Chương : 131
Là tại do định mệnh, duyên phận đã an bài nhầm lẫn nên mới khiến con người phải khổ đau hay tất cả đều do chính tự bản thân con người cố tình gây ra và phải chịu như thế?
Một người không biết quý trọng tính mạng bản thân mình, không biết tự yêu quý chính mình thì làm sao có thể đem lại hạnh phúc cho người khác và có thể khiến người khác yêu thương, trân trọng mình được.
Nhớ lại những gì từng đã xảy ra trong quá khứ, Kim Trọng chợt thấy tim đau nhói, miệng đắng chát không thể hiểu nổi tại sao cô gái ấy lại cứ yêu mãi một chàng trai không bao giờ thuộc về mình, đã đem lòng yêu cô gái khác. Tại sao mãi không chịu ngoảnh đầu nhìn lại đằng sau còn có một người đang chờ đợi cô ấy và yêu cô ấy bằng cả trái tim chân thành. Cứ đuổi hình bắt bóng mãi như vậy anh ta cảm thấy thật sự rất mệt mỏi, giờ phút này chỉ muốn kể rõ hết mọi chuyện để cõi lòng thanh thản.
Sau đó sẽ quyết định buông tay, dẫu phải ngồi tù suốt 15 năm nhưng anh ta không hề cảm thấy hối hận chút nào. Có lẽ người đời sẽ nghĩ anh ta đúng là một thằng điên khi dám làm tất cả mọi chuyện rồi chấp nhận gánh vác mọi trách nhiệm chỉ vì một cô gái không xứng đáng với mình. Nhưng biết nói sao nhi? Trong tình yêu mọi lời lẽ giải thích cho những hành động vô cùng ngốc nghếch và điên rồ đều là thừa thãi, nếu mà suy nghĩ tỉnh táo, lý trí thì đã chẳng có chuyện gì đáng để nói.
-Mãi về sau tôi cũng biết vì sao đêm đó cô ấy lại uống say đến mất cả lý trí như vậy. Chỉ vì yêu một chàng trai suốt gần chục năm suốt từ hồi cấp 1, hai người có mối quan hệ rất thân thiết cùng học, cùng ăn, cùng chơi vui buồn có nhau. Chàng trai ấy rất đẹp trai, ga năng, học giỏi nhưng mỗi tội quá lạnh lùng khiến các cô gái khác mặc dù rất yêu thích nhưng cũng chỉ dám đứng từ xa ngắm nhìn. Trong khi lại đối xử với cô ấy rất tốt, cũng chỉ thân thiết với mình nhất nên cô ấy cứ ngỡ chàng trai đó yêu mình. Cô ấy mơ mộng đợi chờ giây phút chàng trai đó sẽ tỏ tình với mình không cần nến, không cần hoa hồng hay kẹo socola chỉ cần chàng trai đó nói thích mình và muốn cô ấy đồng ý làm bạn gái là cô ấy đã thấy mãn nguyện rồi. – Kim Trọng trầm ngâm một lúc rồi kể tiếp
-Người mà mình ngày nhớ đêm mong, là hoàng tử bạch mã trong mỗi giấc mơ, yêu quá say đắm, quá cuồng nhiệt và tha thiết của sự ngây thơ ban đầu của tuổi thiếu nữ mới lớn. Đến khi vỡ mộng cô ấy mới đau xót chẳng thiết sống vào quán bar uống rượu khóc lóc kêu gào “Tại sao anh lại không yêu em chứ?”, “Em có gì không tốt chứ sao anh lại đối xử với em như vậy?” – Kim Trọng cay đắng nhớ lại lần đầu tiên mình gặp Hồng Nhung cũng là lúc cô đang thất tình vì quá yêu một người con trai khác. Đau.
-Người con trai ấy là Nhật Duy đúng không? – Hoạ Mi không biết cảm xúc của mình lúc này là như thế nào nữa, nên vui hay buồn khi mà người mình yêu được một cô gái yêu đến chung tình và tha thiết như vậy. Nhỏ chỉ là một cô gái bình thường không thể nào ngăn cản hoặc cấm đoán cô gái khác không được phép yêu Nhật Duy, dẫu biết cảm xúc yêu thương một người xuất phát từ trái tim chẳng có gì là sai trái cả nhưng vẫn thấy lòng rất khó chịu.
