Chương : 202
Kinh thành, nhà trọ thượng hạng, phòng trọ 303, một nam tử trẻ tuổi tướng mạo bình thường đang ngồi trước bàn máy tính nghiên cứu tư liệu điện não.
-Người này, chính xác là như vậy.
Khuôn mặt này (chỗ này bản tiếng Anh và tiếng HV ko khớp nhau, mình dịch theo TA), đây là bề ngoài (mặt nạ) thứ ba của hắn. Sau thân phận Lâm Vũ Tường, hắn lại hoán đổi một thân phận khác, giờ phút này đã 27 tuổi cũng là qua lúc bình minh (ko hiểu zzz)
Trong tai đột nhiên truyền đến âm thanh của Cuồng Triều: "Long gia đã phái nhân thủ".
"Oh" Mười Một thản nhiên lên tiếng, phảng phất như hết thảy sự việc này không liên quan đến hắn, phảng phất hắn chính là gần bình minh (phảng phật tha tựu thị quan thiên minh srry khó quá- dịch giả; theo mình câu này có lẽ là: phảng phất như hắn đang nhìn mặt trời -anhdendem), cái tâm như một người ngoài cuộc.
Cuồng Triều tiếp tục nói: "Nửa giờ trước, Sở Phàm, Trương Hân Hân, Âu Dương Nguyệt Nhi và cùng Nguyễn Thanh Ngữ bên người xung quanh đều xuất hiện số đông cao thủ Long gia, đồng thời Long Hải Du đệ tử chánh thức của Long gia bên người cũng có lượng lớn Long gia cao thủ".
"oh."
"Xem ra chúng ta đi từng bước cờ được rồi, Long gia không thể rời ra, chỉ có thể nhập lại".
"Ân."Mười Một hỏi: "Long quốc đâu ?"
"Bọn họ còn đang họp thảo luận, đến bây giờ còn chưa có tìm ra kết quả".
Mười Một bình thản nói: "không sai biệt lắm."
"Ngươi cảm giác được Long quốc cũng muốn gia nhập ?"
"Long gia dính dáng vào cũng không phải việc nhỏ, Long quốc sẽ không cho phép hai đại gia tộc đánh nhau, bọn họ nhất định phải nhúng tay".
"Chúng ta đây bố trí không phải uổng phí ?"
Mười Một lắc đầu lạnh nhạt nói: "Không, bọn họ chỉ có hai lựa chọn. Một là giúp chúng ta, hai là giúp Trần gia".
"Sẽ không yêu cầu giải hoà ?"
"Ngươi nghĩ có thể không ?"
Cuồng Triều suy nghĩ một chút nói: " Đích xác không có khả năng, bây giờ chúng ta cùng Trần gia là kẻ thù sinh tử, chỉ có thể một bên còn sống. Long gia lại bị chúng ta kéo theo, muốn không nhúng tay vào cũng không được. A, ngươi thật tàn nhẫn."
"Là ngươi nhắc nhở ta."Mười Một nói: "Nếu không phải ngươi tạm thời thay đổi thành Trần y y, ta sẽ không nghĩ đến phương diện này."
"Cáp, xem ra công lớn nhất là ta."
Mười Một mặt không chút thay đổi nói: "Có rủi ro, trách nhiệm ngươi cũng gánh tất cả."
Mười Một lại hỏi: "Trần gia bên kia sao ?"
"Trần gia cũng điều động lượng lớn cao thủ, đồng thời đã liên lạc với "Ma Quỷ" ".
Mười Một: "Nga" một tiếng không có phát biểu ý kiến, Trần gia hội liên lạc "Ma Quỷ" vốn là hắn đã đoán trước vấn đề này. Chuyện này chính là bởi vì hắn cùng "Ma Quỷ" trong lúc đó dựng lên. Nếu lúc này Trần gia không xuống nước với "Ma Quỷ", đó chính là tự đại không có thuốc nào cứu được, như vậy Trần gia cũng không xứng đáng đứng đầu tứ đại gia tộc.
Lúc này Cuồng Triều còn nói: " Ngoại trừ "Ma Quỷ" ra, chúng ta còn có phiền toái."
"Cái gì ?"
