Chương 11: 11: Tiểu Bạch
Nữ chính thích chèo thuyền giới giải tríSáng sớm hôm sau, trợ lý Tiểu Bạch của Thịnh Lâm mang bữa sáng tới gõ cửa phòng Tiết Lam.Hôm qua trước khi Thịnh Lâm rời đi, biết được trợ lý của Tiết Lam tạm thời vẫn chưa tới, vì vậy mới bảo Tiểu Bạch ở lại, nhờ cậu ấy hai ngày này đi theo Tiết Lam, chăm sóc sinh hoạt của cô trong đoàn phim.Tiểu Bạch chưa từng gặp Tiết Lam.Hôm qua, khi tiếp nhận nhiệm vụ này thì trong lòng của cậu chàng lo lắng thấp thỏm không thôi.Theo lý thuyết, Tiểu Bạch đã làm trợ lý bên cạnh Thịnh Lâm bốn năm năm rồi, các loại công việc của trợ lý có nhắm mắt cũng có thể thực hiện ngon lành, hẳn không nên căng thẳng như thế mới phải.Nhưng vấn đề chính là ngoại trừ làm trợ lý, hôm qua chị Linh còn âm thầm giao cho cậu một nhiệm vụ khác, bảo hai ngày tới cậu cần phải để mắt chặt chẽ tới Tiết Lam, xem thử cô liệu có tâm tư xấu xa nào hay không.Ví dụ như có suy nghĩ không nên có với Thịnh Lâm, hoặc là nhân cơ hội mà đeo bám tung tin vân vân mây mây.Tóm lại, tình huống hiện tại chính là, dù chị Linh tin Thịnh Lâm không có bất cứ tâm tư nào với Tiết Lam, nhưng chị ấy vẫn không yên tâm về Tiết Lam, sợ cô nhân cơ hội thổi gió quạt lửa.Nghe thấy tiếng gõ cửa, đúng lúc Tiết Lam vừa thức dậy mắt mũi còn kèm nhèm, cô cũng không nghĩ nhiều liền tiện tay khoác một cái áo ngoài rồi ra mở cửa.Tiểu Bạch trông thấy một Tiết Lam đầu bù tóc rối thì bỗng nhiên có chút hoài nghi.Cô nàng lôi thôi lếch thếch này có thật là cùng một người trong tấm hình mà cậu tra trên mạng tối qua không?Cũng may cậu chàng ở cạnh Thịnh Lâm nhiều năm như vậy, có sóng to gió lớn nào mà chưa từng gặp, rất nhanh đã lấy lại tinh thần.“Tiết lão sư, chào chị, em là trợ lý của anh Lâm, Tiểu Bạch.Anh Lâm bảo em hai ngày này đi theo chị, giúp chị làm quen với đoàn phim.”Lúc này Tiết Lam mới đột nhiên nhớ ra, hôm qua Thịnh Lâm từng nhắc tới chuyện này với cô, vì vậy “À—“ một tiếng, nghiêng người để Tiểu Bạch vào phòng.“Em cứ ngồi tự nhiên, chị đi rửa mặt trước đã, xong nhanh thôi.”Nói rồi Tiết Lam híp mắt đi thẳng vào phòng vệ sinh rửa mặt, chưa tới năm phút cô đã sửa soạn xong xuôi bước ra.Áo thun trắng, quần jean, tóc búi tròn đơn giản, sau đó thật sự chỉ có rửa mặt, mặt mộc khơi khơi, ngay cả kem lót cũng không có.“Đi thôi, cần tới thẳng đoàn phim sao?” Tiết Lam hỏi.Tiểu Bạch nghệch ra, đưa bữa sáng trong tay cho cô: “Tiết lão sư, em có mua bữa sáng cho chị, chị ăn một chút đi rồi chúng ta tới đoàn cũng không muộn.”Tiết Lam tiện tay nhận lấy: “Cảm ơn em, Tiểu Bạch phải không, em đừng gọi chị là Tiết lão sư gì gì đó, gọi chị Lam được rồi.”Cô thấy Tiểu Bạch tuổi tác cũng không lớn, hơn nữa vừa rồi nghe cậu ấy gọi Thịnh Lâm là anh, Tiết Lam cảm thấy tiếng “chị” này của cô hẳn cũng ổn.Tiểu Bạch vội đáp: “Được ạ, chị Lam.”Tiết Lam gật đầu, trực tiếp lấy bánh bao trong túi giấy ra ăn, “Vừa đi vừa ăn thôi, ngày đầu tiên chị vào đoàn, vẫn nên tới sớm một chút thì hơn.”