Chương : 10
Tối 7hCác em đã chuẩn bị xong chưa,thay trang phục thế nào rồi,nào nhanh lên sắp diễn rồi đó -- anh quản lí hối
Xong tất rồi anh, sao anh cứ hối thế làm tụi em lo chết đi được đâu phải lầm đầu đâu anh -- Khải nói
Được rồi còn mấy phút nữa là diễn rồi tụi em cố lên nhé -- chị quản lí Kim nói
Vâng cảm ơn chị -- Cả ba đồng thanh
Còn nó thì trang phục đã được thay nó mặc Áo trong cộc có àu trắng bó sát eo, Áo trắng ngoài không quá dày dài qua hông (Áo không có khóa), quần phần cuối chân bó sát phần ống trên to vừa, tóc xõa chiếc mũ hiphop màu trắng đội lệch, nó thì cả ngày với đống đồ ăn vặt chẳng khác nào Vương Nguyên coi đồ ăn như sinh mạng luôn ăn trước rồi tính sau
Khải ngắm nó từ nãy giờ trên tay cầm điện thoại chụp trộm nó, nhiều khoảnh khăcd nhìn nó anh lại cười thầm như điên luôn, nhìn nó như vậy anh cũng bớt lo đi phần nào chứ nó thì rảnh thơi hết cái chơi nó lại đi lung tung nữa thì không ai mà tìm nổi ( sao anh Khải cứ nghĩ nó trẻ con thế nhỉ.. Khải: đúng vậy mà)
Tối nay bầu trời hiện lên những vì sao sáng soi xuống sân khấu của 3BB sao cũng biết thưởng thức giọng ca của ba người, bây giờ ngay thời đỉ này bầu trồ như một bức tranh không thể hình dung hết và 3BB sẽ là nhân vật chính của hình nền đó
Ở đây khá đông kể cà vé cũng được bán hết nhưng đó vẫn thiếu, nhiề biển cam có chữ TFBOYS,.... Tiếng hò hét vang lên ầm ĩ như muốn nở tung cái sàn trên sân khấu, nó tò mò cũng trốn đi xem
Nào đã đến khoảnh khắc hay nhất trong đêm nay rồi, Tứ Diệp Thảo cũng đã chờ lâu chúng ta hãy chào đón những nhân vật chính trong đêm hôm nay TFBOYS -- tiếng của MC
TFBOYS, TFBOYS, TFBOYS-- tiếng la hét của các Tứ Diệp Thảo
Nó đứng ngay gần đầu lách mãi mới chui vào được
TFBOYS đã ra và màn khởi đàu là bài Sủng Ái tiếng nhạc vang lên đầu tiên là của Vương Nguyên tiếp theo là của Tiểu Khải và cuối cùng là Thiên Tỉ, nó bị cuốn vào dòng nhạc mất rồi và ai ở đây cũng có cảm giác như vậy, nó nhìn Khải mà mỉm cười không biết từ bao giờ có một người con trai đứng ngay bên cạnh nhìn nó
Chào em, mình làm quen được chứ nhỉ -- tên đó chìa tay ra tỏ ý muốn àm quen
nó quay sang nhìn hắn vì hơi tối nên chưa nhìn rõ hết khuân mặt, nó lại ngoảnh lên sân khấu làm lơ đi cái bắt tay đó cả câu nói làm quen, Khải đã nói với nó rằng không nên làm quen với người lạ khi chưa có sự cho phép của Khải
Mặt anh ta tức chín mặt đối với anh ta thì không ai dám làm lơ cái sự làm quen của anh cả nhưng riêng nó lại khác không ai khác đó là Lưu Tuấn Hạo
Kết thúc phần trình diễn của 3BB cả ba đều cúi chào khán giả và thêm chữ " cảm ơn " cả ba đi vào trong thay trang phục trobg khi chờ Tiểu Khải biểu diễn thì MC trò chuyện với các Tứ Diệp Thảo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiếp theo là phàn trình diễn của Vương Tuấn Khải đó là bài Thụ Độc do anh sáng tác - MC nói ( Khải đã hát ở Quảng Châu)
Tiếng hò hét lại vang lên
Anh bước ra với trang phục màu trắng được thiết kế khá tỉ mỉ. Tiếng hát cất lên làm cho cả hội trường như muốn hét lên " I love Tuấn Khải ", nó cứ nhìn Khải thế thôi thỉnh thoảng lại chụp lại những lhoanhr khắc đáng yệ của anh
Tên Lưu Tuấn Hạo cứ nhìn nó làm nó cảm thấy rất khó chịu nó quay sang " có cần nhìn tôi chằm chằm vậy không "
Tôi sẽ không nhìn cô nữa với một điều kiện nếu cô không làm theo tôi sẽ bám cô suốt luôn
Anh dám ra điều kiện với tôi chán sống à, nói đi làm được tôi sẽ làm -- nó khoanh tay trước ngực tức giận nói, đây là người đầu tiên trừ bố nó ra thì anh ta là người dám ra điều kiện với nó, ai mà dám ra điều kiện với nó thì trong 5s nó đã cho vào nhà xác luôn rồi khỏi điều kiện, nó rất muốn đã bay anh ta vào nhà xác nhưng ở đây đông quá nó mà phá thì chỉ có toi với Khải mà có khi nó còn lên mặt mắng lại ấy chứ
Đi ăn với tôi tối nay ok
Được rồi đi ăn xong đừng hòng bám theo tôi đấy không là tôi mua cho anh cái quan tài giữa đường nhét anh vào trong đấy -- nó nố rồi đi theo anh ta.