-Đúng, nhưng cô có biết vì sao cô ấy trở nên như vậy không? – Kim Trọng gật đầu xác nhận
-Chắc là do bị Nhật Duy từ chối.
-Haiz, đơn giản thôi chờ quá lâu mà không thấy Nhật Duy có động tĩnh gì. Quá sốt ruột cô ấy đã chủ động gặp riêng Nhật Duy và ngượng ngùng nói “Em yêu anh, yêu từ rất lâu rồi. Anh đồng ý làm bạn trai em nhé”. Nhật Duy thoáng bối rối không biết phải làm sao, cuối cùng cũng kiên quyết từ chối “Xin lỗi anh chỉ coi em là một người bạn tốt giống như một cô em gái bé nhỏ thôi”. Cô ấy nói ra tình cảm của mình đâu phải chỉ để làm em gái, mặc dù rất sốc nhưng cô ấy vẫn không bỏ cuộc theo đuổi rất quyết liệt. Để cắt đứt cái tình yêu đơn phương mãnh liệt khá phiền phức đó, không còn cách nào Nhật Duy đành nói đã yêu cô gái khác rồi. Và đó lại là một sai lầm nghiêm trọng mà Nhật Duy mắc phải bắt đầu một bi kịch không thể cứu vãn. – Kim Trọng lắc đầu thở dài cảm thán.
-Bắt đầu một bi kịch không thể cứu vãn – Từ đầu đến giờ nghe kể đến những chuyện liên quan đến Nhật Duy là khiến Hoạ Mi quan tâm và lắng nghe chăm chú nhất, nhìn sắc mặt nặng nề của Kim Trọng khi nhắc đến câu bắt đầu một bi kịch không thể cứu vãn khiến nhỏ giật mình cảm thấy rất bất an cảm thấy vấn đề không chỉ đơn giản là bi kịch.
-Cô gái mà Nhật Duy yêu lại là Diệu Loan em gái của Thanh Tùng, Hồng Nhung đau khổ nhưng quyết không cam tâm liền đến gặp Diệu Loan nói chuyện xem cô ta hơn mình ở điểm nào. Phụ nữ thực sự rất phức tạp, khi thấy người đàn ông mình yêu đem lòng yêu người con gái khác là lại bắt đầu tự hỏi cô ta có gì hơn mình, có gì xuất sắc hơn mình, có xinh đẹp hơn mình không tại sao người ấy lại chọn cô ta mà không phải mình khiến mọi chuyện trở lên rắc rối vô cùng.
Kim Trọng chán nản khi nghe cái câu hỏi ngớ ngẩn đó của Hồng Nhung không dưới cả trăm lần mỗi khi gặp mình nói chuyện, cảm giác ấy rất khó diễn tả thành lời.
-Là sao? – Hoạ Mi tò mò
-Có ai ngờ Diệu Loan cũng yêu đơn phương Nhật Duy nhưng chưa dám ngỏ lời, thực ra Nhật Duy định nhờ cô bé đó diễn kịch đóng giả người yêu để né tránh Hồng Nhung còn chưa kịp nói thì mọi chuyện đã bị đảo lộn hết cả. Biết tin Nhật Duy nói yêu mình qua lời của Hồng Nhung, ngay lập tức trở về nhà nhờ cha mình đến cầu thân muốn đính hôn với Nhật Duy đợi đủ tuổi sẽ kết hôn luôn. Nhật Duy đau khổ khóc không ra nước mắt tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa, đành nói sự thật là chỉ coi Diệu Loan như em gái mà thôi và từ chôi lời cầu thân nói người anh ta yêu là một cô gái khác nhưng Diệu Loan lại hiểu nhầm Nhật Duy yêu Hồng Nhung. Hồng Nhung muốn thử lòng Nhật Duy nên mới đến nói chuyện đó với mình để thử xem Nhật Duy phản ứng như thế nào? – Kim Trọng đau đầu khi nghĩ đến Nhật Duy quá đào hoa được hai cô gái yêu mến quá mức điên cuồng như vậy cũng thật khổ thân cậu ta quá. Hắc.
