Chương : 294
"Sứa?"
"Đúng, gien sứa. Ha ha, là ta đặt tên cho nó thôi. Đây là nghiên cứu phát minh mới nhất của ta đó."
Mười Một chỉ chỉ vào kính hiển vi: "Là cái thứ này hả ?"
Tiến Sĩ Điên " Hừ " Mạnh một tiếng nói: " Không được coi thường phát minh của ta. Ta nói cho ngươi biết, cái này là cấu trúc gen sứa thuộc loại có thể tùy biến. Một khi thí nghiệm thành công, nó có thể thay đổi toàn bộ loài người."
"Ờ." Mười Một lên tiếng lạnh nhạt, rất hiển nhiên, hắn đối với việc có không thay đổi loài người hay không căn bản không thèm quan tâm.
Tiến Sĩ Điên tiếp tục nói: " Loại cấu trúc gien này đầu tiên khi ta dùng để sản xuất ra Tiểu Bạch lang thì phát hiện ra, ta đem gen của ngươi, gien của người biến dị, rõ ràng là gien sói ba loại gien hỗn hợp lại với nhau. Phát hiện gen của ngươi và gen người gien có thể dung hợp. Nhưng cũng rõ ràng là gen sói lại bài xích rất nhiều. Ta dùng rất nhiều phương pháp, mãi rồi mới cưỡng chế miễn cưỡng dung hợp ba loại gen của các ngươi lại, nhưng dung hợp xong lại biến thành một loại cấu trúc gen khác trước giờ chưa từng thấy."
Mười Một chỉ vào kính hiển vi hỏi: "Là cái này ?"
"Đúng." Tiến Sĩ Điên hưng phấn nói..
"Có tác dụng gì ?"
"Tác dụng? Hừ hừ." Tiến Sĩ Điên chạy đến bên cái hộp thủy tinh nhấc lên, gõ vào thành hộp thủy tinh, vẻ mặt kích động nói: " Nói cho ngươi biết nó không phải là thỏ đâu, kỳ thật là một con chuột bạch."
"Chuột…… bạch hả?"
"Đúng, đúng là một con chuột bạch. " Hai tay Tiến Sĩ Điên ôm lấy cái hộp thủy tinh, hai mắt lóe ra quang mang nóng cháy: " Loại cấu trúc gen này có thể tự do tạo ra một hình thái mới. Tỷ như ngươi cấy gen này vào một con chó. Rồi dựa theo yêu cầu chúng ta sắp xếp lại, rất có thể con chó sẽ biến thành một con mèo. Nhưng chỉ là ngoại hình. Trên thực tế nó vẫn là một con chó. Nói như vậy có hiểu chưa ?"
"Đã hiểu." Mười Một nói không hề tức giận: " Chính là biến hình kim cương."
Tiến Sĩ Điên giật mình nói: " Nó là cái gì? Nó cũng có cấu trúc gen hả?" Tiến Sĩ Điên cả đời trí lực đều đổ vào nghiên cứu và phát minh, dường như trước nay không xem TV. Do đó cũng không biết biến Kim hình cương là cái gì.
Mười Một không có hứng thú giải thích biến hình kim cương là cái gì, hỏi: " Ý của ngươi là loại gien này có thể làm một người biến thành một một người khác hả? Hoặc động vật khác ?"
"Chỉ có thể biến mình thành vật thể tương tự thôi. Trên lý thuyết một người có thể biến thành một người khác, hoặc là biến thành đàn bà. Bất quá chỉ là lý thuyết, ta chưa thí nghiệm lâm sàng trên cơ thể người. Nhưng nếu muốn biến người thành động vật, hoặc là động vật biến thành người thì không có khả năng, bởi vì cốt cách khác xa nhau. Nhưng thật ra đem người mà biến thành tinh tinh hoặc là các động vật thuộc họ khỉ thì còn có thể thử một lần." Tiến Sĩ Điên lại gõ thành hộp thủy tinh rồi nói tiếp: " Giống như con chuột bạch này, bắt nó biến thành người thì không có khả năng. Đừng xem bề ngoài của nó giống như thỏ mà lầm, kỳ thật bên trong nó chính là cốt cách của chuộc, cả nội tạng khí quan cũng là chuột tuốt, do đó nó không có khả năng ăn cỏ, mà ăn những thứ đồ ăn của chuột. Hiểu chưa?"
