Chương : 5
Ngay ngày hôm sau thì tài khoản của em đã có 50 triệu, lão chồng em bảo mấy hôm nữa gom được tiền thì sẽ gửi nốt vào đó cho em, Thôi thì cũng được có còn hơn không...
Vài ngày sau đó nữa thì em đã có trong tay tất cả danh sách bạn bè, anh em của con hồ ly kia. Nếu như để em phát hiện ra nó cướp chồng của em thì em sẽ cho cái bản mặt của nó sáng nhất xã hội luôn...
Không chỉ có thám tử theo dõi mà em còn tự mình để ý lão chồng xem có phát hiện được gì không? Lão ta vô cùng kín đáo không để lộ bất cứ một chút sơ hở nào. Anh thám tử kia cũng không nhìn thấy họ đi với nhau, em vẫn tự hỏi lòng mình là không biết trong chuyện này có uẩn khúc gì không? bản thân em có nhầm lẫn gì hay không???
Nhưng mà phòng vẫn hơn chống mà, Nếu không có thì là cái tốt, Còn nếu lỡ có thì phải tiêu diệt chứ sao để yên được...
Sau Khoảng nửa tháng mọi chuyện vẫn êm đẹp, 100 triệu đã nằm trong tài khoản của em. Tiền đối với em không phải là tất cả nhưng nó chính là thứ cứu vãn cuộc đời em nếu như trường hợp xấu nhất xảy ra..
Buổi tối hôm ấy lão vẫn về nhà sớm như bình thường, trong lúc ăn cơm thì lão bảo với em.
- Hai ngày nữa anh đi công tác ở trong Nam.
Em nghe thấy Lão nói đi công tác thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Đây chẳng phải cơ hội để lão ra ngoài chim chuột hay sao?
nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng em vẫn vui vẻ gật đầu đồng ý.
- công việc mà anh, anh cứ đi đi. Em có thể tự chăm sóc cho mình được.
- hay anh nói mẹ qua chăm sóc cho em nhé, để em ở nhà một mình anh không yên tâm.
Lão chồng quan tâm em như thế nhưng sao em chẳng thể nào vui nổi. Em cứ có cảm giác giống như Lão đang giấu giếm em chuyện gì đó và tất cả những gì lão dành cho em đều không phải là thật lòng..
Nhưng em vẫn không hề tỏ thái độ gì ra ngoài tránh để lão nghi ngờ.
- Không cần đâu anh, em có thể tự lo cho sức khỏe của mình và bé con mà...
- Ừ vậy thôi cũng được Anh chỉ đi một tuần rồi về.
Biết được thông tin chính xác ngày mà lão đi công tác thì em có đến tìm anh thám tử kia để nói chuyện. Em trình bày xong anh ta suy nghĩ một lát rồi nói.
- tôi không thể tự mình thích thân đi được bởi vì công ty còn rất nhiều chuyện cần tôi giải quyết, nhưng tôi sẽ cho người theo dõi anh ta giúp cô. Chỉ có điều chi phí hơi đắt đỏ.
- tôi không quan trọng cái đó. Tôi chỉ muốn biết chồng tôi có thực sự đi ngoại tình hay không thôi???
- cô nên suy nghĩ lại về vấn đề này, không phải tôi chê tiền nhưng tôi thấy với số tiền đó Cô có thể để tự lo chăm sóc cho bản thân mình. Làm đẹp cũng là một cách giữ chồng chồng mà. Đâu nhất thiết phải như thế.
- anh không hiểu được cảm giác khi bị người khác phản bội đâu. Nó khiến tôi đau đớn đến mức chẳng thể nào thở được, tôi không thể cứ mãi sống trong cái kiểu mập mờ thế này. Nếu như biết thì đau một lần rồi Xong, chứ cứ dai dẳng từ ngày này qua tháng khác làm sao có ai chịu nổi.
- Thôi được rồi, tôi sẽ theo dõi anh ta cho cô...
- Nếu thấy họ đi cùng nhau anh nhất định phải báo cho tôi biết...