-Và rồi Diệu Loan không chịu chấp nhận sự thật phũ phàng đó nên đã cắt cổ tay tự sát, mất máu nhiều quá nên đã chết rồi. Từ đó mối quan hệ giữa Nhật Duy với Thanh Tùng trở nên hết sức căng thẳng, Thanh Tùng hận Nhật Duy đến tận xương tuỷ. Luôn tìm mọi cách để triệt hạ, gây sóng gió không chỉ với Nhật Duy mà còn với cả tập đoàn Thái Dương do cậu ấy làm chủ.
- Thanh Tùng không phải là con người thông minh, xảo quyệt, nguy hiểm, tàn nhẫn có thù tất báo. Những gì người khác đã gây ra cho cậu ta, cậu ta sẽ bắt kẻ đó phải trả giá gấp nhiều lần hơn thế bất chấp thủ đoạn nên em phải hết sức cẩn thận cư xử sao cho hài hoà đôi bên cùng có lợi nếu không sau này cả em lẫn Nhật Duy sẽ không thể sống những ngày yên bình được đâu. – Kim Trọng vẻ mặt vô cùng nghiêm túc dặn dò Hoạ Mi, nghĩ đến Thanh Tùng mà không khỏi ớn lạnh.
Không phải tại cậu ta gọi điện uy hiếp nói nếu anh ta mà dám bỏ trốn sẽ giết chết Hồng Nhung ngay tức khắc, khiến anh ta đành giả vờ ra sân bay bỏ trốn để cảnh sát bắt giữ không thì bọn cảnh sát ngốc đó làm sao đủ trình độ bắt được anh ta. Một con người thâm hiểm rất biết bắt chẹt điểm yếu của người khác để uy hiếp, đe doạ, tàn nhẫn và đáng sợ hơn Nhật Duy nhiều.
-Diệu Loan thật ngốc còn trẻ như vậy sao lại đi tự sát chứ, mạng sống của bản thân còn không biết trân trọng, không biết yêu quý bản thân mình thì làm sao người khác có thể yêu thương, trân trọng cô ấy được chứ. Vừa thiệt thân bị người đời nguyền rủa là “Ngu ngốc” còn khiến những người còn sống phải đau khổ, ân hận còn khiến Nhật Duy bị Thanh Tùng hận đến tận xương tuỷ. Sau này nhất định sẽ phải gặp rất nhiều nguy hiểm, lần trước gặp ở công viên Hải Hà. Thanh Tùng có nói những gì Nhật Duy có anh ta sẽ huỷ diệt bằng hết, sẽ bắt anh ấy nợ máu phải trả bằng máu. Lúc đó tôi tưởng anh ta thần kinh không được bình thường nên không để ý, bây giờ thì tôi tin những lời anh ta nói lúc đó là thật rồi.
Nghĩ đến món nợ máu này mà Hoạ Mi không khỏi cảm thấy rùng mình lạnh sống lưng, linh cảm tương lai một điều gì đó rất đáng sợ nhất định sẽ xảy ra rất có thể sẽ khiến cả nhỏ lẫn Nhật Duy gặp bất trắc khó lường.
-Trong cuộc sống đáng sợ nhất là những người yêu quá điên cuồng, yêu đến mù quáng mất hết cả tỉnh táo, lý trí để phân biệt việc gì nên làm việc gì không nên làm. Khi người họ yêu không yêu đáp trả như họ mong muốn họ có thể điên rồ tự huỷ hoại bản thân mình như tự sát, xăm chữ, tự làm thương tổn bản thân, phát điên, …thậm chí là huỷ diệt luôn cả người họ yêu bằng cách giết người đó chết trước rồi mình chết sau, nhất là những người trẻ tuổi tính cách nông nổi, liều lĩnh không nghĩ đến hậu quả thích là làm.
-Trong trường hợp này Diệu Loan vẫn là còn có ý thức chưa muốn Nhật Duy chết cùng mình đó thôi, nếu mà cô ấy thật sự muốn như thế thật thì chưa chắc em đã có cơ hội được gặp cậu ta đâu.
Kim Trọng nhún vai ánh mắt sâu đen thăm thẳm thoáng chút sợ hãi, may cuộc đời anh ta chưa gặp phải cô gái nào yêu điên rồ giống như Diệu Loan nếu không anh ta cũng không dám chắc liệu tính mạng mình có giống như ngọn đèn trước gió bị dập tắt bất cứ lúc nào hay không?
