Chương : 51
“ Riêng, ổ cứng chứa thông tin và trí tuệ Kẻ Độc Tài Của Sự Sống! Có thể làm môi giới, dùng vận mệnh chi tơ làm chất xúc tác. Tạo ra một con rối đặc biệt mới, kí chủ có thể dành thời gian trao đổi một chút với Kẻ Độc Tài Của Sự Sống. Anh ta kí ức cũ đã triệt tiêu hết rồi, lại được kí chủ nuôi dưỡng khá lâu nên cũng có thể nói kí chủ là ‘phụ thân’ của anh ta cũng không sai à!!”
Có đứa con lớn như thế. Lucas không biết nên cười hay nên khóc đây.
Đứng dậy Lucas nhìn quanh phòng của cậu, thở dài một tiếng.
“ Phụ thân, phụ thân ~~” tên nào đó đang cố gắng xoát tồn tại của mình, nóng nảy lên tiếng.
“ Rồi rồi, một lát nữa nói sau nha.” Lucas cũng lên tiếng ngăn cản tên này quấy rối suy nghĩ của cậu.
Mang lên tạp dề, cây lau nhà. Lucas bắt đầu công cuộc dọn dẹp phòng của mình.
Sau hơn 3-4 tiếng, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, kế tiếp Lucas bắt đầu kiểm tra lại phòng mình thêm một lần nữa.
Mọi thứ rốt cục cũng vô đâu vào đấy.
Nhìn lại đồng hồ trên tay. Thời gian cũng sắp sáng đến nơi, Lucas biểu thị thời gian thật hạn hẹp.
Còn gói quà lớn ĐB…mở luôn đi vậy.
“ Hệ thống. Bắt đầu mở gói quà lớn ĐB”
“ Đinh!
Phần thưởng ĐB. Cho phép kí chủ có quyền hạn sáng tạo ra một thế giới mới (có thể lựa chọn thế giới nào trong Anime cũng được) hay còn gọi là quốc độ của kí chủ. Nâng cấp hệ thống lên một đẳng cấp mới sẽ có chức năng hơn phiên bản cũ. Cho phép kí chủ tự tiện chọn lựa một năng lực tùy ý cho riêng mình hoặc cho con rối (có hạn chế). Đặt cấp cho kí chủ quyền hạn đi đến bất kỳ thế giới nhị thứ nguyên nào mà kí chủ mong muốn.
Chỉ được phép lựa chọn một trong những điều trên!!!”
“ Hệ thống cho ta hỏi một chút...phần ghi ‘có hạn chế’ là sao?”
“ Có hạn chế nghĩa là, có một số năng lực không phù hợp với năng lực hiện có của con rối do kí chủ tạo ra. Nếu mạnh mẽ sử dụng những năng lực đó có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, năng lực phản phệ hay thôn tính lẫn nhau. Sức mạnh tuyệt đối không được vượt quá một số quy tắc của nó. Cũng giống như sức mạnh kí chủ quá yếu khi đến một số thế giới với những quy tắc đối lập, kí chủ sẽ có nguy cơ bị thế giới ý chí diệt sát. Đó chính là những mặt hạn chế.” Hệ thống giải thích cạnh kẽ nguyên nhân và một số quy tắc hạn chế.
“ Đã hiểu.”
Như vậy tự tiện chọn lựa một năng lực tùy ý cho riêng mình hoặc cho con rối có sự hạn chế.
Lucas muốn tự bản thân mình tự lãnh ngộ ra năng lực mà cậu cần. Còn đi đến nhị thứ nguyên tùy ý thì...
Chắc cũng không tệ lắm.
Nâng cấp hệ thống? Làm nhiệm vụ thì cũng từ từ lên cấp bình thường được. Cho nên, lựa chọn này có thể tùy ý bỏ qua.
Tạo ra thế giới cho riêng mình?
Nghe thật hấp dẫn à.
Vậy đi đến nhị thứ nguyên tùy ý...hay tạo ra thế giới cho riêng bản thân mình. Cái nào sẽ tốt hơn?
“ Theo hệ thống thì nên lựa chọn cái nào cho tốt a ~”
“ Nếu có thể thì...kí chủ cứ khoan hãy lựa chọn, chừng nào suy nghĩ kĩ, hay gặp vấn đề cần nó rồi hãy lựa chọn cũng không muộn!”
