao? Lang Long không hiểu: "Trước đây mấy chuyện như vậy đâu thấy câu nói gì"
"Trước đây khác" Ngự Giao kích động, "Nhưng trường hợp của Tiết Noãn Nhi không giống như vậy"
Cảm thấy hơi kinh ngạc, Lang Long đứng lên nhìn thẳng người đối diện, "Tại sao cô ấy không giống? Cậu kích động như vậy làm gì?"
"Tớ..." Ngự Giao cứng họng, "Có một số việc tớ vẫn chưa chắc chắn, nên bây giờ chưa thể nói rõ được"
Lang Long gật đầu, nhìn người bạn thân của mình một lượt từ trên xuống dưới, "Cậu phản ứng đặc biệt như vậy, nhất định là có vấn đề"
"Tớ nghĩ cậu mới là người có vấn đề" Ngự Giao phản bác, "Có phải cậu đã thích Tiết Noãn Nhi rồi đúng không?"
Gần đây anh nghe được một số tin đồn, nhưng đều không tin, cho dù mấy năm nay Lang Long luôn sống độc thân , rất nhiều người cho rằng Lang Long là đồng tính, hơn nữa người bạn tốt này của anh cũng chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào. Ngay cả bản thân Ngự Giao cũng từng hoài nghi, có phải người anh em tố của mình thật sự không thích phụ nữ.
Lang Long ngẩn người, hơi ngượng ngùng, "Ừ... cứ cho là vậy đi"
Ngự Giao tóm chặt cổ áo Lang Long: "Cậu không thể thích cô ấy"
"Tại sao?"
Hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế lửa giận, Ngự Giao từ từ buông tay.
Lang Long chỉnh trang lại bộ vest của mình
"Tóm lại, cô ấy không phải là một người phụ nữ bình thường" sau khi bỏ lại câu nói khó hiểu này cho Lang Long, anh lập tức dời đi
Nhìn gương mặt chán nản của mình phản chiếu trên tấm gương trong thang máy. Anh phải làm gì đây? Tại sao đột nhiên lại trở nên khó khăn như vậy.
Lang Long thích Tiết Noãn Nhi, trong lòng anh cảm giác rất có lỗi. Là anh em tốt, anh hi vọng Lang Long sớm tìm được người mình yêu, lần này Ngự Giao nhìn ra được Lang Long rất nghiêm túc.
Nhưng ngộ nhỡ Tiết Noãn Nhi là Doãn Băng Dao thì sao?
Không được, Băng Dao là của anh, mãi mãi là của anh.
Sáu năm trước, anh đã để lại một ký hiệu làm chủ trên người cô. Đúng rồi, ký hiệu?
Đôi mắt Ngự Giao chợt lóe lên, anh nhớ sáu năm trước từng cắn một cái rất mạnh vào vai Băng Dao, sau khi vết thương lành, trên vai cô vẫn để lại dấu răng mờ mờ.
Nếu có thể nhìn thấy bả vai Tiết Noãn Nhi, như vậy có thể biết cô có phải là Doãn Băng Dao hay không rồi. Nhưng muốn làm được điều này là hơi khó, bây giờ là mùa thu, Tiết Noãn Nhi lại không bao giờ mặc những bộ trang phụ hở hang, anh cũng không thể chạy đến cởi quần áo cô ra được. Suy nghĩ một lúc, đột nghiên nghĩ ra một kế hoạch, có thể ép Doãn Băng Dao lộ ra thân phận của mình.
Ngự Giao gật đầu, giống như đã nghĩ thông suốt cửa thang máy mở ra, anh đi thẳng về phía phòng làm việc tổng giám đốc, vừa bước tới cửa, cánh cửa lập tức được người bên trong mở ra, bước ra ngoài chính là Tiết Noãn Nhi.
"Noãn Nhi'
"Tổng giám đốc, anh về rồi ạ" Tiết Noãn Nhi không vui nói
"Cô định đi đâu?"
"Tôi chờ tổng giám đốc đã nửa tiếng rồi"
Người thư ký nghe giọng Tiết Noãn Nhi, thò đầu ra bên ngoài nhìn. Ngự Giao liền kéo tay Tiết Noãn Nhi vào phòng mình, đóng cửa lại.
