Chương : 21
Tầng hai của di chỉ Alex, quy củ của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty quả thật có mấy phần hiệu quả, mức độ trật tự phải hơn hẳn bên ngoài.
Cho dù trước mặt là đầy những chiến lợi phẩm do một con BOSS bậc bốn loại yếu dạng tinh anh rơi ra, nhưng đội viên của hai đội ở đây đều không cấp tốc cướp nhặt hoặc có một chút biểu tình vội vàng nào như ở bên ngoài.
Tần Nhược từ xa nhìn một lượt những món chiến lợi phẩm bên cạnh thi thể con yêu nhện Huyết Ma mà âm thầm cảm khái:
Hôm nay rốt cục là cái ngày gì thế này, ngày thường thì cả tháng cũng chưa chắc thấy được một món đồ vàng, mà hôm nay chỉ một ngày đã trông thấy hai món rồi, hơn nữa đều là do BOSS mà mình tham dự chiến đấu rớt ra nữa chứ. Thật là gặp may quá...
Nếu về sau còn có thể thường xuyên gặp phải chuyện tốt như thế, nói không chừng chẳng bao lâu nữa là mình cũng có thể trở thành dạng cường giả như Trái Tim Giết Chóc ấy chứ. Đúng rồi, với thực lực của Trái Tim Giết Chóc, trong hàng ngũ các chiến sĩ cuồng bạo chắc cũng thuộc hạng khá đấy.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, chỉ thấy Trái Tim Giết Chóc đã nhặt hết các chiến lợi phẩm trên đất lên. Hoa Hồng Lửa giải thích cho Tần Nhược, đây là quy tắc ngầm do các chiến minh bắt buộc tuân thủ.
Tất cả mọi chiến lợi phẩm từ BOSS mà do nhiều chiến đội hợp lực xử lý, hết thảy đều do thành viên của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty phân phối! Trong tiểu đội của mục sư ánh sáng nọ không có thành viên của chiến minh, cho nên trọng trách này đương nhiên sẽ rơi vào đầu của Trái Tim Giết Chóc.
Mặt khác, theo thống kê biểu hiện của các đội, thì tiểu đội của Tần Nhược tổng cộng gây 28.000 thương hại đối với yêu nhện Huyết Ma, còn tiểu đội của mục sư ánh sáng thì dù nhiều hơn bên này một tên nguyên tố sư, nhưng chiến tích lại chỉ đạt không đến 12.000 mà thôi...
Trong hai con số đó dĩ nhiên có bao gồm mức chênh lệch giữa hai tên chiến sĩ cuồng bạo rồi, nhưng thứ kéo xa khoảng cách giữa hai chiến tích chủ yếu chính là đòn cuối cùng của Tần Nhược, đòn đó của hắn đã đánh chết toàn bộ ác linh Cửu U, tạo thành thương hại lên đến gần 10.000! Bởi vậy, cho dù không có quy tắc ngầm kia thì việc chiến lợi phẩm do Trái Tim Giết Chóc phân phối cũng là hợp tình hợp lý.
Trong thời gian thu thập chiến lợi phẩm, mọi người lại đánh lui một bầy nhện Huyết Ma nữa, sau đó chờ phép thuật Hồi Sinh của mục sư ánh sáng qua khỏi thời gian làm lạnh - trên mặt đất vẫn còn nằm một tên chiến sĩ đấy, nếu không hồi sinh thì hắn sẽ bị rớt cấp.
Khi đã rảnh rỗi rồi, Trái Tim Giết Chóc bèn chia chiến lợi phẩm ra làm hai phần: một phần toàn là những món đồ vàng do yêu nhện Huyết Ma rớt ra, gồm... một cây gậy phép chưa biết thuộc tính; phần còn lại thì phong phú hơn nhiều: một viên hạt nhân của yêu nhện Huyết Ma, tơ nhện, một bình thuốc chưa biết chức năng, ba món đồ tím, một sợi dây chuyền chữ tím, năm món đồ lam, ngoài ra còn một quả gì đó tròn tròn, nhìn như con mắt của yêu nhện Huyết Ma vậy.
“Đồ vàng thuộc về đội các cậu, còn lại toàn bộ là của chúng tôi.”