Lucas ngồi xuống suy tư chút xíu nhưng vẫn không có kết quả nào tốt hơn, tùy từng trường hợp hai năng lực trên đều rất được. Cậu chỉ lảm nhảm một chút cho đỡ chán thôi, cũng không nghĩ đến, hệ thống sẽ đáp lời lại.
“ Hiểu. Vậy quyết định như thế, tạm thời khoan hãy sử dụng quyền lựa chọn. Trời đã sáng, ta cũng lên lớp đây.”
Lúc đến trường Shindou Hikaru cũng đã chờ Lucas ở chỗ ngồi cũ.
Mặt ngoài không tính nói gì, nhưng Lucas và Shindou Hikaru vẫn đang giữ tinh thần liên lạc, trò chuyện với nhau bình thường.
Thông qua nói chuyện, Lucas mới biết được Shindou Hikaru hôm trước, khi đang trên đường trở về đã đụng phải Seiji Ogata và bị anh ta lôi đi gặp Kì nhân Touya Kouyo cha của Touya Akira.
Nghe nói con mình đánh cờ thua một đứa trẻ bằng tuổi, kì nhân Touya biểu thị rất hiếu kỳ và muốn gặp mặt Shindou Hikaru một lần.
Cả hai đã có một trận cờ thú vị với nhau, khác hẵn với trong nguyên tác bên trong là, Shindou Hikaru bỏ dở ván đấu nửa chừng.
Ván cờ đã được thực hiện đến tận giây phút cuối cùng, kết quả đó là một trận đấu cực kỳ hấp dẫn đến tận giây phút cuối cùng.
Touya Kouyo đã nhượng Shindou Hikaru vài mục, trong ván đấu, Shindou Hikaru cũng nhượng Touya Kouyo vài mục. Và vì thế kết quả trận đấu là một trận hòa cờ, căng thẳng.
Trước khi Kì nhân Touya Kouyo đi. Ông đã nói.
“ Đây là một trận cờ rất hấp dẫn và thú vị, ta mong được tái đấu với cháu trong một trận đấu ngang hàng và không chấp bất kì một quân cờ nào cả.”
“ Cháu rất vui khi được đánh cờ với ngài.”
Mọi thứ đều diễn ra thuận lợi.
Tuy khác với trong nguyên tác, nhưng kết quả của nó...không phải lại thú vị hơn sao?
Và Shindou Hikaru hân hạnh được lọt vào mắt xanh của Kì nhân Touya Kouyo và cả Ogata Seiji cửu đẳng nữa.
Nói đến chỗ này, Shindou Hikaru khuôn mặt biểu thị nhức cả trứng khi nhắc đến Ogata Seiji, đeo bám cậu dai như keo dính chó. Còn cố gắng hỏi thăm về tin tức của Lucas nữa. Thật sự tâm hảo mệt mỏi a ~
À, còn có Touya Akira cũng đang muốn hẹn tái đấu một ván với Shindou Hikaru nữa.
Lucas cũng khá bất ngờ khi Shindou Hikaru lại đấu hòa cờ với kì nhân Touya. Với sức cờ hiện tại của Shindou Hikaru, Lucas tin Hikaru đủ khả năng chiến thắng Kì nhân Touya. Nhưng cậu ta lại không làm thế.
Lúc đó, Shindou Hikaru chỉ trả lời rằng.
“ Tớ không muốn giả vờ thua Kì nhân Touya và cũng không muốn nhiều người trong hội quán chú ý đến ván cờ lúc đó. Mà Lucas biết không? Có đôi khi hòa cờ lại còn khó hơn thắng cờ đấy. Tớ muốn đấu một ván với kì nhân Touya một trận công bằng và trực tiếp, không nhường hay chấp bất kỳ một quân cờ nào cả.”
“ Tớ chắc chắn cậu có thể làm được điều đó!”
Nhìn biểu hiện của Shindou Hikaru, Lucas biết cậu ta đã có hướng đi riêng cho bản thân mình và sẽ tự tạo cho mình một con đường mới trong tương lai kỳ thủ của cậu.
-------
“ Lucas! Ngày mai là ngày có đợt giảm giá 50% các mặt hàng trong siêu thị. Em có thể mua dùm anh một vài món hàng được không?” Shiro len lén tóm cổ áo của Lucas, đưa cho cậu tờ danh sách các mặt hàng cần mua sắm.
