Chương : 50
Nó nghe xong mừng thầm đi đâu cho khuất mắt càng tốt. Ngồi trên ghế vẻ mặt lạnh tanh nhìn nhỏ với cô.
- Ai kêu tụi mầy tới đây.-nó hỏi như muốn ăn thịt nhỏ với cô vậy "rắc rối"
- Phong nói mầy muốn ở đây.-nhỏ ngây thơ trả lời.
- Không lên lấy đồ về ngây, tụi mình không giống như người khác mầy hiểu ý tai.-nó nói như rất nghiêm trọng. Nó cũng biết hắn đã ngi ngờ về nó, nếu không mai bị phát hiện sự việc khó lường.
- Tuỳ mầy thôi, về thì về tao cũng không thích ở đây.-cô nói như vậy.
- Không được cô phải ở đây với tôi.-cậu đã hi sinh bỏ nhà qua đây để ở cùng với nhỏ, không thể để công cốc được. "không giống như người khác" ý là sau cậu nghĩ phải có chuyện gì ở đây
- Đúng đâu phải các cô muốn về là về, vậy danh hiệu của tụi tôi để ngắm thôi ak.-anh dùng ánh mắt hâm doạ nhìn cô suy nghĩ giống như cậu.
- Các cô muốn về thì cứ về.-hắn bước vào nhà đã nghe thấy tiếng nó muốn rời khỏi nhà hắn có hơi khó chịu.
- Là do anh nói đó.-nó quay mặt nhìn hắn.
- Nhưng...chuyện lúc sáng tôi không bảo đảm sẽ không ai biết, cô làm sau thì làm.-hắn nói đầy sát khí để doạ nó.
- Thôi ở lại đi tôi không đi đâu hết...ok.-nó nói xong đi lên phòng, chuyện nó bị mất fist kiss mà nhỏ với cô mà biết chắt không xong với tụi nó đâu, đành phải ở lại cẩn thận chút với được.
Hắn nhìn theo mà phải nhịn cười "thì ra em cũng biết sợ sau" hắn cũng lặng lẽ đi lên phòng để lại những con ngươid đứng ngơ ngác nhìn.
- Êk chuyện gì vậy.-nhỏ nhìn theo nó mà chịu thôi chẳng hiểu gì.
- Tao không biết mới lúc nãy.-cô nhớ rõ là lúc nãy nó còn đòi về mà rõ ràng sợ bị lộ mà thay đổi chóng mặt
- Nói chung là vậy từ nay tôi sẽ không xa em nữa.-cậu tiến lại gần nhỏ làm nhỏ giật cả mình nhưng cũng thấy vui vui.
- Các cô cứ yên tâm ở đây rất an toàn.-anh nói nhìn cô làm cô ngượng chết mất.
- Ờk lác nữa đi mua vài thứ về mở tiệc đi hôm nay được tụ họp nè.-nhỏ ra ý kiến.
- Đúng chứ ở nhà hoài chán chết.-cô cũng muốn ăn chơi một bữa.
- Các cô mua xong về nhà nha tôi không đi đâu, Kiệt chở Duyên với Kiều đi dùm nha, nhớ cẩn thận.-cậu hôm nay sẽ ở nhà làm một bất ngờ cho nhỏ
- Biết rồi chút hả đi giờ còn nắng.-nhỏ thấy cậu không đi cũng hơi buồn buồn nhưng cũng phải đi thôi mà nắng chết được đi giờ này chắt hư da hết.
- Ok hay nghĩ ngơi chút đi bây giờ còn sớm.-cô nói cũng bước lên phòng.
- Êk mầy định làm gì vậy.-chờ hai nàng đi rồi cậu mới lên tiếng gì đó giờ Nam ham chơi có lần nào rủ nó ra ngoài mà nó khônh đi với lại đi với nhỏ nữa chứ.
- Đến lúc tao sẽ nó.-cậu vẫn bí mật.
•••••••••Phòng nó•••••••••
Bây giờ phải làm sau đây muốn đi cũng không được mà ở cũng không xong, nó mở vali đồ mà lúc nãy cô đem qua xếp vào tủ mà đồ của người ta sẽ đem đi đâu, nó muốn trang trí lại phòng này tuy đẹp thiệt nhưng không phải phong cách của nó nên nhìn không thuận mắt cho lắm. Nhưng không lẽ đi hỏi hắn, không được vậy phải làm sau.
Hắn lúc này thì mới bước lên đi ngay qua phòng nó đưa tay lên gõ cửa.
- Tôi vào được không.-hắn biết nó vẫn chưa ngủ.