Khải thì bất chợt nhìn thấy anh cố hát xong phần trình diễn của mình rồi đi theo nó, anh thừa biết tính gian xảo của tên Lưu Tuấn Hạo kia mà
Cho tôi xin số điện thoại của cô và nick weibo nữa -- anh ta chìa điện thoại của mình ra trước mặt nó
Anh nói là chỉ đi ăn thôi mà -- nó chau mày
Đúng là thế nhưng trước khác giờ khác tôi thay đổi ý định rồi
Nó tức giận bỏ đi lườm anh ta một cái, nhưng tay nó bị nắm chặt lấy vì tay abh ta đã túm lấy tay nó,, nó cố vùng tay mình ra nhưng càng cố thì anh ta càng xiết chặt hơn
Bỏ tay cô ấy ra -- Khải kéo tay nó về phía mình
Việc của mày sao
Thế có phải việc của anh không, tránh xa Tuyết Nhi ra -- anh trợn trừng mắt ( vì ở đây vắng nên không có người qua lại nên Khải mới không bị fan làm phiền)
Anh quay sang Tuyết Nhi
Anh đã nói với em rồi mà đừng chạy lung tung em có thể đi cùng chị quản lí Kim mà với lại anh nhắc em không được nói chuyện với người lạ khi không có sự cho phép của anh mà - anh tuân ra một tràng dài như bài cải lương mới được tu luyện
Tại anh ta cứ nhìn em em tức nên...- nó chưa nói xong thì đã bị anh chặn lại
Lần sau đi đâu thì phải có người đi theo đừng đi một mình anh khônh đi tìm được đâu -- anh vẫn chưa nguôi cơn tức giận
Giờ thì nó hết chịu nổi rồi từ trước tới giờ chưa ai dám lớn tiếng với nó cả kể cả ba nó cũng chưa bao giờ mắng nó dù chỉ một câu mà giờ anh..." đủ rồi dức người phải có giới hạn, phải tôi đi theo anh ta thì sao nào có chết ai đâu, mà từ lần sau đừng có mà lớn tiếng với tôi và càng đừng cấm tôi hay coi tôi là trẻ con " nó nói tức giận rồi bỏ đi
Lưu Tuấn Hảo nhìn Khải rồi nhếch mép cười xong đi theo nó
Khải đứng trời trồng anh suy nghĩ lại câu nói của mình có lẽ anh hơi quá đáng với nó nhưng Nanh chỉ muốn tốt cho nó thôi mà
Đừng đi theo tôi - nó khóc rồi hét lên với tên bám dai đằng sau
Nhưng...