Em từ công ty thám tử đó trở về mà trong lòng bồn chồn không yên. Suốt hai ngày em chẳng thể nào ngủ nổi vì cứ nghĩ đến chuyện chồng sẽ đi chơi với người yêu cũ ở một nơi nào đó. Rồi người tay trong tay với chồng không phải là em mà là một con đàn bà khác...
Cuối cùng cũng tới cái ngày mà chồng em đi công tác, em luôn trực chờ điện thoại để nhận được tin từ công ty thám tử...
Có lẽ mẹ chồng em nghe tin em ở nhà một mình nên có đi sang, thấy em bồn chồn lo lắng thì bà hỏi...
- cái con bé này làm sao vậy, không ngồi yên được một chỗ hay sao mà cứ sồn sồn như cồn 90 độ thế???
Em nghe xong câu nói của mẹ chồng mà bật cười, mẹ tuy có tuổi rồi nhưng vẫn teen lắm, em mới thấy mình là người già chứ không phải là mẹ chồng. Dù trong lòng đang nóng như lửa đốt nhưng vẫn cố gắng là mẹ yên tâm..
- con trai Mẹ vừa đi là con đã lập tức thấy nhớ rồi. Mẹ không Cảm thấy vui mừng vì điều đó à???
- đi rồi nó sẽ về thôi chứ có đi luôn đâu mà mày phải sợ. Quan trọng là mày phải giữ sức khỏe chứ, chỉ có như vậy thì chồng mày mới yêu thương mày...
Hai chữ yêu thương sao nói chua chát quá, đau lòng đến mức chẳng thể nào cười nổi...
- Thế trưa nay muốn ăn gì để mẹ nấu...
Thấy em mãi không trả lời mẹ chồng lay tay em.
- Con bé này làm sao thế?Sao mẹ hỏi không trả lời...
Em giật mình hỏi lại mẹ chồng.
- mẹ mới nói gì cơ ạ???
- mẹ hỏi Trưa nay mày muốn ăn gì để mẹ nấu. Hôm nay mẹ rảnh có thể ở đây chơi với mày tới tối...
- con ăn gì cũng được mẹ, đồ ăn trong tủ lạnh còn nhiều lắm Mẹ không cần phải đi chợ. Mà Thôi mẹ cứ ở đây đi. Để con nấu cho mẹ ăn, ai lại để mẹ nấu cho con ăn bao giờ..
- người trong nhà mà mày cứ như người dưng ấy, Thôi nghỉ ngơi đi để mẹ đi nấu cho...
Em nhìn mẹ chồng loay hoay dưới bếp bông Thất thần hỏi.
- Mẹ ơi nếu anh Nam ngoại tình thì sao???
Chiếc thìa mẹ chồng đang cầm trong tay bỗng rơi xuống đất, bà quay lại kinh ngạc nhìn em...
- bầu bì không được nghĩ linh tinh, phải tin tưởng chồng con chứ???
- con chỉ nói là nếu thôi mà mẹ? Nếu là như vậy thật thì mẹ có về đứng về phía con không??
- nếu mà nó dám ra ngoài ngoại tình Thì mẹ sẽ từ nó luôn không cần thiết phải nhận. Trong lòng Của một người đàn bà sợ nhất là bị phản bội, Đó là điều không thể nào tha thứ được...
Em nghe mẹ chồng nói như thế thì cũng yên tâm phần nào Vì đã có người đồng minh với mình. Mẹ chồng nhặt cái thìa lên rửa qua rồi tiếp tục làm công việc đang Dang Dở, vừa làm Mẹ vừa nói..
- vài ngày nữa xu xếp về quê ngoại chơi cho khuây khỏa con ạ. Chứ ở một mình rồi suy nghĩ linh tinh không tốt cho em bé đâu. Không đi được một mình thì mẹ đưa mày về...
- Thôi mẹ ạ. Con mới về rồi...
Em thực sự rất muốn trở về trong vòng tay của mẹ, Nhưng lại sợ mẹ em buồn nên em đâu có dám. Đi lấy chồng rồi đã chẳng thể nào báo hiếu cho bố mẹ lại còn đem thêm những chuyện đau lòng trở về, thế chẳng phải là một con đứa con bất hiếu hay sao???
Lòng vòng trong mối suy nghĩ rối loạn thì nhận được tin nhắn từ anh thám tử kia...