-.....-nó nghe mà không thèm trả lời.
Hắn không thể kiên nhẫn nữa dù gì đây cũng là nhà mình mà, nghĩ vậy mở cửa bước vào đã bắt gặp ánh mắt lạnh băng của nó.
- Tôi chưa cho phép anh vào, đồ mất lịch sự.-nó quay mặt lại nhìn vào đống đồ.
- Nhà này là của tôi, tôi muốn vào lúc nào mà không được.-hắn lại dùng giọng điệu đó nói chuyện với nó.
- Đồ biến thái.-từ phát ra muốn rút lại cũng không được nhìn mặt hắn bổng biến sắt.
- Em nói tôi sau.-hắn tiến tới ép nó vào tường nó đã quen nhưng tim vẫn đập mạnh liên tụt, người nóng như lửa nhìn hắn.
- Không... không xem như tôi chưa... chưa nói nói gì.-nó nói lắp bắp.
- Nụ hôn hôm trước là fist kiss lần đầy của cô sau.-hắn nhìn vào nó mà hỏi chẳng biết cái gì gọi là ngượng.
- Đúng anh còn dám nói, tránh ra coi.-nó lợi dụng hắn sơ ý thoát ra khỏi hắn.
- Như vậy thì từ nay cô sẽ là của tôi nếu như cô dám đi với người con trai nào khác ngoài tôi thì tôi sẽ hôn cô bất cứ lúc nào, cô nhớ đó.-hắn nói mà không cho nó nói một lời như vậy gọi là ép hôn rồi còn gì.
- Anh dám...tôi không đồng ý-nó nghinh mặt nhìn hắn đúng là ép người quá đáng.
- Vậy tôi sẽ đăng lên báo vì những cảnh lãng mạng hồi sáng đã bị tôi ghi lại trong camera rồi, em dám không nghe.-hắn chỉ tay về camera theo dõi trên trần nhà.
- Anh dám theo dõi tôi...thôi được rồi tôi đồng ý.-nó không ngờ hắn lại gắn camera trong phòng nó, nếu truyền thông mà biết tin này chắt loạn mất với cái danh tiếng của hắn. "Tôi sẽ xử cái camera này cho anh xem dám theo dõi tôi hả"
- Vậy phải ngoan không, em đừng nghĩ sẽ phá hỏng nó vì tôi không để yên cho em nếu em dám đụng đến nó.-hắn nói như đe doạ.
- Nếu tôi ở phòng này thì tôi sẽ trang trí lại với tôi muốn đem tất cả đồ trong tủ đem ra khỏi phòng này hoặc cho tôi qua phòng khác chứ nói thật phong cách này thôi không thích.-nó nói như cầu xin hắn vậy.
- Được tuỳ ý em tôi sẽ đem đồ trong tủ đi đốt hết, em cứ để đồ của em vào.-hắn nói với nó, bây giờ bất cứ điều gì của nó hắn sẽ không từ chối.
- Anh điên ak, tôi nói đem đi chỗ khác chứ có bảo anh đốt.-nó nói lớn với hắn thiệt là tức chết mà.
- Em không hiểu đâu có những thứ đốt đi sẽ tốt hơn.-hắn nói rồi nằm luôn trên giường của nó.
- Thôi được...mà nè giường tôi mà muốn ngủ thì về phòng anh mà ngủ.-nó kéo hắn không để cho hắn yên dám nằm trên giường thân yêu của nó hả đừng mơ.
- Đây là nhà tôi, cô muốn ngủ thì ngủ chung với tôi nè.-hắn dùng bộ mặt biến thái nhìn nó làm nó không khỏi rùng mình.
- Không anh ngủ chết luôn cũng được.-nó mặt kệ hắn lấy đồ trong tủ ra để đồ nó vô.
Hắn thật muốn đốt tất cả những thứ của cô ấy, nó sẽ mãi mãi là quá khứ vùi chôn trong lòng đất. Bây giờ hắn chỉ nó nó và mãi mãi sẽ là nó cho dù cô ấy có trở về, nó đã in sâu trong tim hắn rồi. Nó thì chẳng muốn đốt mấy mẫu thiết kế này tuy nó hơi trống vắng nhưng nó rất độc, dù sau cũng là vật của hắn nên đành tuỳ ý hắn, nó chợt thở dài không biết những ngày tháng sau sẽ ra sau, điện thoại nó tự nhiên reo, nó vội mở máy "là Nam sau có chuyện gì sau" nó tự hỏi thôi nghe đi nghĩ chi cho mệt đầu.