Mười Một gật đầu nói: " Biết rồi. Nhưng ngươi nghiên cứu ra thứ này có tác dụng gì ?"
Tiến Sĩ Điên bĩu môi nói: " Có cấu trúc gen sứa, sau này không cần phải đi thẩm mỹ viện. Sợ mình có chiều cao khiêm tốn hả, hay muốn làm cho giống mặt của ai, có thể đem gien của hắn phục chế lại. Dùng cấu trúc gen sứa tiến hành thay đổi phương vị, một lão thái bà tám mươi tuổi cũng có thể biến thành tiểu cô nương xinh đẹp. Bất quá cho dù làm cho lão thái bà biến thành tiểu cô nương, nàng cốt tử vẫn là lão thái bà, đi đường vẫn phải chống gậy như trước, thân thể cũng mang đủ thứ bệnh tật của người già. Chỉ là bề ngoài thì biến thành đẹp đẽ một chút mà thôi."
Mười Một hỏi tò mò: " Nguyên lý của nó là cái gì ?"
"Nguyên lý? Gien sứa thể có thể hấp thu các loại gen khác, đương nhiên, ta nói chỉ là gen động vật hoặc là người thôi. Gen thực vật không nhập vào được. Tựa như con chuột này, ta trước tiên cấy gen sứa đồng hóa với gen thỏ, sau đó cấy vào thân thể chuột. Cấu trúc gien sứa thôn phệ biểu tầng tế bào nguyên thủy của nó, đem gien thỏ bao trùm nó, kết quả biến thành hình dáng này." Dừng một chút, Tiến Sĩ Điên mới nói: " Ờ, còn nữa, phải là động vật có vú mới được, động vật đẻ trứng cũng vô dụng. Lần trước ta lấy gen rắn cấy vào một con sâu bướm. Kết quả nó vẫn là sâu bướm. Chẳng hề có thay đổi gì cả."
"Tại sao lại như vậy ?"
"Ta làm sao biết được." Tiến Sĩ Điên tưng tửng nói: " Mục tiêu mà ta nghiên cứu loại gen sứa này căn bản đã hoàn thành rồi. Cũng không công phu nghiên cứu tiếp tục nữa. Muốn biết tại sao, tìm kiếm người khác đi."
"Mục tiêu? Mục tiêu gì ?"
"Còn không phải là vì con Tiểu Bạch lang sao."
"Ô ……?" Cửu Vĩ Hồ há hốc miệng nhìn Tiến Sĩ Điên. Trái tim đang ngậm trong miệng rơi tòm xuống trên mặt đất mà nó cũng không biết.
Tiến Sĩ Điên giải thích nói: " Rõ ràng sói và Tiểu Bạch lang đều là sói cả, các ngươi đám cãi ta nói nó là hồ ly. Ta vừa lúc phát hiện ra gen sứa này, ta quyết định trả cho nó lại hình hài của sói, chứng minh cho các ngươi xem, nó là lang, không phải hồ ly."
Lúc này đến cả Mười Một cũng kinh ngạc há hốc miệng, lão điên này quả thật là quá…… cố chấp, chỉ vì một điểm nhỏ như vậy mà nghiên cứu một ngày một đêm điên cuồng. Kết quả, chỉ là vì một cái hình hài cho Tiểu Bạch lang.
"Lão điên." Mười Một lại hỏi: " Nếu ta dùng gen sứa, hơn nữa phục chế gien ngươi, có phải là bề ngoài của ta sẽ biến thành ngươi không ?"
"Ờ, trên lý thuyêt là như thế. Nhưng đến bây giờ ta mới chỉ thí nghiệm trên người động vật, ta chưa thử với người. Nếu ngươi muốn, ta có thể thử cho ngươi xem."
"Cái thứ này có giải dược không ?"
"Giải dược ?" Tiến Sĩ Điên cười nhạt nói: " Đây là gien, ngươi tưởng độc dược hay sao? Làm sao có giải dược gì gì đó được ?"
"Nếu ta đây biến thành ngươi, còn có thể biến trở về lại như cũ không ?"