"Buông tôi ra" Tiết Noãn Nhi dùng sức hất tay anh ra, có chút tức giận: "Anh đường đường là một tổng giám đốc, chẳng lẽ không biết thời gian rất quý báu sao? Anh gọi tôi đến đây, nhưng lại để tôi phải chờ lâu như vậy" điều cô ghét nhất ở con người Ngự Giao chính là luôn tự cho mình là đúng, chỉ có chuyện của anh ta là quan trọng chưa bao giờ quan tâm tới cảm nhận của người khác
Ngự Giao hơi kinh ngạc, "Đây là giọng điệu cô nói truyện với cấp trên của mình sao?"
Tiết Noãn Nhi không nhịn được, nhìn anh nói: "Lúc đầu thực sự tôi rất tôn trọng anh, cũng rất muốn tôn trọng anh, nhưng sau này tôi cảm thấy anh hoàn toàn không đáng để tôn trọng" khi mới bước vào căn phòng này chờ đợi, cô thự nhủ với mình ai cũng có thể đắc tội nhưng tuyệt đối không thể đắc tội với Ngự Giao, nhưng những hành động của anh ta thực sự khiến cô không thể chịu được nữa.
"Cô vẫn còn tức giận vì chuyện của Tiểu Diệc sao? Tôi nói rồi chuyện đó chỉ là ngoài ý muốn thôi, tôi cũng không mong muốn xảy ra chuyện này"
Tiết Noãn Nhi quay đầu đi. Lăng Diệc cũng do bị chính anh ta hại chết, anh ta luôn miệng nói là ngoài ý muốn, luôn miệng nói anh ta cũng không muốn như vậy. Nhưng kết quả Lăng Diệc vẫn chết, bây giờ còn hại Tiểu Diệc bị thương. Nghĩ đến cánh tay non nót của Tiểu Diệc bị thương, cô đã rất đau lòng rồi.
Cho nên, cô rất ghét Ngự Giao!
Thấy dáng vẻ quật cường của Tiết Noãn Nhi, Ngự Giao mất kiên nhẫn, "Có phải bây giờ cô thấy mình đã có chỗ dựa, nên mới có giọng điệu đó với cấp trên của mình phải không?"
"Anh có ý gì?"
"Bây giờ cô làm thư ký của Lang Long, thăng chức cũng nhanh quá nhủ" Anh nheo mắt, trêu tức
"Tôi không hiểu anh đang nói gì"
Ngự Giao bước từng bước tới gần bên cô, Tiết Noãn Nhi liên tục lùi về phía sau đến khi lưng chạm vào bàn làm việc. Anh tiến gần cô, hơi nghiên người về phía trước, giơ tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô, hai cơ thể càng sát gần nhau hơn.
"Nói, cô đã sử dụng thủ đoạn gì, khiến Lang Long một người chưa bao giờ hứng thú với phụ nữ lại đối xử tốt với cô như vậy, cô làm vậy là muốn thăng chức đúng không?" từ khi nhìn thấy cô và dương tuyết hoa gặp mặt nhau, tuy không biết rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra nhưng anh có thể khẳng định, mục đích Tiết Noãn Nhi đến đây làm việc. Từ trươc tới giờ dương tuyết hoa và tập đoàn Thẩm cẩm hoa luôn là đối thủ cạnh tranh trên thương trường.
"Buông tôi ra..." Tiết Noãn Nhi giãy dụa, sắt mặt khó chịu.
Ánh mắt sắc bén của anh giống như đã nhìn thấy mưu tính của cô, khiến trái tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.
"Chậc, chậc...." Ngự Giao tặc lưỡi mấy tiếng, nhếch miệng cười lạnh, "Quản nhiên cô rất biết quyến rũ người khác, chỉ là suy nghĩ của cô vẫn còn quá đơn giản, nếu cô thật sự muốn thăng chức phải lấy lòng tôi mới đúng, khi đó có thể làm tới trợ lý thân thiết theo sát tổng giám đốc..."
Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ "Thân thiết"
"Vâng ạ, tổng giám đốc không biết sao?" người thư ký có vẻ sợ hãi khi thấy sắc mặt Ngự Giao đột nhiên thay đổi
"Tôi biết rồi, cô lập tức gọi Ngự Giao tới phòng làm việc của tôi" sau khi bỏ lại những lời này liền tức giận tiếp tục làm việc.
Mấy ngày trước đây anh đã biết Lang Long và Tiết Noãn Nhi rất thân thiết, nhưng không ngờ Lang Long lại chuyển cô ta đến làm trợ lý?
Ngự Giao sốt ruột ngồi xuống chiếc ghế xoay sang trọng, trong lòng nghĩ nhất định phải gặp Lang Long nói chuyện. Nghĩ vậy lập tức đứng lên nổi giận đùng đùng đi vào thanh máy chuyên dụng của tổng giám đốc, anh vừa bước vào thang máy, Tiết Noãn Nhi liền bước ra từ thang máy dành cho nhân viên.