Nhìn vào tờ danh sách, Lucas biểu thị ruột quặn đau a, có duy nhất ngày chủ nhật được nghỉ, cậu thật sự chỉ muốn đi ngủ thôi. Hơn hai mươi thứ các loại mặt hàng cần mua sắm, nước tương không thôi cũng hơn 5 chai rồi…không ổn chút nào.
Quyết định, Itachi đi cùng, tiện thể gọi điện nhờ giúp đỡ.
“ Alô! Hikaru cậu đang ở đâu? Mai có rảnh không, cần giúp đỡ đây!” Móc ra điện thoại di động, Lucas nhanh chóng cầu cứu Shindou Hikaru.
“ Shindou Hikaru nghe. A, là Lucas à. Mai sao, đang tính ra hội quán cờ...cần giúp gì à?”
“ Hikaru giúp tớ mua sắm vài thứ ở siêu thị nha...đang có đợt khuyến mãi, giảm giá lớn hơn 50% trong siêu thị. Làm ơn giúp đỡ tớ với!!!”
“ Ồ. Giảm giá hơn 50% sao? Hên xui nha. Tớ không hứa trước, sẽ mua được mấy món hàng mà cậu cần đâu đấy.”
“ Ok. Cảm ơn nhiều. Gặp nhau ở trước cổng siêu thị XX, thời gian trước 9 giờ sáng ngày mai nha.”
“ Được rồi.”
Hôm sau.
Thay quần áo chuẩn bị chiến dịch, cướp hàng và chạy tính tiền!!!
“ Itachi ca. Đây chỉ là một hồi hoạt động mua sắm trong siêu thị, không phải đi cướp ngân hàng. Cho nên...không cần ăn mặc giống phần tử khủng bố như thế đâu.”
Vừa đi ra khỏi phòng, Lucas chân trượt một phát mém té...mười phần bất đắc dĩ nhìn trước mặt toàn thân vũ trang Itachi.
Kính đen, khẩu trang đen, nón vằn gi (giống loại vải quần áo quân đội khi đi hành quân ấy), áo khoác đen, bao tay đen…90% các loại, giống phần tử khủng bố nguy hiểm ấy.
“ Rất kì lạ sao?” Itachi nhìn trong gương bản thân mình, biểu thị rất không tệ mà.
“ Rất khủng bố. Ra ngoài chắc chắn, 100% bị cảnh sát mời vào đồn uống trà miễn phí đấy!!!” Lucas tay che mắt nói.
“ Vậy mặc như bình thường mọi hôm là được chứ gì.”
Phù. An toàn.
8:45 sáng.
Lucas một lần nữa, biểu thị thật câm nín…
Nhìn trước mặt mình, tầng tầng lớp lớp toàn là biển đầu người. Lại là mấy bà cô trung niên nữa…
Một bên Shindou Hikaru, hai tay ôm mặt vai run run, lựa chọn không nhìn hiện thực tàn khốc trước mắt.
Ở bên cạnh, Itachi bình thản khoanh tay, dựa lưng vào tường, biểu hiện bên ngoài thập phần hoàn mỹ.
Nhưng…
Chỉ có Lucas biết, nếu ánh mắt của Itachi không nhìn một đám bà cô trung niên trước mặt, với dáng vẻ mười phần ngây ngốc...thì sẽ càng hoàn mỹ hơn khi anh ấy ngụy trang kiểu đó.
Nuốt một ngụm nước miếng, Shindou Hikaru ghé đầu vào tai Lucas hỏi.
“ Có kế hoạch gì không?”
“ Có chứ. Muốn mua được những món đồ mà anh Shiro nhờ, tớ ngày hôm qua đã soạn sẵn kế hoạch tác chiến hoàn hảo rồi đây! Ha ha ha.” Lucas biểu thị mười phần tự tin, giơ lên tờ bản đồ bán hàng trong siêu thị.
“Bắt đầu kế hoạch, trước tiên quầy hàng bắp cải và rau XX ở xa nhất, trong chúng ta Itachi là có tốc độ nhanh nhất và...chân dài nhất, nên nhiệm vụ này sẽ giao cho anh ấy. Còn Hikaru tranh thủ vượt qua dãy hành lang ngay bên kia lan can, chưa kể những nhân tố bất ngờ...hốt hàng trước tính tiền sau vv…Nào bắt đầu chiến dịch mua hàng thôi!!”
“ Ồ.” x2
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Ta tối đi coi pháo hoa nên đăng chương sớm, mai đăng tiếp nha các Bác!
