Chương : 3
Lão nhìn em bằng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh, cái ánh mắt mà thoạt nhìn qua thì có lẽ người ta sẽ nghĩ ngay rằng lão bị oan, còn em thì chính là đứa ghen tuông vớ vẩn. Nhưng em đã nắm rõ mọi thứ trong tay rồi thì làm gì có chuyện em bị mắc lừa. Lão mới hét toáng lên.
- em nói vớ vẩn cái gì vậy? Bầu bì nên bị trầm cảm à???
Ơ đm, biết bầu bì dễ bị trầm cảm mà còn muốn đi chim chuột à???
Em thấy người ta nói cũng đâu có sai " nếu không muốn bị trầm cảm khi sinh con thì một là kiếm lấy thằng chồng tốt hoặc là phải có thần kinh thép thì mới được " và tất nhiên là em tự xếp mình vào phần thứ hai rồi. Em không muốn vạch mặt lão quá sớm nên trả vờ buồn bã.
- mấy nay em cứ nằm mơ anh qua lại với người cũ. Em sợ lắm ấy, anh đừng như vậy nhé.
Lão thở phào rồi ôm lấy em, nhẹ nhàng.
- vợ đừng lo, anh dù thế nào cũng không để vợ khổ.
Câu nói này đã làm em tin tưởng suốt bao năm qua, có nên tiếp tục tin hay không đây???
Càng nghĩ càng thấy nhói lòng cho thân phận con đàn bà. Nó bấp bênh, nó khổ sở quá.
Em đợi lão ngủ rồi lấy điện thoại của lão vào Facebook, sửa tiểu sử của lão chỉ đơn giản bằng hai chữ " yêu vợ". Để mỗi khi con hồ ly kia nó vào Facebook của lão chồng em thì nó sẽ biết được thân phận của nó đang ở chỗ nào...
Lão chồng em thì chỉ giỏi làm ăn thôi chứ mấy cái thể loại mạng xã hội hay gì thì lão cũng không để ý quan tâm lắm đâu, nên chuyện này chắc chỉ có con hồ ly kia nó mới để ý..
Em thấy đánh ghen chỉ là bước đường cùng khi muốn kết thúc mối quan hệ vợ chồng. Bởi vì một khi đã đánh ghen thì sẽ gây sự chú ý của rất nhiều người, một khi đã chạm đến lòng tự ái của người đàn ông thì chắc chắn mối quan hệ đó sẽ phải dừng lại. Mà em thì lại không muốn như thế.
Đánh mất đi hôn nhân của mình chính là sự thất bại, suy nghĩ của mỗi người có thể khác nhau nhưng suy nghĩ của em là như thế..
Đã từng là hai người xa lạ còn có thể yêu nhau cơ mà, huống hồ là vợ chồng thì tại sao lại không thể cho nhau một cơ hội.
Nói thì nói như vậy thôi chứ nếu em mà bắt được thì có lẽ cũng chẳng thể nào hiền lành giống như suy nghĩ. Đã là đàn bà thì ai cũng ghen. Chỉ có điều ghen ở mức độ như thế nào thì còn tùy vào suy nghĩ của họ có muốn giữ cuộc hôn nhân ấy hay không...
Một lát sau thì có tin nhắn đến, lại sắp có chuyện vui để xem rồi
..
Tin nhắn từ Facebook của Mai Anh.
- Anh đã ngủ chưa?
Thôi chồng chị ngủ rồi thì để chị trả lời tin nhắn của em vậy. Đm nhà em.
- à Anh chưa ngủ? Em chưa ngủ à???
3s sau thì ml nhắn tin tới.
- Chưa anh ạ, à anh này....
Sau mấy cái chữ à Anh này đấy thì nó gửi đến ảnh chụp màn hình. Nó chụp lại cái trang cá nhân mà em vừa chỉnh sửa tiểu sử, hai chữ " yêu vợ" rõ ràng và vô cùng nổi bật...
