Chương 39 : Hủ thực chi thủy
Đoạn Ngọc âm thầm điều tra thể nội rục rịch thì khiếp sợ phát hiện căn nguyên đúng là hắn thể nội huyết mạch, cây kia tàn phá cốt thương không biết là thứ gì tạo nên mà lại có thể gây nên huyết mạch của hắn rục rịch.
Phải biết hắn huyết mạch là Đoạn Thần Đại Đế để lại huyết mạch, hiện tại nhận được Đại Đế tinh huyết mà mở ra Thánh thể, huyết mạch cường đại mà thần bí, tàn phá cốt thương kia có thể gây nên cảm ứng thì tất nhiên không tầm thường.
Lại nghe Linh Nguyệt nói về thanh cốt thương này lai lịch thì Đoạn Ngọc nội tâm trầm xuống, nếu như cây cốt thương này được định giá là Nhị giai, thậm chí là Tam giai binh khí thì hắn có thể liều một hai đem nó mua lại, có thể là nó cấp bậc không dưới Tứ giai binh khí thì thôi, nó càng là bị nghi ngờ thành Vương khí ẩn chứa Vương giả ý chí, nó giá trị đã gây nên ở trong phòng đấu giá tất cả Động Thiên cảnh cường giả hứng thú. Đây không thể nghi ngờ chính là một cái tin tức xấu đối với hắn.
Đồ vật gây nên huyết mạch của mình chấn động, nếu như có thể đoạt được nó thì Đoạn Ngọc có cảm giác bản thân sau đó sẽ đạt được lợi ích vô cùng lớn.
“Tiếp tục như vậy thì ta e là không có cơ hội đạt được cây tàn phá cốt thương này”. Đoạn Ngọc âm thầm nói khẽ, trong đầu cũng không ngừng suy nghĩ đối sách.
“Ta có một cái nghi hoặc, không biết Linh Nguyệt cô nương có thể lý giải hay không?”. Suy diễn một chút thì Đoạn Ngọc hướng về phía trên đài đấu giá Linh Nguyệt hỏi.
Trong phòng đấu giá không ít người nghe được thanh âm này đều có chút kinh ngạc, sau đó đúng là có chút hứng thú nhìn về phía Đoạn Ngọc, đương nhiên, chỗ kia là phòng kín, ai cũng không thấy được Đoạn Ngọc chân thân, nhìn tới chỉ là muốn nghe xem cái kia nghi hoặc là gì.
“Ồ? Không biết vị khách quan kia có điều gì nghi vấn? Nếu như Linh Nguyệt có thể thì tất nhiên không ngại giải thích”. Linh Nguyệt đồng dạng kinh ngạc, ánh mắt hướng tới chữ Huyền phòng số hai cười nói.
“Theo như tại hạ được biết thì Cổ Yêu chiến trường hội tụ rất nhiều Nhân tộc kỳ nhân dị sĩ, thanh này tàn phá cốt thương như có thể sửa lại thì ở chiến trường đám Luyện khí sư cấp cao nên đem nó một lần nữa tế luyện mới phải, khả năng cao lại một lần nữa đúc thành Vương khí, đem nó đưa về Nhân tộc thế giới không phải là bảo vật long đong sao?”. Đoạn Ngọc hỏi.
“Theo như ta thấy thì nên để nó ở Cổ yêu chiến trường, giá trị so với đem về Nhân tộc thế giới cao hơn nhiều ah!”. Dừng lại một chút thì khẽ cười nói.
Linh Nguyệt nghe câu hỏi này thì nụ cười trên mặt đọng lại, bên dưới phòng đấu giá đám người cũng là sắc mặt cổ quái, sau đó thì đúng là có rất nhiều thanh âm nghi hoặc.
“Người kia nói không sai, nếu như có thể một lần nữa luyện chế lại thì không có lý nào cây cốt thương này lại bị cường giả ở Cổ yêu chiến trường đưa về Nhân tộc thế giới”.
“Không thể luyện chế lại, như vậy thì chỉ có thể xem thành một cây cường lực vũ khí mà thôi, đối với những võ giả có thể lực cường hoành có thể là bảo bối tốt, đối với võ giả nhục thân kém thì chỉ có thế xem nó thành đả bổng, không thể phát huy ra võ kỹ tất thảy uy lực”.
“Luận vũ lực nó có thể cùng Tứ giai Cực phẩm binh khí so sánh rồi, giá trị y nguyên không thấp!”.
“Cho dù là như thế thì bên trong nó khả năng ẩn chứa Vương giả ý chí, đối với Phong Hầu cảnh trở xuống võ giả thì đây chính là bảo vật khó cầu”.