Năm mới An khang thịnh vượng! Phát tài, phát lộc đầy nhà nha các Bác!!!
Có đứa con lớn như thế. Lucas không biết nên cười hay nên khóc đây.
Đứng dậy Lucas nhìn quanh phòng của cậu, thở dài một tiếng.
“ Phụ thân, phụ thân ~~” tên nào đó đang cố gắng xoát tồn tại của mình, nóng nảy lên tiếng.
“ Rồi rồi, một lát nữa nói sau nha.” Lucas cũng lên tiếng ngăn cản tên này quấy rối suy nghĩ của cậu.
Mang lên tạp dề, cây lau nhà. Lucas bắt đầu công cuộc dọn dẹp phòng của mình.
Sau hơn 3-4 tiếng, mọi thứ đã được dọn dẹp sạch sẽ, kế tiếp Lucas bắt đầu kiểm tra lại phòng mình thêm một lần nữa.
Mọi thứ rốt cục cũng vô đâu vào đấy.
Nhìn lại đồng hồ trên tay. Thời gian cũng sắp sáng đến nơi, Lucas biểu thị thời gian thật hạn hẹp.
Còn gói quà lớn ĐB…mở luôn đi vậy.
“ Hệ thống. Bắt đầu mở gói quà lớn ĐB”
“ Đinh!
Phần thưởng ĐB. Cho phép kí chủ có quyền hạn sáng tạo ra một thế giới mới (có thể lựa chọn thế giới nào trong Anime cũng được) hay còn gọi là quốc độ của kí chủ. Nâng cấp hệ thống lên một đẳng cấp mới sẽ có chức năng hơn phiên bản cũ. Cho phép kí chủ tự tiện chọn lựa một năng lực tùy ý cho riêng mình hoặc cho con rối (có hạn chế). Đặt cấp cho kí chủ quyền hạn đi đến bất kỳ thế giới nhị thứ nguyên nào mà kí chủ mong muốn.
Chỉ được phép lựa chọn một trong những điều trên!!!”
“ Hệ thống cho ta hỏi một chút...phần ghi ‘có hạn chế’ là sao?”
“ Có hạn chế nghĩa là, có một số năng lực không phù hợp với năng lực hiện có của con rối do kí chủ tạo ra. Nếu mạnh mẽ sử dụng những năng lực đó có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng, năng lực phản phệ hay thôn tính lẫn nhau. Sức mạnh tuyệt đối không được vượt quá một số quy tắc của nó. Cũng giống như sức mạnh kí chủ quá yếu khi đến một số thế giới với những quy tắc đối lập, kí chủ sẽ có nguy cơ bị thế giới ý chí diệt sát. Đó chính là những mặt hạn chế.” Hệ thống giải thích cạnh kẽ nguyên nhân và một số quy tắc hạn chế.
“ Đã hiểu.”
Như vậy tự tiện chọn lựa một năng lực tùy ý cho riêng mình hoặc cho con rối có sự hạn chế.
Lucas muốn tự bản thân mình tự lãnh ngộ ra năng lực mà cậu cần. Còn đi đến nhị thứ nguyên tùy ý thì...
Chắc cũng không tệ lắm.
Nâng cấp hệ thống? Làm nhiệm vụ thì cũng từ từ lên cấp bình thường được. Cho nên, lựa chọn này có thể tùy ý bỏ qua.
Tạo ra thế giới cho riêng mình?
Nghe thật hấp dẫn à.
Vậy đi đến nhị thứ nguyên tùy ý...hay tạo ra thế giới cho riêng bản thân mình. Cái nào sẽ tốt hơn?
“ Theo hệ thống thì nên lựa chọn cái nào cho tốt a ~”
“ Nếu có thể thì...kí chủ cứ khoan hãy lựa chọn, chừng nào suy nghĩ kĩ, hay gặp vấn đề cần nó rồi hãy lựa chọn cũng không muộn!”
Lucas ngồi xuống suy tư chút xíu nhưng vẫn không có kết quả nào tốt hơn, tùy từng trường hợp hai năng lực trên đều rất được. Cậu chỉ lảm nhảm một chút cho đỡ chán thôi, cũng không nghĩ đến, hệ thống sẽ đáp lời lại.
“ Hiểu. Vậy quyết định như thế, tạm thời khoan hãy sử dụng quyền lựa chọn. Trời đã sáng, ta cũng lên lớp đây.”