- người của Tôi đã tới nơi rồi, vẫn đang bám sát chồng cô.
- anh ấy có đi cùng với ai không???
- không có...
Đọc được tin nhan ấy trong lòng em nhẹ nhõm đi một chút, Có lẽ em đã bị trầm cảm thật rồi, có lẽ tất cả chỉ là do một mình em suy diễn mà ra chứ Chồng em chưa từng có ý nghĩ phản bội....em thậm trí còn đổi điện thoại khác để liên lạc. Cứ mỗi lần nói chuyện em lại tắt hết mang ở điện thoại cũ để đề phòng. Chắc em điên thật rồi.
Anh thám tử đó gửi cho em điện thoại của người đang theo dõi chồng em, em gọi cho anh ta để tiện liên lạc.
- Alo Tôi là Ngọc, nếu như từ giờ đến tối không có gì đặc biệt thì anh có thể trở về rồi. Làm phiền anh.
- Đây là công việc của tôi mà, chị không cần phải lo lắng. Tôi sẽ ở đây theo dõi hai ngày. Nếu không có gì đặc biệt mới trở về. Tránh trường hợp sau khi trở về thì những chuyện đáng tiếc lại xảy ra...
Đúng là trên đời này chẳng có bất cứ điều gì là chắc chắn cả, em cứ thấy hồi hộp cho đến tối. Cơm mẹ chồng nấu ngon lắm nhưng cũng chẳng thể nào nuốt trôi được.
Đến tối thì cậu trai kia gọi cho em, điện thoại đổ chuông mà cứ giật mình thon thót, cố gắng hít sâu rồi nghe máy.
- alo, tôi nghe đây.
- chị vào fb đi, em đã gửi cho chị mấy tấm ảnh rồi.
- ok.
Em mở fb ra xem thì chết lặng, bàn tay nắm chiếc điện thoại cũng chẳng còn chặt.
choang.
chiếc điện thoại rơi xuống đất, màn hình vỡ nát giống như sự tin tưởng, hy vọng trong em lúc ấy.
Chồng của em đã thực sự có người khác, người đàn ông mà em yêu thương nhất cuối cùng cũng đã chọn lựa sự phản bội....
Trong tấm ảnh đó là người đàn ông em yêu và nhân tình của anh ta, cũng chính là người yêu cũ...
Họ tay trong tay vào nhà nghỉ, anh ta Đúng là có đi công tác nhưng lại dắt theo nhân tình đi cùng. Em có bầu thì có gì là sai? Trong khi em cố gắng chịu đựng để có thể cho anh ta một đứa con khỏe mạnh nhất thì anh ta sau lưng em lại đi ngoại tình....
Đàn Ông đúng là một lũ khốn kiếp, nếu như xác định không thể yêu thương người phụ nữ của mình thì lấy họ để làm gì???
Em gần những phát điên, em đập vỡ tất cả những gì xung quanh chỉ để hạ hỏa nhưng cũng không thể. Ngay lập tức Em đặt vé đi đến chỗ anh ta đang ở, em sẽ xé xác đôi gian phu dâm phụ ấy ra, em sẽ không để cho chúng nó được yên....
Em đi qua nhà mẹ chồng dù trời đã khá tối, nhìn thấy em mẹ chồng cũng ngạc nhiên lắm...
- đêm hôm không ở nhà mò sang đây làm gì?? Con có biết là đi chơi tối nguy hiểm lắm không???
Đấy là khi vừa nhìn thấy tôi Còn khi nhìn rõ là tay tôi có xách theo một chiếc va li thì bà lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn, cả con em chồng của em cũng hốt hoảng không kém, nó chạy ra chỗ em nhìn chăm chú rồi nói..
- chị định đi đâu mà xách theo cả vali thế này??
- mẹ với em đi với con và miền Nam có được không???
- cái gì cơ???
Cả hai người họ cùng đồng thanh quát vào mặt em, em mệt mỏi đến mức chẳng muốn giải thích. Nhưng nếu không nói ra thì họ đâu hiểu là em đang phải trải qua chuyện gì???