Sự phân phối của Trái Tim Giết Chóc khiến Tần Nhược nhũn cả chân đi:
Không lầm chứ... Đồ vàng đem cho người khác, còn đội mình thì toàn một đống rác rưởi?
Ba người nữ trong đội không nói gì.
Bên phía mục sư dĩ nhiên là chịu quá rồi, bèn hớt hải gật đầu đáp ứng ngay! Tuy nói chỉ là một món, nhưng giá trị của một món đồ vàng thường thường sẽ là cao hơn một đống rác thế kia nhiều!
“Hé hé.”
Khi nhận lấy đồ từ trên tay Trái Tim Giết Chóc, mục sư nọ cười ngượng hai tiếng, nhìn về phía bên này có vẻ hơi xấu hổ. Rồi như sợ bọn này đổi ý vậy, sau khi hồi sinh tên chiến sĩ kia xong, dưới cái nhìn nóng bỏng của Tần Nhược, họ chào một tiếng rồi cắm đầu cắm cổ chạy đến điểm đánh khi nãy của mình.
Tần Nhược nắm chặt nắm tay, trong lòng đắng chát.
Đồ vàng đó!
Là đồ vàng đó, tên đội trưởng đầu gỗ kia, thật là cái đầu gỗ mà...
Bộ dạng ngậm bồ hòn này của Tần Nhược bị ba cô gái trong đội nhìn thấy, nhất thời các cô cười xòa:
“Nhìn Nhược Nhược kì, hì hì, có giống bị mất ví tiền rồi không ta?”
Lúc này lá gan của Tần Nhược cũng lớn rồi, hắn lườm qua:
“Mất ví tiền? Là mất thẻ ngân hàng và mật mã đấy!” Vừa đau đớn quay trở về trong hang, Tần Nhược vừa buồn bực: “Một bầy phá gia chi tử, chẳng hề biết cái xót của con nhà nghèo bọn này...” Không cần phải nói, câu nói này của hắn dẫn tới một trận cười vang rất mất thục nữ ngay, ngay cả Trái Tim Giết Chóc cũng không nhịn được mà mỉm cười.
Theo đà nói chuyện, Tần Nhược mới dần hiểu ra, những con BOSS loại yếu như con yêu nhện Huyết Ma này, thực ra xác suất rớt đồ vàng không thấp, nhưng cũng chính vì thế, thuộc tính của đồ vàng nó rớt ra cũng thấp vô cùng, chỉ có thể coi như hàng hạ phẩm trong số đồ vàng mà thôi.
Đối với những người chơi và những đoàn đội bình thường mà nói, loại đồ vàng này quả thật tốt hơn đồ tím nhiều, cũng có thể bán rất được giá, nhưng đối với bọn Trái Tim Giết Chóc và Hoa Hồng Lửa mà nói, đã biết cái gì mới thực sự là ‘đồ vàng’ rồi, họ sẽ không còn chút hứng thú gì với mấy thứ hạ phẩm ấy nữa. Cho dù là một ít đồ tím loại cực phẩm, cũng phải tốt hơn những thứ đó nhiều.
Mà trùng hợp... Trong số những vật phẩm mà yêu nhện Huyết Ma rớt ra, lại thường xuyên có đồ tím loại cực phẩm, có khi thậm chí còn rớt cả item nhiệm vụ liên quan đến thành ngầm bên dưới tầng ba di chỉ Alex nữa.
Chính bởi vì nguyên nhân này, Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty mới định ra quy tắc ngầm như trên, nhằm nắm quyền chi phối những item này sau khi đánh chết yêu nhện Huyết Ma...
Còn những người chơi và đoàn đội ngoài chiến minh thì sẽ bị giấu giếm.
Mà đương nhiên, không phải món đồ vàng nào do yêu nhện Huyết Ma rớt ra cũng đều là đồ rác rưởi hết, cũng có khi sẽ rớt ra đồ trung phẩm, thượng phẩm nữa. Chỉ là xác suất so với rớt đồ tím và item nhiệm vụ thì thấp hơn nhiều.
Nói đến đây, Trái Tim Giết Chóc lại giải thích một nguyên nhân khác mà hắn giao đồ vàng cho đối phương...
