Chương 26: Cuộc gặp tại bệnh viện
Linh Châu và Minh Nguyệt lấy được điện thoại thì cũng là lúc Linh Châu đến lượt khám thai của mình. Minh Nguyệt đứng ở ngoài đợi cô nhưng Minh Nguyệt muốn vào nhà vệ sinh nên đã ra ngoài một lúc. Lúc Minh Nguyệt đi cũng là lúc mà Lâm Thành Dương đến, khi Hoàng Minh lén lút lấy điện thoại của Linh Châu từ túi áo của anh khi đó anh đã giả vờ ngủ, anh lén lút đi theo Hoàng Minh để đến đây.
Linh Châu khám thai xong và đi ra khỏi phòng khám, Lâm Thành Dương đã đứng chờ sẵn ở ngoài đợi cô. Linh Châu ra ngoài nhìn thấy Lâm Thành Dương cô đã cố tình tránh mặt anh và rời đi nhưng anh anh đã kéo cô đến chỗ vắng người hơn.
Lâm Thành Dương ấn mạnh cô vào tường Linh Châu cố thoát ra khỏi vòng tay anh. Hai người đang ở rất gần nhau và cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương. Linh Châu không muốn gặp anh ở thời điểm hiện tại.
''Anh muốn tôi hét lên ở bệnh viện đúng không. Hành động hiện giờ của anh là đang cưỡng ép phụ nữ mang thai đấy, anh có biết không."
''Cô gây ra tất cả mọi chuyện rồi trốn tránh tội lỗi của mình đúng không.'' Lâm Thành Dương càng tiến lại gần Linh Châu hơn nữa.
Linh Châu đẩy nhẹ anh ra, cô nói:
''Sự ngu dốt của tôi bắt đầu từ buổi tối hôm đó và tôi đang chịu trách nhiệm cho sự ngu dốt đó của mình. Chỉ có anh đang cố trốn tránh việc mà anh gây ra thôi.''
''Công ty của tôi đang ở trong giai đoạn sắp phá sản. Và nguyên nhân dẫn đến việc này là do cô. Việc này cô giải thích thế nào.''
''Tôi không làm gì hại đến công ty của anh hết. Công ty khó khăn không phải là tại anh và Hanni là một cặp nên mới dẫn tới việc này à.''
''Từ khi có cô xuất hiện trong cuộc đời của tôi, mọi rắc rối đều xuất hiện trong cuộc đời của tôi, cô đúng là đồ sao chổi.
''Từ khi gặp anh tôi cũng không khác gì anh đâu nên anh tránh ra cho tôi đi.'' Linh Châu cố đẩy Lâm Thành Dương ra.
Minh Nguyệt quay lại phòng khám thai không thấy Linh Châu nên cô đã chạy đi tìm. Khi cô thấy Linh Châu và Lâm Thành Dương cô đã đến tách hai người ra và kéo Linh Châu và phía mình.
'' Tôi đã cảnh cáo anh đừng động đến Linh Châu rồi mà.'' Lúc này Minh Nguyệt không còn muốn nói thêm gì với Lâm Thành Dương, cô kéo Linh Châu rời đi.
Khi cả hai đã ngồi vào trong xe chuẩn bị lái xe về nhà. Minh Nguyệt đã suy nghĩ rất nhiều với tính cách của Lâm Thành Dương khi kết hôn với Linh Châu, chắc chắn hắn sẽ đối xử không tốt với Linh Châu. Cô đã suy nghĩ về chuyện này rất nhiều, cô muốn khuyên Linh Châu từ bỏ mối hôn sự này.
''Linh Châu này, cậu có thể không kết hôn với hắn ta được không. Nếu cậu kết hôn với hắn ta chắc chắn sẽ không được hạnh phúc.''
Linh Châu lúc này hai mắt đã đỏ lên, cô cố nín nước mắt vào trong nhưng không thể hai hàng nước mắt đã chảy xuống.
''Mình không làm được đâu Minh Nguyệt à. Mình muốn con của mình có đủ cả bố lẫn mẹ. Mình rất sợ cảnh con sinh ra nó sẽ bị tổn thương vì không có tình yêu thương của bố. Mình sẽ cố gắng vun đắp tình yêu thương cho con dù anh ấy không yêu mình.
Minh Nguyệt cũng hiểu và đồng cảm với Linh Châu. Thấy Linh Châu như vậy Minh Nguyêt càng cảm thấy nên tôn trọng quyết định của bạn mình.
Lâm Thành Dương cũng đã về đến công ty. Hoàng Minh trở về công ty trước anh đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị Lâm Thành Dương trách mắng.