- con muốn mọi người cùng con đi đánh ghen. Con trai nhà này đã thực sự phản bội con rồi.
Vài ngày sau đó nữa thì em đã có trong tay tất cả danh sách bạn bè, anh em của con hồ ly kia. Nếu như để em phát hiện ra nó cướp chồng của em thì em sẽ cho cái bản mặt của nó sáng nhất xã hội luôn...
Không chỉ có thám tử theo dõi mà em còn tự mình để ý lão chồng xem có phát hiện được gì không? Lão ta vô cùng kín đáo không để lộ bất cứ một chút sơ hở nào. Anh thám tử kia cũng không nhìn thấy họ đi với nhau, em vẫn tự hỏi lòng mình là không biết trong chuyện này có uẩn khúc gì không? bản thân em có nhầm lẫn gì hay không???
Nhưng mà phòng vẫn hơn chống mà, Nếu không có thì là cái tốt, Còn nếu lỡ có thì phải tiêu diệt chứ sao để yên được...
Sau Khoảng nửa tháng mọi chuyện vẫn êm đẹp, 100 triệu đã nằm trong tài khoản của em. Tiền đối với em không phải là tất cả nhưng nó chính là thứ cứu vãn cuộc đời em nếu như trường hợp xấu nhất xảy ra..
Buổi tối hôm ấy lão vẫn về nhà sớm như bình thường, trong lúc ăn cơm thì lão bảo với em.
- Hai ngày nữa anh đi công tác ở trong Nam.
Em nghe thấy Lão nói đi công tác thì cảm thấy vô cùng lo lắng. Đây chẳng phải cơ hội để lão ra ngoài chim chuột hay sao?
nghĩ thì nghĩ như vậy nhưng em vẫn vui vẻ gật đầu đồng ý.
- công việc mà anh, anh cứ đi đi. Em có thể tự chăm sóc cho mình được.
- hay anh nói mẹ qua chăm sóc cho em nhé, để em ở nhà một mình anh không yên tâm.
Lão chồng quan tâm em như thế nhưng sao em chẳng thể nào vui nổi. Em cứ có cảm giác giống như Lão đang giấu giếm em chuyện gì đó và tất cả những gì lão dành cho em đều không phải là thật lòng..
Nhưng em vẫn không hề tỏ thái độ gì ra ngoài tránh để lão nghi ngờ.
- Không cần đâu anh, em có thể tự lo cho sức khỏe của mình và bé con mà...
- Ừ vậy thôi cũng được Anh chỉ đi một tuần rồi về.
Biết được thông tin chính xác ngày mà lão đi công tác thì em có đến tìm anh thám tử kia để nói chuyện. Em trình bày xong anh ta suy nghĩ một lát rồi nói.
- tôi không thể tự mình thích thân đi được bởi vì công ty còn rất nhiều chuyện cần tôi giải quyết, nhưng tôi sẽ cho người theo dõi anh ta giúp cô. Chỉ có điều chi phí hơi đắt đỏ.
- tôi không quan trọng cái đó. Tôi chỉ muốn biết chồng tôi có thực sự đi ngoại tình hay không thôi???
- cô nên suy nghĩ lại về vấn đề này, không phải tôi chê tiền nhưng tôi thấy với số tiền đó Cô có thể để tự lo chăm sóc cho bản thân mình. Làm đẹp cũng là một cách giữ chồng chồng mà. Đâu nhất thiết phải như thế.
- anh không hiểu được cảm giác khi bị người khác phản bội đâu. Nó khiến tôi đau đớn đến mức chẳng thể nào thở được, tôi không thể cứ mãi sống trong cái kiểu mập mờ thế này. Nếu như biết thì đau một lần rồi Xong, chứ cứ dai dẳng từ ngày này qua tháng khác làm sao có ai chịu nổi.
- Thôi được rồi, tôi sẽ theo dõi anh ta cho cô...
- Nếu thấy họ đi cùng nhau anh nhất định phải báo cho tôi biết...
Em từ công ty thám tử đó trở về mà trong lòng bồn chồn không yên. Suốt hai ngày em chẳng thể nào ngủ nổi vì cứ nghĩ đến chuyện chồng sẽ đi chơi với người yêu cũ ở một nơi nào đó. Rồi người tay trong tay với chồng không phải là em mà là một con đàn bà khác...
