Chương : 39
Phiên ngoại: Sự kiện bí ẩn trước và sau khi Google rời Trung Quốc.
Baidu đang ngồi trong phòng làm việc, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, tiếng đập cửa nhẹ nhàng vang lên.
“Thưa Sếp, bên ngoài có ngài Yahoo nói muốn gặp ngài.”
“Hở?” Kinh ngạc ngẩng đầu, Baidu không nhớ rằng mình đã từng có hẹn gặp Yahoo khi nào.
Thư kí cũng tỏ vẻ khó xử: “Ngài Yahoo là đột xuất… đột xuất đến đây… cho nên…”
Baidu thở dài, đành tắt máy tính: “Thôi, để anh ta vào cũng được.”
Chân bắt chéo ngồi trên sô pha như đảo khách thành chủ, vẻ cười như có như không của Yahoo khiến Baidu phát hoả.
“Cuối cùng là có chuyện gì? Anh mau nói đi.”
“Tôi muốn hợp tác với cậu.”
“Hợp tác?”
“Tôi muốn tăng cường năng lực tìm kiếm trên mạng của website Yahoo, nên muốn liên kết với sức mạnh của cậu, vay mượn một tỉ lệ nhất định các kết quả tìm kiếm theo tỉ lệ của web Baidu. Chiến lược cụ thể có thể sẽ được thông qua sau khi thương lượng. Cậu thấy thế nào?”
Phản ứng đầu tiên của Baidu là thấy cái kế hoạch này nghe quen vô cùng.”Xin lỗi, chỉ là… kế hoạch hợp tác giữa anh với Google trước đây cũng như vậy mà phải không?”
“Đúng.” Yahoo thừa nhận, “Nhưng hợp đồng giữa tôi với Google đã sớm bị huỷ rồi, nguyên nhân thì đã kể cho cậu rồi nhỉ? Tôi đã cân nhắc việc này lâu lắm rồi, vẫn cảm thấy hợp tác cùng cậu là tốt nhất, Baidu à.”
Nghe thấy những lời như vậy, Baidu cảm thấy có chút khó xử. Suy nghĩ nửa ngày cũng không biết phải trả lời như thế nào, vậy mà lời nói từ đời tám hoánh của Google lại đột ngột hiện lên trong đầu cậu:
“Bài văn kia nói chúng ta đều là những bộ máy tìm kiếm, thay vì chỉ làm việc ở một vùng cố định thì hãy hợp tác cùng nhau, mở rộng địa bàn, làm ít ăn nhiều, mọi người cùng vui…”
“Thật ngại quá…. ” Baidu né tránh ánh mắt của Yahoo.”Về chuyện hợp tác… Tôi nghĩ, cần phải họp lại với các nhân viên trong công ty rồi mới có thể đưa ra quyết định cho anh được…”
“Phải như thế này sao… Thật tiếc quá…” Tuy nói thế, nhưng trên mặt Yahoo cũng không có thái độ gì gọi là buồn bã cho cam. Hắn ung dung đứng lên định rời đi: “Bất quá, thật hy vọng cậu sẽ không thẳng thắn từ chối ý kiến của tôi như thế a…”
Baidu sửng sốt, gì chứ?
“Tuy nhiên, nếu như cậu thay đổi quyết định… thì nhớ báo tôi biết nhé.”
Hôm sau, Google lặn mất tăm.
“Hình như là tổng công ty Google ở Mỹ gặp phải vấn đề lớn, cho nên hắn mới vội vàng rời khỏi Trung Quốc đấy.” Giọng Sohu truyền qua ống nghe cũng không rõ lắm ── âm thanh xung quanh đinh tai nhức óc, thật không biết thằng quỷ này đang náo loạn ở đâu nữa. “Baidu, trước khi đi Google không có liên lạc với cậu sao?”
Lặng yên buông điện thoại.
Cứ như vậy… mà rời đi sao?
“Yahoo hả?”
“Baidu? Có chuyện gì thế?”
…
Lâu lắm rồi Baidu không có ghé thăm diễn đàn chúng hủ, sau khi bàn bạc dự án hợp đồng cùng Yahoo, ma xui quỷ khiến thế nào lại kí tên xác nhận.
.
.
.
“Ô kìa~ Thánh Điệp, ngài ngoi lên rồi kìa ~~ Ta sắp khóc thành hai dòng kênh xanh luôn rồi đây… kích động quá đi kích động quá đi ~~ ”
“Chứ biết sao giờ… Gần đây bị bệnh suốt… thành ra đang nghĩ đây có phải là kết quả oán niệm lâu năm của mọi người hay không đây… Thế là đành lên update vậy.”