-Tôi thấy anh cũng chẳng kém cô ấy là bao đâu – Hoạ Mi cười nhạt, cô ấy thì tìm đến cái chết để giải thoát còn anh thì tự nguyện vào tù để bảo vệ người mình yêu. Cái thứ tình yêu ấy thật sự quá đáng sợ.
-Ha ha, tôi cũng nghĩ đúng là mình bị điên thật rồi có lẽ nơi tôi cần đến không phải là nhà tù đâu mà phải là bệnh viện tâm thần mới đúng, vào đấy được các bác sĩ tư vấn tâm lý và hướng dẫn điều trị khắc phục biết đâu tôi khỏi luôn được cái căn bệnh yêu đơn phương một cách điên rồ và mù quáng đáng sợ đó ấy chứ. Như vậy đời tôi mới có thể tươi sáng lên được, lúc đó hạnh phúc mới có thể mỉm cười với tôi, em thấy tôi nói đúng chứ? – Kim Trọng bật cười pha trò, lòng chua xót yêu đơn phương là khổ, biết khổ sao vẫn cứ yêu.
-Hê hê, có lẽ phải thay quả tim khác hoặc uống một loại thuốc mất đi một phần hồi ức liên quan đến người mà mình yêu đơn phương may ra còn có hi vọng còn nếu không thần tiên cũng đành bó tay đối với căn bệnh nan y vô phương cứu chữa đó. – Hoạ Mi cười lè lưỡi
Nếu có thể dễ dàng lãng quên một người thì Diệu Loan đã chẳng tìm đến cái chết và Kim Trọng đã chẳng phải ngồi đây cười chua chát như thế này. Ngay cả mình cũng chẳng phải ngần ngừ trân trọng từng giây từng phút quý giá mỗi khi được ở bên Nhật Duy dù biết sắp phải rời xa nhưng vẫn gượng cười dù trái tim nhói đau, miệng đắng ngắt không nói lên lời để người ấy không phải lo lắng.
Cứ ngỡ tình yêu sẽ khiến con người ta trở lên vui vẻ, sống hạnh phúc hơn, xua đi lạnh giá tăm tối. Gắn kết hai trái tim cô đơn, lạc lõng lại với nhau để sưởi ấm tâm hồn nhau, bàn tay nắm chặt vượt qua mọi giông bão, sóng gió cùng nhau đi đến cuối con đường.
Nhưng đâu phải tất cả đều được kết quả như mong muốn, có người có được quá dễ dàng thì lại không biết trân trọng để mất đi một cách dễ dàng. Có người thì không thể có vì yêu nhầm người không nên yêu không xứng đáng với tình yêu mình đã dành cho người đó, yêu một người không bao giờ thuộc về mình để rồi sinh hận, quá đau lòng đến mức tìm đến cái chết hoặc làm những điều điên rồ khiến người khác phải kinh sợ.
Tình yêu là tình cảm thiêng liêng, cao thượng ẩn chứa một sức mạnh kỳ diệu cho đi thật nhiều dù biết nhận lại chẳng được bao nhiêu để mang đến cho người mình yêu những điều tốt đẹp, hạnh phúc tuyệt vời nhất còn mình cũng thấy thanh thản, nhẹ nhõm vì đã sống không uổng phí một đời tốt hơn những người chưa từng biết yêu là gì bao giờ. Đâu phải khiến người ta sống trong đau khổ, điên loạn, hối hận rồi nảy sinh nhiều vấn đề tiêu cực, nếu vậy thì yêu làm gì để không chỉ khổ bản thân mình mà còn làm khổ người khác cùng rất nhiều người khác…
Trên đời này làm gì có nhiều chuyện cổ tích tình yêu cảm động rơi nước mắt khiến người ta ngưỡng mộ ở ngoài đời thực đến thế khi mà hầu như con người khi yêu ai cũng luôn mang trong mình một phần ích kỷ, toan tính, lòng chiếm hữu, cả thèm chóng chán, thích cái đẹp, thích lãng mạn, thích ngọt ngào, thích những điều mới mẻ, hấp dẫn, sợ khổ cực, sợ nghèo khó, sợ chết thậm chí còn giả dối…ẩn chứa sâu nơi tận cùng trái tim không biết sẽ bộc phát lúc nào để rồi huỷ diệt đi một tình yêu đẹp đang có.