- Chuyện gì.-nó nói lạnh.
- Xuống nhà đi có chuyện nhờ.-cậu nói xong cúp máy.
- Có chuyện gì.-hắn tính ngủ nhưng nghe nó nói chuyện không biết là ai mở miệng hỏi nó.
- Nam nhờ gì đó, xuống lầu thôi.-nó nói kéo hắn xuống lầu làm hắn mất hứng "đang muốn ngủ cũng không yên, thằng này phá đám hà.
Nó và hắn lếch xuống lầu thấy cậu đứng hồi không yên lo lắnh gì thì phải. Nhỏ cô với anh cũng đã đi rồi nên phải nhanh lên mới được
- Nhờ chuyện gì.-nó lên tiếng nhìn cử chỉ kì lạ của cậu.
- Mầy làm gì mà như sắp tỏ tình vậy thằng kia.-hắn thấy cậu cứ lóng ngóng nên nói đại.
- Ừk đúng rồi giúp tao đi.-cậu bày vẻ mặt cầu xin vì không biết phải làm gì.
- Ủa mọi bữa tỏ tình đâu cần lo lắng dữ vậy, mà em nào sấu số vậy.-hắn thắc mắc nhìn cậu đó giờ đâu có gì làm cậu vậy đâu.
- Là con Kiều.-nó lạnh giọng.
- Đúng sau cô biết.-cậu chưa nói gì mà.
- Là thật lòng.-nó không trả lời mà hỏi tiếp vì nó đã biết trước từ lâu.
- Đúng.-cậu không suy nghĩ mà trả lời.
- Giúp sau đây.-hắn hỏi cậu.
- Mình phải làm mọi chuyện trước khi nhỏ về, nhỏ đi mua đồ ăn chung với anh với cô.-cậu nhanh chống trả lời.
- ok, vậy chuẩn bị thôi.-nó đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
- Nhưng làm gì nhanh lên.-cậu hối nó.
Nó đi thẳng ra ngoài nhìn xung quang để coi chỗ nào thích hợp đây. Nó phải giúp cậu thật nhiệt tình, bạn thân nhất của nó mà phải chuẩn bị kĩ chứ, đã có người thay nó bảo vệ cho nhỏ rồi. Hôm nay sẽ là một ngày hạnh phúc nhất của mầy.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
!!....~~~(^^)~~~...!!!
- Ai kêu tụi mầy tới đây.-nó hỏi như muốn ăn thịt nhỏ với cô vậy "rắc rối"
- Phong nói mầy muốn ở đây.-nhỏ ngây thơ trả lời.
- Không lên lấy đồ về ngây, tụi mình không giống như người khác mầy hiểu ý tai.-nó nói như rất nghiêm trọng. Nó cũng biết hắn đã ngi ngờ về nó, nếu không mai bị phát hiện sự việc khó lường.
- Tuỳ mầy thôi, về thì về tao cũng không thích ở đây.-cô nói như vậy.
- Không được cô phải ở đây với tôi.-cậu đã hi sinh bỏ nhà qua đây để ở cùng với nhỏ, không thể để công cốc được. "không giống như người khác" ý là sau cậu nghĩ phải có chuyện gì ở đây
- Đúng đâu phải các cô muốn về là về, vậy danh hiệu của tụi tôi để ngắm thôi ak.-anh dùng ánh mắt hâm doạ nhìn cô suy nghĩ giống như cậu.
- Các cô muốn về thì cứ về.-hắn bước vào nhà đã nghe thấy tiếng nó muốn rời khỏi nhà hắn có hơi khó chịu.
- Là do anh nói đó.-nó quay mặt nhìn hắn.
- Nhưng...chuyện lúc sáng tôi không bảo đảm sẽ không ai biết, cô làm sau thì làm.-hắn nói đầy sát khí để doạ nó.
- Thôi ở lại đi tôi không đi đâu hết...ok.-nó nói xong đi lên phòng, chuyện nó bị mất fist kiss mà nhỏ với cô mà biết chắt không xong với tụi nó đâu, đành phải ở lại cẩn thận chút với được.
Hắn nhìn theo mà phải nhịn cười "thì ra em cũng biết sợ sau" hắn cũng lặng lẽ đi lên phòng để lại những con ngươid đứng ngơ ngác nhìn.
- Êk chuyện gì vậy.-nhỏ nhìn theo nó mà chịu thôi chẳng hiểu gì.