Đoàn phim cách khách sạn không xa, đi qua cũng chưa mất tới mười phút, vì vậy Tiểu Bạch mắt trơ trơ nhìn đoàn phim còn chưa tới thì Tiết Lam đã giải quyết sạch sẽ túi bánh bao kia.Nữ minh minh bây giờ ăn uống đều tốt như vậy sao trời?!Bởi vì không biết Tiết Lam thích bánh bao nhân gì nên cậu mua tới mấy loại, gần như là phần cho hai người, ai có thể ngờ cô vậy mà một mình xử lý hết sạch!Tiết Lam thấy cậu cứ trố mắt nhìn bánh bao trong tay mình, do dự mấy giây: “Cái cuối cùng rồi, em muốn ăn hả?”Tiểu Bạch đờ ra, lắc đầu nguầy nguậy, “Không cần, em ăn rồi.”Tiết Lam “À” một tiếng, giây tiếp theo đã chẳng chút khách khi nhét cái bánh cuối cùng vào miệng, sau khi cắn hai ba miếng ăn xong lại lấy ống hút trong hộp sữa đậu nành ra, “póc” một tiếng c ắm vào, rột rột uống hết sức thỏa mãn.Chịu thôi, tối qua bận luyện phim đẩy thuyền đến quên ăn, cộng thêm Tiết Lam lại không có tự giác phải quản lý vóc dáng của nữ minh tinh, thế nên bất tri bất giác ăn hơi bị nhiều.Tiểu Bạch phải mất nửa ngày mới gắng gượng thu lại cái cằm sớm rớt xuống của mình.Cậu bỗng cảm thấy có thể chị Linh nghĩ nhiều thật rồi, Tiểu Bạch hết sức hoài nghi, trong lòng Tiết Lam có khi nào anh Lâm còn không “ngon” bằng túi bánh bao kia không nữa.Hơn nữa hai người gặp nhau đã lâu như vậy nhưng cũng không thấy cô thăm dò cậu chuyện liên quan đến anh Lâm chút nào.Nghĩ tới đây, Tiểu Bạch gật mạnh đầu, trong lòng càng cảm thấy Tiết Lam có thể không hề có bất cứ ý đồ gì với anh Lâm của họ cả.“Đúng rồi, Thịnh Lâm tham gia hoạt động gì vậy? Có nói khi nào quay lại không?” Tiết Lam vứt hộp sữa đậu nành vào thùng rác bên cạnh, thuận miệng quan tâm Thịnh Lâm một chút.Tiểu Bạch: “……”Đầu quay phắt qua nhìn Tiết Lam, thấy cô bộ dạng thoải mái thì chuông cảnh giác trong lòng Tiểu Bạch rung lên.Cô gái này quá gian xảo, vậy mà cố ý làm giảm bớt tâm phòng bị của cậu, sau đó thì nhân cơ hội nghe ngóng tin tức của anh Lâm!Cũng may cậu hoàn toàn tỉnh táo vào thời khắc quan trọng!“Chuyện này, em cũng không rõ!” Tiểu Bạch trả lời một cách mơ mơ hồ hồ, có điều cậu đã chuẩn bị sẵn sàng sẽ bị Tiết Lam hỏi dồn dập.Dù sao có bị hỏi thế nào đi nữa, cậu quyết một chữ cũng không tiết lộ đâu nhá!Tiết Lam “à ~~” một tiếng, cũng không nghĩ nhiều, chỉ cho rằng cậu thật sự không biết nên lập tức ném chuyện này qua một bên, quay đầu lại hưng phấn bừng bừng hỏi cậu mua bánh bao ở đâu, kế đó thì bắt đầu khen bánh bao nức nở.Cuối cùng lúc tới cửa đoàn phim còn không quên dặn cậu, nói bữa sáng ngày mai cô vẫn muốn ăn bánh bao của tiệm đó.Tiểu Bạch ngơ luôn, gì vậy trời?.