Muốn hồi sinh tiểu Thanh, nhưng đội mình lại không có mục sư, nếu gọi người từ bên ngoài tới thì sẽ phải cần rất nhiều thời gian, sẽ chậm trễ việc luyện cấp, cho nên thôi cứ chừa một phần nhân tình cho đối phương cho rồi, nếu họ vận khí tốt thì sẽ trúng được một xác suất nhỏ giám định ra đồ vàng dạng trung hay thượng phẩm, cũng coi như lời nhiều rồi.
“Thế nào? Nghe xong có phải cảm thấy thoải mái hơn nhiều phải không?”
Nhìn thấy biểu tình cố nén cười của ba thành viên nữ, Tần Nhược gật gật đầu, rồi vừa âm thầm bội phục cách xử sự của Trái Tim Giết Chóc, lại vừa tự nhắc nhở bản thân: xem ra nếu muốn trở thành một kẻ mạo hiểm tìm tiền thưởng hợp chuẩn, mình còn phải đi một đoạn đường rất dài đó há!
* * * * * *
Không còn sự uy hiếp từ yêu nhện Huyết Ma nữa, năm người nhất thời quay trở lại quỹ đạo bình thường. Điểm kinh nghiệm theo nhịp mà nhanh chóng tăng cao, công việc thu hoạch của Trái Tim Giết Chóc cũng được tiếp tục, cứ mỗi mười phút là có thể lấy được một cuộn mạng nhện hoặc là một túi độc. Mà điều bọn họ phải trả giá chỉ là một chút thời gian thiền và ngưng tụ phép thuật mà thôi.
Bất tri bất giác, hai tiếng trôi qua... Ba tiếng trôi qua... Mãi đến bốn giờ sáng ngày thứ hai, mấy người mới có chút mỏi mệt, bèn gọi đội của tên mục sư ánh sáng có tên ‘Thiết Thụ Lâm Phong’ kia qua nhận chỗ, năm người cùng móc sách phép Hồi Thành trở về thị trấn Savis.
Lúc này Tần Nhược đã tới thời điểm cuối cùng để thăng cấp 37 rồi.
Cho dù trước mặt là đầy những chiến lợi phẩm do một con BOSS bậc bốn loại yếu dạng tinh anh rơi ra, nhưng đội viên của hai đội ở đây đều không cấp tốc cướp nhặt hoặc có một chút biểu tình vội vàng nào như ở bên ngoài.
Tần Nhược từ xa nhìn một lượt những món chiến lợi phẩm bên cạnh thi thể con yêu nhện Huyết Ma mà âm thầm cảm khái:
Hôm nay rốt cục là cái ngày gì thế này, ngày thường thì cả tháng cũng chưa chắc thấy được một món đồ vàng, mà hôm nay chỉ một ngày đã trông thấy hai món rồi, hơn nữa đều là do BOSS mà mình tham dự chiến đấu rớt ra nữa chứ. Thật là gặp may quá...
Nếu về sau còn có thể thường xuyên gặp phải chuyện tốt như thế, nói không chừng chẳng bao lâu nữa là mình cũng có thể trở thành dạng cường giả như Trái Tim Giết Chóc ấy chứ. Đúng rồi, với thực lực của Trái Tim Giết Chóc, trong hàng ngũ các chiến sĩ cuồng bạo chắc cũng thuộc hạng khá đấy.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, chỉ thấy Trái Tim Giết Chóc đã nhặt hết các chiến lợi phẩm trên đất lên. Hoa Hồng Lửa giải thích cho Tần Nhược, đây là quy tắc ngầm do các chiến minh bắt buộc tuân thủ.
Tất cả mọi chiến lợi phẩm từ BOSS mà do nhiều chiến đội hợp lực xử lý, hết thảy đều do thành viên của Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty phân phối! Trong tiểu đội của mục sư ánh sáng nọ không có thành viên của chiến minh, cho nên trọng trách này đương nhiên sẽ rơi vào đầu của Trái Tim Giết Chóc.