Em nhìn cái ảnh ấy mà cứ ôm bụng cười mãi, đã chẳng là gì của nhau thì ghen tuông làm cái quần què gì nhỉ????
- mối quan hệ giữa chúng ta là gì em nhỉ???
Em hỏi như thế thôi nhưng em cũng biết được mối quan hệ giữa bọn nó là gì??? Người Yêu Cũ hay là Nhân Tình, em muốn Chính miệng nó nói ra...
Mãi lâu sau mới thấy nó trả lời tin nhắn...
- chúng ta là bạn anh ạ.
Bạn??? là bạn thật à?? bạn có khi đè nhau ra chịch cũng không biết chừng.
- ừ, chúng ta là bạn. Thôi em ngủ sớm đi.
Nó lập tức nhắn tin lại.
- anh không muốn nói chuyện với em à.
Em đang định trả lời thì lão chồng em bật dậy, lão đưa tay ra định chộp lấy cái điện thoại thì em đã nhanh chóng cất vào trong người.
- em đang làm gì vậy? Mau đưa điện thoại cho anh.
Em nhìn lão cười hết sức thân cmn thiện.
- em đang nhắn tin với bạn của anh mà, từ từ rồi em đưa.
- bạn bè của anh mà, em biết gì về họ mà nói chuyện. Mau đưa cho anh.
- đúng là em không biết gì về họ cả, nhưng trong mấy dòng tin nhắn họ gửi tới em có ngửi thấy mùi sừng khá rõ.
- em đừng có vớ vẩn. mau đưa điện thoại cho anh.
Em đã nhẹ nhàng như thế mà còn không nghe vậy thì cũng không cần nhẹ nhàng nữa. em quát luôn.
- anh im đi, có tin tôi cho người tới nhà nó lột quần áo rồi lôi ra đường không?? người cũ rồi thì quên đi, anh muốn dây dưa với nó đúng không???
- ngọc à, Mai Anh cô ấy đang bị khủng hoảng trong hôn nhân. Cô ấy cần người tâm sự nên mới tìm đến anh để nói chuyện thôi. Em đừng có suy diễn có được không?
À thì ra là vậy? Nó sắp bỏ chồng nên mới tìm các để kéo chồng người khác về phía nó đấy mà. Nếu giờ em mà quá nóng giận thì chẳng phải mắc mưu phò rồi hay sao??? Đã vậy thì đừng có mơ, thà để hành hạ chứ nhất định không cho đứa khác sờ vào. Em mới nhẹ giọng mà nói.
- anh nói có thật không???
- anh nói thật.
- anh không phản bội em??
- ừ...
- vậy thì tốt. Điện thoại này em tạm thời tịch thu, mai anh lấy đt em mà dùng..
- em điên à, điện thoại anh làm ăn làm sao thế được.
- vậy em tịch thu đến sáng mai. Anh không làm gì sai thì có gì mà phải sợ.
Lão không làm gì được em nên đành phải chịu, con kia nhắn thêm mấy tin nhắn nữa thì bắt đầu gọi vì không thấy ai trả lời. Em bấm nghe máy thì nó bảo.
- anh à, sao anh không trả lời tin nhắn...
- em là vợ của anh ấy, chồng em ngủ rồi chị ạ. Có gì chị nói với em cũng được, em sẽ thay chị chuyển lời. Em...
Em còn chưa kịp nói hết câu thì nó đã tắt máy. Tưởng cướp chồng người ta mà dễ à.
Em đã tự tin mà nghĩ như thế, em đã nhìn thái độ của lão mấy ngày sau đó mà tiếp tục ngu ngốc tin là lão và con kia đã cắt đứt liên lạc. Đúng là đàn bà nhẹ dạ cả tin thì muôn đời khổ.
hôm đấy lại thêm một lần tình cờ em phát hiện ra chồng có dấu hiệu bất thường. họ không liên lạc với nhau qua facebook nữa mà đổi qua zalo thì phải. Cứ mỗi khi nhắn tin xong là xóa luôn ứng dụng. Nếu như không có vấn đề gì thì tại sao lúc có zalo lúc lại không???
