Chương : 20
Sáng sớm, một đám vệ sĩ ngồi trên bốn chiếc xe hơi rời khời biệt thự.
Chỉ còn ba giờ nữa, máy bay riêng của Mardy sẽ hạ cánh quá cảnh ở sân bay của nước Anh, sau đó bọn họ sẽ bay đi tiếp.
Mười Một không đi, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ Jolie và Katy, cùng ở lại với Mười Một có Pori cùng năm vệ sĩ khác. Bình thường, số vệ sĩ này căn bản là không đủ, nhưng bây giờ đã có Mười Một. Những vệ sĩ mới tới không ngừng được nghe Pori tâng bốc Mười Một lên trời cao, hơn nữa khi xem băng hình mà máy camera quay cảnh Mười Một và Lãnh Dạ ở trong khu vườn kịch chiến với nhau, bọn họ dù không có sùng bái như Pori, nhưng khi xem video thì cũng khộng khỏi bội phục bản lãnh của Mười Một. Phải biết rằng, một người tấn công cận chiến lại có thể bức một người bắn tỉa không có lực đánh trả, hơn nữa nếu bỏ qua ưu thế công kích xa cùng hắn tiến hành cận chiến, Mười Một có thể nói là cao thủ trong cao thủ.
Trong biệt thự, mọi chuyện đều diễn ra như bình thường, tất cả những người hầu mới đưa tới đều bận rộn với công việc của mình. Jolie lại đi tới phòng hoa, hiển nhiên Mười Một phải đi theo nàng mà Katy tựa hồ đã quên chuyện không vui tối hôm qua, lúc này giống như cao dán da trâu dính lấy Mười Một, Mười Một ở đâu thì cũng biết nơi đó sẽ có nàng.
Gần giữa trưa, rốt cục bốn chiếc xe Lincoln đã tiến vào biệt thự, Mardy dưới sự bảo vệ của bốn người Sa Tướng đã trở về nhà
- Cha!
Katy không đợi Mardy đi vào trong nhà, là người thứ nhất chạy ra ngoài.
Mardy ôm Katy vào trong lòng, yêu thương vuốt ve mái tóc của nàng, hỏi khẽ:
- Ở nhà có ngoan không?
Katy khịt cái mũi nói:
- Katy rất ngoan mà.
Mardy cười hỏi:
- Vậy có nhớ cha không ?
- Đương nhiên là nhớ rồi.
Mardy cười to ha ha nói:
- Tốt lắm, thật sự là con gái ngoan của ta. À, thấy con ngoan như vậy, đáp ứng cho con một yêu cầu.
- Thật chứ?
Katy con mắt sáng ngời.
"Đương nhiên rồi" Mardy vuốt cái mũi đáng yêu của nàng, nói:
- Đã lúc nào cha gạt con chưa hả.
Lúc này Jolie và Mười Một cũng đã đi ra, nhìn hai cha con thân thiết với nhau, Jolie cười nói:
- Anh đừng có nuông chiều làm hư nó.
Katy lè lưỡi nói:
- Đâu có phải như vậy. Đây là cha thương Katy, không phải nuông chiều hư Katy.
Jolie cười nói:
- Hai cái này có gì khác nhau?
- Khác nhau rất lớn à.
Mardy cười to ha ha, đang ôm Katy lại tiến lên một bước ôm Jolie vào trong lòng, quây quần đi vào trong nhà.
Bốn người Sa Tướng theo sát phía sau, còn lại Mười Một sau khi chờ bọn người Sa Tướng đi vào trong rồi đi về mặt sau, còn những vệ sĩ khác đều biết ý rời khỏi phòng trở lại cương vị của mình. Dù sao bốn người Sa Tường hay là Mười Một đều là do "Ma Quỷ" huấn luyện ra tinh anh trong những tinh anh, địa vị của bọn họ không phải những vệ sĩ bình thường này có thể so sánh với.
Ba người gia đình Mardy ngồi bên bàn ăn, Jolie kêu người hầu bưng thức ăn sáng lên, hỏi:
- Lần này đi công tác thuận lợi chứ.?
Mardy khoát khoát tay nói:
- Anh tự mình xuất mã, là nể mặt lão gia hỏa kia lắm rồi, bọn họ dám không thuận lợi sao chứ.
Mười Một đứng ở phía sau gia đình Mardy, nhìn bóng lưng của Mardy, trong đầu lại hiện ra khuôn mặt gầy giơ xương của lão nhân trong mật thất. Từ bề ngoài mà nhìn, Mardy là xứng đáng với từ trượng phu, một người cha hiền lành, một lãnh đạo hòa ái dễ gần. Nhưng khi thấy gian mật thất cùng với lão nhân kia, cái nhìn của Mười Một về hắn đã thay đổi hoàn toàn. Mardy là một kiêu hùng thâm tàng bất lộ, nhìn bề ngoài là một người vô hại, nhưng thật ra là một loại khẩu phật tâm xà(1) điển hình. Xem ra ngay cả Jolie và Katy cũng không biết sự tồn tại của mật thất, thì có thể biết tính cách của người này rất đa nghi, sợ rằng đối với người thân cận cũng không phải tin tưởng hoàn toàn..