Mặt khác, theo thống kê biểu hiện của các đội, thì tiểu đội của Tần Nhược tổng cộng gây 28.000 thương hại đối với yêu nhện Huyết Ma, còn tiểu đội của mục sư ánh sáng thì dù nhiều hơn bên này một tên nguyên tố sư, nhưng chiến tích lại chỉ đạt không đến 12.000 mà thôi...
Trong hai con số đó dĩ nhiên có bao gồm mức chênh lệch giữa hai tên chiến sĩ cuồng bạo rồi, nhưng thứ kéo xa khoảng cách giữa hai chiến tích chủ yếu chính là đòn cuối cùng của Tần Nhược, đòn đó của hắn đã đánh chết toàn bộ ác linh Cửu U, tạo thành thương hại lên đến gần 10.000! Bởi vậy, cho dù không có quy tắc ngầm kia thì việc chiến lợi phẩm do Trái Tim Giết Chóc phân phối cũng là hợp tình hợp lý.
Trong thời gian thu thập chiến lợi phẩm, mọi người lại đánh lui một bầy nhện Huyết Ma nữa, sau đó chờ phép thuật Hồi Sinh của mục sư ánh sáng qua khỏi thời gian làm lạnh - trên mặt đất vẫn còn nằm một tên chiến sĩ đấy, nếu không hồi sinh thì hắn sẽ bị rớt cấp.
Khi đã rảnh rỗi rồi, Trái Tim Giết Chóc bèn chia chiến lợi phẩm ra làm hai phần: một phần toàn là những món đồ vàng do yêu nhện Huyết Ma rớt ra, gồm... một cây gậy phép chưa biết thuộc tính; phần còn lại thì phong phú hơn nhiều: một viên hạt nhân của yêu nhện Huyết Ma, tơ nhện, một bình thuốc chưa biết chức năng, ba món đồ tím, một sợi dây chuyền chữ tím, năm món đồ lam, ngoài ra còn một quả gì đó tròn tròn, nhìn như con mắt của yêu nhện Huyết Ma vậy.
“Đồ vàng thuộc về đội các cậu, còn lại toàn bộ là của chúng tôi.”
Sự phân phối của Trái Tim Giết Chóc khiến Tần Nhược nhũn cả chân đi:
Không lầm chứ... Đồ vàng đem cho người khác, còn đội mình thì toàn một đống rác rưởi?
Ba người nữ trong đội không nói gì.
Bên phía mục sư dĩ nhiên là chịu quá rồi, bèn hớt hải gật đầu đáp ứng ngay! Tuy nói chỉ là một món, nhưng giá trị của một món đồ vàng thường thường sẽ là cao hơn một đống rác thế kia nhiều!
“Hé hé.”
Khi nhận lấy đồ từ trên tay Trái Tim Giết Chóc, mục sư nọ cười ngượng hai tiếng, nhìn về phía bên này có vẻ hơi xấu hổ. Rồi như sợ bọn này đổi ý vậy, sau khi hồi sinh tên chiến sĩ kia xong, dưới cái nhìn nóng bỏng của Tần Nhược, họ chào một tiếng rồi cắm đầu cắm cổ chạy đến điểm đánh khi nãy của mình.
Tần Nhược nắm chặt nắm tay, trong lòng đắng chát.
Đồ vàng đó!
Là đồ vàng đó, tên đội trưởng đầu gỗ kia, thật là cái đầu gỗ mà...
Bộ dạng ngậm bồ hòn này của Tần Nhược bị ba cô gái trong đội nhìn thấy, nhất thời các cô cười xòa:
“Nhìn Nhược Nhược kì, hì hì, có giống bị mất ví tiền rồi không ta?”
Lúc này lá gan của Tần Nhược cũng lớn rồi, hắn lườm qua:
“Mất ví tiền? Là mất thẻ ngân hàng và mật mã đấy!” Vừa đau đớn quay trở về trong hang, Tần Nhược vừa buồn bực: “Một bầy phá gia chi tử, chẳng hề biết cái xót của con nhà nghèo bọn này...” Không cần phải nói, câu nói này của hắn dẫn tới một trận cười vang rất mất thục nữ ngay, ngay cả Trái Tim Giết Chóc cũng không nhịn được mà mỉm cười.
