Chương 63: Căng Thẳng
Có lẽ Sehun đã hơi ngà ngà say nên anh cười toe toét và sẵn sàng trả lời: "Nó nằm trong phụ lục hợp đồng của tôi.""Chà, đó hẳn là tác phẩm của luật sư Song rồi. Tôi không biết có nên nói rằng cô ấy là người có tầm nhìn xa hay chỉ đơn giản là biết rõ về anh đó ạ."Sehun không trả lời, nhưng Yoonshin cảm thấy rằng người trước mặt đã im lặng tỏ vẻ đồng ý cho cả hai trường hợp mà cậu vừa nói. Khi họ im lặng tận hưởng không khí trong lành trong giây lát, một làn gió lạnh bao quanh lấy cả hai. Sehun dựa lưng vào lan can với khuỷu tay chống về phía sau. Với mỗi hơi thở của anh tương ứng với một làn khói xuất hiện rồi tan biến. Yoonshin híp mắt đuổi theo nó trong vô vọng.Mỗi khoảnh khắc cậu ở cùng với Sehun đều giống như một cảnh trong tiểu thuyết.Họ đang chìm đắm trong sự yên tĩnh thì Sehun đột ngột kéo mình ra khỏi khoảnh khắc đó. "Tại sao cậu lại theo tôi ra ngoài? Cậu đã ở cùng tôi cả ngày rồi còn gì. Chúng ta hãy ly hôn đi. Tôi phát ốm vì điều này rồi.""Anh luôn mới mẻ đối với tôi. Tôi chưa từng gặp ai như anh trong suốt cuộc đời tôi đấy ạ." Yoonshin cuối cùng cũng đã nói những gì cậu nghe từ thư ký Tak cho người đối diện mình. Sehun chế giễu câu trả lời buồn cười của Yoonshin. Sau đó anh dùng bàn tay còn lại, ấn một ngón vào ngực Yoonshin. Ngón tay thon dài của anh chạm vào trong áo Yoonshin như một mũi tên, rồi nó từ từ đi lên.Yoonshin nghĩ rằng đó là kết thúc của sự tiếp xúc cơ thể rồi, nhưng Sehun lại một lần nữa ấn vào lồng ngực cậu. Lần này, anh không bỏ ngón tay ra nữa mà từ từ kéo nó lên trên, trêu chọc quả táo Adam của cậu. Anh không chỉ dừng ở đó, anh lại tiếp tục kéo ngón tay trở về vị trí bên dưới với tốc độ chậm rãi. Quãng đường chậm rãi đi xuống qua những dây thần kinh dưới cơ bụng rồi tiến về phía thắt lưng Yoonshin của anh gợi tình không chịu nổi.Đây là lần đầu tiên Yoonshin cảm thấy bị đe dọa bởi người cùng giới. Sehun luôn hiện diện cho cảm giác này mỗi khi họ gặp nhau.Yoonshin lo lắng nuốt xuống. Khi tay của người đàn ông lớn tuổi chạm vào bụng cậu, Yoonshin liền nắm lấy nó.Dù da thịt họ chạm vào nhau nhưng Sehun lại không hề tức giận. Ngược lại, anh trông có vẻ thích thú và kẹp điếu thuốc xuống. Anh nắm lấy gáy Yoonshin, kéo cậu lại gần hơn."Luật sư Kang." Vì quá ngạc nhiên nên Yoonshin đã cố gắng kêu tên của người kia, nhưng tất cả đều vô ích.Sehun kéo thân hình gầy guộc của chàng trai trẻ cho đến khi cậu sát lại gần anh hơn; sau đó đã thấy đủ gần, Sehun dập tắt điếu thuốc và thổi khói vào mặt Yoonshin.Yoonshin ho mùi khói thuốc và nheo mắt, tầm nhìn của cậu giờ đây chỉ còn Sehun."Anh đang định giết tôi bằng cách cho tôi hút thuốc thụ động sao?""Điều đó mất quá nhiều thời gian, lại còn quá mạo hiểm nữa. Tôi sẽ không sử dụng phương pháp đó đâu""Anh đang say rượu đó ạ? Hình như anh đã uống rất nhiều mà.""Hôm nay tôi đã uống nhiều hơn bình thường một chút.""Tại sao ạ? Lập trường của anh thường rất tốt..."Sehun ngắt lời Yoonshin giữa chừng. "Đầu tôi đau vì cậu đấy.""Đột nhiên sao lại..tôi không hiểu ý anh. Tôi đã làm gì sai sao?""Cậu cứ làm tôi bực mình."...""Dạo này tôi đau đầu và mất ngủ kinh khủng. Tất cả là lỗi của cậu."Yoonshin không nhớ dạo gần đây cậu đã chọc tức anh ở chỗ làm hay gần nhà. Nói cách khác, thì Sehun đang vô cớ chọc ghẹo cậu.Nhưng kỳ lạ thay, Yoonshin lại không cảm thấy khó chịu vì điều đó. Những cảm xúc tồn tại trong lòng vị tiền bối dày dạn kinh nghiệm và chuyên nghiệp mà thường ngày anh sẽ giấu kín giường như đã chuyển sang một dạng khác. Yoonshin không biết chính xác những cảm xúc đó là gì, nhưng cậu có thể cảm nhận được sự tồn tại của chúng.Lòng bàn tay quấn quanh cổ Yoonshin cử động. Sehun luồn tay lên làn da mềm mại của người kia, xoa bóp nó. Da của họ chạm vào nhau và luồng nhiệt từ đó bừng nóng lên. Toàn thân Yoonshin dường như nóng lên cùng với nó.Họ gần nhau đến nỗi Yoonshin có thể ngửi thấy mùi rượu trộn lẫn với mùi nicotin cay nồng trong hơi thở của đối phương. Loại nước hoa mà anh thường sử dụng phảng phất hưng phấn trước mặt Yoonshin.