Em bắt đầu nghi ngờ và rồi em để ý, lúc đó thì em đã có bầu được hơn 4 tháng. Tâm lý lại bắt đầu rơi vào trạng thái bất ổn. Em cầu mong tất cả mọi thứ đều chỉ là do em suy diễn chứ chồng em không còn tiếp tục liên lạc với con kia nữa.
Nhưng cho dù có ghen tuông như thế nào thì em cũng lựa chọn giữ im lặng để tìm bằng chứng, chứ không thể nào đâm đầu ghen tuông một cách vô cớ để rồi chính bản thân mình là kẻ bị bẽ mặt được...
Gia đình em không mấy khá giả nên không thể nào lo cho hai mẹ con em. Em thì bầu bí là sao đi làm được, đâu thể nào tự nhiên dâng hai tay bố của con mình cho người phụ nữ khác. Cô ta biết quyến rũ chồng em để được có chồng chẳng lẽ lại không biết giữ người đàn ông mà mình đã cưới được hay sao???
Cái ứng dụng định vị jenny kia Dạo này em không còn để ý tới, bởi vì em cứ nghĩ là chồng mình không đi lăng nhăng bên ngoài thì cần gì phải theo dõi. Bây giờ thì cũng đã đến lúc lấy nó ra để định vị để nghe xem lão làm những gì bên ngoài rồi.
Theo dõi qua ứng dụng nhưng cũng không phát hiện được gì, không có bất cứ cuộc gọi nào đến hay đi xung quanh chồng em cũng chỉ là âm thanh của những công việc.
Em bắt đầu hoang mang bắt đầu cảm thấy mình có dấu hiệu bị trầm cảm khi lúc nào trong lòng cũng nghi ngờ...
Buổi tối hôm đó khi chồng đã ngủ say giấc em tự hứa với mình là lần cuối cùng kiểm tra điện thoại của chồng. Có một vài tin nhắn trong Facebook tưởng chừng như chẳng có gì đáng nói nhưng em lại để ý. Bởi những tin nhắn đó đều từ những nick có trong danh sách bạn bè của Mai Anh...
Em vào đọc bình luận những bài viết của cô ta thì tất cả những người nhắn tin cho chồng em đều có bình luận ở những bài viết đó. Người thì xưng em người thì xưng anh người thì lại Xưng chị. Hóa ra không phải chỉ là người yêu cũ mà còn có tập đoàn người thân của người yêu cũ liên lạc với chồng em nữa. Suốt bao nhiêu lâu qua sau họ không liên lạc không hỏi han, bây giờ khi cô ta liên lạc lại với chồng em thì họ lại lập tức nhắn tin giống như thân thiết với chồng em lắm vậy.
Thậm chí có người còn nhắn tin cho chồng em hỏi xin số điện thoại của cô ta, chồng em thì lấy đâu ra số điện thoại mới của cô ta mà hỏi. Ấy Vậy mà lão lại nhắn tin trả lời người đó là sẽ đi hỏi giúp. Hỏi ai? Hỏi bằng cách nào? Chỉ có liên lạc với cô ta thì mới biết chứ, tất cả những điều đó cộng lại khiến cho em có cảm giác Sự nghi ngờ của mình là có căn cứ chứ không phải là không...
Nhưng họ liên lạc với nhau bằng cách nào Chẳng lẽ anh ta có một cái điện thoại khác để liên lạc với cô ta hay sao???
Cái suy nghĩ ấy bắt đầu ngự trị trong đầu em, Nếu như có thật thì nhất định em sẽ tìm ra. Cứ mập mờ như thế này khiến cho em không thể nào yên tâm để chăm sóc sức khỏe cho mình và chăm sóc cho con được.