"Thái Quốc Ngõa Khả tướng quân." ( ko biết sửa sao lun)
Mười Một nhìn tư liệu, hỏi: "Là giúp đỡ "Ma Quỷ" hay Trần gia"
"Đều không phải." Cuồng Triều nói: "Là đệ đệ của Khủng Long là Bạo Long, hắn cùng Thái Quốc Ngõa Khả tướng quân có giao dịch độc phẩm (ma tuý) mật thiết. Ngươi lần này giết Khủng Long và giết chính đệ đệ của hắn, làm cho Ngõa Khả tốn mất mấy ngàn vạn, hắn bây giờ nói muốn giết ngươi."
"Oh" Mười Một tựa như vấn đề này cùng hắn không quan hệ, tiếp tục hỏi: "Khi nào hắn đến?"
"Còn không biết, bất quá đã làm cho người ta liên lạc với Hắc Tước, cụ thể đã nói những gì ta không biết."
Mười Một trong mắt hiện lên một tia sát khí, lãnh đạm nói: "Hắc Tước?"
"Ân, xem ra Hắc Tước cũng không có thể giữ lại, hiện tại phiền toái hơn nhiều. Thêm một chuyện không bằng ít đi một chuyện."
"Ta biết."Mười Một nói: "Ta sẽ tại Hắc Tước tiếp xúc đến giết hắn."
Cuồng Triều trêu chọc nói:"Bất quá không có nhiệm vụ."
Mười Một tiếp tục chuyên chú nhìn điện nãtruyenfull.vnputer). Nhìn trong chốc lát hắn lại hỏi: "Ta kêu ngươi đi điều tra hai sự kiện thế nào rồi?"
"Cũng không có tiến triển, bất quá ta cùng bọn họ tiếp tục điều tra."
"Ân."Mười Một ứng thanh liền không nói nữa. [Thánh ca trừ ma quỷ (???) cái này ta bỏ]
Lúc này tiếng chuông điện thoại di động của hắn vang lên, Mười Một đưa tay ra cầm lên nhìn một chút, màn hình biểu hiện loan báo chính là Trương Hân Hân.
Mười Một trả lời điện thoại nói: "Chuyện gì?"
Điện thoại di động truyền ra thanh âm ngọt ngào của Trương Hân Hân: "Sở Nguyên ca ca, huynh bây giờ có rảnh hay không?"
"Không rảnh."
Trương Hân Hân có chút thất vọng nói: "Thật sự không a?"
Mười Một nặng giọng nói "Không rảnh."
"Vậy bồi muội nói chuyện được hay không, muội ở nhà một mình quá nhàm chán."
Mười Một nhìn xuống đồng hồ, đã 8 giờ tối, hắn hỏi: "Nói cái gì?"
"Muội cũng không biết. Không có tâm tình đọc sách, lão ba lão mụ lại không ở nhà, muốn tìm người bồi muội nói chuyện lại không có. Sở Nguyên ca ca được rồi, muội hỏi huynh trò chơi trí lực một câu hỏi được không? Câu hỏi này hơi khó muội hôm nay suy nghĩ cả ngày trời mà chưa ra."
"……"Mười Một căn bản là không muốn cái gì trò chơi trí lực.
Nhưng là Trương Hân Hân cũng mặc kệ ý kiến hắn, tự động nói: "Chuyện là như thế này, có năm tên cướp cướp được 100 khối bảo thạch, chúng phải phân chia của phi nghĩa đó, khi chia thì xảy ra ý kiến khác nhau. Vì vậy, chúng quyết định rút thăm ra một, hai, ba, bốn năm, năm bậc khác nhau. Do người đầu tiên đưa ra phân phối, sau đó năm người biểu quyết, đồng ý vượt qua nửa số người thì sẽ theo phươnh pháp của hắn, nếu không hắn sẽ chết. Một hào đã chết, lại do hai hào đưa ra, kết quả cũng tương tự. Nếu huynh là một hào, huynh sẽ phân phối như thế nào để mình không chết mà còn có lợi lớn nhất?"
"Sở Nguyên ca ca huynh còn ở đó không?"
"Sở Nguyên ca ca?"
Mười Một rốt cục mở miệng đạm thanh nói: "rất nhàm chán."
Trương Hân Hân làm nũng nói: "Nói đi, nói đi. Có được hay không đây, Sở Nguyên ca ca."