- Tao không biết mới lúc nãy.-cô nhớ rõ là lúc nãy nó còn đòi về mà rõ ràng sợ bị lộ mà thay đổi chóng mặt
- Nói chung là vậy từ nay tôi sẽ không xa em nữa.-cậu tiến lại gần nhỏ làm nhỏ giật cả mình nhưng cũng thấy vui vui.
- Các cô cứ yên tâm ở đây rất an toàn.-anh nói nhìn cô làm cô ngượng chết mất.
- Ờk lác nữa đi mua vài thứ về mở tiệc đi hôm nay được tụ họp nè.-nhỏ ra ý kiến.
- Đúng chứ ở nhà hoài chán chết.-cô cũng muốn ăn chơi một bữa.
- Các cô mua xong về nhà nha tôi không đi đâu, Kiệt chở Duyên với Kiều đi dùm nha, nhớ cẩn thận.-cậu hôm nay sẽ ở nhà làm một bất ngờ cho nhỏ
- Biết rồi chút hả đi giờ còn nắng.-nhỏ thấy cậu không đi cũng hơi buồn buồn nhưng cũng phải đi thôi mà nắng chết được đi giờ này chắt hư da hết.
- Ok hay nghĩ ngơi chút đi bây giờ còn sớm.-cô nói cũng bước lên phòng.
- Êk mầy định làm gì vậy.-chờ hai nàng đi rồi cậu mới lên tiếng gì đó giờ Nam ham chơi có lần nào rủ nó ra ngoài mà nó khônh đi với lại đi với nhỏ nữa chứ.
- Đến lúc tao sẽ nó.-cậu vẫn bí mật.
•••••••••Phòng nó•••••••••
Bây giờ phải làm sau đây muốn đi cũng không được mà ở cũng không xong, nó mở vali đồ mà lúc nãy cô đem qua xếp vào tủ mà đồ của người ta sẽ đem đi đâu, nó muốn trang trí lại phòng này tuy đẹp thiệt nhưng không phải phong cách của nó nên nhìn không thuận mắt cho lắm. Nhưng không lẽ đi hỏi hắn, không được vậy phải làm sau.
Hắn lúc này thì mới bước lên đi ngay qua phòng nó đưa tay lên gõ cửa.
- Tôi vào được không.-hắn biết nó vẫn chưa ngủ.
-.....-nó nghe mà không thèm trả lời.
Hắn không thể kiên nhẫn nữa dù gì đây cũng là nhà mình mà, nghĩ vậy mở cửa bước vào đã bắt gặp ánh mắt lạnh băng của nó.
- Tôi chưa cho phép anh vào, đồ mất lịch sự.-nó quay mặt lại nhìn vào đống đồ.
- Nhà này là của tôi, tôi muốn vào lúc nào mà không được.-hắn lại dùng giọng điệu đó nói chuyện với nó.
- Đồ biến thái.-từ phát ra muốn rút lại cũng không được nhìn mặt hắn bổng biến sắt.
- Em nói tôi sau.-hắn tiến tới ép nó vào tường nó đã quen nhưng tim vẫn đập mạnh liên tụt, người nóng như lửa nhìn hắn.
- Không... không xem như tôi chưa... chưa nói nói gì.-nó nói lắp bắp.
- Nụ hôn hôm trước là fist kiss lần đầy của cô sau.-hắn nhìn vào nó mà hỏi chẳng biết cái gì gọi là ngượng.
- Đúng anh còn dám nói, tránh ra coi.-nó lợi dụng hắn sơ ý thoát ra khỏi hắn.
- Như vậy thì từ nay cô sẽ là của tôi nếu như cô dám đi với người con trai nào khác ngoài tôi thì tôi sẽ hôn cô bất cứ lúc nào, cô nhớ đó.-hắn nói mà không cho nó nói một lời như vậy gọi là ép hôn rồi còn gì.
- Anh dám...tôi không đồng ý-nó nghinh mặt nhìn hắn đúng là ép người quá đáng.
- Vậy tôi sẽ đăng lên báo vì những cảnh lãng mạng hồi sáng đã bị tôi ghi lại trong camera rồi, em dám không nghe.-hắn chỉ tay về camera theo dõi trên trần nhà.
- Anh dám theo dõi tôi...thôi được rồi tôi đồng ý.-nó không ngờ hắn lại gắn camera trong phòng nó, nếu truyền thông mà biết tin này chắt loạn mất với cái danh tiếng của hắn. "Tôi sẽ xử cái camera này cho anh xem dám theo dõi tôi hả"
- Vậy phải ngoan không, em đừng nghĩ sẽ phá hỏng nó vì tôi không để yên cho em nếu em dám đụng đến nó.-hắn nói như đe doạ.