Trong phòng đấu giá thanh âm huyên náo, ngươi một câu ta một câu quả thực là đã đem toàn bộ phòng đấu giá lâm vào hỗn loạn, một ít người trong lúc đó tranh cãi đã có chút đỏ mặt tía tai, chủ đề hiển nhiên là đều xoay quanh thanh tàn phá cốt thương kia giá trị.
“Lão phu xem còn không chỉ như thế đi?”. Chợt một đạo thanh âm trầm thấp cắt đứt bên trong phòng đấu giá huyên náo, người này đúng là Tiết Đình đại sư.
“Ừm, Tiết Đình đại sư, ngươi nhìn ra cái gì rồi?”. Một vị Động Thiên cảnh cường giả khiêm tốn hỏi. Trong phòng đấu giá còn lại mọi người cũng đều tò mò nhìn đến, Tiết Đình là Tứ giai Luyện khí sư, tu vi cũng là Động Thiên cảnh, đối với các loại binh khí lý giải hắn không thể nghi ngờ chính là người có kinh nghiệm nhất.
“Thanh cốt thương này cấp bậc đang ở mọi thời khắc giảm bớt”. Tiết Đình trong mắt hiện lên một tia kinh dị, ngữ khí trầm trọng nói.
Đang ở trên đài đấu giá Linh Nguyệt cô nương nghe vậy thì liền biến sắc, cho dù nhan sắc chớp mắt đã khôi phục giống như ban đầu nhưng quả thực là đã không thể tránh qua được một ít người ánh mắt.
“Cái gì? Cấp bậc đang ở mọi thời khắc giảm bớt? Điều này làm sao có thể?”. Trong phòng đấu giá chín thành chín võ giả thì là khiếp sợ kinh hô. Binh khí trong lúc va chạm thì có thể xuất hiện tổn hại, nếu như không phải trực tiếp vỡ nát thì cũng cần thời giàn dài đằng đẳng mới xuất hiện tình trạng giảm cấp, trước mắt thanh tàn phá cốt thương kia tại mọi thời khắc giảm bớt cấp bậc là có chuyện gì đây?
“Trên cây cốt thương kia có một chút lục sắc vết bám, lão phu đối chiếu một chút thì cảm thấy nó rất có khả năng là trong truyền thuyết Hủ thực chi thủy, trên đời tất thảy binh khí khắc tinh”. Tiết Đình trọng trọng nói.
“Hủ thực chi thủy? Trên đời tất thảy binh khí khắc tinh?”. Trong phòng đấu giá tất thảy mọi người khiếp sợ, bao quát Đoạn Ngọc cũng là không biết đến cái này Hủ thực chi thủy là thứ gì.
“Thiên địa sinh ra kỳ hỏa thì cũng sinh ra kỳ thủy, Hủ thực chi thủy chính là một trong các kỳ thủy được biết đến”. Tiết Đình đại sư nói. “Truyền thuyết Hủ thực chi thủy không gì không ăn mòn, bất kể là cấp bậc binh khí gì, chỉ cần là bị Hủ thực chi thủy nhiễm phải thì gần như không có khả năng tồn tại, binh khí đó sẽ theo thời gian mà bị Hủ thực chi thủy ăn mòn toàn bộ!”.
“Tiết Đình đại sư, cái này Hủ thực chi thủy lợi hại như thế há không phải là nếu như có người cơ duyên nghịch thiên đạt được nó thì sẽ trở thành cường giả vô địch sao?”. Một vị Động Thiên cảnh cường giả chợt hỏi. Này một câu để cho tất thảy ánh mắt nhìn về phía tàn phá cốt thương tràn ngập nóng bỏng.
“Đạt được nó?”. Tiết Đình đại sư cười nhìn vị Động Thiên cảnh cường giả kia. “Ngươi không muốn chết thì có thể nếm thử một lần!”. Dừng lại một chút thì lại lạnh lùng nói thêm. “Trên đời này có rất nhiều thứ không nên nhúng tràm, Hủ thực chi thủy chính là trong đó một vật, theo như lão phu được biết thì trên đời chỉ có duy nhất một loại kỳ hỏa có thể thiêu đốt ngược lại Hủ thực chi thủy, còn lại kỳ hỏa nhiều nhất là chỉ có thể khắc chế Hủ thực chi thủy mà thôi, không thể đem nó tiêu diệt, thậm chí càng là có khả năng bị nó ăn mòn mà biến mất".
“Cái gì kỳ hỏa?”. Có người vô thức hỏi.
“Tịnh thế thiên hỏa!”. Tiết Đình đại sư đáp.
