Chương 24: Đình Hoãn (Tiếp)
"Gọn gàng dễ hiểu? Đó là một lời khen đúng không ạ?" Yoonshin thốt lên. Hôm ấy Sehun đã thẳng tay ném xấp tài liệu lên không trung nên Yoonshin đã nghĩ rằng bản tóm tắt của mình chắn hẳn có vấn đề.Thư ký Tak chỉ biết nhún vai. "Hừm, nhìn chung thì anh ấy luôn trong tư thế phòng thủ, tôi đoán thế.""Vâng, tôi biết ạ. Đôi khi anh ấy hành động như thể một phần não của anh ấy đang rối tung lên vậy." Câu trả lời của Yoonshin nghe giống như cậu đã nghĩ như thế từ rất lâu rồi và buột miệng thốt ra. Thư ký Tak liền ngừng nói chuyện như thể anh ấy vừa nghe thấy thứ gì đó không nên nghe.Sau khi suy nghĩ, thư Ký Tak trả lời: "Luật sư Kang biết rất rõ điều gì đúng hay sai. Anh ấy có thể cảm thấy không thoải mái về điều đó, và anh ấy sẽ chọn phớt lờ điều không thoải mái ấy. Anh ấy luôn nghĩ mình là bên yếu hơn kể từ khi sinh ra. Khi những người khác giao việc cho anh ấy thì anh ấy sẽ làm. Dù chưa bao giờ nói ra nhưng tôi nghĩ anh ấy cảm thấy bản thân bị lợi dụng. Hơn nữa thì đây là thế giới mà phép vua thua lệ làng, luật rừng luôn luôn ngự trị. Nếu cậu thua trận, cậu sẽ mất đi giá trị của mình."Yoonshin, người gần như đã mất kiên nhẫn trong tháng qua khi nghe điều này thì cậu bỗng cảm thấy cả cơ thể mình cứng đơ, ngừng thở trong giây lát. Cậu không thể nhúc nhích dù là một inch. Cậu nhớ lại những gì Sehun đã nói với mình trong quá khứ.Anh ta luôn bỏ ngoài tai và không quan tâm đến những kẻ bên ngoài. Yoonshin muốn biết tại sao Sehun lại có phản ứng trước ánh mắt khinh thường của cậu. Điều này đã làm phiền cậu trong suốt thời gian qua.Sau khi nghe chia sẻ của Thư ký Tak, Yoonshin cuối cùng cũng có thể đưa ra một lời giải thích hợp lý. Tuy nhiên, đó không phải là ý kiến cá nhân của Sehun nên thật khó để cậu có thể đưa ra kết luận rõ ràng về Sehun.Sehun có phải là người xấu không?Yoonshin nhìn chằm chằm vào thư ký Tak với cảm xúc phức tạp. Mắt họ gặp nhau, và Yoonshin mở lời: "Thư ký Tak, anh có thích luật sư Kang không?"Người kia cười như thể vừa nghe thấy điều gì đấy vô lý lắm. "Tất nhiên là có rồi.""Điều này không phải quá rõ ràng rồi sao?""Luật sư Kang có những điểm tốt của anh ấy. Anh ấy rất rõ ràng về thưởng, phạt. Ngoài việc yêu cầu mỗi cá nhân làm tốt công việc của mình thì anh ấy không có đòi hỏi gì khác. Anh ấy cũng không bao giờ yêu cầu tôi xử lý bất cứ điều gì mang tính cá nhân cho anh ấy cả. Đó không phải là kiểu ông chủ tốt nhất sao?""Tôi nghĩ đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy ai đó nói về luật sư Kang như thế này đấy.""Chà, những người khác mà cậu nghe được không biết rõ về luật sư Kang rồi. Tôi chỉ nói quan điểm cá nhân, với tư cách là một người đã theo dõi anh ấy từ lâu mà thôi. Đây chỉ là linh cảm của tôi thôi nhé, tôi nghĩ anh ấy đã chú ý đến cậu rất nhiều đấy."Yoonshin không rõ điều mà Thư ký Tak vừa nói có đúng không, nhưng dựa trên những gì Sehun đã nói với thư ký thì có thể những cố gắng của cậu không hề vô nghĩa rồi. Sehun nói rằng anh ấy không thích Yoonshin. Anh ấy thậm chí còn cảnh báo Yoonshin rằng cậu đã phá hỏng tâm trạng của Sehun, làm anh ta khó chịu nữa kia mà. Yoonshin cố gắng rũ bỏ những suy nghĩ vẩn vơ đó và cảm ơn thư ký rồi định trở về phòng. Khi đang tính bước đi thì thư ký Tak đã đứng dậy trước. "Tôi đang chuẩn bị đi xuống nhà ăn đấy, cậu cũng nên ăn uống gì đi. Mong là cậu sẽ thích đồ ăn ở đây.""