Biến, trước khi tôi điên lên
Nó cứ đi lang thang đến hơn tiếng dồng hồ mới chịu về nhà Khải đã đưa địa chỉ cho nó lúc chiều, nó nhấn mật khẩu rồi đi vào nó không muốn bật điên lên nó đi thẳng lên phòng mà Khải đã ghi ra giâý cho nó
Lúc sau Vương Nguyên cũng về vì quá mệt anh kí tặng chữ kí cho vài fan rồi chuồn về luôn, Khải và Thiên thì vẫn ở đó, anh đi vào rồi bật đèn lên, anh định đi lên phòng nhưng abh đã dừng lại khi nhìn thấy chiếc vòng trên bàn nó có màu chanh được thiết kế có một không hai anh cất vào túi rồi lên phòng
Xong tất rồi anh, sao anh cứ hối thế làm tụi em lo chết đi được đâu phải lầm đầu đâu anh -- Khải nói
Được rồi còn mấy phút nữa là diễn rồi tụi em cố lên nhé -- chị quản lí Kim nói
Vâng cảm ơn chị -- Cả ba đồng thanh
Còn nó thì trang phục đã được thay nó mặc Áo trong cộc có àu trắng bó sát eo, Áo trắng ngoài không quá dày dài qua hông (Áo không có khóa), quần phần cuối chân bó sát phần ống trên to vừa, tóc xõa chiếc mũ hiphop màu trắng đội lệch, nó thì cả ngày với đống đồ ăn vặt chẳng khác nào Vương Nguyên coi đồ ăn như sinh mạng luôn ăn trước rồi tính sau
Khải ngắm nó từ nãy giờ trên tay cầm điện thoại chụp trộm nó, nhiều khoảnh khăcd nhìn nó anh lại cười thầm như điên luôn, nhìn nó như vậy anh cũng bớt lo đi phần nào chứ nó thì rảnh thơi hết cái chơi nó lại đi lung tung nữa thì không ai mà tìm nổi ( sao anh Khải cứ nghĩ nó trẻ con thế nhỉ.. Khải: đúng vậy mà)
Tối nay bầu trời hiện lên những vì sao sáng soi xuống sân khấu của 3BB sao cũng biết thưởng thức giọng ca của ba người, bây giờ ngay thời đỉ này bầu trồ như một bức tranh không thể hình dung hết và 3BB sẽ là nhân vật chính của hình nền đó
Ở đây khá đông kể cà vé cũng được bán hết nhưng đó vẫn thiếu, nhiề biển cam có chữ TFBOYS,.... Tiếng hò hét vang lên ầm ĩ như muốn nở tung cái sàn trên sân khấu, nó tò mò cũng trốn đi xem
Nào đã đến khoảnh khắc hay nhất trong đêm nay rồi, Tứ Diệp Thảo cũng đã chờ lâu chúng ta hãy chào đón những nhân vật chính trong đêm hôm nay TFBOYS -- tiếng của MC
TFBOYS, TFBOYS, TFBOYS-- tiếng la hét của các Tứ Diệp Thảo
Nó đứng ngay gần đầu lách mãi mới chui vào được
TFBOYS đã ra và màn khởi đàu là bài Sủng Ái tiếng nhạc vang lên đầu tiên là của Vương Nguyên tiếp theo là của Tiểu Khải và cuối cùng là Thiên Tỉ, nó bị cuốn vào dòng nhạc mất rồi và ai ở đây cũng có cảm giác như vậy, nó nhìn Khải mà mỉm cười không biết từ bao giờ có một người con trai đứng ngay bên cạnh nhìn nó
Chào em, mình làm quen được chứ nhỉ -- tên đó chìa tay ra tỏ ý muốn àm quen
nó quay sang nhìn hắn vì hơi tối nên chưa nhìn rõ hết khuân mặt, nó lại ngoảnh lên sân khấu làm lơ đi cái bắt tay đó cả câu nói làm quen, Khải đã nói với nó rằng không nên làm quen với người lạ khi chưa có sự cho phép của Khải
Mặt anh ta tức chín mặt đối với anh ta thì không ai dám làm lơ cái sự làm quen của anh cả nhưng riêng nó lại khác không ai khác đó là Lưu Tuấn Hạo
Kết thúc phần trình diễn của 3BB cả ba đều cúi chào khán giả và thêm chữ " cảm ơn " cả ba đi vào trong thay trang phục trobg khi chờ Tiểu Khải biểu diễn thì MC trò chuyện với các Tứ Diệp Thảo
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tiếp theo là phàn trình diễn của Vương Tuấn Khải đó là bài Thụ Độc do anh sáng tác - MC nói ( Khải đã hát ở Quảng Châu)
Tiếng hò hét lại vang lên
Anh bước ra với trang phục màu trắng được thiết kế khá tỉ mỉ. Tiếng hát cất lên làm cho cả hội trường như muốn hét lên " I love Tuấn Khải ", nó cứ nhìn Khải thế thôi thỉnh thoảng lại chụp lại những lhoanhr khắc đáng yệ của anh
Tên Lưu Tuấn Hạo cứ nhìn nó làm nó cảm thấy rất khó chịu nó quay sang " có cần nhìn tôi chằm chằm vậy không "
Tôi sẽ không nhìn cô nữa với một điều kiện nếu cô không làm theo tôi sẽ bám cô suốt luôn
Anh dám ra điều kiện với tôi chán sống à, nói đi làm được tôi sẽ làm -- nó khoanh tay trước ngực tức giận nói, đây là người đầu tiên trừ bố nó ra thì anh ta là người dám ra điều kiện với nó, ai mà dám ra điều kiện với nó thì trong 5s nó đã cho vào nhà xác luôn rồi khỏi điều kiện, nó rất muốn đã bay anh ta vào nhà xác nhưng ở đây đông quá nó mà phá thì chỉ có toi với Khải mà có khi nó còn lên mặt mắng lại ấy chứ
Đi ăn với tôi tối nay ok
Được rồi đi ăn xong đừng hòng bám theo tôi đấy không là tôi mua cho anh cái quan tài giữa đường nhét anh vào trong đấy -- nó nố rồi đi theo anh ta.