Ngự Giao đi thẳng tới phòng làm việc của Lang Long.
Thấy Lang Long đang nói chuyện điện thoại, anh bước tới đập tay xuống bàn làm việc, "Tại sao chưa nói một tiếng với tớ, đã chuyển Tiết Noãn Nhi sang làm trợ lý cho cậu"
Lang Long nói câu gì đó với người ở đầu bên kia điện thoại, sau đó cúp mày nhìn Ngự Giao bằng ánh mắt kỳ quái.
"Sao vậy? Chỉ thuyên chuyển một tổ trưởng tổ tiêu thụ nhỏ bé cũng phải báo cáo với cậu sao? Lang Long không hiểu: "Trước đây mấy chuyện như vậy đâu thấy câu nói gì"
"Trước đây khác" Ngự Giao kích động, "Nhưng trường hợp của Tiết Noãn Nhi không giống như vậy"
Cảm thấy hơi kinh ngạc, Lang Long đứng lên nhìn thẳng người đối diện, "Tại sao cô ấy không giống? Cậu kích động như vậy làm gì?"
"Tớ..." Ngự Giao cứng họng, "Có một số việc tớ vẫn chưa chắc chắn, nên bây giờ chưa thể nói rõ được"
Lang Long gật đầu, nhìn người bạn thân của mình một lượt từ trên xuống dưới, "Cậu phản ứng đặc biệt như vậy, nhất định là có vấn đề"
"Tớ nghĩ cậu mới là người có vấn đề" Ngự Giao phản bác, "Có phải cậu đã thích Tiết Noãn Nhi rồi đúng không?"
Gần đây anh nghe được một số tin đồn, nhưng đều không tin, cho dù mấy năm nay Lang Long luôn sống độc thân , rất nhiều người cho rằng Lang Long là đồng tính, hơn nữa người bạn tốt này của anh cũng chưa bao giờ cảm thấy hứng thú với bất kỳ người phụ nữ nào. Ngay cả bản thân Ngự Giao cũng từng hoài nghi, có phải người anh em tố của mình thật sự không thích phụ nữ.
Lang Long ngẩn người, hơi ngượng ngùng, "Ừ... cứ cho là vậy đi"
Ngự Giao tóm chặt cổ áo Lang Long: "Cậu không thể thích cô ấy"
"Tại sao?"
Hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế lửa giận, Ngự Giao từ từ buông tay.
Lang Long chỉnh trang lại bộ vest của mình
"Tóm lại, cô ấy không phải là một người phụ nữ bình thường" sau khi bỏ lại câu nói khó hiểu này cho Lang Long, anh lập tức dời đi
Nhìn gương mặt chán nản của mình phản chiếu trên tấm gương trong thang máy. Anh phải làm gì đây? Tại sao đột nhiên lại trở nên khó khăn như vậy.
Lang Long thích Tiết Noãn Nhi, trong lòng anh cảm giác rất có lỗi. Là anh em tốt, anh hi vọng Lang Long sớm tìm được người mình yêu, lần này Ngự Giao nhìn ra được Lang Long rất nghiêm túc.
Nhưng ngộ nhỡ Tiết Noãn Nhi là Doãn Băng Dao thì sao?
Không được, Băng Dao là của anh, mãi mãi là của anh.
Sáu năm trước, anh đã để lại một ký hiệu làm chủ trên người cô. Đúng rồi, ký hiệu?
Đôi mắt Ngự Giao chợt lóe lên, anh nhớ sáu năm trước từng cắn một cái rất mạnh vào vai Băng Dao, sau khi vết thương lành, trên vai cô vẫn để lại dấu răng mờ mờ.
Nếu có thể nhìn thấy bả vai Tiết Noãn Nhi, như vậy có thể biết cô có phải là Doãn Băng Dao hay không rồi. Nhưng muốn làm được điều này là hơi khó, bây giờ là mùa thu, Tiết Noãn Nhi lại không bao giờ mặc những bộ trang phụ hở hang, anh cũng không thể chạy đến cởi quần áo cô ra được. Suy nghĩ một lúc, đột nghiên nghĩ ra một kế hoạch, có thể ép Doãn Băng Dao lộ ra thân phận của mình.
Ngự Giao gật đầu, giống như đã nghĩ thông suốt cửa thang máy mở ra, anh đi thẳng về phía phòng làm việc tổng giám đốc, vừa bước tới cửa, cánh cửa lập tức được người bên trong mở ra, bước ra ngoài chính là Tiết Noãn Nhi.