Ngay lúc Mười Một đang âm thầm đánh giá Mardy thì Katy mở miệng nói:
- Cha, cha nói muốn đáp ứng con một yêu cầu, có phải là sự thật không?
Mardy cười nói:
- Đương nhiên là thật rồi.
"Tuyệt quá." Cặp nhãn cầu của Katy đảo một vòng, giảo hoạt nói:
- Con muốn quay lại trường học.
"Cái gì?" Mardy sửng sốt một hồi, lập tức lắc đầu nói:
- Ngoại trừ cái này.
Katy lắc cánh tay không thuận theo, nói:
- Cha gạt con, nói lời không giữ lời.
Mardy thở dài nói:
- Katy, chuyện gì cha cũng có thể đáp ứng con, duy chỉ có chuyện này thì không thể được. Con cũng biết mà, bây giờ có bao nhiêu nguy hiểm, trước khi vấn đề được giải quyết, con không thể tùy tiện ra ngoài được.
Katy cong miệng bất mãn nói:
- Nếu chuyện của cha vĩnh viễn không thể giải quyết được, có phải con vĩnh viễn không thể ra ngoài, đúng không?
"Đương nhiên là không rồi". Một lần nữa Mardy ôm Katy vào trong lòng, nói:
- Cho cha thêm một chút thời gian, là có thể giải quyết được nhanh chóng, có được không. Đến lúc đó con muốn đi đâu, cha đều không ngăn cản con nữa.
Jolie cũng nói thêm:
- Katy, ngoan nào, cha con cũng vì lo lắng cho con thôi.
Katy vùng ra khỏi lòng của Mary, chỉ vào Mười Một nói:
- Để Mười Một bảo vệ cho con thì không có việc gì nữa rồi.
- Cái này…
Mardy khó khăn liếc nhìn Mười Một một cái.
"Cha!" Katy kéo cánh tay hắn làm nũng, nói:
- Có được không. Cha cũng biết rõ, Mười Một hắn rất lợi hại. Để hắn hộ tống con tới trường, Cha cầu xin cha mà. Có được không. Ở nhà nữa chắc con điên lên quá.
Mardy hơi bối rối nói:
- Nhưng là… Mười Một phải bảo vệ mẹ con nữa.
- Cha để Tri Chu tới bảo vệ mẹ mẹ hoặc là thuê thêm mấy cao thủ tới bảo vệ mẹ mẹ, có được không, cha?
Mardy liếc nhìn Jolie một cái, Jolie khẽ thở dài:
- Được rồi, để cho Mười Một cùng nó đi học. Trong khoảng thời gian này cũng làm khó cho nó rồi.
- Woa! Mẹ mẹ vạn tuế!
Katy từ trên ghế nhảy dựng lên, chạy đến bên người Jolie hôn chụt một cái.
Jolie nhịn không được bật cười nói:
- Ngươi nha, thật sự không chịu được ở nhà. Muốn đi trường học phải nghe lời Mười Một, nhớ kỹ không thể rời khỏi người hắn, biết không?
- Biết rồi, biết rồi.
Katy lại chạy trên trước mặt Mười Một, định lôi kéo tay hắn.
Theo phản xạ cánh tay Mười Một khẻ động một chút, nhưng lại ý thức được thân phận của mình, cố kiềm nén lại xúc động, tùy ý Katy kéo tay hắn.
Bàn tay của Katy rất mềm mại, cũng rất mịn màng(trơn bóng), mỉm cười nói:
- Mười Một, mau đi nào.
Mười Một còn không có nói chuyện, Mardy trước tiên không nhịn được hỏi:
- Định đâu vậy?
- Đương nhiên là đi tới trường rồi.
"Con…." Mardy đối với bảo bối nữ nhi này thật sự không thể tức giận được, cười khổ nói:
- Tính nết ngươi sao lại nóng nảy như vậy. Ngươi làm thế nào để Mười Một đi theo sau ngươi? Theo ý của ta là Mười Một sẽ dùng thân phận gì để đi theo con vào trường học? Chẳng con cùng bạn cùng lớp đi học còn dẫn theo vệ sĩ?
- Cái này….
Katy cũng ý thức được mình quá vội vàng rồi, nghe vậy cong miệng lên, vẻ mặt rất mất hứng.
Mardy cười nói:
- Được rồi, bây giờ con ngồi xuống, trước tiên ăn cơm đã. Xế chiều ta kêu người giúp Mười Một nhập học, cùng học một lớp với con, có được không.
- Tuyệt lắm! Katy yêu cha nhất.
Katy cao hứng hôn một cái lên trên mặt Mardy.
Mardy làm bộ làm tịch bày ra một khuôn mặt đau khổ nói:
- Thật không nên tùy tiện đáp ứng thỏa mãn một yêu cầu nào của con.
Nhìn gia đình này vui vẻ hòa thuận bên nhau, không biết nguyên nhân gì mà trong lòng Mười Một rất sợ hãi. Đã là con người thì đều có gia đình, nhưng gia đình của Mười Một ở chỗ nào… ?
(1): Miệng nói nam mô, trong bụng một bồ dao găm.