Theo đà nói chuyện, Tần Nhược mới dần hiểu ra, những con BOSS loại yếu như con yêu nhện Huyết Ma này, thực ra xác suất rớt đồ vàng không thấp, nhưng cũng chính vì thế, thuộc tính của đồ vàng nó rớt ra cũng thấp vô cùng, chỉ có thể coi như hàng hạ phẩm trong số đồ vàng mà thôi.
Đối với những người chơi và những đoàn đội bình thường mà nói, loại đồ vàng này quả thật tốt hơn đồ tím nhiều, cũng có thể bán rất được giá, nhưng đối với bọn Trái Tim Giết Chóc và Hoa Hồng Lửa mà nói, đã biết cái gì mới thực sự là ‘đồ vàng’ rồi, họ sẽ không còn chút hứng thú gì với mấy thứ hạ phẩm ấy nữa. Cho dù là một ít đồ tím loại cực phẩm, cũng phải tốt hơn những thứ đó nhiều.
Mà trùng hợp... Trong số những vật phẩm mà yêu nhện Huyết Ma rớt ra, lại thường xuyên có đồ tím loại cực phẩm, có khi thậm chí còn rớt cả item nhiệm vụ liên quan đến thành ngầm bên dưới tầng ba di chỉ Alex nữa.
Chính bởi vì nguyên nhân này, Hoa Tử Kinh và Vuốt Quỷ Âm Ty mới định ra quy tắc ngầm như trên, nhằm nắm quyền chi phối những item này sau khi đánh chết yêu nhện Huyết Ma...
Còn những người chơi và đoàn đội ngoài chiến minh thì sẽ bị giấu giếm.
Mà đương nhiên, không phải món đồ vàng nào do yêu nhện Huyết Ma rớt ra cũng đều là đồ rác rưởi hết, cũng có khi sẽ rớt ra đồ trung phẩm, thượng phẩm nữa. Chỉ là xác suất so với rớt đồ tím và item nhiệm vụ thì thấp hơn nhiều.
Nói đến đây, Trái Tim Giết Chóc lại giải thích một nguyên nhân khác mà hắn giao đồ vàng cho đối phương...
Muốn hồi sinh tiểu Thanh, nhưng đội mình lại không có mục sư, nếu gọi người từ bên ngoài tới thì sẽ phải cần rất nhiều thời gian, sẽ chậm trễ việc luyện cấp, cho nên thôi cứ chừa một phần nhân tình cho đối phương cho rồi, nếu họ vận khí tốt thì sẽ trúng được một xác suất nhỏ giám định ra đồ vàng dạng trung hay thượng phẩm, cũng coi như lời nhiều rồi.
“Thế nào? Nghe xong có phải cảm thấy thoải mái hơn nhiều phải không?”
Nhìn thấy biểu tình cố nén cười của ba thành viên nữ, Tần Nhược gật gật đầu, rồi vừa âm thầm bội phục cách xử sự của Trái Tim Giết Chóc, lại vừa tự nhắc nhở bản thân: xem ra nếu muốn trở thành một kẻ mạo hiểm tìm tiền thưởng hợp chuẩn, mình còn phải đi một đoạn đường rất dài đó há!
* * * * * *
Không còn sự uy hiếp từ yêu nhện Huyết Ma nữa, năm người nhất thời quay trở lại quỹ đạo bình thường. Điểm kinh nghiệm theo nhịp mà nhanh chóng tăng cao, công việc thu hoạch của Trái Tim Giết Chóc cũng được tiếp tục, cứ mỗi mười phút là có thể lấy được một cuộn mạng nhện hoặc là một túi độc. Mà điều bọn họ phải trả giá chỉ là một chút thời gian thiền và ngưng tụ phép thuật mà thôi.
Bất tri bất giác, hai tiếng trôi qua... Ba tiếng trôi qua... Mãi đến bốn giờ sáng ngày thứ hai, mấy người mới có chút mỏi mệt, bèn gọi đội của tên mục sư ánh sáng có tên ‘Thiết Thụ Lâm Phong’ kia qua nhận chỗ, năm người cùng móc sách phép Hồi Thành trở về thị trấn Savis.
Lúc này Tần Nhược đã tới thời điểm cuối cùng để thăng cấp 37 rồi.