"Noãn Nhi'
"Tổng giám đốc, anh về rồi ạ" Tiết Noãn Nhi không vui nói
"Cô định đi đâu?"
"Tôi chờ tổng giám đốc đã nửa tiếng rồi"
Người thư ký nghe giọng Tiết Noãn Nhi, thò đầu ra bên ngoài nhìn. Ngự Giao liền kéo tay Tiết Noãn Nhi vào phòng mình, đóng cửa lại.
"Buông tôi ra" Tiết Noãn Nhi dùng sức hất tay anh ra, có chút tức giận: "Anh đường đường là một tổng giám đốc, chẳng lẽ không biết thời gian rất quý báu sao? Anh gọi tôi đến đây, nhưng lại để tôi phải chờ lâu như vậy" điều cô ghét nhất ở con người Ngự Giao chính là luôn tự cho mình là đúng, chỉ có chuyện của anh ta là quan trọng chưa bao giờ quan tâm tới cảm nhận của người khác
Ngự Giao hơi kinh ngạc, "Đây là giọng điệu cô nói truyện với cấp trên của mình sao?"
Tiết Noãn Nhi không nhịn được, nhìn anh nói: "Lúc đầu thực sự tôi rất tôn trọng anh, cũng rất muốn tôn trọng anh, nhưng sau này tôi cảm thấy anh hoàn toàn không đáng để tôn trọng" khi mới bước vào căn phòng này chờ đợi, cô thự nhủ với mình ai cũng có thể đắc tội nhưng tuyệt đối không thể đắc tội với Ngự Giao, nhưng những hành động của anh ta thực sự khiến cô không thể chịu được nữa.
"Cô vẫn còn tức giận vì chuyện của Tiểu Diệc sao? Tôi nói rồi chuyện đó chỉ là ngoài ý muốn thôi, tôi cũng không mong muốn xảy ra chuyện này"
Tiết Noãn Nhi quay đầu đi. Lăng Diệc cũng do bị chính anh ta hại chết, anh ta luôn miệng nói là ngoài ý muốn, luôn miệng nói anh ta cũng không muốn như vậy. Nhưng kết quả Lăng Diệc vẫn chết, bây giờ còn hại Tiểu Diệc bị thương. Nghĩ đến cánh tay non nót của Tiểu Diệc bị thương, cô đã rất đau lòng rồi.
Cho nên, cô rất ghét Ngự Giao!
Thấy dáng vẻ quật cường của Tiết Noãn Nhi, Ngự Giao mất kiên nhẫn, "Có phải bây giờ cô thấy mình đã có chỗ dựa, nên mới có giọng điệu đó với cấp trên của mình phải không?"
"Anh có ý gì?"
"Bây giờ cô làm thư ký của Lang Long, thăng chức cũng nhanh quá nhủ" Anh nheo mắt, trêu tức
"Tôi không hiểu anh đang nói gì"
Ngự Giao bước từng bước tới gần bên cô, Tiết Noãn Nhi liên tục lùi về phía sau đến khi lưng chạm vào bàn làm việc. Anh tiến gần cô, hơi nghiên người về phía trước, giơ tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của cô, hai cơ thể càng sát gần nhau hơn.
"Nói, cô đã sử dụng thủ đoạn gì, khiến Lang Long một người chưa bao giờ hứng thú với phụ nữ lại đối xử tốt với cô như vậy, cô làm vậy là muốn thăng chức đúng không?" từ khi nhìn thấy cô và dương tuyết hoa gặp mặt nhau, tuy không biết rõ rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra nhưng anh có thể khẳng định, mục đích Tiết Noãn Nhi đến đây làm việc. Từ trươc tới giờ dương tuyết hoa và tập đoàn Thẩm cẩm hoa luôn là đối thủ cạnh tranh trên thương trường.
"Buông tôi ra..." Tiết Noãn Nhi giãy dụa, sắt mặt khó chịu.
Ánh mắt sắc bén của anh giống như đã nhìn thấy mưu tính của cô, khiến trái tim cô đột nhiên đập nhanh hơn.
"Chậc, chậc...." Ngự Giao tặc lưỡi mấy tiếng, nhếch miệng cười lạnh, "Quản nhiên cô rất biết quyến rũ người khác, chỉ là suy nghĩ của cô vẫn còn quá đơn giản, nếu cô thật sự muốn thăng chức phải lấy lòng tôi mới đúng, khi đó có thể làm tới trợ lý thân thiết theo sát tổng giám đốc..."
Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ "Thân thiết"