Cuối cùng cũng tới cái ngày mà chồng em đi công tác, em luôn trực chờ điện thoại để nhận được tin từ công ty thám tử...
Có lẽ mẹ chồng em nghe tin em ở nhà một mình nên có đi sang, thấy em bồn chồn lo lắng thì bà hỏi...
- cái con bé này làm sao vậy, không ngồi yên được một chỗ hay sao mà cứ sồn sồn như cồn 90 độ thế???
Em nghe xong câu nói của mẹ chồng mà bật cười, mẹ tuy có tuổi rồi nhưng vẫn teen lắm, em mới thấy mình là người già chứ không phải là mẹ chồng. Dù trong lòng đang nóng như lửa đốt nhưng vẫn cố gắng là mẹ yên tâm..
- con trai Mẹ vừa đi là con đã lập tức thấy nhớ rồi. Mẹ không Cảm thấy vui mừng vì điều đó à???
- đi rồi nó sẽ về thôi chứ có đi luôn đâu mà mày phải sợ. Quan trọng là mày phải giữ sức khỏe chứ, chỉ có như vậy thì chồng mày mới yêu thương mày...
Hai chữ yêu thương sao nói chua chát quá, đau lòng đến mức chẳng thể nào cười nổi...
- Thế trưa nay muốn ăn gì để mẹ nấu...
Thấy em mãi không trả lời mẹ chồng lay tay em.
- Con bé này làm sao thế?Sao mẹ hỏi không trả lời...
Em giật mình hỏi lại mẹ chồng.
- mẹ mới nói gì cơ ạ???
- mẹ hỏi Trưa nay mày muốn ăn gì để mẹ nấu. Hôm nay mẹ rảnh có thể ở đây chơi với mày tới tối...
- con ăn gì cũng được mẹ, đồ ăn trong tủ lạnh còn nhiều lắm Mẹ không cần phải đi chợ. Mà Thôi mẹ cứ ở đây đi. Để con nấu cho mẹ ăn, ai lại để mẹ nấu cho con ăn bao giờ..
- người trong nhà mà mày cứ như người dưng ấy, Thôi nghỉ ngơi đi để mẹ đi nấu cho...
Em nhìn mẹ chồng loay hoay dưới bếp bông Thất thần hỏi.
- Mẹ ơi nếu anh Nam ngoại tình thì sao???
Chiếc thìa mẹ chồng đang cầm trong tay bỗng rơi xuống đất, bà quay lại kinh ngạc nhìn em...
- bầu bì không được nghĩ linh tinh, phải tin tưởng chồng con chứ???
- con chỉ nói là nếu thôi mà mẹ? Nếu là như vậy thật thì mẹ có về đứng về phía con không??
- nếu mà nó dám ra ngoài ngoại tình Thì mẹ sẽ từ nó luôn không cần thiết phải nhận. Trong lòng Của một người đàn bà sợ nhất là bị phản bội, Đó là điều không thể nào tha thứ được...
Em nghe mẹ chồng nói như thế thì cũng yên tâm phần nào Vì đã có người đồng minh với mình. Mẹ chồng nhặt cái thìa lên rửa qua rồi tiếp tục làm công việc đang Dang Dở, vừa làm Mẹ vừa nói..
- vài ngày nữa xu xếp về quê ngoại chơi cho khuây khỏa con ạ. Chứ ở một mình rồi suy nghĩ linh tinh không tốt cho em bé đâu. Không đi được một mình thì mẹ đưa mày về...
- Thôi mẹ ạ. Con mới về rồi...
Em thực sự rất muốn trở về trong vòng tay của mẹ, Nhưng lại sợ mẹ em buồn nên em đâu có dám. Đi lấy chồng rồi đã chẳng thể nào báo hiếu cho bố mẹ lại còn đem thêm những chuyện đau lòng trở về, thế chẳng phải là một con đứa con bất hiếu hay sao???
Lòng vòng trong mối suy nghĩ rối loạn thì nhận được tin nhắn từ anh thám tử kia...
- người của Tôi đã tới nơi rồi, vẫn đang bám sát chồng cô.