Mười Một bất đắc dĩ nói:"98, 0, 1, 0, 1."
Trương Hân Hân trầm mặc một hồi lâu mới hỏi: "Huynh như thế nào lại biết?"
"Tự suy nghĩ."
Nhưng muội thật sự không nghĩ ra được."
"Không có việc gì ta cúp đây."
Trương Hân Hân vội la lên: "Được rồi, được rồi, muội không hỏi nữa. Hay là muội kể một chuyện cười huynh nghe kỹ nha bất hảo? Hôm nay muội cùng đồng học nói, muội cười chết đi được."
Sau khi nói xong, cũng không đợi Mười Một đáp lại. Trương Hân Hân tiếp tục nói: "Rất thú vị, huynh nghe kỹ nha."
Hán Việt:
"Trì đường nguyệt sắc thủy phiêu phiêu
Tiểu trư lâu trứ sở nguyên yêu
Tiểu trư nhất phiết cước
Sở Nguyên nhất đính yêu
Oa kháo …… cáp cáp ……"
Tự dịch: (sai 100%)
"Nguyệt hồ thủy phiêu phiêu
Tiểu trư ôm Sở Nguyên
Tiểu trư một bàn chân
Sở Nguyên một cái eo
Oa kháo …… ha ha ha ……"
Lời chưa nói xong, Trương Hân Hân ở bên kia cười: "Lạc lạc lạc" không ngừng.
"Phốc!" Trong tai truyền ra tiếng cười liên miên.
Mười Một rất bất đắc dĩ cầm điện thoại, hắn có chút không nghĩ ra trong đầu tiểu muội rốt cục như thế nào lại suy nghĩ thế. Chuyện nhàm chán như vậy nàng có thể cười vui vẻ hạnh phúc.
Trương Hân Hân thật sự phá hủy âm nhạc, những lời nói của hai nữ sinh hôm nay tại trường học cùng nàng nói chuyện, nguyên bản lúc ấy là đầu tiên tiểu trư ôm eo Trương Hân Hân. Trương Hân Hân nhất thời còn không có suy nghĩ cẩn thận và phản ứng lại ngay khuôn mặt lập tức đỏ bừng. Vừa rồi cùng Mười Một nói chuyện điện thoại, nàng không tự mình nghĩ ra liền đem chuyện này làm chuyện cười, đương nhiên là thay chính mình thành Sở Nguyên, kết quả trong đầu hiện ra hình ảnh tiểu trư ôm eo Sở Nguyên, nàng vui mừng khôn xiết.
"ha ha …. Sở Nguyên ca ca, có mắc cười hay không? Ha ha ……"
Cười chốc lát, Trương Hân Hân thấy Mười Một một câu cũng không nói. Nàng dừng cười lại nhẹ hỏi: "Sở Nguyên ca ca, huynh không phải đang tức giận chứ?"
Mười Một vẫn dùng giọng lãnh đạm nói: "không."
"A a, Sở Nguyên ca ca không muốn tức giận đây muội cũng chỉ đùa một chút huynh thôi."
"oh."
"Sở Nguyên ca ca, không nên mỗi lần cũng đều lạnh lùng như vậy, hảo không có hấp dẫn đâu."
"oh."
"……Sở Nguyên ca ca……"
"Không việc gì ta cúp máy đây."
Trương Hân Hân thở dài nói: " Được rồi, muội không quấy rầy huynh nữa. Sở Nguyên ca ca huynh ngủ sớm a."
"oh."
Mười Một cúp máy, Cuồng Triều bên kia cười nói: "Nha đầu này thật dễ thương, ngươi thật sự không có thích nha đầu hão huyền này(rỗng tuếch)."
Mười Một thản nhiên nói:"Sau này đừng nghe lén điện thoại ta."
"……thật sự là một tên không hấp dẫn."
"Trở lại công việc."
"Ai." Cuồng Triều thở dài sau đó liền không lên tiếng nữa.
Mười Một tiếp tục nhìn tư liệu, và vì vậy khi nhìn đến mục tiêu kế tiếp sau đó nhìn lại thời gian. Đã qua 10 giờ đêm. Hắn dừng máy tính, đứng lên xoay người đi đến phòng tắm.