Nếu như muốn thì cứ nói với nhau một lời để giải thoát chứ Đừng có cái kiểu mập mờ như thế này, khiến cho Đối phương cảm thấy vô cùng hụt hẫng và thất vọng.
- em nói vớ vẩn cái gì vậy? Bầu bì nên bị trầm cảm à???
Ơ đm, biết bầu bì dễ bị trầm cảm mà còn muốn đi chim chuột à???
Em thấy người ta nói cũng đâu có sai " nếu không muốn bị trầm cảm khi sinh con thì một là kiếm lấy thằng chồng tốt hoặc là phải có thần kinh thép thì mới được " và tất nhiên là em tự xếp mình vào phần thứ hai rồi. Em không muốn vạch mặt lão quá sớm nên trả vờ buồn bã.
- mấy nay em cứ nằm mơ anh qua lại với người cũ. Em sợ lắm ấy, anh đừng như vậy nhé.
Lão thở phào rồi ôm lấy em, nhẹ nhàng.
- vợ đừng lo, anh dù thế nào cũng không để vợ khổ.
Câu nói này đã làm em tin tưởng suốt bao năm qua, có nên tiếp tục tin hay không đây???
Càng nghĩ càng thấy nhói lòng cho thân phận con đàn bà. Nó bấp bênh, nó khổ sở quá.
Em đợi lão ngủ rồi lấy điện thoại của lão vào Facebook, sửa tiểu sử của lão chỉ đơn giản bằng hai chữ " yêu vợ". Để mỗi khi con hồ ly kia nó vào Facebook của lão chồng em thì nó sẽ biết được thân phận của nó đang ở chỗ nào...
Lão chồng em thì chỉ giỏi làm ăn thôi chứ mấy cái thể loại mạng xã hội hay gì thì lão cũng không để ý quan tâm lắm đâu, nên chuyện này chắc chỉ có con hồ ly kia nó mới để ý..
Em thấy đánh ghen chỉ là bước đường cùng khi muốn kết thúc mối quan hệ vợ chồng. Bởi vì một khi đã đánh ghen thì sẽ gây sự chú ý của rất nhiều người, một khi đã chạm đến lòng tự ái của người đàn ông thì chắc chắn mối quan hệ đó sẽ phải dừng lại. Mà em thì lại không muốn như thế.
Đánh mất đi hôn nhân của mình chính là sự thất bại, suy nghĩ của mỗi người có thể khác nhau nhưng suy nghĩ của em là như thế..
Đã từng là hai người xa lạ còn có thể yêu nhau cơ mà, huống hồ là vợ chồng thì tại sao lại không thể cho nhau một cơ hội.
Nói thì nói như vậy thôi chứ nếu em mà bắt được thì có lẽ cũng chẳng thể nào hiền lành giống như suy nghĩ. Đã là đàn bà thì ai cũng ghen. Chỉ có điều ghen ở mức độ như thế nào thì còn tùy vào suy nghĩ của họ có muốn giữ cuộc hôn nhân ấy hay không...
Một lát sau thì có tin nhắn đến, lại sắp có chuyện vui để xem rồi
..
Tin nhắn từ Facebook của Mai Anh.
- Anh đã ngủ chưa?
Thôi chồng chị ngủ rồi thì để chị trả lời tin nhắn của em vậy. Đm nhà em.
- à Anh chưa ngủ? Em chưa ngủ à???
3s sau thì ml nhắn tin tới.
- Chưa anh ạ, à anh này....
Sau mấy cái chữ à Anh này đấy thì nó gửi đến ảnh chụp màn hình. Nó chụp lại cái trang cá nhân mà em vừa chỉnh sửa tiểu sử, hai chữ " yêu vợ" rõ ràng và vô cùng nổi bật...
Em nhìn cái ảnh ấy mà cứ ôm bụng cười mãi, đã chẳng là gì của nhau thì ghen tuông làm cái quần què gì nhỉ????