Tiến Sĩ Điên vò vò mặt, lơ đãng kỳ được một cục đất khá to, lão lấy ngón tay xoa xoa rồi nói: " Trên lý thuyêt thì có thể, chỉ cần phục chế một phần gien của ngươi trước. Nhưng sự thật thì không biết phải thao tác như thế nào, dù sao mỗi gien người đều là độc nhất vô nhị, nếu trong cơ thể ngươi tồn tại hai loại gien trở lên thì chúng sẽ công kích lẫn nhau hoặc là dung hợp, đến cuối cùng sẽ biến thành cái dạng gì thì ta cũng không thể cam đoan."
Mười Một lập tức bỏ ý định dùng gen sứa để tạo ra thuốc siêu cấp dịch dung, nói dại, nếu không biến trở lại được thì cũng không có gì. Nếu lỡ ra mình biến thành Tứ Bất Tượng, sau này coi như không thể bước chân ra khỏi cửa, chứ đứng nói đi chấp hành nhiệm vụ.
Nhưng lúc này Mười Một và Tiến Sĩ Điên đều không biết, không lâu sau, đúng là phát minh về gen sứa của Tiến Sĩ Điên đã mang đến cho Mười Một rất nhiều phiền toái.
Tiến Sĩ Điên ngoắc Cửu Vĩ Hồ lại nói: " Tiểu Bạch lang, tới đây."
"Ô ……" Cửu Vĩ Hồ không tiến mà lui hai bước.
Trên mặt Tiến Sĩ Điên lộ ra nụ cười rất " Thân thiết ", nhưng nhìn như thế nào cũng giống như con sói giả làm bà ngoại: " Ngoan, mau tới đây cho bà."
"Ô ……" Cửu Vĩ Hồ lắc lắc đầu lại lui hai bước nữa, đưa ánh mắt cầu cứu nhìn Mười Một.
Mười Một căn bản không quản nó, hai mắt chỉ nhìn chằm chằm vào trái tim trên mặt đất. Bỗng dưng, Mười Một hỏi: " Lão điên."
Đang cố gắng " Hấp dẫn " Cửu Vĩ Hồ, Tiến Sĩ Điên nghe hỏi cũng không quay đầu lại: " Cái gì ?"
"Tiểu Bạch lang ăn cái gì ?"
"Ngươi không thấy sao ?" Tiến Sĩ Điên hướng trái tim trên mặt đất nói: " Nó chỉ ăn trái tim, hơn nữa phải là đồ mới, đồ qua đêm, cất trong tủ lạnh cũng không ăn."
"Tại sao ?"
"Ta làm sao biết được." Tiến Sĩ Điên nói khó chịu: " Nó vừa sinh ra đã là như thế này rồi, cho nó ăn gì của không chịu, cuối cùng nó chạy xuống căn phòng dưới đất, móc tim mấy động vật làm thí nghiệm của ta ra ăn sacchj. Có thể là do nguyên nhân nó dung hợp nhiều loại gien, cũng có thể là gen chó sói nguyên thủy của nó từ trước. Tiểu Bạch lang, ngươi mau tới đây cho ta."
"Ô ……"
"Ngươi không tới hả?"
"Ô ……"
"Ngươi không tới hả? Được! Đồ mất dạy. Ngươi không tới, ta sẽ tới." Tiến Sĩ Điên cúi người xuống muốn bắt Cửu Vĩ Hồ, Cửu Vĩ Hồ lập tức xoay người lẩn ra sau giường.
Tiến Sĩ Điên cả giận: "Hừ. Còn bướng hả. Dám chạy trốn. Được. Ngươi chờ đó, đừng để cho ta bắt được ngươi." Nói rồi tức khắc nhào ra phía sau giường, nhưng Cửu Vĩ Hồ lại chạy trước một bước.
"Xoảng" Một tiếng, Tiến Sĩ Điên không bắt được Cửu Vĩ Hồ, mà kéo bao nhiêu đồ trên giường xuống đất
"Lão điên." Mười Một xen vào nói.
Tiến Sĩ Điên từ phía sau giường thò đầu ra, trừng mắt nhìn Cửu Vĩ Hồ, gào lên: "Có rắm thì phóng ra, không thấy ta đang bận sao."
"Ngươi nói năm trăm năm trước có kỹ thuật gen hay không ?"
Tiến Sĩ Điên không chút nghĩ ngợi nói: " Năm trăm năm trước mà có kỹ thuật gien hả. Đến cả cái gì là gien cũng không biết chứ đừng nói."
Mười Một khẽ gật đầu không nói nữa. Mặc kệ Tiến Sĩ Điên và Cửu Vĩ Hồ tiếp tục giằng co.