Đi tới trước gương rửa mặt, hắn cởi quần áo ra nhìn về phía ngực trái một chút. Hôm nay hai mục tiêu hắn đều là con nuôi(dịch theo TA) tiếp cận tìm đường ám sát, bất quá Trần Tán thân là cao thủ xác thật lợi hại, nếu không phải Mười Một dùng ngực trái ngăn cản công kích, nếu không phải bên trái thân thể hắn được cải tạo gien sau đó có năng lực khôi phục biến thái, sợ rằng một đoạn thời gian hắn vô pháp đi ra làm nhiệm vụ. Đặc biệt là phát súng cuối cùng ……
Mười Một sờ sờ vị trí ngực, giờ phút này trên ngực da đã khôi phục như lúc ban đầu, thậm chí nhìn không thấy vết thương gì. Nhưng lúc xế chiều, Trần Tán Thân một cao thủ đã hướng trái tim hắn bắn một phát cuối cùng. Cũng may Mười Một né kịp thời, viên tử đạn cách trái tim vài cm, nếu không bây giờ hắn đã là một cái xác.
Mười Một nhìn về găng tay chu ti trên cổ tay trái, vật này hôm nay giúp hắn bớt phiền toái rất lớn, nếu không có chu ti công kích phi thường bất ngờ, có lẽ sợ hắn muốn giết những người đó phải tốn nhiều sức lực tay chân. Xem ra sản phẩm người điên, phải là hàng chất lượng tinh phẩm.(tốt nhất)
Kỳ thật Cuồng Triều hôm nay nhiều lần nhắc nhở hắn tốt nhất nên phục kích, vừa nhanh chóng vừa giảm sức lực, Mười Một tấn công thật sự bác bỏ, bởi vì hắn hiểu thấu. Cuồng Triều không biết hắn tại sao suy nghĩ vậy, không thể làm gì khác hơn là do chính hắn, cũng chỉ có Mười Một tự mình mới biết được tại sao lại muốn chọn vất vả phiền toái. Lại nguy hiểm khi cận thân ám sát.
Mười Một vừa cởi quần áo, Cuồng Triều đột nhiên nói: " Đã xảy ra chuyện, 15 phút trước, người của Trần gia lẻn vào phòng Lãnh Dạ và Hầu tử ở bệnh viện, nhưng hai người họ bị Văn Cường dời đi trước một bước."
Ngừng chốc lát, Cuồng Triều lại tiếp tục nói: "Cùng lúc, người Trần gia tấn công biệt thự du lịch Long Hải, bất quá bị một đám Long gia cao thủ đột nhiên xông ra đẩy lùi. Còn có ……"
Mười Một trong mắt tính quan chợt lóe rồi biến mất, hắn đoán được khẳng định kế tiếp hắn phải bảo vệ bốn người có liên quan, trầm giọng hỏi:"Còn có ai?"
"Sở Phàm tại nghiên cứu viện đảo không có việc gì. Bất qua nữ nhi nàng ở nhà, có người của Trần gia lẻn vào nhà nàng, bị Long gia cao thủ canh giữ ở gần đó chặn đứng, song phương phát sanh đấu súng, có tổn thương."
"Trương Hân Hân sao?"
"Nàng ta không có việc gì, nàng còn không biết ngay dưới lầu nhà mình phát sinh chiến đấu nữa. Người Trần gia rút lui, nhưng phương diện Long gia cũng có tổn thất thảm trọng. Mặt khác Nguyễn Thanh Ngữ bên kia cũng đồng dạng phát sinh chiến đấu, chỉ có Âu Dương Nguyệt Nhi không có việc gì, có thể Trần gia biết thân phận cha nàng, có gì lo lắng chứ." Dừng một chút, Cuồng triều vừa cười nói: " Lúc này thật thảm a, Trần gia đã chết 6 người, trọng thương 4 người, Long gia cũng chết 4 người, trọng thương 5 người, song phương thù đã kết lại thành núi cần giải quyết rõ rệt."
Mười Một suy nghĩ một chút hỏi: " "Ma Quỷ" đâu?"
"Không có tư liệu "Ma Quỷ", lần trước tới vài người đều đã chết, Trần gia xế chiều liên lạc với bọn họ, ta phỏng chừng 2 ngày sẽ tới."