Lúc đến trường Shindou Hikaru cũng đã chờ Lucas ở chỗ ngồi cũ.
Mặt ngoài không tính nói gì, nhưng Lucas và Shindou Hikaru vẫn đang giữ tinh thần liên lạc, trò chuyện với nhau bình thường.
Thông qua nói chuyện, Lucas mới biết được Shindou Hikaru hôm trước, khi đang trên đường trở về đã đụng phải Seiji Ogata và bị anh ta lôi đi gặp Kì nhân Touya Kouyo cha của Touya Akira.
Nghe nói con mình đánh cờ thua một đứa trẻ bằng tuổi, kì nhân Touya biểu thị rất hiếu kỳ và muốn gặp mặt Shindou Hikaru một lần.
Cả hai đã có một trận cờ thú vị với nhau, khác hẵn với trong nguyên tác bên trong là, Shindou Hikaru bỏ dở ván đấu nửa chừng.
Ván cờ đã được thực hiện đến tận giây phút cuối cùng, kết quả đó là một trận đấu cực kỳ hấp dẫn đến tận giây phút cuối cùng.
Touya Kouyo đã nhượng Shindou Hikaru vài mục, trong ván đấu, Shindou Hikaru cũng nhượng Touya Kouyo vài mục. Và vì thế kết quả trận đấu là một trận hòa cờ, căng thẳng.
Trước khi Kì nhân Touya Kouyo đi. Ông đã nói.
“ Đây là một trận cờ rất hấp dẫn và thú vị, ta mong được tái đấu với cháu trong một trận đấu ngang hàng và không chấp bất kì một quân cờ nào cả.”
“ Cháu rất vui khi được đánh cờ với ngài.”
Mọi thứ đều diễn ra thuận lợi.
Tuy khác với trong nguyên tác, nhưng kết quả của nó...không phải lại thú vị hơn sao?
Và Shindou Hikaru hân hạnh được lọt vào mắt xanh của Kì nhân Touya Kouyo và cả Ogata Seiji cửu đẳng nữa.
Nói đến chỗ này, Shindou Hikaru khuôn mặt biểu thị nhức cả trứng khi nhắc đến Ogata Seiji, đeo bám cậu dai như keo dính chó. Còn cố gắng hỏi thăm về tin tức của Lucas nữa. Thật sự tâm hảo mệt mỏi a ~
À, còn có Touya Akira cũng đang muốn hẹn tái đấu một ván với Shindou Hikaru nữa.
Lucas cũng khá bất ngờ khi Shindou Hikaru lại đấu hòa cờ với kì nhân Touya. Với sức cờ hiện tại của Shindou Hikaru, Lucas tin Hikaru đủ khả năng chiến thắng Kì nhân Touya. Nhưng cậu ta lại không làm thế.
Lúc đó, Shindou Hikaru chỉ trả lời rằng.
“ Tớ không muốn giả vờ thua Kì nhân Touya và cũng không muốn nhiều người trong hội quán chú ý đến ván cờ lúc đó. Mà Lucas biết không? Có đôi khi hòa cờ lại còn khó hơn thắng cờ đấy. Tớ muốn đấu một ván với kì nhân Touya một trận công bằng và trực tiếp, không nhường hay chấp bất kỳ một quân cờ nào cả.”
“ Tớ chắc chắn cậu có thể làm được điều đó!”
Nhìn biểu hiện của Shindou Hikaru, Lucas biết cậu ta đã có hướng đi riêng cho bản thân mình và sẽ tự tạo cho mình một con đường mới trong tương lai kỳ thủ của cậu.
-------
“ Lucas! Ngày mai là ngày có đợt giảm giá 50% các mặt hàng trong siêu thị. Em có thể mua dùm anh một vài món hàng được không?” Shiro len lén tóm cổ áo của Lucas, đưa cho cậu tờ danh sách các mặt hàng cần mua sắm.
Nhìn vào tờ danh sách, Lucas biểu thị ruột quặn đau a, có duy nhất ngày chủ nhật được nghỉ, cậu thật sự chỉ muốn đi ngủ thôi. Hơn hai mươi thứ các loại mặt hàng cần mua sắm, nước tương không thôi cũng hơn 5 chai rồi…không ổn chút nào.
Quyết định, Itachi đi cùng, tiện thể gọi điện nhờ giúp đỡ.