“… Giải thích thật bá cmn đạo – -︱︱︱︱ ”
“Tất cả mọi người trông có vẻ an phận thủ thường quá nhỉ ~~ không có tin tức gì ư?”
“Ý phía trên là nói về Google và Baidu á hả?”
“Đúng vậy! Lâu quá không thấy tin mới.”
“Ừm… Google về Mỹ rồi.”
“Cái… gì ~~? ! !”
“Hình như tài chính công ty có vấn đề nên vội vàng quay về rồi.”
“Google thật vô tình quá đi mà…”
“Ô? Sao lại nói vậy?”
“Cứ cho là lúc trước hai người không có quan hệ gì đi, nhưng sau khi bị hủ nữ chúng ta YY như vậy cũng phải không tự giác mà sinh hứng thú với đối phương chứ? Google vậy mà rời đi nhơn nhơn như thế, thật khiến ta có cảm giác nói không nên lời…”
“Nghe nàng nói như thế… Ta cũng thấy nản nản sao ấy…”
“Ta cũng vậy… Lẽ nào phải buông tha sao? Cặp đôi hoàn hảo như vậy…”
.
.
“E hèm…”
“Chuyện là sao thế? Nghe nói ban giám đốc vừa thông qua kế hoạch Baidu đề xuất à?”
“Nó đó… Trọng điểm là việc mã xác thực khi đăng bài trên Baidu Post Bar… Thật không biết ngài Baidu đang suy nghĩ gì nữa, vốn đã mang tiếng vụ nuốt bài gì gì đó rồi, giờ lại còn định hợp lý hoá hành động điên khùng của mình nữa cơ…”
Hai nhân viên vừa trò chuyện vừa theo dõi con số đang nhảy liên lục trong khi chờ thang máy. “Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra, người ở bên trong thiếu chút nữa doạ hai nhân viên xỉu tại chỗ.
Mang gương mặt nghiêm trọng rời khỏi thang máy, Baidu không nói không rằng, băng qua mặt hai nhân viên đầu gỗ của mình, đi thẳng về phòng làm việc.
Chuyện gì vậy nè?
Baidu đang ngồi trong phòng làm việc, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, tiếng đập cửa nhẹ nhàng vang lên.
“Thưa Sếp, bên ngoài có ngài Yahoo nói muốn gặp ngài.”
“Hở?” Kinh ngạc ngẩng đầu, Baidu không nhớ rằng mình đã từng có hẹn gặp Yahoo khi nào.
Thư kí cũng tỏ vẻ khó xử: “Ngài Yahoo là đột xuất… đột xuất đến đây… cho nên…”
Baidu thở dài, đành tắt máy tính: “Thôi, để anh ta vào cũng được.”
Chân bắt chéo ngồi trên sô pha như đảo khách thành chủ, vẻ cười như có như không của Yahoo khiến Baidu phát hoả.
“Cuối cùng là có chuyện gì? Anh mau nói đi.”
“Tôi muốn hợp tác với cậu.”
“Hợp tác?”
“Tôi muốn tăng cường năng lực tìm kiếm trên mạng của website Yahoo, nên muốn liên kết với sức mạnh của cậu, vay mượn một tỉ lệ nhất định các kết quả tìm kiếm theo tỉ lệ của web Baidu. Chiến lược cụ thể có thể sẽ được thông qua sau khi thương lượng. Cậu thấy thế nào?”
Phản ứng đầu tiên của Baidu là thấy cái kế hoạch này nghe quen vô cùng.”Xin lỗi, chỉ là… kế hoạch hợp tác giữa anh với Google trước đây cũng như vậy mà phải không?”
“Đúng.” Yahoo thừa nhận, “Nhưng hợp đồng giữa tôi với Google đã sớm bị huỷ rồi, nguyên nhân thì đã kể cho cậu rồi nhỉ? Tôi đã cân nhắc việc này lâu lắm rồi, vẫn cảm thấy hợp tác cùng cậu là tốt nhất, Baidu à.”