Mười Một mắc xong quần áo nói:"Kế hoạch đầu tiên."
"Ân? Ngươi định bây giờ đi ra ngoài làm nhiệm vụ?"
"Phải."Mười Một đi ra phòng tắm, lấy ra túi du lịch kéo ra khóa kéo tra xét một chút trang bị, bên trong đạn dược hầu như đủ để hắn hoàn thành vài nhiệm vụ nữa.
Cuồng Triều nói:"Uy, hiện tại bên ngoài loạn như vậy, đi ra ngoài rất nguy hiểm."
Mười Một lấy ra một khẩu súng lục tra xét một lần, ngoài miệng nói:"Bọn họ trong lúc này đang âm thầm chiến đấu, không có khả năng ảnh hưởng đến người bình thường."
"Lời ngươi như vậy thì ngươi cũng không phải người bình thường. Hiện tại khắp nơi bên ngoài đều là người Long gia cùng Trần gia, ngươi như vậy đi ra ngoài sẽ bị phát hiện. Hay là đợi ngày mai, trên đường nhiều người, bọn họ không dễ dàng tìm được ngươi." Cuồng Triều cũng không biết Mười Một dễ dàng dịch dung, kỳ thật Mười Một đi ra ngoài lần nữa cũng đã bị coi như một người bình thường, bất kể Long gia hay là Trần gia cũng sẽ không có hứng thú với hắn huống chi tựa như theo lời Mười Một nói, hai nhà đều là đang âm thầm tiến hành chiến đấu, giống như hai hắc bang đánh nhau, bất đồng chính là một bên điên cuồng dùng dao đánh nhau, một bên là cao thủ tranh chấp. Bọn họ cũng không muốn làm cho người ta biết, càng không muốn có cảnh sát gia nhập, nếu không vạn nhất khiến cho xã hội khủng hoảng, hai nhà chịu trách nhiệm rất lớn. Là một cái quy tắc ẩn, hầu như chắc chắn có hai nhóm người gần vùng phụ cận chúng ta bắn nhau kịch liệt, mà chúng ta thực sự không hay biết giống nhau.
Mười Một đưa tay đặt súng lục đặt ở một bên, lại lấy ra súng bắn tỉa kiểm tra, nói: " Ta có sự thận trọng."
Cuồng Triều cong môi không nói nữa. Hắn biết tính tình Mười Một, một khi nhận định một việc, cho dù mười con trâu cũng đừng nghĩ kéo trở về. Cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Vậy ngươi tự mình cẩn thận một chút."
"Ân."Mười Một kiểm tra tất cả trang bị xong đều bỏ vào túi du lịch, nói:"Tra một chút vị trí Trần Tang."
"Không cần tra xét, hắn ở trong nhà mình, bất qua phụ cận có lượng lớn cao thủ bảo vệ."
Mười Một nhắc tới túi du lịch không nói được một lời đi ra ngoài phòng, Trần gia cùng Long gia mặc dù hôm nay hầu như chỉ la dò xét tính công kích, nhưng hắn biết, chậm nhất là ngày mai, hai nhà sẽ toàn diện khai chiến. Thừa dịp bây giờ người của "Ma Quỷ" còn chưa kéo đến, hắn phải đổ thêm chút dầu nữa, làm cho đám cháy này càng mãnh liệt hơn. Cuối cùng một phát không thể thu thập.
Chỉ có cái đầm lầy sâu này sau một cơn mưa, mọi người hầu như không rõ phương hướng, hắn mới có thể có cơ hội từ giữa kiếm được chỗ tốt. Nhưng kết quả cuối cùng cũng cần xem bên kia Long quốc còn đang mở hội nghị tranh luận không nghỉ.
Mười Một sau khi trở về phòng, ngồi trên chiếc xe thuê hướng đến chỗ ở Trần Tang, đoạn đường này quả nhiên theo lời Cuồng Triều, khắp nơi đều có cao thủ đang hành động. Những cao thủ này tụm năm tụm ba hỗn loạn trong đám người, tựa hồ đang tìm cái gì đó.
Khóe miệng Mười Một nhếch lên một tia lạnh lùng toát ra từ cơ thể.
Kinh thành hôm này nhất định là một đêm không yên tĩnh.