Chương 9: Tự Tôn Của Đàn Ông
Ngày hôm sau. Tang Noãn cũng tới Tang Thị với tư cách là trợ lý chủ tịch. Nhờ tấm bằng tốt nghiệp xuất sắc ở bên Harvard nếu không cô cũng không yên thân để làm việc ở đâu. Cái gì thư ký tổng tài, dùng thân thể để trèo cao lên vị trí. Sau khi làm quen ở các bộ phận, Tang Noãn nhanh chóng bước vào phòng làm việc của mình. Việc chào hỏi toàn bộ phận khiến cho mọi người không khỏi nghi hoặc. Không lẽ dạo này trợ lý chủ tịch mà cũng long trọng thế sao? Mấy vị nhân viên nào ngờ được là cái cô trợ lý này lại chủ tịch đương nhiệm của họ, sau này khi biết chuyện ai nấy đều bị dọa một trận. Lục Tần không thể cho Tang Noãn làm ở văn phòng của trợ lý được, liền đã bày ra cớ là hai trợ lý đặc biệt của chủ tịch sẽ được chuyển vào tiện làm việc nhằm che giấu thân phận của Tang Noãn. Tang Noãn mới vào công ty chưa được một tiếng, nhanh chóng đã đem mọi bộ phận phân loại ra các phần đánh giá. Lục Tần bên ngoài bước vào mạng cho Tang Noãn một chồng công vụ dày cộm, không quên thông báo các thứ liên quan. "Thưa chủ tịch, mọi chuyện đang tiến hành rất tốt…" "Khoan." Lục Tần đang báo cáo thì bị Tang Noãn cắt ngang mình, anh không khỏi khó hiểu nhìn cô. Tang Noãn tỏ ra vẻ thận trọng nhìn lại anh. "Ở đây tai mách vạch rừng, không tiện để lộ ra thân phận của tôi. Anh cứ dùng trợ lý hay thư ký Tang đi." Lục Tần tỏ vẻ ra đã hiểu, mở cuốn sổ ra tiếp tục báo cáo phần còn lại. "Thưa chủ tịch, à không thư ký Tang. Mọi kế hoạch định của chủ tịch tôi đã cho tiến hành, mọi thứ đang có chiều hướng rất tích cực. Những mảnh đất trung tâm khu đó tôi đã nhanh chóng cho thu mua hết, với cả những chỗ trọng điểm khác tôi cũng đã cho thu mua luôn. Có điều…" Tang Noãn đang dán mắt vào bản kế hoạch vừa nghĩ ra, nghe báo cáo của Lục Tần đứt quãng không khỏi nhíu mày. "Có điều sao? Anh nói tôi xem?" Lục Tần đưa cho Tang một vài bức ảnh, nhờ Tang Noãn in cho mình một sơ đồ khu vực dự án Phú Hòa đó. Sau đó lấy viết đỏ khoanh vùng ở phía Tây của khu vực. "Bên HT theo như dự đoán của cô, đã có động thái dồn sức thu mua cửa Tây của khu vực. Bọn họ đang dần bành trướng ra nhưng thật may bên chúng ta đã nhanh tay thu mua các vùng trọng điểm. Còn bên cửa Đông hướng ra biển, cô có dự định gì không?" Tang Noãn nở một nụ cười giáo hoạt khiến cho Lục Tần không khỏi ớn lạnh. Cô cầm bản đồ này đánh đấu một vùng đất không có lợi thế gì để đáng để đổ tiền vào. Lục Tần không hiểu lắm, sao không mua cửa đông lại mua cái vùng trũng giữa này. "Anh tin tôi đi, tôi đảm bảo chỗ này còn hái ra tiền nhiều hơn cả hai cửa Đông Tây thu lại nữa." Thấy bộ dạng Tang Noãn tự tin như vậy, Lục Tần không ngần ngại tin tưởng một phen. Dù sao họ Tang này thiếu gì thì thiếu chứ tiền thì không, phá nát cái Tang Thị này thì Tang Thị khác mọc lên thôi. Cùng lúc đó bên này. Hoắc Thiên nhàm chán chốn quân trường, vị thiếu tướng này quyết định rời đơn vị mà tới công ty mình giải quyết một số vấn đề. Mệt mỏi tựa lưng vào ghế, Hoắc Thiên kêu Tiêu Ngọc là trợ lý đặc biệt kiêm là em trai của bạn thân thiết nối khố của anh, mang tài liệu vào. Tiêu Ngọc thấy bộ dạng mệt mỏi của Hoắc Thiên nên cũng không muốn thông báo các việc. Nhưng chủ tịch đã ra lệnh thì làm sao không nói chứ. "Dự án bên khu an sinh Phú Hòa ra sao rồi?" Tiêu Ngọc đẩy gọng kính, nhìn vào sổ ghi chép lịch trình của mình nói một hơi không dứt. "Bên ta vẫn đang tiến hành thu mua, cửa Tây đã thuộc về chúng ta hoàn toàn. Nhưng mà có một số việc phát sinh." Thấy bộ dạng u trọng của Tiêu Ngọc, Hoắc Thiên không khỏi nhíu mày. "Phát sinh chuyện gì?" Thấy tính chất công việc này rất đặc biệt, Tiêu Ngọc không dám giấu giếm gì mà khai báo thật. " Không biết vì sao đại bộ phận đất trung tâm đã bị thu mua triệt để và các vùng trọng điểm cũng bị thâu tóm." " Điều tra chưa?" "Đã điều tra nhưng lại toàn là tin giả, tung hoa mù. Bên mạng lưới chúng ta chưa thể tìm ra." Cả hai lâm vào trạng thái trầm mặc, phải biết rằng mạng lưới thông tin của Hoắc Thiên ngang tầm cỡ các tổ chức quốc tế lớn như FBI, CIA thế nhưng không thể moi một chút thông tin gì. Một là mạng lưới của bọn họ yếu kém, hai là đối phương quá mạnh, tiềm lực rất lớn. Ngang ngửa hoặc thậm chí hơn bọn họ. Nếu mà hai người đàn ông này biết được cái thế lực đáng ngại ấy lại của bà cô già Tang Noãn này đang lười biếng không làm việc, nằm ườn lên đó ngủ thì bọn họ không biết có cảm tưởng gì. Thua một người phụ nữ đã là quá đụng chạm lòng tự tôn của đàn ông rồi. Đằng này lại thua dưới tay vợ mình, vết thương càng được nhân đôi thêm. Ôi thôi một chứ thảm! Nhục nhã quá đi trời ạ! 35 Hạnh Lê hay quá