À đúng rồi, tôi cũng cần ăn trưa. Chúng ta sẽ đi cùng nhau nhé.""Đi đâu cơ? Cậu nên đi ăn trưa với luật sư Kang."Điều này bất ngờ đến nỗi sự bối rối đều hiện rõ trên khuôn mặt của Yoonshin. "Anh ấy sẽ chịu đi ăn cùng tôi sao? Khi nào? Ở đâu? Tại sao?""Cậu không ra gặp anh ấy sau khi nghe tin sao? Anh ấy nói sẽ tự nói với cậu. Hay để tôi xác nhận với anh ấy giúp cậu nhé. Đợi chút." Thư ký Tak nhấc ống nghe và ấn số nội bộ..Cạch! Kang Sehun, chủ đề của cuộc trò chuyện vừa bước ra khỏi phòng. Nhìn thấy hai người đứng cạnh nhau trong văn phòng thư ký, anh ném cho cả hai một cái nhìn dò hỏi nhưng cũng không kém phần cáu kỉnh và thờ ơ.Hay đó chỉ là trí tưởng tượng của Yoonshin, khi nghĩ rằng ánh mắt ấy có hơi đáng sợ? "Hôm nay cậu sẽ đi ăn trưa cùng tôi," Sehun nói.Yoonshin không thể nhớ lần cuối cùng cậu nghe thấy giọng anh từ khoảng cách gần như này là khi nào nữa, và chẳng hiểu sao cậu lại cảm thấy hạnh phúc khi nghe thấy nó. Nhưng trước khi cậu có thể bày tỏ cảm xúc tích cực của mình tới người kia thì Sehun đã ném chìa khóa xe của anh cho cậu.Yoonshin theo phản xạ đưa tay ra và bắt lấy vật đó. Đồng thời, cậu cũng nhiệt tình gật đầu khiến Sehun khẽ nhíu mày.Có chút run rẩy, Yoonshin liếc nhìn Thư ký Tak gật đầu ra hiệu sẽ đi trước. Cậu đuổi theo Sehun, rồi tăng tốc khi đến gần thang máy, cậu vòng qua người kia và nhanh chóng nhấn nút đi xuống.Hai người đứng cạnh nhau, bầu không khí nặng nề bởi sự im lặng.Sự im lặng này khiến Yoonshin không thoải mái, vì vậy cậu lên tiếng "Luật sư Kang, anh có biết đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với tôi sau một tháng không?""Tôi không biết liệu cậu đang hỏi tôi về mặt nhận thức hay cậu đang trách móc việc tôi đã bỏ bê cậu trong một tháng qua, nhưng dù là gì đi chăng nữa thì tôi sẽ bỏ qua cả hai điều đó.""...Tôi chỉ đang cố bắt chuyện thôi ạ. Không phải tất cả mọi người đều nói chuyện để bắt lỗi người khác..." Mắt họ gặp nhau qua bề mặt kính của cửa thang máy. Yoonshin không chắc mình có nhìn đúng không, nhưng dường như có sự thương hại nào đó trong ánh mắt của Sehun.Yoonshin sững người—cậu không hề cố che giấu sự thật là cậu đã hơi buồn khi nhìn vào Sehun. Cậu lo ánh mắt của mình vô tình lại làm người kia khó chịu.Yoonshin quay đầu về phía Sehun, đang định giải thích sợ người kia hiểu lầm thì cửa thang máy mở ra."Tôi đã nghe điện thoại suốt cả buổi sáng nay, nên miệng tôi liệt rồi. Cứ lặng lẽ đi và im miệng đi." Sehun nói một cách miễn cưỡng và bước vào thang máy, còn Yoonshin thì nhanh chóng theo sau anh.Sau khi cánh cửa đóng lại, đôi mắt của Yoonshin sau khi đã dán chặt vào bảng điều khiển của thang máy, bắt đầu quan sát số tầng trên màn hình. Đôi mắt của cậu cuối cùng cũng dừng lại ở điểm đến của mình. Trong khi lén nhìn vào những đường cong nổi bật từ góc nghiêng trên gương mặt Sehun, cậu liền nảy ra một ý nghĩ..