Sau khi anh Lâm Thành Dương trở về Hoàng Minh đã đứng ở trong phòng của anh. Lâm Thành Dương ngồi xuống hai tay đan vào nhau đặt trước bàn.
''Cậu có biết là cậu vừa phản bội tôi và công ti để nghe theo lời của Minh Nguyệt không. Công ty đang gặp khó khăn mà cậu lại giúp đỡ kẻ thù của chúng ta.Cậu bị cô ta làm cho mờ mắt từ khi nào mà cậu quay lưng phản bội tôi.''
''Em chỉ giúp chị Linh Châu lấy lại điện thoại thôi mà. Lấy điện thoại hộ người khác cũng bị coi là phản bội anh và công ti à.'' Hoàng Minh đang cố tình trọc tức Lâm Thành Dương.
''Cậu'' Lâm Thành Dương nghe xong giận tím người, đứng phắt dậy chỉ tay vào phía Hoàng Minh. Anh cảm thấy lời nói của mình vừa rồi có chút vô lí và lời phản biện của Hoàng Minh không thể cãi lại nên anh đã hạ tay xuống.
Lâm Thành Dương hạ giọng xuống.'' không phải cô ta là nguyên nhân chính khiến công ty của chúng ta gặp khó khăn trong thời điểm hiện tại à.''
''Chị ấy có làm gì hại công ti chúng ta đâu. Còn việc chị ấy mang thai cũng có sự góp phần của anh còn gì.''
'' Cậu muốn tạo phản đúng không.'' Lâm Thành Dương nhìn Hoàng Minh bằng đôi mắt sắc lạnh.
''Để em ra ngoài cho anh đỡ chướng mắt.'' Hoàng Minh chạy ra cửa mở cửa ra ngoài.
Lâm Thành Dương chỉ còn một mình trong phòng, anh mới suy nghĩ lại về việc lúc nãy gặp Linh Châu ở bệnh viện. Câu nói của Linh Châu cứ ám ảnh anh.
Lâm Thành Dương bất giác nói ra.''Chịu trách nhiệm.''
Anh thấy được sự nghiêm túc của Linh Châu lúc đó.Nhưng trong lòng anh vẫn luôn nghĩ đến về sự xuất hiện của Linh Châu trong cuộc đời của mình. Từ khi cô xuất hiện mối quan hệ của anh và Hanni rạng nứt. Công ty mà anh cố gắng gây dựng cũng đang đứng trước bờ vực phá sản.
Lâm Thành Dương vẫn đang cố tìm nhiều lí do khác nhau để hận Linh Châu.
Linh Châu khám thai xong và đi ra khỏi phòng khám, Lâm Thành Dương đã đứng chờ sẵn ở ngoài đợi cô. Linh Châu ra ngoài nhìn thấy Lâm Thành Dương cô đã cố tình tránh mặt anh và rời đi nhưng anh anh đã kéo cô đến chỗ vắng người hơn.
Lâm Thành Dương ấn mạnh cô vào tường Linh Châu cố thoát ra khỏi vòng tay anh. Hai người đang ở rất gần nhau và cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương. Linh Châu không muốn gặp anh ở thời điểm hiện tại.
''Anh muốn tôi hét lên ở bệnh viện đúng không. Hành động hiện giờ của anh là đang cưỡng ép phụ nữ mang thai đấy, anh có biết không."
''Cô gây ra tất cả mọi chuyện rồi trốn tránh tội lỗi của mình đúng không.'' Lâm Thành Dương càng tiến lại gần Linh Châu hơn nữa.
Linh Châu đẩy nhẹ anh ra, cô nói:
''Sự ngu dốt của tôi bắt đầu từ buổi tối hôm đó và tôi đang chịu trách nhiệm cho sự ngu dốt đó của mình. Chỉ có anh đang cố trốn tránh việc mà anh gây ra thôi.''
''Công ty của tôi đang ở trong giai đoạn sắp phá sản. Và nguyên nhân dẫn đến việc này là do cô. Việc này cô giải thích thế nào.''
''Tôi không làm gì hại đến công ty của anh hết. Công ty khó khăn không phải là tại anh và Hanni là một cặp nên mới dẫn tới việc này à.''
''Từ khi có cô xuất hiện trong cuộc đời của tôi, mọi rắc rối đều xuất hiện trong cuộc đời của tôi, cô đúng là đồ sao chổi.
''Từ khi gặp anh tôi cũng không khác gì anh đâu nên anh tránh ra cho tôi đi.'' Linh Châu cố đẩy Lâm Thành Dương ra.