“Tịnh thế thiên hỏa? Một trong sáu loại thiên cấp kỳ hỏa?”. Có người lập tức kinh hô. Kỳ hỏa từng xuất hiện đều được ghi chép lại, căn cứ theo tác dụng cùng uy năng của chúng mà phân làm ba cấp bậc là Nhân, Địa, Thiên, trong đó Nhân cấp Kỳ hỏa yếu nhất và cũng là phổ biến nhất, Thiên hỏa thì lại cực kỳ thưa thớt, uy năng nhưng lại cường hoành vô cùng.
“Đúng!”. Tiết Đình đại sư gật đầu. “Bất quá theo như lão phu được biết thì Tịnh thế thiên hỏa đã có gần hai mươi vạn năm chưa có xuất hiện trong Võ đạo thế giới, nó rất có thể là đã tuyệt tích!”.
“Nói như vậy thì thanh tàn phá cốt thương này đã không còn khả năng khôi phục ngày xưa huy hoàng nữa rồi”. Một vị Luân Hải cảnh chợt chỉ về phía tàn phá cốt thương nói.
“Nó có thể tồn tại bao lâu cũng là vấn đề!”. Một người khác phụ họa.
“Linh Nguyệt cô nương, cây thương này giá trị tương lai sẽ càng ngày càng giảm, nó duy nhất điểm có giá trị chính là Vương giả ý chí, các ngươi Thiên Lang thương hội muốn đem nó ra bán đấu giá thì đã từng kiểm tra qua hay chưa?”. Một vị Động Thiên cảnh trầm mặt nhìn hướng Linh Nguyệt đè nén tức giận hỏi.
Linh Nguyệt có thể làm người chủ trì đấu giá ở Thiên Lang phòng đấu thì tu vi tất nhiên không thấp, bất quá nàng hiện tại cũng mới chỉ là Mệnh Tuyền cảnh tầng tám mà thôi, đối diện với một vị Động Thiên cảnh chất vấn cùng uy áp thì nàng có chút không chịu nổi, thân hình run rẩy.
“Tạ gia chủ, ngươi như vậy có phải hay không là đã xem thường Thiên Lang phòng đấu giá ta?”. Ngay lúc Linh Nguyệt không chịu nổi nữa, thân hình có chút lảo đảo thì một bàn tay từ phía sau đem nàng bả vai giữ lại, người đến là một cái trung niên mỹ phụ, người này mắt phượng giận dữ nhìn về phía vị Động Thiên cảnh cường giả kia quát hỏi.
“Hừ! Phượng phu nhân không cần chụp mũ cho ta, ta chỉ muốn biết các ngươi Thiên Lang phòng đấu giá hôm nay đem thanh tàn phá cốt thương này ra đấu giá là có ý gì? Nếu như không phải có Tiết Đình đại sư thì hôm nay bọn ta sợ là đã bị các ngươi bán lừa cho một vố”. Tạ gia chủ hừ lạnh nói.
“Không sai, Phượng phu nhân, ngươi tốt nhất là cho chúng ta một lời giải thích, cây cốt thương này về sau còn tồn tại hay không còn khó nói, các ngươi liền Hủ thực chi thủy loại này độc thủy cũng đem ra bán, đây không phải là đang muốn đào lỗ cho chúng ta nhảy vào sao?”. Một vị khác Động Thiên cảnh cường giả cũng đứng lên nói.
“Nhảm nhí!”. Phượng phu nhân quát lạnh. “Đồ vật là ta Thiên Lang phòng đấu giá đưa ra, các ngươi có thể hay không nhìn ra là việc của các ngươi, chúng ta cũng không ép các ngươi mở miệng tranh giá, các ngươi như không thích thì có thể rời đi, ta Thiên Lang phòng đấu giá không quản!”.
“Ngươi...”. Hai vị Động Thiên cảnh kia nghe vậy thì tức giận cực kỳ, bất quá bọn hắn lại cũng không nói gì thêm, Thiên Lang phòng đấu giá hậu trường chính là Thiên Lang thành Phủ thành chủ, điều này ở trong Thiên Lang thành không tính là bí mật, kẻ nào muốn cùng Thiên Lang phòng đấu giá trở mặt không thể nghi ngờ là muốn cùng Phủ thành chủ chồng lại, Thiên Lang thành thế lực hiện tại còn chưa có thế lực nào có cái lá gan này.
“Tốt lắm, đã mọi người không có ý kiến gì khác thì thanh này tán phá cốt thương sẽ bắt đầu được đấu giá, Bản phu nhân ở đây mở bán nó với giá hai trăm Hạ phẩm Linh thạch, bên trong nó còn có Vương giả ý chí hay không thì còn phải xem chủ nhân của nó vận khí”. Phượng phu nhân ánh mắt đảo qua một vòng phòng đấu giá, ánh mắt trong lúc lơ đễnh dĩ nhiên là hướng chữ Huyền phòng số hai nhìn một cái thì mới mở miệng nói.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: sttruyen.com