Chương : 7
Người con gái xinh đẹp hôm ấy là Lê Ngọc Nguyệt- một cô gái đẹp, có tài và khát vọng tự chứng minh.
Nhưng biết làm sao đây? Cô đã chọc giận tôi rồi!
Như một cuộc đi săn và Kim Ngưu là người săn tài giỏi, sẽ truy tìm và tiêu diệt con mồi mình mong muốn.
Cô bây giờ đang ở phòng giám đốc, ưu nhã thưởng thức món trà gừng thơm ngát, vừa đợi xem kịch hay...
Ngọc Nguyệt ư?
Nguyên bản, hôm nay cả công ty “Thần Nông” được một phen chấn động.
Ngọc Nguyệt, nhân viên phòng kinh doanh, có ý câu dẫn, chia rẽ tình cảm của giám đốc cùng vị hôn thê.
Mọi người tận chứng kiến, Kim Ngưu nhỏ bé 'yếu ớt', 'đáng thương' ôm mặt 'nức nở' bỏ chạy. Tạo nên hình tượng nàng công chúa nhỏ bé, 'đơn thuần' đáng đồng tình.
Còn về phần cô gái nào đó, ồ, cô ta đã thành nữ phụ xấu xa rồi!
Kim Ngưu cười híp mắt, aiii~!! Không uổng công cô chạy tốn mấy kí ca-lo nha! Hiệu suất làm việc của cộng đồng bà tám trong công ty này thật nhanh a
~
Còn mấy chai thuốc nhỏ mắt nữa, hết rồi, phải mua thêm thôi!!
Haizz, nhỏ mắt không cho ai thấy cũng là một kỹ thuật nha! Cô nên tập khóc thôi, như Xà Phu ấy, muốn là có cả lít, cho đỡ tốn tiền mua thuốc nhỏ mắt!!! [~>. v < ~]
“...... Được!” Hắn nghĩ lại rồi, cô không phải heo nhỏ, voi thì đúng hơn!
“Aaaaa, anh là nhất! Mau đi! Em tự nhiên cũng thèm cá viên chiên nữa!”
Tiểu tam tiểu tứ gì chứ? Cút, cút! Ăn a, ăn là quan trọng nhất!!! ~[> o
Nhưng biết làm sao đây? Cô đã chọc giận tôi rồi!
Như một cuộc đi săn và Kim Ngưu là người săn tài giỏi, sẽ truy tìm và tiêu diệt con mồi mình mong muốn.
Cô bây giờ đang ở phòng giám đốc, ưu nhã thưởng thức món trà gừng thơm ngát, vừa đợi xem kịch hay...
Ngọc Nguyệt ư?
Nguyên bản, hôm nay cả công ty “Thần Nông” được một phen chấn động.
Ngọc Nguyệt, nhân viên phòng kinh doanh, có ý câu dẫn, chia rẽ tình cảm của giám đốc cùng vị hôn thê.
Mọi người tận chứng kiến, Kim Ngưu nhỏ bé 'yếu ớt', 'đáng thương' ôm mặt 'nức nở' bỏ chạy. Tạo nên hình tượng nàng công chúa nhỏ bé, 'đơn thuần' đáng đồng tình.
Còn về phần cô gái nào đó, ồ, cô ta đã thành nữ phụ xấu xa rồi!
Kim Ngưu cười híp mắt, aiii~!! Không uổng công cô chạy tốn mấy kí ca-lo nha! Hiệu suất làm việc của cộng đồng bà tám trong công ty này thật nhanh a
~
Còn mấy chai thuốc nhỏ mắt nữa, hết rồi, phải mua thêm thôi!!
Haizz, nhỏ mắt không cho ai thấy cũng là một kỹ thuật nha! Cô nên tập khóc thôi, như Xà Phu ấy, muốn là có cả lít, cho đỡ tốn tiền mua thuốc nhỏ mắt!!! [~>. v < ~]
“...... Được!” Hắn nghĩ lại rồi, cô không phải heo nhỏ, voi thì đúng hơn!
“Aaaaa, anh là nhất! Mau đi! Em tự nhiên cũng thèm cá viên chiên nữa!”
Tiểu tam tiểu tứ gì chứ? Cút, cút! Ăn a, ăn là quan trọng nhất!!! ~[> o