Minh Nguyệt quay lại phòng khám thai không thấy Linh Châu nên cô đã chạy đi tìm. Khi cô thấy Linh Châu và Lâm Thành Dương cô đã đến tách hai người ra và kéo Linh Châu và phía mình.
'' Tôi đã cảnh cáo anh đừng động đến Linh Châu rồi mà.'' Lúc này Minh Nguyệt không còn muốn nói thêm gì với Lâm Thành Dương, cô kéo Linh Châu rời đi.
Khi cả hai đã ngồi vào trong xe chuẩn bị lái xe về nhà. Minh Nguyệt đã suy nghĩ rất nhiều với tính cách của Lâm Thành Dương khi kết hôn với Linh Châu, chắc chắn hắn sẽ đối xử không tốt với Linh Châu. Cô đã suy nghĩ về chuyện này rất nhiều, cô muốn khuyên Linh Châu từ bỏ mối hôn sự này.
''Linh Châu này, cậu có thể không kết hôn với hắn ta được không. Nếu cậu kết hôn với hắn ta chắc chắn sẽ không được hạnh phúc.''
Linh Châu lúc này hai mắt đã đỏ lên, cô cố nín nước mắt vào trong nhưng không thể hai hàng nước mắt đã chảy xuống.
''Mình không làm được đâu Minh Nguyệt à. Mình muốn con của mình có đủ cả bố lẫn mẹ. Mình rất sợ cảnh con sinh ra nó sẽ bị tổn thương vì không có tình yêu thương của bố. Mình sẽ cố gắng vun đắp tình yêu thương cho con dù anh ấy không yêu mình.
Minh Nguyệt cũng hiểu và đồng cảm với Linh Châu. Thấy Linh Châu như vậy Minh Nguyêt càng cảm thấy nên tôn trọng quyết định của bạn mình.
Lâm Thành Dương cũng đã về đến công ty. Hoàng Minh trở về công ty trước anh đã chuẩn bị tinh thần sẽ bị Lâm Thành Dương trách mắng.
Sau khi anh Lâm Thành Dương trở về Hoàng Minh đã đứng ở trong phòng của anh. Lâm Thành Dương ngồi xuống hai tay đan vào nhau đặt trước bàn.
''Cậu có biết là cậu vừa phản bội tôi và công ti để nghe theo lời của Minh Nguyệt không. Công ty đang gặp khó khăn mà cậu lại giúp đỡ kẻ thù của chúng ta.Cậu bị cô ta làm cho mờ mắt từ khi nào mà cậu quay lưng phản bội tôi.''
''Em chỉ giúp chị Linh Châu lấy lại điện thoại thôi mà. Lấy điện thoại hộ người khác cũng bị coi là phản bội anh và công ti à.'' Hoàng Minh đang cố tình trọc tức Lâm Thành Dương.
''Cậu'' Lâm Thành Dương nghe xong giận tím người, đứng phắt dậy chỉ tay vào phía Hoàng Minh. Anh cảm thấy lời nói của mình vừa rồi có chút vô lí và lời phản biện của Hoàng Minh không thể cãi lại nên anh đã hạ tay xuống.
Lâm Thành Dương hạ giọng xuống.'' không phải cô ta là nguyên nhân chính khiến công ty của chúng ta gặp khó khăn trong thời điểm hiện tại à.''
''Chị ấy có làm gì hại công ti chúng ta đâu. Còn việc chị ấy mang thai cũng có sự góp phần của anh còn gì.''
'' Cậu muốn tạo phản đúng không.'' Lâm Thành Dương nhìn Hoàng Minh bằng đôi mắt sắc lạnh.
''Để em ra ngoài cho anh đỡ chướng mắt.'' Hoàng Minh chạy ra cửa mở cửa ra ngoài.
Lâm Thành Dương chỉ còn một mình trong phòng, anh mới suy nghĩ lại về việc lúc nãy gặp Linh Châu ở bệnh viện. Câu nói của Linh Châu cứ ám ảnh anh.
Lâm Thành Dương bất giác nói ra.''Chịu trách nhiệm.''
Anh thấy được sự nghiêm túc của Linh Châu lúc đó.Nhưng trong lòng anh vẫn luôn nghĩ đến về sự xuất hiện của Linh Châu trong cuộc đời của mình. Từ khi cô xuất hiện mối quan hệ của anh và Hanni rạng nứt. Công ty mà anh cố gắng gây dựng cũng đang đứng trước bờ vực phá sản.
Lâm Thành Dương vẫn đang cố tìm nhiều lí do khác nhau để hận Linh Châu.