- mối quan hệ giữa chúng ta là gì em nhỉ???
Em hỏi như thế thôi nhưng em cũng biết được mối quan hệ giữa bọn nó là gì??? Người Yêu Cũ hay là Nhân Tình, em muốn Chính miệng nó nói ra...
Mãi lâu sau mới thấy nó trả lời tin nhắn...
- chúng ta là bạn anh ạ.
Bạn??? là bạn thật à?? bạn có khi đè nhau ra chịch cũng không biết chừng.
- ừ, chúng ta là bạn. Thôi em ngủ sớm đi.
Nó lập tức nhắn tin lại.
- anh không muốn nói chuyện với em à.
Em đang định trả lời thì lão chồng em bật dậy, lão đưa tay ra định chộp lấy cái điện thoại thì em đã nhanh chóng cất vào trong người.
- em đang làm gì vậy? Mau đưa điện thoại cho anh.
Em nhìn lão cười hết sức thân cmn thiện.
- em đang nhắn tin với bạn của anh mà, từ từ rồi em đưa.
- bạn bè của anh mà, em biết gì về họ mà nói chuyện. Mau đưa cho anh.
- đúng là em không biết gì về họ cả, nhưng trong mấy dòng tin nhắn họ gửi tới em có ngửi thấy mùi sừng khá rõ.
- em đừng có vớ vẩn. mau đưa điện thoại cho anh.
Em đã nhẹ nhàng như thế mà còn không nghe vậy thì cũng không cần nhẹ nhàng nữa. em quát luôn.
- anh im đi, có tin tôi cho người tới nhà nó lột quần áo rồi lôi ra đường không?? người cũ rồi thì quên đi, anh muốn dây dưa với nó đúng không???
- ngọc à, Mai Anh cô ấy đang bị khủng hoảng trong hôn nhân. Cô ấy cần người tâm sự nên mới tìm đến anh để nói chuyện thôi. Em đừng có suy diễn có được không?
À thì ra là vậy? Nó sắp bỏ chồng nên mới tìm các để kéo chồng người khác về phía nó đấy mà. Nếu giờ em mà quá nóng giận thì chẳng phải mắc mưu phò rồi hay sao??? Đã vậy thì đừng có mơ, thà để hành hạ chứ nhất định không cho đứa khác sờ vào. Em mới nhẹ giọng mà nói.
- anh nói có thật không???
- anh nói thật.
- anh không phản bội em??
- ừ...
- vậy thì tốt. Điện thoại này em tạm thời tịch thu, mai anh lấy đt em mà dùng..
- em điên à, điện thoại anh làm ăn làm sao thế được.
- vậy em tịch thu đến sáng mai. Anh không làm gì sai thì có gì mà phải sợ.
Lão không làm gì được em nên đành phải chịu, con kia nhắn thêm mấy tin nhắn nữa thì bắt đầu gọi vì không thấy ai trả lời. Em bấm nghe máy thì nó bảo.
- anh à, sao anh không trả lời tin nhắn...
- em là vợ của anh ấy, chồng em ngủ rồi chị ạ. Có gì chị nói với em cũng được, em sẽ thay chị chuyển lời. Em...
Em còn chưa kịp nói hết câu thì nó đã tắt máy. Tưởng cướp chồng người ta mà dễ à.
Em đã tự tin mà nghĩ như thế, em đã nhìn thái độ của lão mấy ngày sau đó mà tiếp tục ngu ngốc tin là lão và con kia đã cắt đứt liên lạc. Đúng là đàn bà nhẹ dạ cả tin thì muôn đời khổ.
hôm đấy lại thêm một lần tình cờ em phát hiện ra chồng có dấu hiệu bất thường. họ không liên lạc với nhau qua facebook nữa mà đổi qua zalo thì phải. Cứ mỗi khi nhắn tin xong là xóa luôn ứng dụng. Nếu như không có vấn đề gì thì tại sao lúc có zalo lúc lại không???