- anh ấy có đi cùng với ai không???
- không có...
Đọc được tin nhan ấy trong lòng em nhẹ nhõm đi một chút, Có lẽ em đã bị trầm cảm thật rồi, có lẽ tất cả chỉ là do một mình em suy diễn mà ra chứ Chồng em chưa từng có ý nghĩ phản bội....em thậm trí còn đổi điện thoại khác để liên lạc. Cứ mỗi lần nói chuyện em lại tắt hết mang ở điện thoại cũ để đề phòng. Chắc em điên thật rồi.
Anh thám tử đó gửi cho em điện thoại của người đang theo dõi chồng em, em gọi cho anh ta để tiện liên lạc.
- Alo Tôi là Ngọc, nếu như từ giờ đến tối không có gì đặc biệt thì anh có thể trở về rồi. Làm phiền anh.
- Đây là công việc của tôi mà, chị không cần phải lo lắng. Tôi sẽ ở đây theo dõi hai ngày. Nếu không có gì đặc biệt mới trở về. Tránh trường hợp sau khi trở về thì những chuyện đáng tiếc lại xảy ra...
Đúng là trên đời này chẳng có bất cứ điều gì là chắc chắn cả, em cứ thấy hồi hộp cho đến tối. Cơm mẹ chồng nấu ngon lắm nhưng cũng chẳng thể nào nuốt trôi được.
Đến tối thì cậu trai kia gọi cho em, điện thoại đổ chuông mà cứ giật mình thon thót, cố gắng hít sâu rồi nghe máy.
- alo, tôi nghe đây.
- chị vào fb đi, em đã gửi cho chị mấy tấm ảnh rồi.
- ok.
Em mở fb ra xem thì chết lặng, bàn tay nắm chiếc điện thoại cũng chẳng còn chặt.
choang.
chiếc điện thoại rơi xuống đất, màn hình vỡ nát giống như sự tin tưởng, hy vọng trong em lúc ấy.
Chồng của em đã thực sự có người khác, người đàn ông mà em yêu thương nhất cuối cùng cũng đã chọn lựa sự phản bội....
Trong tấm ảnh đó là người đàn ông em yêu và nhân tình của anh ta, cũng chính là người yêu cũ...
Họ tay trong tay vào nhà nghỉ, anh ta Đúng là có đi công tác nhưng lại dắt theo nhân tình đi cùng. Em có bầu thì có gì là sai? Trong khi em cố gắng chịu đựng để có thể cho anh ta một đứa con khỏe mạnh nhất thì anh ta sau lưng em lại đi ngoại tình....
Đàn Ông đúng là một lũ khốn kiếp, nếu như xác định không thể yêu thương người phụ nữ của mình thì lấy họ để làm gì???
Em gần những phát điên, em đập vỡ tất cả những gì xung quanh chỉ để hạ hỏa nhưng cũng không thể. Ngay lập tức Em đặt vé đi đến chỗ anh ta đang ở, em sẽ xé xác đôi gian phu dâm phụ ấy ra, em sẽ không để cho chúng nó được yên....
Em đi qua nhà mẹ chồng dù trời đã khá tối, nhìn thấy em mẹ chồng cũng ngạc nhiên lắm...
- đêm hôm không ở nhà mò sang đây làm gì?? Con có biết là đi chơi tối nguy hiểm lắm không???
Đấy là khi vừa nhìn thấy tôi Còn khi nhìn rõ là tay tôi có xách theo một chiếc va li thì bà lại càng cảm thấy kinh ngạc hơn, cả con em chồng của em cũng hốt hoảng không kém, nó chạy ra chỗ em nhìn chăm chú rồi nói..
- chị định đi đâu mà xách theo cả vali thế này??
- mẹ với em đi với con và miền Nam có được không???
- cái gì cơ???
Cả hai người họ cùng đồng thanh quát vào mặt em, em mệt mỏi đến mức chẳng muốn giải thích. Nhưng nếu không nói ra thì họ đâu hiểu là em đang phải trải qua chuyện gì???
- con muốn mọi người cùng con đi đánh ghen. Con trai nhà này đã thực sự phản bội con rồi.