Năm trăm năm trước không có kỹ thuật gien. Vậy Cửu Vĩ Hồ từ đâu mà ra? Tiến Sĩ Điên nói nó là sản phẩm của kỹ thuật gien. Mười Một tin lời Tiến Sĩ Điên nói. Nhưng năm trăm năm trước rốt cuộc là ai có bổn sự như vậy để có thể cải tạo ra Cửu Vĩ Hồ?
Người đầu tiên phát hiện Cửu Vĩ Hồ chính là " Thủ lĩnh " Thứ nhất của Long Hồn, nhưng " Thủ lĩnh " Sau khi phát hiện ra Cửu Vĩ Hồ đã đi ……
Chờ một chút.
Mười Một bỗng dưng cả kinh, hắn nhớ tới một địa phương, di tích đó bị chôn sâu trong sa mạc, một lần vô tình hắn phát hịên ra di tích bí mật đó một cách ngoài ý muốn. Chẳng lẽ Cửu Vĩ Hồ và di tích đó có quan hệ? Còn " Thủ lĩnh " Không biết tại sao lại truy tra được đầu mối này, cũng có thể vì chuyện này mà chạy tới sa mạc? Nếu quả là như thế thì, di tích đó rất có thể đúng là nguyên quán của Cửu Vĩ Hồ, hơn nữa ……
Đến đây thì một bóng trắng từ bên cạnh Mười Một xẹt qua rất nhanh. Mười Một rất nhanh quơ tay, một phát là bắt được Cửu Vĩ Hồ đang muốn chạy trốn. Cửu Vĩ Hồ kêu một tiếng, đang muốn há mồm cắn, nhưng khi nó mở miệng thì mới nhìn rõ là người bắt được nó chính là Mười Một, do đó không dám tiếp tục cắn, mà là không ngừng giãy dụa, đồng thời trong miệng phát ra tiếng rên rỉ "Ô ô".
Tiến Sĩ Điên đi tới cười hì hì, nhè nhẹ gõ vào đầu Cửu Vĩ Hồ, cười nói: "Chạy hả? Ngươi chạy giỏi lắm." Hắn nắm lấy con Cửu Vĩ Hồ trong tay Mười Một, vừa cười ha ha vừa xuống phòng thí nghiệm dưới đất.
Mười Một biết cơ sở thí nghiệm này còn có một phòng ngầm, hắn cũng chỉ đi tới đó một lần. Nơi đó là nơi Tiến Sĩ Điên giải phẫu thi thể và nghiên cứu sinh vật, bên trong ngoại trừ mấy cái kệ sắt hoặc là vài cái hộp j thủy tinh để giam giữ động vật, thì có vài tiêu bản động vật được Tiến Sĩ Điên ngâm trong dung dịch phormol.
Tiến Sĩ Điên ôm Cửu Vĩ Hồ xuống phòng ngầm, lúc đầu Cửu Vĩ Hồ kháng cự rất dữ dội, nhưng tuyệt không dám cắn hoặc cào Tiến Sĩ Điên, chỉ là không ngừng vặn vẹo thân thể giãy dụa muốn chạy trốn. Nhưng vô luận Cửu Vĩ Hồ giãy dụa làm sao, cuối cùng cũng khó thoát ách vận, bị Tiến Sĩ Điên ôm vào phòng ngầm. Từ thông đạo bên trong truyền ra tiếng Cửu Vĩ Hồ rên rĩ.
Mười Một ở trên mặt đất kiểm tra trái tim, đưa lên mũi ngửi ngửi, sau đó tiện tay vứt xuống đất rồi trở về kho súng tiếp tục vận động.
Một tuần sau.
Trong rừng cây, căn nhà bỏ hoang không có ai lui tới, cửa trong phòng đóng chặt hơn một tháng nay bỗng nhúc nhích vài cái, rồi bị người từ bên trong đẩy ra.
Mười Một trên lưng vác một cái bao, bên trong toàn là vũ khí lấy ra từ kho súng của Tiến Sĩ Điên. Bên chân hắn là một con chó lông nhung màu trắng chạy nhảy lăng xăng, vô cùng hưng phấn ngoắc đuôi lia lịa..