- Nếu tôi ở phòng này thì tôi sẽ trang trí lại với tôi muốn đem tất cả đồ trong tủ đem ra khỏi phòng này hoặc cho tôi qua phòng khác chứ nói thật phong cách này thôi không thích.-nó nói như cầu xin hắn vậy.
- Được tuỳ ý em tôi sẽ đem đồ trong tủ đi đốt hết, em cứ để đồ của em vào.-hắn nói với nó, bây giờ bất cứ điều gì của nó hắn sẽ không từ chối.
- Anh điên ak, tôi nói đem đi chỗ khác chứ có bảo anh đốt.-nó nói lớn với hắn thiệt là tức chết mà.
- Em không hiểu đâu có những thứ đốt đi sẽ tốt hơn.-hắn nói rồi nằm luôn trên giường của nó.
- Thôi được...mà nè giường tôi mà muốn ngủ thì về phòng anh mà ngủ.-nó kéo hắn không để cho hắn yên dám nằm trên giường thân yêu của nó hả đừng mơ.
- Đây là nhà tôi, cô muốn ngủ thì ngủ chung với tôi nè.-hắn dùng bộ mặt biến thái nhìn nó làm nó không khỏi rùng mình.
- Không anh ngủ chết luôn cũng được.-nó mặt kệ hắn lấy đồ trong tủ ra để đồ nó vô.
Hắn thật muốn đốt tất cả những thứ của cô ấy, nó sẽ mãi mãi là quá khứ vùi chôn trong lòng đất. Bây giờ hắn chỉ nó nó và mãi mãi sẽ là nó cho dù cô ấy có trở về, nó đã in sâu trong tim hắn rồi. Nó thì chẳng muốn đốt mấy mẫu thiết kế này tuy nó hơi trống vắng nhưng nó rất độc, dù sau cũng là vật của hắn nên đành tuỳ ý hắn, nó chợt thở dài không biết những ngày tháng sau sẽ ra sau, điện thoại nó tự nhiên reo, nó vội mở máy "là Nam sau có chuyện gì sau" nó tự hỏi thôi nghe đi nghĩ chi cho mệt đầu.
- Chuyện gì.-nó nói lạnh.
- Xuống nhà đi có chuyện nhờ.-cậu nói xong cúp máy.
- Có chuyện gì.-hắn tính ngủ nhưng nghe nó nói chuyện không biết là ai mở miệng hỏi nó.
- Nam nhờ gì đó, xuống lầu thôi.-nó nói kéo hắn xuống lầu làm hắn mất hứng "đang muốn ngủ cũng không yên, thằng này phá đám hà.
Nó và hắn lếch xuống lầu thấy cậu đứng hồi không yên lo lắnh gì thì phải. Nhỏ cô với anh cũng đã đi rồi nên phải nhanh lên mới được
- Nhờ chuyện gì.-nó lên tiếng nhìn cử chỉ kì lạ của cậu.
- Mầy làm gì mà như sắp tỏ tình vậy thằng kia.-hắn thấy cậu cứ lóng ngóng nên nói đại.
- Ừk đúng rồi giúp tao đi.-cậu bày vẻ mặt cầu xin vì không biết phải làm gì.
- Ủa mọi bữa tỏ tình đâu cần lo lắng dữ vậy, mà em nào sấu số vậy.-hắn thắc mắc nhìn cậu đó giờ đâu có gì làm cậu vậy đâu.
- Là con Kiều.-nó lạnh giọng.
- Đúng sau cô biết.-cậu chưa nói gì mà.
- Là thật lòng.-nó không trả lời mà hỏi tiếp vì nó đã biết trước từ lâu.
- Đúng.-cậu không suy nghĩ mà trả lời.
- Giúp sau đây.-hắn hỏi cậu.
- Mình phải làm mọi chuyện trước khi nhỏ về, nhỏ đi mua đồ ăn chung với anh với cô.-cậu nhanh chống trả lời.
- ok, vậy chuẩn bị thôi.-nó đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
- Nhưng làm gì nhanh lên.-cậu hối nó.
Nó đi thẳng ra ngoài nhìn xung quang để coi chỗ nào thích hợp đây. Nó phải giúp cậu thật nhiệt tình, bạn thân nhất của nó mà phải chuẩn bị kĩ chứ, đã có người thay nó bảo vệ cho nhỏ rồi. Hôm nay sẽ là một ngày hạnh phúc nhất của mầy.
~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~
!!....~~~(^^)~~~...!!!