Nghe thấy những lời như vậy, Baidu cảm thấy có chút khó xử. Suy nghĩ nửa ngày cũng không biết phải trả lời như thế nào, vậy mà lời nói từ đời tám hoánh của Google lại đột ngột hiện lên trong đầu cậu:
“Bài văn kia nói chúng ta đều là những bộ máy tìm kiếm, thay vì chỉ làm việc ở một vùng cố định thì hãy hợp tác cùng nhau, mở rộng địa bàn, làm ít ăn nhiều, mọi người cùng vui…”
“Thật ngại quá…. ” Baidu né tránh ánh mắt của Yahoo.”Về chuyện hợp tác… Tôi nghĩ, cần phải họp lại với các nhân viên trong công ty rồi mới có thể đưa ra quyết định cho anh được…”
“Phải như thế này sao… Thật tiếc quá…” Tuy nói thế, nhưng trên mặt Yahoo cũng không có thái độ gì gọi là buồn bã cho cam. Hắn ung dung đứng lên định rời đi: “Bất quá, thật hy vọng cậu sẽ không thẳng thắn từ chối ý kiến của tôi như thế a…”
Baidu sửng sốt, gì chứ?
“Tuy nhiên, nếu như cậu thay đổi quyết định… thì nhớ báo tôi biết nhé.”
Hôm sau, Google lặn mất tăm.
“Hình như là tổng công ty Google ở Mỹ gặp phải vấn đề lớn, cho nên hắn mới vội vàng rời khỏi Trung Quốc đấy.” Giọng Sohu truyền qua ống nghe cũng không rõ lắm ── âm thanh xung quanh đinh tai nhức óc, thật không biết thằng quỷ này đang náo loạn ở đâu nữa. “Baidu, trước khi đi Google không có liên lạc với cậu sao?”
Lặng yên buông điện thoại.
Cứ như vậy… mà rời đi sao?
“Yahoo hả?”
“Baidu? Có chuyện gì thế?”
…
Lâu lắm rồi Baidu không có ghé thăm diễn đàn chúng hủ, sau khi bàn bạc dự án hợp đồng cùng Yahoo, ma xui quỷ khiến thế nào lại kí tên xác nhận.
.
.
.
“Ô kìa~ Thánh Điệp, ngài ngoi lên rồi kìa ~~ Ta sắp khóc thành hai dòng kênh xanh luôn rồi đây… kích động quá đi kích động quá đi ~~ ”
“Chứ biết sao giờ… Gần đây bị bệnh suốt… thành ra đang nghĩ đây có phải là kết quả oán niệm lâu năm của mọi người hay không đây… Thế là đành lên update vậy.”
“… Giải thích thật bá cmn đạo – -︱︱︱︱ ”
“Tất cả mọi người trông có vẻ an phận thủ thường quá nhỉ ~~ không có tin tức gì ư?”
“Ý phía trên là nói về Google và Baidu á hả?”
“Đúng vậy! Lâu quá không thấy tin mới.”
“Ừm… Google về Mỹ rồi.”
“Cái… gì ~~? ! !”
“Hình như tài chính công ty có vấn đề nên vội vàng quay về rồi.”
“Google thật vô tình quá đi mà…”
“Ô? Sao lại nói vậy?”
“Cứ cho là lúc trước hai người không có quan hệ gì đi, nhưng sau khi bị hủ nữ chúng ta YY như vậy cũng phải không tự giác mà sinh hứng thú với đối phương chứ? Google vậy mà rời đi nhơn nhơn như thế, thật khiến ta có cảm giác nói không nên lời…”
“Nghe nàng nói như thế… Ta cũng thấy nản nản sao ấy…”
“Ta cũng vậy… Lẽ nào phải buông tha sao? Cặp đôi hoàn hảo như vậy…”
.
.
“E hèm…”
“Chuyện là sao thế? Nghe nói ban giám đốc vừa thông qua kế hoạch Baidu đề xuất à?”
“Nó đó… Trọng điểm là việc mã xác thực khi đăng bài trên Baidu Post Bar… Thật không biết ngài Baidu đang suy nghĩ gì nữa, vốn đã mang tiếng vụ nuốt bài gì gì đó rồi, giờ lại còn định hợp lý hoá hành động điên khùng của mình nữa cơ…”
Hai nhân viên vừa trò chuyện vừa theo dõi con số đang nhảy liên lục trong khi chờ thang máy. “Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra, người ở bên trong thiếu chút nữa doạ hai nhân viên xỉu tại chỗ.
Mang gương mặt nghiêm trọng rời khỏi thang máy, Baidu không nói không rằng, băng qua mặt hai nhân viên đầu gỗ của mình, đi thẳng về phòng làm việc.
Chuyện gì vậy nè?