Con chó trắng này đúng là Cửu Vĩ Hồ, vẻ ngoài của nó bây giờ nhìn qua y như là một con chó - Một con chó lai rất thông dụng, cái duy nhất bất đồng là mắt nó vẫn còn là màu xanh biếc. Điều này làm cho Tiến Sĩ Điên rất bực mình, hắn rõ ràng cấy vào gien sói, lại chính là loại gen của tuyết lang trên dãy Hymalaya, nhưng cuối cùng lại chỉ sinh ra con chó lai này. Lúc ấy nếu không nhờ Cửu Vĩ Hồ chạy nhanh, chỉ sợ Tiến Sĩ Điên đã sớm bắt nó dở sống dở chết một lần nữa chế tạo ra một con Tiểu Bạch lang khác rồi.
Khi Tiểu Bạch lang biến thành chó xong, Tiến Sĩ Điên đã mất tất cả hứng thú với nó. Khi 11 ra đi, Cửu Vĩ Hồ chủ động đi theo hắn, Tiến Sĩ Điên cũng không có dị nghị gì.
Mười Một phủ đất lại rồi hỏi: " Tiểu Bạch, ngươi quyết định theo ta hành tẩu hả?"
"Ô ……" Cửu Vĩ Hồ gật đầu. Tên của nó bây giờ là Tiểu Bạch. Cũng không phải là Mười Một rỗi hơi mà đặt tên cho nó, chỉ có điều tên đó dễ gọi mà thôi. Hắn không dám gọi nó là Cửu Vĩ Hồ, đến lúc đó quỷ mới biết được Tiến Sĩ Điên lại nổi điên như thế nào. Do đó Mười Một rất đơn giản gọi Tiểu Bạch lang nhưng cắt đi chữ lang, trực tiếp gọi là Tiểu Bạch.
"Đi theo ta rất nguy hiểm."
"Ngao ô!" Tiểu Bạch gừ nhẹ một tiếng, lộ ra hai hàm răng chó, vẻ mặt rất hung hăng. Năm móng vuốt ở chân trước dùng sức cào trên mặt đất thành năm vết cào thật sâu. Hai chân trước của nó giống như bàn tay khỉ vậy, nhưng bây giờ bởi vì hình thể thay đổi chỉ có thể dùng bốn chân chấm đất đi lại, nên hai tay bị lông mao bao trùm. Không giở chân trước lên xem kỹ thì căn bản không nhìn ra hai chân trước kỳ thật có năm ngón tay khá dài.
"Ta không cho phép ngươi ăn trái tim người, làm vậy sẽ đem tới cho ta rất nhiều phiền toái."
Tiểu Bạch ngồi trên mặt đất, kêu lên một tiếng "Ô", ánh mắt rất đáng thương nhìn Mười Một.
"Được rồi, nếu là địch nhân của ta thì ta mặc kệ ngươi."
"Ô!" Tiểu Bạch hưng phấn lè lưỡi.
"Đừng có "Ô" Nữa. Chó không kêu như vậy đâu."
"Ô ……"
"…… tùy ngươi." Mười Một ra điều không thèm quan tâm nữa, cũng không quay đầu lại ly khai căn nhà giả trang này. Tiểu Bạch cũng hân hoan vừa đi vừa nhảy vào chạy theo phía sau hắn. Nhảy? Có con chó nào nhảy nhót khi đi đường không? Nhưng Tiểu Bạch dường như rất thích đi như vậy, còn Mười Một cũng không quan tâm.
Tiểu Bạch rốt cục ly khai phòng thí nghiệm của lão điên, từ đó dùng bộ dáng của chó đi theo Mười Một bắt đầu dung nhập xã hội loài người.
Trải qua một thời gian chờ đợi, chiến sĩ hoàn mỹ nhất đã sống lại trở về. Nhưng lại còn mang theo một con chó ……..biến thái nhất.
Những ai thiếu nợ hắn, đã đến lúc phải trả rồi.
Lúc này, Cuồng Triều, Hầu Tử, Hàn Nguyệt Dong vẫn bận rộn tìm kiếm Mười Một như trước. Mọi người ở Long Hồn vẫn ngày đêm lùng sục Thiên Độ Trấn như trước, mặc kệ là bằng hữu của Mười Một, hay là địch nhân. Không ai biết, một người một thú đã phục xuất, bắt đầu xuất hiện một cơn mưa máu gió tanh sử vô tiền lệ
Hắc ám, sắp bao phủ cả đại địa.