Em bắt đầu nghi ngờ và rồi em để ý, lúc đó thì em đã có bầu được hơn 4 tháng. Tâm lý lại bắt đầu rơi vào trạng thái bất ổn. Em cầu mong tất cả mọi thứ đều chỉ là do em suy diễn chứ chồng em không còn tiếp tục liên lạc với con kia nữa.
Nhưng cho dù có ghen tuông như thế nào thì em cũng lựa chọn giữ im lặng để tìm bằng chứng, chứ không thể nào đâm đầu ghen tuông một cách vô cớ để rồi chính bản thân mình là kẻ bị bẽ mặt được...
Gia đình em không mấy khá giả nên không thể nào lo cho hai mẹ con em. Em thì bầu bí là sao đi làm được, đâu thể nào tự nhiên dâng hai tay bố của con mình cho người phụ nữ khác. Cô ta biết quyến rũ chồng em để được có chồng chẳng lẽ lại không biết giữ người đàn ông mà mình đã cưới được hay sao???
Cái ứng dụng định vị jenny kia Dạo này em không còn để ý tới, bởi vì em cứ nghĩ là chồng mình không đi lăng nhăng bên ngoài thì cần gì phải theo dõi. Bây giờ thì cũng đã đến lúc lấy nó ra để định vị để nghe xem lão làm những gì bên ngoài rồi.
Theo dõi qua ứng dụng nhưng cũng không phát hiện được gì, không có bất cứ cuộc gọi nào đến hay đi xung quanh chồng em cũng chỉ là âm thanh của những công việc.
Em bắt đầu hoang mang bắt đầu cảm thấy mình có dấu hiệu bị trầm cảm khi lúc nào trong lòng cũng nghi ngờ...
Buổi tối hôm đó khi chồng đã ngủ say giấc em tự hứa với mình là lần cuối cùng kiểm tra điện thoại của chồng. Có một vài tin nhắn trong Facebook tưởng chừng như chẳng có gì đáng nói nhưng em lại để ý. Bởi những tin nhắn đó đều từ những nick có trong danh sách bạn bè của Mai Anh...
Em vào đọc bình luận những bài viết của cô ta thì tất cả những người nhắn tin cho chồng em đều có bình luận ở những bài viết đó. Người thì xưng em người thì xưng anh người thì lại Xưng chị. Hóa ra không phải chỉ là người yêu cũ mà còn có tập đoàn người thân của người yêu cũ liên lạc với chồng em nữa. Suốt bao nhiêu lâu qua sau họ không liên lạc không hỏi han, bây giờ khi cô ta liên lạc lại với chồng em thì họ lại lập tức nhắn tin giống như thân thiết với chồng em lắm vậy.
Thậm chí có người còn nhắn tin cho chồng em hỏi xin số điện thoại của cô ta, chồng em thì lấy đâu ra số điện thoại mới của cô ta mà hỏi. Ấy Vậy mà lão lại nhắn tin trả lời người đó là sẽ đi hỏi giúp. Hỏi ai? Hỏi bằng cách nào? Chỉ có liên lạc với cô ta thì mới biết chứ, tất cả những điều đó cộng lại khiến cho em có cảm giác Sự nghi ngờ của mình là có căn cứ chứ không phải là không...
Nhưng họ liên lạc với nhau bằng cách nào Chẳng lẽ anh ta có một cái điện thoại khác để liên lạc với cô ta hay sao???
Cái suy nghĩ ấy bắt đầu ngự trị trong đầu em, Nếu như có thật thì nhất định em sẽ tìm ra. Cứ mập mờ như thế này khiến cho em không thể nào yên tâm để chăm sóc sức khỏe cho mình và chăm sóc cho con được.
Nếu như muốn thì cứ nói với nhau một lời để giải thoát chứ Đừng có cái kiểu mập mờ như thế này, khiến cho Đối phương cảm thấy vô cùng hụt hẫng và thất vọng.