Khải thì bất chợt nhìn thấy anh cố hát xong phần trình diễn của mình rồi đi theo nó, anh thừa biết tính gian xảo của tên Lưu Tuấn Hạo kia mà
Cho tôi xin số điện thoại của cô và nick weibo nữa -- anh ta chìa điện thoại của mình ra trước mặt nó
Anh nói là chỉ đi ăn thôi mà -- nó chau mày
Đúng là thế nhưng trước khác giờ khác tôi thay đổi ý định rồi
Nó tức giận bỏ đi lườm anh ta một cái, nhưng tay nó bị nắm chặt lấy vì tay abh ta đã túm lấy tay nó,, nó cố vùng tay mình ra nhưng càng cố thì anh ta càng xiết chặt hơn
Bỏ tay cô ấy ra -- Khải kéo tay nó về phía mình
Việc của mày sao
Thế có phải việc của anh không, tránh xa Tuyết Nhi ra -- anh trợn trừng mắt ( vì ở đây vắng nên không có người qua lại nên Khải mới không bị fan làm phiền)
Anh quay sang Tuyết Nhi
Anh đã nói với em rồi mà đừng chạy lung tung em có thể đi cùng chị quản lí Kim mà với lại anh nhắc em không được nói chuyện với người lạ khi không có sự cho phép của anh mà - anh tuân ra một tràng dài như bài cải lương mới được tu luyện
Tại anh ta cứ nhìn em em tức nên...- nó chưa nói xong thì đã bị anh chặn lại
Lần sau đi đâu thì phải có người đi theo đừng đi một mình anh khônh đi tìm được đâu -- anh vẫn chưa nguôi cơn tức giận
Giờ thì nó hết chịu nổi rồi từ trước tới giờ chưa ai dám lớn tiếng với nó cả kể cả ba nó cũng chưa bao giờ mắng nó dù chỉ một câu mà giờ anh..." đủ rồi dức người phải có giới hạn, phải tôi đi theo anh ta thì sao nào có chết ai đâu, mà từ lần sau đừng có mà lớn tiếng với tôi và càng đừng cấm tôi hay coi tôi là trẻ con " nó nói tức giận rồi bỏ đi
Lưu Tuấn Hảo nhìn Khải rồi nhếch mép cười xong đi theo nó
Khải đứng trời trồng anh suy nghĩ lại câu nói của mình có lẽ anh hơi quá đáng với nó nhưng Nanh chỉ muốn tốt cho nó thôi mà
Đừng đi theo tôi - nó khóc rồi hét lên với tên bám dai đằng sau
Nhưng...
Biến, trước khi tôi điên lên
Nó cứ đi lang thang đến hơn tiếng dồng hồ mới chịu về nhà Khải đã đưa địa chỉ cho nó lúc chiều, nó nhấn mật khẩu rồi đi vào nó không muốn bật điên lên nó đi thẳng lên phòng mà Khải đã ghi ra giâý cho nó
Lúc sau Vương Nguyên cũng về vì quá mệt anh kí tặng chữ kí cho vài fan rồi chuồn về luôn, Khải và Thiên thì vẫn ở đó, anh đi vào rồi bật đèn lên, anh định đi lên phòng nhưng abh đã dừng lại khi nhìn thấy chiếc vòng trên bàn nó có màu chanh được thiết kế có một không hai anh cất vào túi rồi lên phòng