“ Alô! Hikaru cậu đang ở đâu? Mai có rảnh không, cần giúp đỡ đây!” Móc ra điện thoại di động, Lucas nhanh chóng cầu cứu Shindou Hikaru.
“ Shindou Hikaru nghe. A, là Lucas à. Mai sao, đang tính ra hội quán cờ...cần giúp gì à?”
“ Hikaru giúp tớ mua sắm vài thứ ở siêu thị nha...đang có đợt khuyến mãi, giảm giá lớn hơn 50% trong siêu thị. Làm ơn giúp đỡ tớ với!!!”
“ Ồ. Giảm giá hơn 50% sao? Hên xui nha. Tớ không hứa trước, sẽ mua được mấy món hàng mà cậu cần đâu đấy.”
“ Ok. Cảm ơn nhiều. Gặp nhau ở trước cổng siêu thị XX, thời gian trước 9 giờ sáng ngày mai nha.”
“ Được rồi.”
Hôm sau.
Thay quần áo chuẩn bị chiến dịch, cướp hàng và chạy tính tiền!!!
“ Itachi ca. Đây chỉ là một hồi hoạt động mua sắm trong siêu thị, không phải đi cướp ngân hàng. Cho nên...không cần ăn mặc giống phần tử khủng bố như thế đâu.”
Vừa đi ra khỏi phòng, Lucas chân trượt một phát mém té...mười phần bất đắc dĩ nhìn trước mặt toàn thân vũ trang Itachi.
Kính đen, khẩu trang đen, nón vằn gi (giống loại vải quần áo quân đội khi đi hành quân ấy), áo khoác đen, bao tay đen…90% các loại, giống phần tử khủng bố nguy hiểm ấy.
“ Rất kì lạ sao?” Itachi nhìn trong gương bản thân mình, biểu thị rất không tệ mà.
“ Rất khủng bố. Ra ngoài chắc chắn, 100% bị cảnh sát mời vào đồn uống trà miễn phí đấy!!!” Lucas tay che mắt nói.
“ Vậy mặc như bình thường mọi hôm là được chứ gì.”
Phù. An toàn.
8:45 sáng.
Lucas một lần nữa, biểu thị thật câm nín…
Nhìn trước mặt mình, tầng tầng lớp lớp toàn là biển đầu người. Lại là mấy bà cô trung niên nữa…
Một bên Shindou Hikaru, hai tay ôm mặt vai run run, lựa chọn không nhìn hiện thực tàn khốc trước mắt.
Ở bên cạnh, Itachi bình thản khoanh tay, dựa lưng vào tường, biểu hiện bên ngoài thập phần hoàn mỹ.
Nhưng…
Chỉ có Lucas biết, nếu ánh mắt của Itachi không nhìn một đám bà cô trung niên trước mặt, với dáng vẻ mười phần ngây ngốc...thì sẽ càng hoàn mỹ hơn khi anh ấy ngụy trang kiểu đó.
Nuốt một ngụm nước miếng, Shindou Hikaru ghé đầu vào tai Lucas hỏi.
“ Có kế hoạch gì không?”
“ Có chứ. Muốn mua được những món đồ mà anh Shiro nhờ, tớ ngày hôm qua đã soạn sẵn kế hoạch tác chiến hoàn hảo rồi đây! Ha ha ha.” Lucas biểu thị mười phần tự tin, giơ lên tờ bản đồ bán hàng trong siêu thị.
“Bắt đầu kế hoạch, trước tiên quầy hàng bắp cải và rau XX ở xa nhất, trong chúng ta Itachi là có tốc độ nhanh nhất và...chân dài nhất, nên nhiệm vụ này sẽ giao cho anh ấy. Còn Hikaru tranh thủ vượt qua dãy hành lang ngay bên kia lan can, chưa kể những nhân tố bất ngờ...hốt hàng trước tính tiền sau vv…Nào bắt đầu chiến dịch mua hàng thôi!!”
“ Ồ.” x2
Tác giả: ✧๖ۣۜQuí Tộc Noblesse๖ۣۜ✧
------Cuối chương ai tốt bụng thì ủng hộ cho Tác NP, Kim Đậu, vote 10, hay gì cũng được!!! Ta rất cảm ơn nhiều!!!------
Ta tối đi coi pháo hoa nên đăng chương sớm, mai đăng tiếp nha các Bác!
Năm mới An khang thịnh vượng! Phát tài, phát lộc đầy nhà nha các Bác!!!